Vợ Yêu Chuyên Sủng Của Tổng Giám Đốc Mặt Lạnh

Chương 126-1: Lăng Phỉ Tuyết xuất hiện (1)




Editor: nhokcoicodon

Cha, mẹ nói muốn ăn dưa trộn, con muốn ăn dứa, cộng thêm salad cám ơn. Một thân hình mập mạp ở đứng ở bên trong phòng bếp chớp đôi mắt to nói với Âu Dương Thần. Ra lệnh giống như nữ vương.

"Ừ, được, bảo bối." Âu Dương Thần vui vẻ đáp lại, mặc dù cả ngày đều ở phòng bếp bận rộn, nhưng một chút oán trách cũng không có, mà là thật sự cảm thấy rất hạnh phúc, đã vô số lần ảo tưởng khi gặp Hân Nhimột lần nữa, có thể có cuộc sống hạnh phúc trong ngôi nhà ở nơi này, sinh con dưỡng cái, đó chính là điều hạnh phúc nhất, còn nhớ rõ ban đầu Vũ Hạ cũng đã nói, đứa trẻ lúc nhỏ rất là ồn ào, có lúc nửa đêm vẫn còn ồn ào, khiến Cầm Vận và Vũ Hạ cũng không có cách nào nghỉ ngơi tốt, trước kia Âu Dương Thần cũng nghĩ tới cái vấn đề này, nhưng là cũng không có quá lo lắng, hôm nay, đứa bé cũng lớn như vậy, Tiểu Thần lại là thiên tài điển hình, mà tiểu công chúa lại thông minh đáng yêu, Âu Dương Thần cảm thấy không còn có chuyện gì có thể làm người ta cảm thấy hạnh phúc hơn chuyện này, cho nên, toàn tâm toàn ý chăm sóc cuộc sống của mẹ con bọn họ, gần như là cầu gì được nấy, đường đường tổng giám đốc Âu thị đêm chủ Ám Dạ, cứ như vậy đổi thân là người đàn ông tốt trong nhà, trong biệt thự cũng không phải không có người giúp việc, nhưng những người giúp việc kia chỉ phụ trách làm một chút quét dọn vệ sinh , Hân Nhi thích thức ăn Âu Dương Thần làm, Âu Dương Thần tự nhiên vui lòng đều tự thân tự lực.

Sau khi Tiểu công chúa đi ra, Lê Tư Thần cũng vào bên trong phòng bếp, , , , , , ,

"Cha, mẹ hiện tại cũng đã về nhà, như vậy hiệp nghị ban đầu của chúng ta thì sao đây?"

"Tiểu Thần, con biết, bây giờ là mẹ con là chủ nhà." Nét mặt Âu Dương Thần như vô tội, nhưng mà, Lê Tư Thần vẫn nhìn thấu, kia là đang che giấu hài hước.

"Cha, người thong minh không nói chuyện thừa. Cha muốn như thế nào?" Nghĩ lấy cớ kia để lừa cậu, cái gì gọi là mẹ là chủ nhà, lại không nói chuyện Ám Dạ mẹ nhất định không biết, đã nói phần thưởng của tiểu công chúa, còn không phải là tặng khu vui chơi lớn nhất thành phố A cho nó, bây giờ đang ở nơi này lại nói vấn đề chủ nhà gì chứ, Lê Tư Thần có thể khẳng định chuyện kia cha thực sự sẽ chỉ vờ ngớ ngẩn ở trước mặt mẹ, đối với người khác đây chính là rất tinh minh, bao gồm cả con trai ở trước mặt này, nhất định là có mục đích.

"Tiểu Thần, Ám Dạ cũng là cần chủ nhân, con cũng biết cùng mẹ con tách ra nhiều năm như vậy, cha thật sự vô cùng hy vọng có thể sớm một chút ở chung với mẹ con, , "

"Lúc nào thì?" Lê Tư Thần nói thẳng vào chủ đề.

"Cha biết rõ sắp tới con muốn đi tham gia huấn luyện tổ chức khủng bố số một kia, cha và mẹ con có thể sắp xếp cho con đi học tập, chỉ là học xong trở lại con phải nhận lấy Ám Dạ." Âu Dương Thần cũng bắt đầu nghiêm mặt nói. Đứa con trai này của mình, xuất sắc như thế, là người thích hợp nhất nối nghiệp Ám Dạ, , , , chủ nhân Ám Dạphải là Lê Tư Thần, nhưng Âu Dương Thần nghĩ tới nếu như có tổ chức khủng bố số một giúp anh bồi dưỡng người nối nghiệp, như vậy cái này nhất định là một lựa chọn không sai.

Lê Tư Thần hung hăng liếc nhìn Âu Dương Thần, rất muốn chửi một câu:"Lão hồ ly." Quả nhiên gừng càng già càng cay.

"Cha, cha không cảm thấy nhà của chúng ta đứa bé có quá ít sao, xem ra cha và mẹ còn cố gắng nhiều hơn nha. Như vậy Ám Dạ và Âu thị đều có người nhận lấy đấy." Đột nhiên Lê Tư Thần cười híp mắt hỏi ngược lại, mặc dù rõ ràng chính là cùng một khuôn mặt, nhưng Âu Dương Thần cảm thấy ở trên người Lê Tư Thần có một loại cảm giác âm trầm, đối với đứa con trai này, Âu Dương Thần cũng không thể không cẩn thận đối đãi, đứa bé quá thông minh, không cẩn thận sẽ lên mặt với anh, nhưng Âu Dương Thần cũng may mắnđứa bé ưu tú như vậy lại là con của Âu Dương Thần anh, nếu như là một kẻ địch, Âu Dương Thần còn cảm thấy chờ cậu trưởng thành còn nhất định có thể đối phó đấy.

"Con trai, con cũng biết đứa bé nhà chúng ta thật quá ít, nhưng con cũng phải cho chúng ta thời gian phải không, cho nên để em trai sớm một chút ra đời để gúp con không cần khổ cực như vậy, bạn đang đọc truyện tại dien@an^^[email protected]ây giờ rất nhiều khổ cực đi, như vậy cha mới có thể nỗ lực tạo người hơn." Âu DươngThần nói lời này mặt không đỏ tim không đập, tóm lại chỉ một ý tứ Lê Tư Thần phải nhanh lên một chút tiếp nhận công ty và Ám Dạ, để cho bọn họ nhanh có cơ hội hưởng thụ tốt thế giới hai người.

Lê Tư Thần im lặng, , , , , , , hiện tại cũng không thấy cha không có cố gắng tạo người, mẹ không phải ngủ thẳng đến buổi trưa mới dậy sao? Thôi, thôi, Lê Tư Thần nghĩ tới những thứ này một ngày nào đó cũng là cái thúng trên người cậu. Cũng sẽ không nói gì, hơn nữa những năm này mẹ khổ tâm Lê Tư Thần vẫn nhìn trong mắt, tự nhiên cũng hi vọng mẹ và cha có thể chung sống, chỉ là, cậu đang muốn xác định mẹ thật sự loại bỏ những chướng ngại tâm lý kia mới có thể rời đi. Lê Tư Thần chỉ là hừ lạnh Âu Dương Thần một tiếng, đừng tưởng rằng cha bây giờ hạnh phúc. Khảo nghiệm chân chính còn chưa bắt đầu đâu? Chờ qua cửa này rồi hãy nói. Lê Tư Thần âm thầm nghĩ đến, đừng làm cho bọn họ thất vọng.

"Tiểu Thần tới đây, ăn chút trái cây đi." Hân Nhi thấy Lê Tư Thần dịu dàng kêu lên.

"Mẹ, , , "

"Anh trai, anh và cha nói nhỏ cái gì vậy, có phải cha cũng cho anh phần thưởng hay không." Tiểu công chúa tò mò hỏi, nghĩ đến mình về sau cũng có thể đến sân chơi này chơi, còn có thể mang rất nhiều bạn nhỏ cùng đi, tiểu công chúa đã cảm thấy rất vui vẻ.

"Ừ" Lê Tư Thần nhàn nhạt ừ một tiếng.

"Quà tặng gì vậy? Anh trai, có phải kẹo que hay không, , , " Tiểu công chúa đầy mong đợi hỏi, đối với tiểu công chúa mà nói, nếu như Lê Tư Thần có rất nhiều kẹo que, như vậy nhất định là cho mình.

"Không phải, , , , , mẹ, chúng ta khi nào thì trở về nước Pháp?" Lê Tư Thần hỏi.

"Trở về nước Pháp, Tiểu Thần, con không phải thích nơi này sao?" Hân Nhi tò mò hỏi, cho tới nay, quan hệ của Tiểu Thần và Âu Dương Thầnđều rất tốt, Hân Nhi vẫn cảm thấy hai đứa bé đều rất thích nơi này, nhưng là bây giờ Lê Tư Thần đột nhiên nói trở về nước Pháp, dien@@[email protected] điều này cũng làm cho Hân Nhi rất là khó hiểu.

"Không phải, mẹ, con thích nơi này, nhưng ông ngoại và bà ngoại ở nơi đó, cho nên, , , , " Lê Tư Thần không có tiếp tục nói hết.

Đúng vậy. Qua lời Lê Tư Thần nhắc nhở, Hân Nhi lúc này mới nhớ tới, Lê Thắng cùng Vãn Tình vẫn còn ở nước Pháp, còn chưa có xuất viện lúc ấy vẫn muốn có thể về nước Pháp sớm một chút, thế nhưng hai ngày xuất viện lại hình như quên mất chuyện này, Hân Nhi không khỏi cảm thấy rất áy náy, Tiểu Thần đều nghĩ đến chuyện này vậy mà mình lại không có nghĩ đến, hai ngày trước khi Vãn Tình gọi điện thoại, Vãn Tình còn bảo Hân Nhi ở chỗ này an tâm dưỡng bệnh, không cần trở về gấp như vậy, Hân Nhi biết Vãn Tình là bởi vì mình và Âu Dương Thần mới hợp lại, điều Vãn Tình và Lê Thắng quan tâm nhất chính là là vấn đề tình cảm của mình, đoán chừng là Lê Cận mang chuyện hiểu lầm giữa mình và Âu Dương Thần nói cho hai người, hai người đều hy vọng con gái hạnh phúc, nên chuyện của công ty cũng không cần Hân Nhi không quan tâm nữa, Hân Nhi lập tức rấtnhàn rỗi.

"Hai ngày nữa trở về đi, tháng sau mẹ còn có một thiết kế muốn mở, cũng có thể đi trước chuẩn bị một chút, Tiểu Thần, tiểu công chúa, ngày mai mang bọn con đi nhà ông bà nội có được hay không?" Hân Nhi cũng nghĩ đến Trình Tâm, vẫn quan tâm mình ư, hơn nữa nhất định cũng rất muốn trông thấy hai đứa bé thôi.

"Được, được? Mẹ, bà nội là chamẹ có phải hay không ạ? Con thấy bà nội và ông nội." Tiểu công chúa vỗ tay trầm trồ khen ngợi, hiển nhiên đối với bà nội và ông nội cũng là rất tò mò, hơn nữa tiểu công chúa chính là tự quen thuộc, hiểu rõ tới chỗ nào cũng có thể được hoan nghênh.

"Tiểu Thần thì sao?"

"Được ạ." Lê Tư Thần đối với Trình Tâm và Âu Dương Thiên ngược lại không có nhiệt tình quá lớn, trên thực tế đối với bọn họ Lê Tư Thần cũng không hiểu rõ, ban đầu lúc điều tra chỉ là điều tra qua. Cũng không có xâm nhập điều tra, chỉ biết là ban đầu Trình Tâm đối với Hân Nhi rất tốt.

"Ừ, vậy chúng ta thương lượng với cha con một chút thôi."

"Mẹ, không cần thương lượng, chỉ cần là chuyện mẹ muốn làm cha đều giơ hai tay tán thành." Tiểu công chúa ở bên cạnh nói, mặc dù tiểu công chúa mới đến mấy ngày, nhưng biết Âu Dương Thần rất cưng chiều Hân Nhi, trên căn bản Hân Nhi muốn làm cái gì muốn nói cái gì Âu Dương Thần sẽ làm tất cả. Không có bất kỳ dị nghị, trừ một điều, đó chính là mẹ không muốn ngủ cùng cha, nhưng cha nhất định là không đồng ý.

"Chuyện gì muốn anh giơ hai tay tán thành?" Âu DươngThần đã làm xong thức ăn đi ra ngoài, còn mang tạp dề Winnie the Pooh đáng yêu, ngồi xuống Hân Nhibên cạnh, đây chính là của chúng ta tiểu công chúa tự mình làm Âu Dương Thần chọn. Ban đầu Âu Dương Thần thấy như vậy đồ án không khỏi sắc mặt đen một chút, nhưng con gái bảo bối thích, người làm cha này dĩ nhiên là muốn thỏa mãn tâm nguyện của con gái, vì vậy tiểu công chúa hạnh phúc, nhưng Âu Dương Thần đau khổ rồi, nhất là thấy vẻ mặt ghét bỏ của Lê Tư Thần. Giống như đang nói cha cha thật làm mất mặt đàn ông, cũng đã lớn tuổi còn làm bộ đáng yêu.

"Đang nói ngày mai mang theo đứa bé đi thăm cha mẹ anh một chút?" Hân Nhi nói.

"Bà xã, cái gì gọi là ba mẹ anh, là của chúng ta, em cũng đừng có quên, chúng ta đã nhận giấy đăng ký kết hôn , một trăm năm, em muốn trốn cũng trốn không thoát." Âu Dương Thần tự hào nói. Một bộ anh có giấy chứng nhận em trốn không thoát đâu.

"Cái gì gọi là giấy đăng ký kết hôn của chúng ta, nếu như mà em nhớ không lầm, phía trên kia rõ ràng là Âu Dương Thần và Lăng Phỉ Tuyết . Xin lỗi, em tên là Lê Hân Nhi." Hân Nhi không khách khí nói. Trên mặt dường như không nhìn ra cảm xúc gì.

Sắc mặt Âu Dương Thần cứng đờ, thiếu chút nữa đã quên chuyện này rồi, trong lòng âm thầm tính toán, mà Lê Tư Thần nghe được Hân Nhi nói câu nói này cũng biết Hân Nhi quả nhiên vẫn là để ý, xem ra cũng muốn nắm chặthành động. Chỉ có tiểu công chúa ngồi ở đó mắt to chuyển động giống như đang nghĩ chuyện gì rất quan trọng.

"Mẹ, cha và người khác kết hôn, vậy mẹ có phải là tiểu tam hay không, , , , , , " Tiểu công chúa đột nhiên giống như cho ra một kết luận rất quan trọng, chỉ là lời này làm cho sắc mặt những người ở đây đều tối sầm. Quả nhiên bị phim truyền hình đầu độc.

Nhưng tiểu công chúa dường như còn không bỏ qua tiếp tục nói thêm một câu khác làm cho những người ở đây sắc mặt càng đen hơn"Vậy con và anh trai không phải con riêng sao?" Sau đó tiểu công chúa hình như cũng bị kết luận của mình làm cho sợ hết hồn, trong mắt đầy nước mắt nói "Mẹ, con không muốn làm con riêng đâu? Mẹ cũng không cần làm tiểu tam có được hay không, làm tiểu tam sẽ bị người mắng, sẽ bị người đánh, ô ô, , " Tiểu công chúa đột nhiên khóc rất thương tâm.

"Được rồi, bảo bối không khóc nha, mẹ không làm tiểu tam, bảo bối không phải con riêng, bảo bối là tiểu công chúa thông minh đáng yêu nhất toàn thiên hạ." Hân Nhi cũng bị tiểu công chúa khóc dọa sợ, lập tức đi ôm lấy tiểu công chúa an ủi. Mà Âu Dương Thần lại thoáng đau đớn, nhiều năm như vậy, hai đứa bé nhất định bị rất nhiều uất ức, Âu Dương Thần âm thầm nghĩ đến, nhất định phải nắm chặt nghĩ biện pháp làm chuyện kia mới đúng.

"Có thật không? Tiểu công chúa là người được yêu thích nhất sao?"

"Đúng, đúng, tiểu công chúa vẫn luôn được yêu thích ."

"Vậy cha có phải khác kết hôn cùng người khác hay không?" Tiểu công chúa xoa xoa nước mắt, nhìn Hân Nhi hỏi.

"Không có, không có, cha là kết hôn cùng mẹ, không có cùng người khác." Hân Nhi an ủi, nhẹ nhàng ôm tiểu công chúa, so sánh với Lê Tư Thần, tiểu công chúa vẫn tương đối yếu ớt và đơn thuần, người nhà họ Lê vẫn luôn bảo vệ tiểu công chúa thật tốt, mà từ nhỏ Lê Tư Thần đã trầm ổn thậm chí thông minh hơn tiểu công chúa, sớm hiểu chuyện hơn, nhưng mà ở trong mắt của Hân Nhi dù sao đều là đứa bé, rất dễ dàng bị thương. Hân Nhi cũng lo lắng nhìn Lê Tư Thần, nhưng vẻ mặt Lê Tư Thần cũng không biểu hiện gì, thật ra thì đây cũng là Hân Nhi quá lo lắng, đối với Lê Tư Thần mà nói cậu thật vẫn sẽ không đau lòng vìchuyện này, bởi vì rất nhiều chuyện cậu đều biết cũng đều hiểu, chuyện năm năm trước từng ly từng tý cậu đã sớm điều tra rõ ràng.