Vợ Yêu Ở Trên: Mặc Thiếu Nhẹ Nhàng Hôn!

Chương 138: Cách xa nam nhân kia một chút? Hửm?




Edit: Cẩm Quỳ

Beta: Stuki^^

Động tác múc cháo ngừng lại một chút, khó trách cô cảm thấy hôm nay cháo giống như đặc biệt mềm, ngọt mà không ngán.

Nấu cháo cho cô, coi như là bồi tội sao?

Cô tiếp tục uống cháo, thản nhiên nói: ” Anh ta từ sáng sớm đến tối đều là gương mặt đó, sao có thể nhìn ra tâm tình tốt hay là không tốt, dì chớ phí tâm nói đỡ cho anh ta.”

Lý mẫu không nhịn được mỉm cười:”Nhưng cháo này là tiên sinh tự tay nấu, lời này tôi cũng không lừa gạt cô.”

Trì Hoan không lên tiếng, cúi đầu tiếp tục uống.

Lý mẫu lại cho cô một ly sữa bò, mới để cô một mình an tĩnh tại phòng ăn.

Trì Hoan ăn điểm tâm xong, thời điểm đi ngang qua phòng khách, gặp người giúp việc đi đổ rác, dư quang của khóe mắt liếc thấy bó hoa bị Mặc Thời Khiêm ném vào trong sọt rác tối hôm qua.

“Chờ một chút!.”

Người giúp việc nhìn về phía cô, thấy cô nhìn chằm chằm hoa hồng trong thùng rác, có chút sợ Trì Hoan muốn đem hoa này lần nữa lấy ra, chần chờ hỏi: “Trì tiểu thư, cô có chuyện gì không?”

“Thiệp vẫn còn chứ?”

“À?”

“Trong bó hoa hồng đó không phải lúc đầu có thiệp sao?”

Cô không nhớ tối hôm qua Mặc Thời Khiêm sau khi xem xong ném đi nơi nào rồi.

Mặc dù rất giống… Có thể là Bùi Dịch đưa, nhưng cô vẫn là muốn tận mắt nghiệm chứng một chút.

“Cái này, để tôi tìm một chút.”

Trì Hoan nhíu mày lại: “Không nhìn thấy thì thôi coi như xong, không cần lật thùng rác tìm.”

Cô trở lại thư phòng, suy nghĩ trong chốc lát, hay là gọi điện thoại cho Mặc Thời Khiêm.?

Trong phòng làm việc, người đàn ông nhìn màn hình điện thoại di động sáng lên hai chữ ‘Trì Hoan’, chân mày nhướng lên, cầm điện thoại di động lên liền nhấn nghe: “Ăn điểm tâm xong rồi hả?”

“Ăn xong rồi.”

Yên tĩnh chỉ chốc lát, cũng không nghe cô nói thêm gì nữa, Mặc Thời Khiêm cong môi hỏi: “Tìm anh có việc sao?”

” Em muốn hỏi anh bó hoa tối hôm qua là ai tặng cho em? Là Bùi Dịch sao?”

Ánh mắt của nam nhân liền híp lại, nét mặt âm trầm, thản nhiên trả lời: ” Em không nhìn, tại sao đoán là anh ta? Theo anh được biết, em và anh ta cũng không có từng hợp tác qua, cũng không quen biết.”

Hắn làm vệ sĩ cho cô ba năm, sau đó liền trở thành nam nhân của cô, cơ hồ chưa bao giờ tách ra, chuyện của cô, hắn tự nhiên là biết rõ ràng.

Trì Hoan ngược lại cũng không tính lừa gạt hắn, hời hợt đáp: “Há? Bạch lão vì để cho em rời khỏi anh, không chỉ muốn cho em diễn phim của Chương Diên đạo diễn, còn đặc biệt mời ảnh đế tới nói với em.”

Mặc Thời Khiêm sắc mặt không vui, thần sắc càng lạnh lùng, cười như có như không: “Đưa hoa hồng lại là ý gì?”

Đưa là hoa hồng, lại là hoa hồng đỏ.

Nam nhân đưa hoa hồng đỏ, còn có thể là ý gì.

Cô bĩu môi một cái: “Trên thiệp không có viết chữ sao?”

Chữ?

[ Chúc em luôn mãi là đóa hoa hồng đỏ thắm rực rỡ. ]

Nói Trì Hoan là bông hoa hồng kiều diễm cũng không phải không được., nhưng từ trong miệng một người nam nhân khác nói ra, Mặc Thời Khiêm chính là cảm thấy có ác ý khôn lường.

Cô tối hôm qua không có hỏi chuyện bó hoa hồng, Mặc Thời Khiêm liền cho rằng cô sẽ không hỏi tới, lúc này cô dường như còn rất quan tâm, nam nhân chân mày nhíu thật sâu, giọng nói mang ý lạnh thấu xương: ” Anh ta tặng em hoa hồng, bây giờ em lại hỏi anh, là chuẩn bị phát triển quan hệ gì với anh ta sao?”

” Anh ấy là tiền bối của em, hơn nữa chúng em có thể sẽ hợp tác, anh ấy tặng em hoa, em cũng không thể làm bộ như không nhận được đi?”

Mặc Thời Khiêm mặt không biểu tình, thản nhiên nói: “Em nghĩ thế nào làm bộ như nhận được? Ở ngay trước mặt anh ta đem hoa ném? Anh đã thay em ném!.”

Trì Hoan”…”

Cô không muốn cùng hắn lý luận: ” Được, em biết rồi, anh tiếp tục làm việc, em tự mình xử lý.”

“Trì Hoan!”

“Còn có việc?”

Hắn nhắm mắt lại, hầu kết ở cổ họng lăn lăn, cất giọng khàn khàn: “Cách xa nam nhân kia một chút? Hửm?”

Trong lời này, đã nhiễm tia nguy hiểm cùng mấy phần ý tứ cảnh cáo.

Giọng nói mềm mại lẳng lặng vang lên ở đầu ben kia:”Loại chuyện này em biết rõ làm sao xử lý, ngày hôm qua không phải anh đã nói, không thể bởi vì người ta yêu thích em, hoặc là hướng em lấy lòng, em sẽ không cùng người ta hợp tác… Nếu em không chia tay với anh, dĩ nhiên là sẽ cùng nam nhân khác giữ một khoảng cách.”

Mặc Thời Khiêm bị cô dùng lời nói của chính mình chặt đứng, không thể phản bác.

Đạo lý là đạo lý, nhưng trong lòng vẫn khó chịu không vui, thậm chí bởi vì giọng điệu thanh thanh đạm đạm của cô, sự khó chịu trong lòng càng tăng lên.

Hắn chính là không thích Trì Hoan cùng người đàn ông thích cô hợp tác, huống chi nếu như có cảnh hôn hoặc là cảnh càng thân mật hơn… Tưởng tượng cái hình ảnh đó, mặt hắn không chút biểu tình, huyệt thái dương hai bên thình thịch nhảy lên.

Ngày hôm qua, hắn nên trực tiếp đuổi Quý Vũ.

… …

Buổi chiều Trì Hoan ở trong thư phòng nghiên cứu bản thảo do Diêu tỷ gửi tới, là kịch bản của bộ phim mới của Chương Diên đạo diễn.

Cô không biết Bạch lão, Mặc Thời Khiêm, cùng Chương đạo diễn quan hệ giữa là thế nào, nhưng nếu Mặc Thời Khiêm giải quyết, cô cũng lười hỏi quá nhiều.

Thời điểm nhận được điện thoại của Mặc Thời Khiêm, cô gục xuống bàn, thanh âm biếng nhác nói chuyện điện thoại với hắn:“Có chuyện gì không?”

An tĩnh chốc lát, giọng nói người đàn ông mát lạnh trầm thấp vang lên:”Đang làm gì?”

Trì Hoan nhíu mày, thờ ơ đáp lại:”Đang xem kịch bản.”

Hắn nở nụ cười nhẹ: “Thích không?”

Thích?

“Là người ta chọn em, cũng không phải là em chọn người ta, nào có cái gì là thích hay không?.”

Nam nhân đạm thanh mở lời: ” Em có thể chọn.”

Cô hơi ngẩn ra, trong lúc nhất thời không biết ý tứ của hắn, sau một lát mới nói: “Cái này tốt vô cùng, có đạo diễn Chương cùng Bùi ảnh đế, bảo đảm chất lượng.”

Nam nhân ừ một tiếng, mới thấp giọng trầm trầm nói tiếp: “Buổi tối có dạ tiệc, sáu giờ bắt đầu, Thịnh Đường năm giờ sẽ đến đón em, nói em chuẩn bị trước.”

Trì Hoan theo bản năng hỏi: ” Anh không đi sao?”

” Ừ, anh không đi, có cậu ta ở đó, sẽ không để cho em xảy ra chuyện gì.”

Cô ngược lại không phải là sợ xảy ra chuyện gì.

“Đi làm gì a?.”

Nam nhân tĩnh lặng mấy giây, mới thản nhiên nó: “Anh nhận được tin tức một người đầu tư muốn tìm em đóng phim, anh đáp ứng sắp xếp thời gian cho em gặp mặt, anh ta hôm nay vừa vặn cũng ở đây, em đi gặp mặt đi.”

“Vậy cũng tốt, em biết rồi.”

“Có chuyện thì gọi điện thoại cho anh! Ừ?”

Cô nghe thanh âm của hắn, tâm tình lại có chút phức tạp, thấp giọng đáp:”Biết rồi!.”

Cúp điện thoại, Trì Hoan cúi đầu nhìn màn hình đến xuất thần, sớm đã có người muốn tìm cô đóng phim, hắn tại sao không có nói với cô?

( xuất thần: không chú tâm, than thờ, ngẩn ngơ)

… …

Trì Hoan bốn giờ đã bắt đầu trang điểm thay quần áo, Thịnh Đường đến vừa lúc cô vừa vặn mang giày cao gót xuống lầu.

Người đàn ông tuấn mỹ dị thường, ngón tay vuốt vuốt chìa khóa xe, nhàn nhạt miễn cưỡng liếc cô một cái, môi mỏng cười cười:”Trì đại tiểu thư ra tay, quả nhiên là chiến thắng nhanh chóng.”

Cô nghe một chút cũng biết anh ta nói tới chuyện của Quý Vũ.

Trì Hoan bĩu môi một cái, cô không chút nào cảm thấy chuyện này có bao nhiêu đáng để tự hào, nhắc tới vẫn là cô nháo muốn chia tay, lại khóc một trận, người đàn ông kia mới nói muốn đuổi cô ta.

“Anh lớn như vậy, thật cho tới bây giờ không có thích qua bất kỳ cô gái nào sao?”

Thịnh Đường môi mỏng cong lên gợi cảm, thần sắc lướt qua ý cười:”Thế nào, người khác chửi cô là con gái của kẻ tham nhũng, cô ngay cả thích một người đàn ông cũng không dám?”