Võng Du Chi Bị Bao Dưỡng Đích Nhân Yêu

Chương 51: Bang hội chiến “thú vị” – 1




100 Tinh Thể Trắng đánh rất lâu, lăn qua lăn lại thẳng đến 5 giờ chiều. Mọi người ngừng giữa chừng tản ra nghỉ ngơi một lúc, về lại tiếp tục.

Quái cấp 95 khó đánh hơn so với sên nhiều, còn phải trước khi chết để Khổng Tây sờ một cái, thủ tục hơi phức tạp. Mà tên Khổng Tây này lại không ngừng di chuyển, một hồi chạy đi hái thuốc, một hồi lại khuấy lò, một hồi Phượng Hoàng lao vào đám quái, một hồi tự mình lao vào đám quái.

Cũng may bọn Trà Sữa bám dính theo, xem như không quá nhàm chán.

Đánh xong ăn tối, vừa lúc đến kịp trước khi bang hội chiến bắt đầu.

Khổng Tây tranh thủ đến NPC chuyển cấp, thuận lợi lên 100, mang theo ống kinh nghiệm trống trơn về tìm mọi người.

Lantis và Trà Sữa đang ngồi xổm dưới sịp NPC hóng mát, Vô Danh vẫn chưa trở lại, Giết Chóc đang hô hào người trong kênh bang.

Khổng Tây chạy tới, ngồi xuống kế Lantis.

[Cận] Tiểu Tây: Quảng trường bên kia sao có nhiều NPC tướng mạo kỳ lạ vậy?

[Cận]Trà Sữa Cacao: Tướng mạo kỳ lạ?

[Cận] Tiểu Tây: Thì mấy người đầu đội mũ rơm, ngực treo bảng ‘Tiên Vực – Công Nhân Bảo Vệ Môi Trường’, nhìn mặt đã biết năm tháng đời người rất phong phú

[Cận]Trà Sữa Cacao: *đổ mồ hôi* người chơi đó, lần trước sau khi cửa ẩn trong Động Văn Võ Song Toàn mở ra, rất nhiều người chơi đã xông vào, kết quả không ai thành công, vì vậy sinh ra một đống công nhân bảo vệ môi trường

[Cận] Vô Danh: Năm tháng đời ngườinhư thế nào thì gọi là phong phú?

[Cận]Trà Sữa Cacao: Đại khái như chạy trốn đàn bà lại bị đàn ông đè thì gọi là phong phú

[Cận] Tiểu Tây: Nố nô nồ~ là một bạn nam tinh thần phơi phới như ngựa động đực xuyên vào《 Tiếu Ngạo Giang Hồ 》thành Lâm Bình Chi, vừa lúc trúng khoảnh khắc một đao vung xuống nghẹn ngào lệ tuôn đầy mặt, đau nhức chết đi sống lại còn phải kế thừa việc bất lực khiến người ta sụp đỡ, nhất thời cảm thấy cuộc đời chẳng còn hy vọng liền cắn răng đâm đao tự tử. Chết rồi lại xuyên thành Nhạc Bất Quần, không may lại trúng cái giây phút ấy, lại thừa nhận đau đớn mất bi, vì hạnh phúc sau này đành tự sát tiếp để rồi xuyên thành Đông Phương Bất Bại… khúc này mọi người tự hiểu, thế là bạn vừa buồn vừa giận tiếp tục tự sát, xuyên thành Hoàng Thường…

[Cận]Trà Sữa Cacao: Mẹ, cậu quá độc ác, cả một bộ ‘Lịch Sử Xuyên Thành Thái Giám’, ăn ở sao toàn xuyên làm thái giám

[Cận] Vô Danh: Hoàng Thường là ai?

[Cận]Trà Sữa Cacao: Có lẽ cũng là thái giám

[Cận] Tiểu Tây: Chính là thái giám, bạn thái giám viết《 Quỳ Hoa bảo điển 》đấy

[Cận]Trà Sữa Cacao: Nhắc mới nhớ tớ rất thích Đông Phương Bất Bại

[Cận] Tiểu Tây: Cậu thích thì được gì, người ta luyện công, cậu cũng không phải tiện phổ

[Cận]Trà Sữa Cacao: …

[Cận]Trà Sữa Cacao: Cậu nhất định phải chà đạp tớ thế sao TOT

[Cận] Tiểu Tây: Tớ đây là đang khuyên nhủ cậu, người đàn ông kia không thể cho cậu hạnh phúc mà cậu mong muốn

[Cận]Trà Sữa Cacao: Cậu biết hạnh phúc mà tớ mong muốn à? = =

[Cận] Tiểu Tây: Chẳng lẽ không phải là mỗi ngày được Đông Phương quân cất trong ngực, chốc chốc lấy ra tinh tế mà ngắm nhìn sao??

[Cận]Trà Sữa Cacao: Tớ cũng không phải tiện phổ…

[Cận] Tiểu Tây: Vậy nên~

[Cận]Trà Sữa Cacao: Cậu rốt cuộc muốn vậy nên gì!

[Cận] Vô Danh: Tôi biết!

[Cận]Trà Sữa Cacao: Cậu lại giác ngộ cái gì?

[Cận] Vô Danh: Trà Sữa thật ra là muốn làm Dương Liên Đình!

[Cận] Tiểu Tây: Phụt, tên Dương Liên Đình này, chỉ cần nhìn râu mép đã biết năm tháng đời người rất phong phú

[Cận] Vô Danh: Đúng đúng, thấy như tiện nhân, hung dữ với Đông Phương Bất Bại, còn làm kẻ thứ ba chen chân vào giữa Đổng Bách Hùng và Đông Phương Bất Bại

[Cận] Tiểu Tây: (⊙o⊙), Vô Danh cậu biết rất nhiều nha

[Cận] Vô Danh: Hô hô, dạo này đang đọc đồng nhân Tiếu Ngạo Giang Hồ

[Cận]Trà Sữa Cacao: … đột nhiên có cảm giác không tốt lắm

[Cận] Vô Danh: Tôi lại biết! Trà Sữa không muốn làm tiện phổ mà muốn làm tiện nhân

[Cận] Tiểu Tây: Tớ không~ có~~ nói~~~ gì~~~~ nha~~~~~

[Cận]Trà Sữa Cacao: Chỉ bằng chuỗi cuộn sóng tiêu hồn của cậu đã biểu đạt rất nhiều rồi! Các cậu là hai đứa láo xược, một giả ngu một giả khờ, 凸!

Tên giả ngu Khổng Tây không lên tiếng, đứa giả khờ Vô Danh cũng im lặng.

Hai người rất ăn ý quẳng Trà Sữa qua một bên, tâm đầu ý hợp tụ một chỗ thâm tình nhìn nhau.

Cách bang chiến còn nửa tiếng, Khổng Tây chán muốn chết ngồi xổm dưới sịp NPC, giương mắt nhìn nơi xa xa đám người chơi đang làm vệ sinh nghiên cứu năm tháng đời người.

[Mật] Vô Danh: Tiểu Tây, tôi hỏi cậu cái này…

[Mật] Tiểu Tây: Hỏi đi

[Mật] Vô Danh: Cậu với Lantis trước khi làm cái kia có phải súc ruột không?

Súc súc súc, súc ruột!

Bất ngờ bị hỏi một vấn đề độc đáo thế này!

Khổng Tây vừa mừng vừa sợ lại nhộn nhạo, không hiểu tại sao sinh ra cảm giác trước giờ cậu luôn là một người thuần khiết.

Vừa định làm trẻ thuần khiết cộng rụt rè nhưng cả hai cái đều không làm được, đứa luôn thích nghĩ nhiều như Khổng Tây lần nữa nghĩ nhiều.

… Nếu trả lời không, tên ngốc Vô Danh này chắc chắn sẽ nghĩ cậu không biết thường thức ăn ở mất vệ sinh, bị người bình thường mình luôn đùa giỡn chán ghét hình như hơi bị khó chịu, không chỉ có khó chịu mà còn rất mất mặt (! Đây là trọng điểm).

… Nếu trả lời có, vậy nhỡ cậu ta hỏi thao tác cụ thể phải làm thế nào, mặc dù trước kia lúc xem SM có nghiên cứu qua một chút, nhưng cậu chưa có kịp thực hành, nghĩ đến làm mấy thứ đó trên người mình thì không xuống tay được, mà cậu lại đánh không lại Lantis. Lỡ nói bừa gạt Vô Danh, bị nứt hậu môn nứt ruột nứt bụng chẳng phải quá tội lỗi sao!?

Thế là, Khổng Tây luôn cảm thấy mình là vạn năng cũng biết xoắn xuýt, rút về cái móng vuốt đang muốn nhấn enter, gãi ót không biết nên làm sao.

Cho nên nói…

… Không có kinh nghiệm sẽ hại chết người, người quá thuần khiết có đôi khi chẳng phải chuyện tốt!

Một phútxoắn xuýt này thiếu chút xoắn ra luôn nội thương 23 năm luôn quấn lấy cậu, Khổng Tây nhìn trời, khó có được thận trọng suy nghĩ một hồi ——

[Mật] Tiểu Tây: Anh cậu lại bắt cậu làm cái này!

[Mật] Vô Danh: Trả lời thiệt chậm TOT còn tưởng cậu lơ tôi

[Mật] Vô Danh: Không phải anh tôi bắt tôi làm, trên mạng nói chỗ phía dưới mỗi quý phải làm một lần, tránh lúc làm cái kia đâm ra cái thứ không nên đâm… >_< [Mật] Tiểu Tây: Đâm ra cái thứ không nên đâm… không phải là cái thứ tôi đang nghĩ chứ [Mật] Vô Danh: Chính là cái thứ cậu đang nghĩ! [Mật] Tiểu Tây: Đây là vấn đề nghiêm túc! Đâm ra cái đó thì rất mất hứng, phải súc [Mật] Vô Danh: Đúng đúng [Mật] Tiểu Tây: Nhưng mà súc nhiều quá cơ vòng sẽ bị giãn [Mật] Vô Danh: Là sao? [Mật] Tiểu Tây: Sẽ bị hóa lỏng ¬_¬ [Mật] Vô Danh: ∑( ̄□ ̄*||| vậy phải làm sao! Vừa không thể để hóa lỏng lại không thể để đâm ra cái kia [Mật] Tiểu Tây: Vận động nhiều? [Mật] Vô Danh: Vận động? ngày thường tôi vẫn làm, chạy bộ này… [Mật] Tiểu Tây: Thiếu suy nghĩ, bảo cậu vận động hoa cúc [Mật] Vô Danh: Cái đó phải vận động làm sao? = =# [Mật] Tiểu Tây: (#‵′) khỉ, làm sao làm răng cái gì!? Tự baidu đi Khổng Tây bĩu môi, không đếm xỉa nữa. Nhìn đồng hồ, do dự hồi, dùng vẻ mặt không tự nhiên đi chọt baidu. … Vận động hoa cúc thế nào? Khụ, cậu tuyệt đối không thừa nhận cậu vì sợ phía sau nới lỏng bị Đông Dã chán ghét, đây là đề phòng chuyện chưa xảy ra! Không có kinh nghiệm sẽ hại chết người biết không! Cậu chắc chắn nên đi học một chút! 15 phút trước khi bang chiến bắt đầu, mọi người được ông lão NPC bang hội dịch chuyển vào phòng chờ. Phòng chờ khá nhỏ, bang chúng lại đông, chen chen chúc chúc một rừng đầu người. Giết Chóc kêu gọi mọi người lên YY để tiện chỉ huy. Tiểu Tây cùng Lantis ngại phiền, không lên, dù sao cũng không phải chủ lực, đến lúc đó phát lệnh là được. Kết quả Giết Chóc không vui —— [Bang]Giết Chóc: Lantis sao cậu không lên YY!? [Bang] Lantis: Ừ, không lên [Bang]Giết Chóc: Tiểu Tây không lên còn chấp nhận được, cậu làm chủ lực cũng không lên! [Bang] Lantis: Tôi chỉ đi theo [Bang]Trà Sữa Cacao: Lantis, lời này thật sự không phù hợp hình tượng của anh = = [Bang] Tiểu Tây: Cặp chồng chồng đi chơi rông ( ̄ˇ ̄)v [Bang] Lantis: Ừ [Bang]Giết Chóc: Tôi còn muốn xếp cậu vào đội ngũ tiên phong! Giờ lấy ai điền vào!? [Bang] Lantis: Tôi quen đi một mình, kiếm đại ai đó bổ sung đi [Bang]Giết Chóc: Tiểu Tây [Bang] Tiểu Tây: Tiểu Tây AFK! Tiểu Tây đi theo Lantis! Tiểu Tây tuyệt đối không đấu tranh anh dũng! Tiểu Tây muốn làm hậu cần! [Bang]Giết Chóc: … tôi chỉ muốn nói, đến lúc đó trốn cho kỹ [Bang]Lá Già Bắc Thảo: Bang chủ, cầu chơi rông, mẹ em gọi em đi trồng bắc thảo [Bang]Giết Chóc: Mẹ! Trời tối thui trồng bắc thảo khỉ, muốn lừa người thì nên tìm cái cớ có lý chút, ngoan ngoãn đợi trong đội cho tôi! Bang chiến thật ra là dịch chuyển hai bang hội vào một bản đồ đặc biệt. Hai đầu bản đồ cắm hai lá cờ, lấy được cờ đối phương đồng thời mang về cắm ở căn cứ của mình là thắng. Nói thì dễ, thực tế đánh rồi mới biết phiền, phải căn cứ địa hình cùng nhân số bang đối phương để vạch kế hoạch lấy được cờ mà không bị người ta cướp lại. Lantis và Tiểu Tây đều quá lười, không thích động, trực tiếp ngồi xổm dưới cờ chờ người đến. Cùng bọn họ thủ cờ còn có một số người trong bang, tụm năm tụm ba tản đều, trừ Formandehit ra còn lại không quen biết, vậy nên không tồn tại khái niệm nói chuyện phiếm. Trong đầu Khổng Tây toàn mấy chuyện hoa cúc hóa lỏng vân vân, cảm giác rất có nguy cơ cần tiếp tục nghiên cứu làm sao buộc chặt hoa cúc. Qua hồi lâu, Lantis bên cạnh đột ngột đứng lên. Khổng Tây kỳ quái nghiêng nghiêng đầu, điều chỉnh góc độ, mờ mờ nhìn thấy xa xa một nhóm người khí thế hừng hừng quét đến. Đội ngũ đối phương trên đầu đều đội mặt nạ ngựa, nhìn từ xa rất giống một đám hà mã xông tới, cực kỳ buồn cười. Khổng Tây từ trong túi lấy mặt nạ mèo ra, đội lên đầu, lần đầu tiên cảm thấy Giết Chóc vẫn có chút thẩm mỹ. Lantis cũng đội mặt nạ mèo lên đứng ở phía trước, rất có khí thế ta đây giữ cửa ai dám bước qua. Khổng Tây lại lên cơn si, nhìn bóng lưng anh chảy nước miếng. Đội ngũ đối phương từ từ áp sát. [Cận] Lantis: Tìm một chỗ trốn đi [Cận] Tiểu Tây: Vâng ạ~ Khổng Tây tuân lệnh, nhún nhảy chạy đến đứng sau cột cờ. [Cận] Lantis: … [Cận] Lantis: Em đứng đó là muốn bị đánh thành cái sàng? [Cận] Tiểu Tây: Nơi này không có hang hốc gì bảo em trốn thế nào TOT [Cận] Lantis: Được rồi, trốn sau lưng tôi đi [Cận] Tiểu Tây: Tới đây~~ Thuận tay rút cờ, Khổng Tây tung tăng chạy qua, dán sau lưng Lantis. [Cận] Lantis: Em nhổ cờ làm gì [Cận] Tiểu Tây: Nâng cao khí thế! [Cận] Lantis: … tôi thấy em thật sự muốn bị đánh thành cái sàng [Cận] Tiểu Tây: Anh sẽ bảo vệ em chứ *mắt long lanh* [Cận] Lantis: … chuyện đương nhiên [Cận] Lantis: Lên, theo sát [Cận] Tiểu Tây: Vâng ạ~ Vì vậy, Lantis bìu ríu vợ con xông lên.