Võng Du Chi Cư Tâm Bất Lương

Chương 39: “chỉ dạy”…




Thường Thu rất nhanh trở về, sau đó nấu cháo cho Thường Tiếu, tìm thuốc hạ sốt. Phùng Quý Hiên có chút kỳ quái, cảm thấy học tỷ cũng không phải đang đùa không khỏi hỏi:“Tiếu Tiếu làm sao vậy? Vì sao sợ đến bệnh viện?”

Thường Thu một bên vội vàng khuấy cháo, hình như đang suy nghĩ nói:“Nói với cậu cũng tốt, mắc công sau này cậu nói cái gì lại đả kích nó.”

Thường Thu lại nói:“Thường Tiếu lớn hơn cậu một chút, hai đứa không phải chung trường sao? Sao tôi cảm giác cậu không biết gì vậy.”

Phùng Quý Hiên có điểm kinh ngạc, nói:“Thật không, không nhớ rõ.”

Thường Thu liếc mắt,“Vô tâm vô phế. Thường Tiếu học đại học chung với chúng ta, nhưng không cùng ngành. Sau xảy ra biến cố, Tiếu Tiếu chịu kích thích không nhỏ không thể nói chuyện, sau đó nó lại không muốn đến trường học, tôi sợ nó suy nghĩ dại dột nên cũng không cho nó đi.”

Phùng Quý Hiên nhíu mày, nói:“Biến cố gì?”

“Lúc còn học đại học, Tiếu Tiếu có thể nói chuyện, kết quả trước khi nghỉ đông nó đòi đi tụ hội gì đó, bạn nó đến rũ, nó cũng đồng ý. Nửa đêm không biết tại sao lại xảy ta hỏa hoạn, bạn nó không thể thoát ra. Sau Tiếu Tiếu không thể nói chuyện, lúc đầu tôi tưởng cổ họng bị thương, hay hít phải nhiều khói độc, nhưng bác sĩ nói cổ họng không sao, phải đi xem bác sĩ tâm lý.” Thường Thu nói xong tay dừng một chút,“Cụ thể sự tình tôi cũng không biết.” Sau liền không nói nữa.

Phùng Quý Hiên đột nhiên nghĩ đến Từ Lâm trên trò chơi kia, nói chung trường với mình nhưng lớn hơn. Lúc ấy không chú ý, nhưng bây giờ nghĩ lại có khi là bạn học của Thường Tiếu không?

Thường Tiếu khi tỉnh đã là hơn nửa đêm, cảm người ướt đẫm mồ hôi như ngâm mình trong nước, trên người không còn tí sức lực nào cả, trước mắt tối đen.Cậu rùng mình một cái, không biết người trên lầu đã nghỉ ngơi chưa, lại có tiếng đi lại rất nhẹ, khiến cậu cảm thấy bất an, muốn bật đèn rót nước uống.

Cậu vừa động, thì nghe “Bang” Một tiếng, hình như đụng phải gì đó.

“Tiếu Tiếu, em tỉnh?”

Thường Tiếu nghe thầy tiếng Phùng Quý Hiên rất dễ nghe, đèn bị người khác mở lên. Nam nhân ngồi trên chiếc ghế bên cạnh, hình như đang ngủ, vật bị cậu đụng là điện thoại của hắn.

Thường Tiếu lúc này càng ngây ngốc, phản ứng không kịp. Nửa ngày mới nghĩ đến buổi sáng hình Phùng Quý Hiên có đến, nhưng bây giờ đã là 12 giờ tối.

“Muốn uống nước? Hay là đi WC?” Phùng Quý Hiên nhanh lấy chén nước đến “Là nước ấm.”

Thường Tiếu uống một ngụm, Tiếu Tiếu liền bị Phùng Quý Hiên giúp nằm xuống. Nam nhân vươn tay sờ trán cậu, nói:“Hình như hết sốt rồi, đắp chăn đừng để bị cảm lạnh, mai sẽ khỏi.”

Thường Tiếu gật gật đầu, nhưng ngủ dậy lại tỉnh táo, cả ngày đều ngủ bây giờ nhắm mắt lại cảm thấy không buồn ngủ.

“Không thoải mái sao?” Phùng Quý Hiên xem cậu nhắm mắt lại mở, nói:“Anh luôn ở cạnh em mà, không thoải mái chổ nào thì nói cho anh.”

Thường Tiếu xem hắn một thân âu phục áo sơmi, hình như có nhiều nếp nhăn, lại có chút mệt mỏi, không khỏi ngồi dậy vỗ vỗ giường, cậu nằm dịch vào bên trong, ý bảo hắn nằm lên. Nhưng lại nhớ đến bây giờ cậu còn đang bị sốt, lỡ lay cho hắn thì sao. Nhanh chóng cầm di động bên gối muốn đánh chữ .

Phùng Quý Hiên vươn tay, cầm lấy di động của cậu, sau đó để lên bàn máy tính “Mau nằm xuống, cẩn thận lại bị sốt, với vừa khỏi liền không thành thật.” Nói xong đem áo sơmi và quần cởi ra tiến vào trong.

“Buổi tối anh năn nỉ cả buổi chị em mới cho anh ở lại, bất quá không để anh nằm lên giường em. Em mời thì anh không khách khí.” Phùng Quý Hiên nói, ôm lấy Thường Tiếu.

Thường Tiếu có chút sững sờ, phòng ngủ là giường đôi, bình thường cậu một nửa, gấu teddy một nửa. Lúc này Phùng Quý Hiên nằm lên, Teddy đáng thương bị quăng đến tóc tường . Hơn nữa……

Thường Tiếu nhìn áo sơ mi và quần dài trên ghế mặt liền đỏ, đến một cử động nhỏ cũng không dám, nhiệt cánh tay để trên lưng cậu hình như càng lúc càng cao.

Phùng Quý Hiên nhìn Tiếu Tiếu,“Sao còn mở mắt, nhanh ngủ đi.”

Thường Tiếu muốn nói cho hắn mình không buồn ngủ, nhưng vừa xoay đầu nhìn ***g ngực quang lỏa của hắn, liền không dám động đậy, chỉ cảm thấy hai người quá gần, muốn xích vào trong, nhưng bị cánh tay trên lưng ngăn lại.

Phùng Quý Hiên tay khoát lên lưng cậu, nam nhân đột nhiên nở nụ cười, nói:“Không buồn ngủ phải không? Anh thấy em vẫn còn chưa hạ sốt lắm.”

Thường Tiếu gật đầu, sợ hắn cúi đầu đụng trán đo nhiệt độ cho cậu. Bất quá cậu đã nghĩ sai, cánh tay nên khoát trên lưng bỗng nhiên dời xuống, vén áo ngủ lên tiến vào trong quần.Cánh tay nóng bỏng dừng trên mông cậu.

“Không nóng.”Tay Phùng Quý Hiên lướt lên lướt xuống trên da thịt mịn màng, còn nhéo một cái.

Thường Tiếu trừng lớn mắt, thẳng lưng, từ mông dâng lên một cảm giác kỳ quái . Nhanh chóng đè tay Phùng Quý Hiên lại.

Phùng Quý Hiên cười rộ lên, nói:“Tiếu Tiếu không muốn anh giúp sao?”

Thường Tiếu bị hắn làm cho mặt hồng, lập tức không còn ngượng ngùng, hai tay như bị điện giật nâng lên. Nhưng bàn tay nam nhân cũng không lấy ra, ngược lại nhéo nhéo, sau đó ngón giữa ở mông cậu ma sát qua lại.

Thường Tiếu cả kinh thiếu chút nữa nhảy dựng lên, theo bản năng nắm chặt tay Phùng Quý Hiên, trong cổ họng phát ra đơn âm, giống như đang rên rỉ.

“Buổi chiều anh có chơi game một lần.” Phùng Quý Hiên cũng không rút tay, lại đột nhiên đổi đề tài. Thường Tiếu đầu sung huyết, nghe lời hắn nói cũng không phản ứng kịp.

Phùng Quý Hiên tiếp tục nói:“Sau đó anh nói cho mọi người trong bang em bị bệnh, mấy người đó nói anh tra, còn gửi rất nhiều phim và tiểu thuyết cho anh, bắt anh học tập.”

Thường Tiếu lúc này nghe hiểu, cảm thấy lỗ tai nóng lên cũng khó chịu, thân thể uốn éo muốn né tay hắn, nhưng lại giống như đang khiêu khích.

Phùng Quý Hiên đùa giỡn đủ, có chút lưu luyến rút tay ra, khoát lên lưng cậu,“Tuy rằng anh rất muốn làm, nhưng em còn đang bệnh, không thể cầm thú được.”

Thường Tiếu nhẹ nhàng thở ra, lúc này cũng không dám ngẩng đầu, nhắm mắt lại làm bộ như đang ngủ. Bây giờ cậu không dám nhìn mặt hắn……

Phùng Quý Hiên nhìn nhìn, cũng không đùa giỡn nữa, vỗ vỗ nói:“Không trêu em nữa, ngủ đi, vạn nhất ngày mai em không khỏe, chị hai em phỏng chừng sẽ nuốt sống anh.”

Thường Tiếu gật gật đầu, ép buộc một chút lại có chút mệt mỏi, xong cảm thấy buồn ngủ. Thì nghe Phùng Quý Hiên nhẹ giọng nói:“Anh cùng em.”

Một đêm qua rất nhanh, buổi sáng ngày hôm sau Thường Thu dậy cực sớm, nghĩ Thường Tiếu còn sốt, lại đi nấu cháo. Nhưng vừa thấy cửa, liền thấy trên trường Tiếu Tiếu thêm một người nam nhân, trên người xích lõa, còn ôm em của cô trong ngực.

Cũng may vì không muốn quấy rầy Thường Tiếu nghỉ ngơi, Thường Thu chịu đựng không có bùng nổ, chỉ tiến lên nắm lấy lỗ tai Phùng Quý Hiên, đè thấp thanh âm nói:“Tôi nói gì với cậu, cậu dám chạy lên giường Tiếu Tiếu, biết vậy đã không để cậu ở lại.”

Phùng Quý Hiên nhanh chóng mặc đồ vào, nhỏ giọng nói:“Em dỗ Tiếu Tiếu ngủ, cái khác chưa làm gì cả.”

Thường Tiếu tỉnh ngủ Phùng Quý Hiên đã bị đuổi về công ty, nhưng bệnh của cậu cũng chưa khỏi hoàn toàn, không thể đi làm, phải ở nhà nghỉ ngơi.

Vì thế chờ Thường Thu đi, Thường Tiếu nhàm chán từ trên giường đứng dậy mở máy vào game……

[ Bang phái ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]:

[ Bang phái ][ Phỉ Tiểu Phong ]: Tiểu Bạch! Cậu đã đến rồi!

[ Bang phái ][ Lưu Thủy Không Hủ ]: Trời của em ạ, Tiểu Bạch cậu dám onl sao!

[ Bang phái ][ Thích ăn chân dê nướng ]: Đáng thương Tiểu Bạch, cậu còn có thể xuống giường.

[ Bang phái ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]: Đúng vậy, mới từ trên giường đứng dậy, nhưng chị hai không cho tớ đi làm.

[ Bang phái ][ Xá Sinh Nuốt Phật ]: Cậu phải nghe chị nói, hảo hảo nghỉ ngơi, đừng đi làm, đã bị sốt thì không phải chuyện nhỏ đâu.

[ Bang phái ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]: Tớ cảm thấy không có gì cả.

Khi Giáng Tuyết Bạc Đầu onl người cũng onl rất nhiều, bắt đầu lo lắng và an ủi. Nhưng Thường Tiếu không biết, những người không thuần khiết này đã đem chuyện cậu bị sốt hiểu lầm, sau đó bắt đầu vòng mới giảng dạy.

[ Bang phái ][ Lưu Thủy Không Hủ ]: Tiểu Bạch uống thuốc chưa, bôi thuốc chưa?

[ Bang phái ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]: Uống thuốc rồi, nhưng không có bôi thuốc, bôi thuốc làm gì a

[ Bang phái ][ Thích ăn chân dê nướng ]: Phía dưới có đau hay không, eo có đau hay không

[ Bang phái ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]: Eo có chút nhức, đầu có chút choáng, phía dưới hơi đau.

[ Bang phái ][ Xá Sinh Nuốt Phật ]: Tra quân gia thậtkhông ôn nhu! #‵′]凸

[ Bang phái ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]: Không có, ngày hôm qua anh ấy không đi làm, buổi tối cũng ở cùng tớ.

[ Bang phái ][ Quân Lâm Thiên Hạ ]: Giáng tuyết tớ thật sự rất bội phục cậu

[ Bang phái ][ Quân Lâm Thiên Hạ ]: Vì sao cậu đối mặt với những chuyện này lại có thể trấn định như vậy…..

[ Bang phái ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]: A?

Thường Tiếu hoàn toàn không hiểu, cảm thấy mọi người đang quan tâm cậu mà thôi, một chút cũng không nắm được mấu chốt.

[ Bang phái ][ Phỉ Tiểu Phong ]:⊙﹏⊙b, Tiểu Bạch thản nhiên khiến tớ……

[ Bang phái ][ Thích ăn chân dê nướng ]: Tiểu lâm tử cậu phải như Tiểu Bạch! Cậu xem Tiểu Bạch thành thật kìa!

[ Bang phái ][ Lưu Thủy Không Hủ ]: Đúng! Tiểu lâm tử cậu cũng phải thẳng thắn! Thập Niên ôn nhu không? Một đêm mấy lần? Tư thế gì?

[ Bang phái ][ Quân Lâm Thiên Hạ ]: Mấy người cút ngay cho tôi……

[ Bang phái ][ Xá Sinh Nuốt Phật ]:

[ Bang phái ][ Lưu Thủy Không Hủ ]: Xem ra phải chỉ dạy cho tra quân gia rồi, không thì cậu ta sẽ làm Tiểu bạch sốt nữa cho coi.

[ Bang phái ][ Thích ăn chân dê nướng ]: Nhưng lần trước tớ đưa cho cậu ta rồi mà,10G a, có phim có truyện tranh có tiểu thuyết, văn hay tranh đẹp còn có phim, chúng ta thật là quá tâm lý mà.

[ Bang phái ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]: Ngạch, đợi đã mấy cậu đang nói gì vậy

[ Bang phái ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]: Vì sao Quý Hiên làm tớ bị sốt, anh ấy tới chăm sóc tớ mà,

Thường Tiếu bị bọn họ làm cho hồ đồ, cả người thờ thẫn.

[ Bang phái ][ Sói xám ăn thịt gà ]: Cái mấy cậu đưa thiệt phản khoa học.

[ Bang phái ][ Quân Lâm Thiên Hạ ]: Tôi đi, cậu dám coi sao

[ Bang phái ][ Sói xám ăn thịt gà ]: Ừ

[ Bang phái ][ Sói xám ăn thịt gà ]: Tiếu Tiếu ăn điểm tâm chưa, uống thuốc chưa

[ Bang phái ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]:[ ⊙ o ⊙] a! Quý Hiên?

[ Bang phái ][ Thích ăn chân dê nướng ]: Đây là tiểu hào của tra quân gia, danh tự thiệt là gợi cảm mà, vừa rồi đã bị chúng tớ bao vây xem xét rồi.

[ Bang phái ][ Sói xám ăn thịt gà ]: Là tôi, cái acc kia còn chưa tìm được.

[ Bang phái ][ Sói xám ăn thịt gà ]: Tiểu Bạch, thu anh làm đồ đệ đi.

[ Bang phái ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]: Được a

[ Bang phái ][ Lưu Thủy Không Hủ ]: Thần mã!!! Cậu dám nói phản khoa học!!! Mấy cái đó đều là bọn tớ tân tân khổ khổ tích góp được!!

[ Bang phái ][ Lưu Thủy Không Hủ ]: Xem xong cam đoan sẽ không làm Tiểu Bạch bị sốt nữa!!

[ Bang phái ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]: Mấy người đang nói gì vậy.

[ Bang phái ][ Sói xám ăn thịt gà ]: Dù nó gì thì nó cũng phản khoa học à ╮[╯_╰]╭

[ Bang phái ][ Sói xám ăn thịt gà ]: Nhất là tiểu thuyết cậu đưa, xem xong tôi cười gần chết. Mở đầu là nam nhân bị luân x, những người đó thật sự không x đến lớn sao.

[ Bang phái ][ Phỉ Tiểu Phong ]:

[ Bang phái ][ Lưu Thủy Không Hủ ]:

[ Bang phái ][ Thích ăn chân dê nướng ]:

[ Bang phái ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]:o_0! Mấy người rốt cuộc xem cái gì vậy, cảm giác khẩu vị rất nặng

[ Bang phái ][ Quân Lâm Thiên Hạ ]: Tôi đi, đừng có ghê tởm như vậy được không

[ Bang phái ][ Sói xám ăn thịt gà ]: Không thể trách tôi, tôi nói thiệt. Bắt cóc xong liền X, tôi cảm thấy những người đó thiệt dũng cảm. Cậu tình tôi nguyện còn có thể tắm rửa trước mà, cường X gì chứ ╮[╯_╰]╭

[ Bang phái ][ Lưu Thủy Không Hủ ]: Ai có thể bắn cậu ta xa một chút được không

[ Bang phái ][ Thích ăn chân dê nướng ]: Tớ thua rồi

[ Bang phái ][ Xá Sinh Nuốt Phật ]: Thua……

[ Sói xám ăn thịt gà ] lặng lẽ nói với các hạ: Tiếu Tiếu qua Thiên Sách phủ dẫn anh đi.

Các hạ lặng lẽ nói với [ Sói xám ăn thịt gà ]: Được a, đợi em chút.

Các hạ lặng lẽ nói với [ Sói xám ăn thịt gà ]: Bọn họ cho anh coi gì vậyo_0

[ Sói xám ăn thịt gà ] lặng lẽ nói với các hạ: Bảo bối hiếu kỳ sao, muốn biết không

Các hạ lặng lẽ nói với [ Sói xám ăn thịt gà ]: Có chút xíu.

[ Sói xám ăn thịt gà ] lặng lẽ nói với các hạ: Anh gửi qua YY cho em

Thường Tiếu ôm tâm tình hiếu kỳ mở QQ, nhận một tập tin Phùng Quý Hiên phát tới, mở lên xem, nhất thời mặt đỏ chót. Tập tin này là truyện tranh, tất nhiên là Nam x nam H. Cực kỳ rõ ràng, nên lộ đều lộ, nơi không nên lộ lại càng rõ ràng hơn ……

Các hạ lặng lẽ nói với [ Sói xám ăn thịt gà ]: Ặc ặc ặc ặc rất…… đáng sợ

[ Sói xám ăn thịt gà ] lặng lẽ nói với các hạ: Ngày hôm qua anh coi hết cả buổi tối

[ Sói xám ăn thịt gà ] lặng lẽ nói với các hạ: Mấy cô ấy nói là chỉ dạy, học xong em sẽ không bị sốt

Thường Tiếu 囧 囧, bỗng nhiên nghĩ đến những người trong bang rất quan tâm an ủi, nguyên lai là râu ông nọ cắm cằm bà kia, mà cậu còn ngu ngốc trả lời, bây giờ nghĩ lại mặt đỏ hết chơn.

[ Bang phái ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]: Mấy cậu! Không thuần khiết gì cả!

[ Bang phái ][ Phỉ Tiểu Phong ]: Tiểu Bạch đại chiến không

[ Bang phái ][ Phỉ Tiểu Phong ]: Sao cậu đột nhiên nói chúng ta không thuần khiết

[ Bang phái ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]: Tớ hôm qua là bị sốt! Bị bệnh!

[ Bang phái ][ Xá Sinh Nuốt Phật ]: chúng tớ biết a. Yên tâm tra quân gia có chỉ dạy rồi, lần sau sẽ ôn nhu

[ Bang phái ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]:= = chỉ là bị sốt đơn thuần mà thôi.

[ Bang phái ][ Phỉ Tiểu Phong ]: Phốc

[ Bang phái ][ Quân Lâm Thiên Hạ ]: Tiểu Bạch tớ còn nghĩ còn rất thản nhiên, nguyên lại không hiểu mấy người kia đang hỏi cái gì

[ Bang phái ][ Sói xám ăn thịt gà ]: Vợ à đừng giải thích, dù sao sớm muộn gì cũng có, anh sẽ hảo hảo học tập

[ Bang phái ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]:-_-

Võng du chi cư tâm bất lương –