Võng Du Chi Hảo Thụ Sợ Sàm Lang

Chương 77: Lục dị cốc




Dựa theo lời Gia Tử Tử chính là: “Lão đại trước giờ chưa hề được bình thường.”

Hiểu Ngu tuy không thích làm việc, bao giờ cũng lười biếng vô biên, nhưng cậu vẫn vô cùng nghiêm túc với công việc. Vì ngày đầu không trông buổi chiều, cho nên ngày hôm sau cậu không đồng ý chuyện thay ca cùng bác Phùng, mà trực tiếp bận bịu từ sáng tới tối, sang sáng ngày thứ ba vẫn tất bật trong tiệm.

Đối với việc này Kiều Lân chẳng những không cảm thấy mình bị vắng vẻ, trái lại lại rất hài lòng, có một bà xã đầy trách nhiệm có nguyên tắc tuyệt đối là một chuyện tốt. Quan trọng hơn, hai ngày nay tuy không thể giờ giờ phút phút dính chặt cùng Tiểu Ngư một chỗ, nhưng kéo gần quan hệ với thím Phùng bác Phùng cũng là một chuyện rất quan trọng.

Hai đêm này hai người họ đều không login game, Hiểu Ngu là không có thời gian, ông chủ Kiều lại là dứt khoát gọi điện thoại giao sự vụ bang hội cho Phiên Gia Hồng và Hồng Điệp Tri Thu xử lý, lý do tất nhiên là anh phải thành thành thật thật theo đuổi vợ yêu, bảo trì nhịp độ đồng bộ cùng bà xã, không thể vụng trộm vượt quá tiến độ trên game. Mặc dù hành vi của anh bị mọi người khinh thường khinh bỉ một phen, song bản thân anh cũng là tâm tình sung sướng. Dựa theo lời Gia Tử Tử chính là: “Lão đại trước giờ chưa hề được bình thường.” Bởi vậy có thể thấy được, chiến hữu nhiều năm quả nhiên rất hiểu rõ anh.

Cơm trưa hôm thứ ba vẫn do Kiều Lân vào bếp, này giống với việc sau một ngày vô cùng bận bịu, Hiểu Ngư buổi tối trở về bất ngờ trông thấy một bàn cơm ba món mặn một món canh do Kiều Lân làm. Mặc kệ có mang đồ ăn sẵn từ tiệm cơm về, cảm giác được người khác chăm lo quả là tuyệt vời vô cùng. Điều này cũng đã gây nên nền móng kiên cố cho Hiểu Ngu càng lúc càng quen cùng ông chủ Kiều một chỗ anh anh em em.

Phùng đại tiểu thư dưới sự chỉ đạo của Đậu Trình Hưng mua một cái terminal client của [Sơn Hà], cũng chính là mũ giáp trò chơi khiến Kiều Lân thoáng có chút hậm hực. Suy cho cùng, bảo Tiểu Ngư Nhi nhà mình phân mỏng tinh lực đi theo bà chị vợ trao đổi là một sự kiện làm anh vô cùng chịu thiệt. Bất quá, khi hai người họ tiến vào trò chơi hôm chiều ngày thứ ba, mới phát hiện ra Phùng đại tiểu thư người ta đã lên mây tiến nhập bang Phi Long, hơn nữa đã được 23 cấp. Không biết nhanh hơn Tiểu Ngư khi ấy bao nhiêu! Khiến Tiểu Ngư cũng thật buồn bực, cậu như thế nào ngay cả chơi game cũng chậm chạp như vậy đây? Rõ ràng Phùng Tiếu chị ấy cũng là làm nhiệm vụ lên tới mà! Chẳng lẽ là do mình một lòng một dạ đặt trên việc ăn uống? Có điều ông chủ Kiều đã cho Tiểu Ngư Nhi một đáp án rất lý trí: “Nhóc con em đa số thời gian đều dùng đi bào đinh cả.” Tiểu Ngư bừng tỉnh đại ngộ.

Hai người onl game vừa lúc tới buổi tối thời gian trò chơi, bình thường lúc này hai người nhất định phải tìm một địa phương nghỉ ngơi, nhưng hôm nay vừa mới lên, tất nhiên là đi làm nhiệm vụ. May mắn, cấp bậc Tiểu Ngư đã sắp lên 52, có thể nhận Tụ Nghĩa lệnh, cũng chính là lệnh bài triệu hồi bang hội, vì thế Thành Đô, Đại Lý và Dương Châu đã không cần phiền Tiểu Ngư đi ngồi cái xe ngựa cậu nhỏ chán ghét nhất nữa.

Bởi toàn thế giới đã làm nhiệm vụ sắp hết, cho nên đám người chơi trước đó tụ tập vây quanh NPC đã vắng vẻ ít nhiều. Cũng may, mỗi ngày game [Sơn Hà] đều có rất nhiều lính mới gia nhập, NPC muốn di chuyển vị trí vẫn có độ khó nhất định.

Tại Thành Đô giúp Ngô Cương nhặt hai tổ hoa quế, lại hỗ trợ chế tạo hai bình rượu hoa quế. Sau đó dưới chỉ dẫn của Ngô Cương hoàn thành nhiệm vụ “Phạt Thiên phủ”, thành công cầm cây búa nghe đồn mai sau có thể phá núi tới một hang động trên núi nhỏ vô danh.

*phủ = búa

Trước khi rời Thành Đô, Tiểu Ngư cố ý đi tìm một vài thương nhân nhỏ và đạo sư nấu nướng. Ở bên vùng ngoài không như ý chiếm được thực đơn những thành thị khác không có, cậu còn mua thêm ít nguyên liệu đặc biệt.

Nhiệm vụ Đại Lý tương đối đơn giản một ít. Bọn họ rốt cuộc cũng thấy được bộ dáng Hằng Nga. Dựa theo thẫm mỹ nhân loại bình thường, Hằng Nga được thiết kế khá xinh đẹp, chẳng qua Tiểu Ngư và Kiều Lân hẳn không thuộc phạm vi nhân loại bình thường, ít ra trong mắt bọn họ, vị đại mỹ nữ này không nhìn thuận mắt bằng đối phương. Cũng không biết có phải cảm giác hai người này không đáng tin hay không, nhiệm vụ thứ nhất Hằng Nga đưa cho họ là tìm cỏ cho thỏ ngọc.

Đối với nhiệm vụ này, ông chủ Kiều nhịn không được run run khóe miệng. Rõ ràng anh còn trông thấy nét cười nhẹ bên khóe môi Hằng Nga, nhưng bạn có thể làm gì NPC? Phải cắt cỏ thì cắt, dù sao mục đích đều là vì giải quyết nhiệm vụ mà thôi. Kết quả cũng ra ngoài dự đoán, trong lúc cắt cỏ, Tiểu Ngư cư nhiên phát hiện một cây nhân sâm trong bụi cỏ, khiến Tiểu Ngư ngao ngao kêu to “Này không khoa học!”

Nhìn xuống thuộc tính quất sắc, ông chủ Kiều nở nụ cười. “Vận khí cục cưng nhà chúng ta quá tốt, giá trị nhân phẩm và giá trị may mắn nhất định siêu cao. Về sau phó bản sờ thi thể, chỉ cần không phải mỹ nữ và trai đẹp, anh đều giao hết cho em!”

Tiểu Ngư liếc mắt nhìn anh, trong lòng cũng mừng rỡ đến cực điểm. “Lân, nhân sâm này chúng ta nấu canh đi!”

Ông chủ Kiều lập tức nhướng mày: “Nấu canh? Phẩm chất quất sắc này gần như là kim sắc. Giá bán thấp nhất đã tầm khoảng tám mươi mấy bảo rồi. Em bây giờ còn muốn nấu canh?” Thật ra, nhân sâm trong trò chơi không quá hiếm thấy, nhưng mỗi một loại tài liệu cao cấp đều có cấp bậc khác nhau. Nhân sâm từ tử sắc tới kim sắc không giống nhau. Đương nhiên, màu sắc phẩm chất càng cao, giá lại càng tăng. Đến nay vẫn còn chưa có ai phát hiện ra nhân sâm và linh chi kim sắc đâu, nhưng lộc nhung thì có xuất hiện được vài lần. Chung quy, lúc đánh quái bào đinh ra thứ gì đó khẳng định thuận tiện hơn bản thân tự đi thu thập.

Nghe thế, Tiểu Ngư trợn tròn con mắt: “Cái gì?!!! Mắc như thế!!! Vậy thời điểm cao nhất có thể bán được bao nhiêu?!”

Kiều Lân vui vẻ: “Vậy phải xem cung cầu thị thường. Cam sắc rất hiếm gặp, nhưng thỉnh thoảng sẽ có người tình cờ giành được. Những nhân sâm có phẩm chất cao nhất định đều sẽ dùng để chế tác dược phẩm. Phẩm chất dược liệu càng cao, lượng thành phẩm một lần sẽ có số “hoa hồng” tương ứng, thời gian hiệu lực và công hiệu của BUFF cũng được kéo dài hơn rất nhiều. Vì thế luôn được nhiều người ưa chuộng. Cho nên, cao nhất không có hạn mức tối đa, phải xem người mua có phải ngu dốt hay đần độn hay không.”

Tiểu Ngư nghi vấn: “Vì sao đều là đồ ngốc?”

Ông chủ Kiều nhún vai: “Bởi anh cho rằng, tuy dùng tài liệu phẩm chất thấp làm ra thành phẩm có thời gian tác dụng và công hiệu thấp một chút, nhưng nó được cái giá rẻ. Cho nên tính về giá cả mà nói, anh vẫn tôn sùng mấy thứ chế tác bằng tài liệu loại trung hơn. Vì vậy, những người thích mua đồ đắt tiền lại không biết tính chuyện hơn thiệt. Đó không phải là ngu dốt sao?”

Tiểu Ngư ngộ đạo. “Gian thương này, anh thật ra thích những người như thế nhất đi?”

Kiều Lân lắc đầu: “Không. Trò chơi chủ yếu là để giải trí, cho nên kiếm bao nhiêu cũng không sao cả, bang chúng ta không ai đem tiền trò chơi đi đổi nhân dân tệ cả. Nhưng ngẫu nhiên cũng có một số rất ít, mua cũng chỉ là để lên cái mặt thối khoe khoang trước người khác mà thôi, em cảm thấy người như thế nếu không bị làm thịt một trận thì sẽ phụ lòng quần chúng khổ cực à?”

Dùng ba ngày trò chơi, nhiệm vụ event ở Thành Đô, Đại Lý, Dương Châu đều đã được làm xong. Ngay ngày thứ tư quay về Lạc Dương, dắt Long Tường đi trình diện với Tông Bố thần Hậu Nghệ sau, nhiệm vụ “Tìm kiếm Định Thủy châu” cứ vậy mà hoàn thành. Phần thưởng xem như hậu hĩnh, ngoại trừ giúp Tiểu Ngư thăng lên cấp 55, hai người họ mỗi người còn được thưởng một viên trữ tàng thạch 20 ô. Đương nhiên, phần thưởng này chẳng ăn nhằm gì với ông chủ Kiều, cho nên vừa vào tay anh liền giao dịch đưa Tiểu Ngư. Tiểu Ngư vui sướng vô cùng, túi hành trang hơn 40 ô, cậu có thể nhặt lụm rất nhiều đồ rách nát, cũng có thể bào đinh rất nhiều rất nhiều động vật nha!

Bất quá quan hệ giữa nhiệm vụ Trung thu và Tông Bố thần vẫn chưa chấm dứt. Bọn họ quay về Yến Kinh tiến nhập Thang Cốc, đòi nhánh cây chỗ Thần thụ Phù Tang, sau đó lại về Lạc Dương giao Ngũ Sắc thạch và nhánh Thần Thụ. Hai người đều nhận được tinh thạch chuyên dụng cho vũ khí môn phái. Cục đá này tốt ở chỗ không cần lo nghĩ giới hạn tinh luyện và phụ ma, cho dù là vũ khí được rèn đỉnh cấp cũng chỉ được gắn một khối như vậy. Đối với Kiều Lân mà nói cũng là chuyện thật vui vẻ.Hiển nhiên, cái thứ vũ khí rác rưởi hiện giờ của Tiểu Ngư tuyệt đối không được cho phép sử dụng khối tinh thạch này.

Tông Bố thần chế thần tiễn xong, bọn họ liền xúc phát mười nhiệm vụ đại phó bản.

Gợi ý nhiệm vụ: Sau khi Hậu Nghệ bắn mặt trời, thiên hạ vẫn không hề thái bình trở lại. Yêu thú khắp Thần Châu đại địa tàn sát bừa bãi, Hậu Nghệ tìm cách giết chết sáu con dị thú gây tai vạ cho nhân gian, một lần nữa giúp bách tính sống những ngày tháng bình yên. Nhưng nay máu huyết dị thú trải qua rèn luyện vạn năm biến hóa thêm càng nhiều dị thú. Chúng nó chẳng những dự định cắn nuốt Thang Cốc, diệt Thập Dương và Phù Tang, mà còn có ý đồ biến nhân gian thành địa ngục vĩnh hắc. Sáu con dị thú kia hấp thu tinh hoa nhật nguyệt cũng đã sắp huyễn hóa ra thực thể, đang chờ thời cơ hủy diệt nhân thế.

Không hề nghi ngờ, loại nhiệm vụ cứu vớt thế giới này là muốn người chơi chém sạch giết sạch toàn bộ quái vật. Cho nên sau khi bọn họ tiếp nhận nhiệm vụ “Đồ tẫn dị thú”, liền bị ép buộc dịch chuyển sang cửa vào phó bản mười người trên bản đồ chủ thành Đại Lý bên cạnh một trấn nhỏ —— Định Tân.

Bọn họ đương nhiên đã sớm biết rõ quá trình và nơi chốn những điều này. Hiện nay đoàn đội thuộc Cẩm Lân Đường thông quan Lục Dị cốc đã có hai cái. Trong đó, đoàn thứ nhất thông quan chính là đoàn Lưu Vân Kiếm dìu dắt. Kiều Lân sau khi hỏi thăm Lưu Vân Kiếm liền càng hiểu rõ tường tận sáu con BOSS trong Lục Dị cốc là cái dạng gì, có kỹ năng gì vân vân. Tóm lại, hai người họ bây giờ cần phải làm chính là chờ người đến đông đủ, sau đó bắt đầu tiến bản.

Nhân tuyển đoàn đội bản Trung thu mười người đã sớm dự định tốt lắm. Trẫm Tâm Thậm Hỉ, Ngư Tiểu Ngư, Hồng Điệp Tri Thu, Trình Đại Hổ, Không Cho Sờ, Giải Giáp Quy Điền, Lưu Hành Gặp Trở Ngại, Càn Khôn Đại Na Di. Kiều Lân vốn là định bồi dưỡng Thanh Ninh và Râu quai Nón để sau này làm thành viên đoàn đội cố định cùng anh và Tiểu Ngư. Nhưng bởi vì cấp bậc yêu cầu tiến vào bản mười người mặc dù là 50, nhưng trừ tiểu quái là 50+, toàn bộ BOSS đều là đỉnh cấp, nói cách khác, dù đội hữu cao thủ cỡ nào, một phụ bản nhiều nhất chỉ có thể mang hai người chưa max cấp. Vì thế, anh bạn nhỏ Râu Quai Nón tự nguyện lui xuống tuyến hai, giao nhiệm vụ gian khổ này cho em gái Thanh Ninh. Không có biện pháp, bởi vì hắn biết trong đội hình đã có sẵn một bà hủ nữ khủng bố, hắn cũng không định cướp lấy cơ hội tiến bản để rồi bị đám sư muội sư ca ma quỷ trong hủ kia tàn phá bằng ma âm! Áp lực rất lớn đó biết không! Lại còn chiến đấu giữa từng cặp từng cặp gay nữa, hắn sợ mình tới sẽ giải phóng Tiểu Cường huynh, vì thế mới nói, cơ hội về sau còn rất nhiều. Điều mình cần chính là rèn luyện thân thể, mỗi ngày hướng về phía trước…… !

Người cuối cùng là Không Cho Sờ dắt tới, là một chàng shota nam Chính Dương yếu đuối. Ngoại hình tương đối thanh tú, dáng người không cao, mặc áo đạo sĩ Chính Dương hơi có vẻ chìm một ít, có điều lại lộ vẻ đáng yêu không thôi. Vài người vừa thấy vị này liền cảm thấy có hơi quen mắt. Anh bạn shota cũng rất phóng khoáng, dứt khoát chống eo tuyên bố thân phận mình: “Chào mọi người! Em là Bố Đinh! Anh hai của em bảo, sau này em sẽ lăn lộn cùng mọi người! Anh Tiểu Ngư, mau thêm em vào bang! Em đã rời Phi Long bang vài ngày rồi!”

Chương sau muốn nhìn “tềnh zai” hay muốn đánh bản thăng cấp đây ~~~~