Võng Du Chi Phi Thường Đạo

Quyển 1 - Chương 26




Nghỉ ngơi một hồi, Tuyết Sinh và Nam Kha Nhất Mộng cũng đã bình ổn lại. Thế là mọi người thảo luận lên đối sách kế tiếp.

Từ Nam Kha Nhất Mộng bọn họ biết được bọn người Hắc Hổ Đường là bang phái lớn nhất phía Đông của Thần Châu Quốc, cả Thanh Long Thành cơ hồ toàn bộ đều là phạm vi thế lực của bọn hắn.

Người của Hắc Hổ Đường khẳng định đang ở bên ngoài chờ đợi bọn họ, thành thế nào cũng ra không được, hiện tại biện pháp duy nhất chính là từ Thanh Long Thành trực tiếp ngồi xe ngựa đi đến địa phương khác.

Trong <> vì mô phỏng theo thế giới cổ đại chân thực, thành thị nhân gian là không có Truyền Tống Trận, chỉ có thông qua phương thức ngồi xe ngựa hoặc kỵ mã để di chuyển. Mỗi tòa thành thị đều có sắp đặt xe ngựa, có thể thẳng đến các tòa thành thị, ngồi trong xe ngựa của NPC chắc sẽ là không bị công kích, hơn nữa tốc độ cũng nhanh, thế nhưng giá cả cũng không rẻ.

Vân Sinh suy nghĩ một chút, đưa ra băn khoăn của mình “Người Hắc Hổ Đường nhất định sẽ nghĩ đến chúng ta muốn rời khỏi bằng xe ngựa, nói không chừng bọn hắn đang ở đó chờ chúng ta.”

Quỷ Điệp khinh thường liếc mắt nhìn cậu, cái con heo ngu ngốc này cho là  Quỷ Điệp hắn ngồi không sao?

Vân Sinh bị mắt lạnh của Quỷ Điệp trừng rùng mình 1 cái, vội nói: “Coi như ta chưa nói qua, hắc hắc”. Ngất, thật không còn mặt mũi, chính là không biết tại sao, hắn vừa nhìn thấy ánh mắt Quỷ Điệp liền cảm giác giống như ếch bị xà tiếp cận, mồ hôi lạnh ứa ra, toàn thân tê dại.

Vì mục tiêu an toàn… trước phái ra người có giá trị nhanh nhẹn cao nhất là Nam Kha Nhất Mộng đi tìm hiểu tình huống xe ngựa. Kết quả đương nhiên không ngoài dự đoán, đám người Hắc Hổ Đường đã mai phục xung quanh đoàn xe ngựa.

Nhưng đối với Quỷ Điệp trước mặt không thể nghi ngờ bọn người đó giống như những tiểu anh nhi.

Sau khi vơ vét hết tiền trên người mọi người, phát hiện bọn họ chỉ có thể đi xa nhất là đến phía nam Chu Tước Thành, nghe Nam Kha Nhất Mộng nói Chu Tước Thành là đô thị thương mại, nổi tiếng là thành thị phồn hoa nhất Thần Châu Quốc, hơn nữa đại bộ phận quái phụ cận Chu Tước Thành đều là thuộc tính hỏa, đối với Tuyết Sinh lấy pháp thuật thuộc tính thủy làm chủ đạo tương đối thích hợp. Tuyết Sinh, Vân Sinh cũng chưa từng đi qua Chu Tước Thành, tất cả mọi người đều động tâm, quyết định đi xem.

Cuối cùng vẫn là dùng biện pháp cũ, do Quỷ Điệp ra tay đem toàn bộ đám người Hắc Hổ Đường làm cho hôn mê, rồi bọn họ liền nghênh ngang ngồi lên xe ngựa đi đến Chu Tước Thành.

Phía nam chủ thành Chu Tước Thành giống như được thành thú Chu Tước thủ hộ, phong cách kiến trúc trong thành tràn trề sôi động, thường lấy sơn đỏ làm nền, tràn ngập sinh lực của hỏa. Mà hoạt động thương mại trong thành thì phi thường bận rộn hừng hực khí thế, nơi này có chợ phiên tự do và đấu giá hội lớn nhất Thần Châu Quốc, cũng là nơi có mật độ ngoạn gia thương nhân lớn nhất.

Tuyết Sinh là người đầu tiên bước xuống xe, cảm tưởng duy nhất chính là: người, người thiệt nhiều thiệt nhiều!

Trời ạ, lấy vóc dáng thấp bé của cậu và Nam Kha Nhất Mộng, nếu không có Quỷ Điệp và Vân Sinh bên cạnh hộ theo, khẳng định không biết chừng sớm đã bị sóng người mãnh liệt hướng đi đến nơi nào, dù vậy, hai người bọn họ vẫn là bị người chen chúc đến thất tha thất thểu đứng không ổn định, không ngừng kêu khổ.

Tuyết Sinh đang cố gắng giãy dụa chợt cảm thấy bên hông căng thẳng, thân thể vọt lên không rơi vào trong lòng ngực quen thuộc.

Tuyết Sinh kinh hỉ ngẩng đầu kêu lên: “Thiên Hồng!”

Thấy người vẫn luôn nhớ nhung trong lòng bình an không có việc gì, Thiên Hồng khẽ thở dài, đem bảo bối trong lòng ôm đến càng chặt một chút, bọn họ cuối cùng lại có thể cùng một chỗ, hơn nữa không bao giờ…phải xa nhau nữa.

“Lão ca, đây là nơi công cộng” nhìn thấy bọn hắn gắt gao ôm cùng 1 chỗ, Vân Sinh vô lực thở dài, hai cái người này cũng quá không coi ai ra gì đi?

Tuyết Sinh làm như không nghe thấy, tiếp tục hướng trong lòng Thiên Hồng cọ cọ, mới không bao lâu, cũng đã rất muốn rất muốn hắn. Thiên Hồng phục hồi tinh thần trước, thấy bọn họ đều bị người bên cạnh nhìn chằm chằm, áy náy cười cười, ý bảo người ở đây nhiều lắm, không bằng ra ngoài thành nói chuyện.

Đám người Vân Sinh đi theo Thiên Hồng đến 1 chỗ ngay bìa rừng bên cạnh Chu Tước Thành môn, mới phát hiện cả Soái Vô Chỉ Cảnh cùng Thải Hồng Thải Hồng bọn họ đều đã đến, đang ngồi ở ngoài bìa rừng nghỉ ngơi.

“Aha,” Soái Vô Chỉ Cảnh vừa nhìn thấy bọ liền cười nói, “Thiên Hồng nói các người đã tới Chu Tước Thành, ta liền ở bên ngoài đợi, bây giờ mà vào thành quả thực là chịu tội a”.

“Vì sao?” Vân Sinh hiếu kỳ hỏi.

“Bởi vì ba ngày nữa đấu giá hội lớn nhất từ lúc <> đưa vào hoạt động đến nay sẽ được mở tại Chu Tước Thành, hiện ở trong thành người đương nhiên nhiều lắm.” trả lời Vân Sinh chính là người một mực yên lặng trầm mặc đứng bên cạnh Nam Kha Nhất Mộng.

Soái Vô Chỉ Cảnh đã sớm phát hiện cùng bọn Vân Sinh đến còn có hai người lạ, lúc này vội cười nói “Vân Sinh sao không giới thiệu 2 vị tân bằng hữu cho chúng ta một chút a?

“Đây là Nam Kha Nhất Mộng,” Vân Sinh dừng một chút, đón nhận ánh mắt như trộn băng được bắn ra từ Quỷ Điệp, vẻ mặt có chút quái dị, không dám nói ra chuyện Quỷ Điệp là NPC.

“Vị này… là Quỷ Điệp.”

Mọi người giới thiệu với nhau một phen, rất nhanh liền quen thuộc, bí mật Quỷ Điệp là một NPC đã được Vân Sinh che giấu dưới sự cảm kích không nói ra của Tuyết Sinh.