Võng Du Chi Phi Thường Đạo

Quyển 1 - Chương 41




Thẳng đến khi theo biển người đi ra ngoài trường bán đấu giá, Tuyết Sinh còn chưa thể tin được trong túi tiền của mình cư nhiên sẽ có nhiều tiền như thế!

Ngàn năm chu quả đem bán đấu giá được một tay lắm tiền nào đó không biết tên dùng 6830 lượng vàng mua đi, sau khi khấu trừ 20% phần trăm từ cuộc bán đấu giá, trong túi Tuyết Sinh cũng còn 5464 lượng hoàng kim! Còn cái viên đạn bọc đường thật to(chỉ anh Ngạo Thị Thiên Hạ đấy) đã đem Tuyết Sinh oanh đến đầu óc choáng váng, may mắn Ngạo Thị Thiên Hạ dù sao cũng là người đứng đầu một bang phái, mọi việc quấn thân cho nên không thể quấn lấy cậu, bằng không thì đầu Tuyết Sinh càng muốn hôn mê.

“Ôi, thực xin lỗi!”

Tuyết Sinh chóng mặt đi trên đường sơ ý đụng phải người, vội vừa nói xin lỗi vừa đỡ một nữ NPC cậu đụng vào.

Thế nhưng cô gái kia vừa đứng thẳng dậy, liền kinh ngạc ngây người một hồi, rồi đột nhiên khóc thút thít.

Tuyết Sinh luống cuống tay chân đỡ lấy nàng, cuống quít hỏi: “Đại tỷ, ngươi xảy ra chuyện gì, không thoải mái ở đâu?”

Thiên Hồng nhìn bọn họ ở giữa đường cù cưa cù nhằng cũng không thuận tiện, liền dứt khoát đem hai người đang dây dưa cùng một chỗ kéo đến một hẻm nhỏ bên cạnh.

Để cho nàng kia ngồi xuống bậc thềm, Tuyết Sinh cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, cậu lúc này mới phát hiện, trên người nàng mặc chính là đồ tang, xem ra trong nhà nàng có người nào đó vừa mới qua đời. Nhìn nàng khóc không ra hình dáng gì, cậu ở trong lòng âm thầm kêu khổ.

NPC trong trò chơi này đều có trí tuệ nhân tính rất cao, cho nên khiến cho người ta không thể không đem bọn họ xem thành người thật. Đối mặt với một nữ tử đang khóc thút thít, tất cả mọi người đều cảm thấy bối rối.

Nàng kia khóc một hồi, nức nở ngẩng đầu lên nhìn Tuyết Sinh, nhìn chăm chú đến mức khiến Tuyết Sinh thẳng sợ hãi.

“Mấy vị hình như đều là người luyện võ đi?” nàng kia giống như hạ quyết tâm gì đó, đột nhiên hướng về phía bọn Tuyết Sinh quỳ xuống, “Cầu các vị vì tiểu nữ tử báo thù!”

Tuyết Sinh lại càng hoảng sợ, vội vàng cùng Thải Hồng Thải Hồng cùng đến nâng nàng dậy, tinh tế hỏi qua, mới biết được trượng phu của nàng vốn là một tiều phu, mấy ngày hôm trước lên núi đốn củi, bất hạnh gặp phải Hỏa Xích Luyện Xà Vương từ trong núi đi ra kiếm ăn cắn bị thương, kết quả cứ như vậy mất đi tính mạng.

Nữ tử nức nở nói: “Van cầu các vị đại hiệp giúp ta báo thù.”

Cùng lúc đó, thanh âm của hệ thống đinh 1 tiếng vang lên bên tai Tuyết Sinh: “Ngoạn gia Thiên Thu Tuyết có mị lực lớn hơn 80, cơ duyên lớn hơn 10, kích hoạt nhiệm vụ ẩn ‘Tiêu diệt Hỏa Xích Luyện Xà Vương’, xin hỏi có tiếp nhận hay không?” Cậu kinh ngạc nhìn mọi người, thấy biểu tình của mọi người liền biết, bởi vì còn đang trong trạng thái tổ đội, cho nên bọn họ cũng nghe được âm thanh hệ thống.

Tuy độ khó của nhiệm vụ ẩn rất biến thái, thế nhưng phần thưởng đều rất hậu hĩnh, Hamburger là người đầu tiên đứng lên: “Tiểu Tuyết ngốc làm cái gì, tiếp a!” Mị lực coi như bỏ qua, cơ duyên của Tuyết Sinh cư nhiên đạt tới 10 điểm! Nếu không có Tuyết Sinh cái tên nhân vật BT này ở đây, căn bản không có biện pháp kích hoạt nhiệm vụ này, dù cho người khác có muốn nhận cũng không biết có cái vận khí này hay không a.

Thấy tất cả mọi người đều tán thành,Tuyết Sinh liền chọn tiếp nhận nhiệm vụ này.

Nàng kia vui sướng vì bọn họ chỉ địa điểm nơi Hỏa Xích Luyện Xà Vương sinh sống, hơn nữa hảo tâm nói cho bọn họ biết, “Trong hang xà trừ bỏ Xà Vương, còn có hai con xà hậu, còn có hằng hà xà, các ngươi phải thật cẩn thận a, tốt nhất nên mang thuốc giải độc nhiều một chút.”

Vẻ mặt bọn Tuyết Sinh lập tức hắc tuyến, NPC này thật đúng là giảo hoạt, vừa rồi sao không nói còn có một đoàn xà? Hại bọn họ nghĩ chỉ có một con xà mà thôi.

Bất quá nhiệm vụ cũng đã tiếp nhận, cũng chỉ có thể liều mạng. Nếu đã nhận nhiệm vụ này, cũng chỉ đành phải buông tha đấu giá hội ngày thứ 2.

Nhằm mục đích an toàn, mọi người hẹn sáng ngày mai xuất phát đi tìm hang xà.

…………………..

Vòng vo ở khe núi cả buổi, thật vất vả mới ở hậu sơn Chu Tước thành tìm được tọa độ nàng kia cung cấp——- một cái sơn động sâu thẳm tràn đầy xà.

“Vù vù…….”

Hamburger thở gấp, cảm giác lửa giận trên đầu mình nếu có hình thể nhất định đã đụng thẳng mây xanh,

“Đúng là đùa giỡn người nha, chỉ cấp một cái tọa độ, ai biết sơn đạo khó đi như thế, lão công của nữ nhân kia chẳng lẽ là sơn dương sao? Cư nhiên chạy đến ngọn núi khó đi như thế đốn củi!”

Sơn đạo chẳng những ngoằn ngoèo, hơn nữa rõ ràng là ấn tọa độ đi, ai biết phía trước lại không có đường, tọa độ lại chỉ thẳng về phía trước, làm hại bọn họ đành phải ở trong núi bò lên bò xuống, lách vào lách ra, một thân bụi bậm, oán hận đầy bụng.

Mặc dù rất muốn cùng mọi người đồng cam cộng khổ, nhưng Tuyết Sinh đi không được bao lâu, thì vị trí của hắn liền chuyển đến trên vai rộng lớn của Thiên Hồng, tất cả mọi người không chút khách khí châm biếm hắn chân quá ngắn cho nên đi chậm, thật là làm cho hắn cảm thấy xấu hổ, kết quả đến hiện tại người thoải mái nhất, trên người sạch sẽ nhất chính là Tuyết Sinh.

“Đã tới rồi, đừng phàn nàn nữa.”

Gây Tê đi ở đằng trước tiện tay dùng gậy gộc mở đường quét bay một con rắn cản ở phía trước, xem trận thế này, cho dù không biết tọa độ, cũng biết hang rắn liền ngay trước mắt.

Nhìn phía trước khắp nơi đều là xà bò loạn thành đoàn, sắc mặt Thải Hồng Thải Hồng tái mét, ngay cả mấy đại nam nhân cũng cảm thấy khó chịu, chỉ có thần kinh thô như Tuyết Sinh cư nhiên còn nói được ra câu “ Xà thoạt nhìn rất mềm rất khả ái a” đại loại như vậy, thật sự làm người ta khó đỡ.

tiểu xà ngay gần động khẩu mặc dù nhiều, thế nhưng căn bản đối với họ không tạo thành uy hiếp gì, hơn nữa những con tiểu xà này cung cấp kinh nghiệp ít đến đáng thương, làm cho dục vọng muốn động thủ của bọn họ đều không có.

Chờ đến khi chân chính tiến nhập vào hang xà đồng thời từ đoạn cự ly này trở về sau, bọn họ mới phát hiện theo sự xâm nhập của bọn họ, cảm giác được nhiệt độ trong động dần dần tăng lên, chậm rãi trở nên càng ngày càng nóng, hơn nữa cấp bậc xà cũng dần dần bay lên.

Soái Vô Chỉ lau mồ hôi, nói: “Xem ra hang xà này càng đi vào trong càng nguy hiểm, mọi người cẩn thận một chút.”

Thải Hồng đổ mồ hôi đầm đìa bất mãn hô lên: “Sao chỉ có Tuyết Sinh ngươi là không có đổ mồ hôi!”

“A?” Tuyết Sinh lúc này mới hậu tri hậu giác phát hiện mình cũng không cảm thấy nóng.

“Đương nhiên là bởi vì trên người hắn có Thiên Thủy Linh Châu.” Âm Dương Ngư cũng lau mồ hôi, hâm mộ nhìn Tuyết Sinh trên người thỉnh thoảng tản mát ra linh quang lục đạm sắc của hạt châu.

Đối mặt với ánh mắt ai oán của mọi người, Tuyết Sinh đành phải ngây ngô cười.