Võng Du Chi Tam Quốc Vương Giả

Chương 41: Vương Khải






Hôm nay sẽ nghênh đón đợt công kích thứ nhất của dị tộc phụ cận Vọng Thiên thôn, nhưng số lượng chắc sẽ không lớn.
Thẳng đến giữa trưa, Dương Thiên mới nhìn thấy từ xa xa, bắt đầu xuất hiện thân ảnh của địch nhân. Đứng trên đài quan sát, Dương Thiên đoán chừng đám này khoảng bảy, tám trăm người, có một võ tướng dẫn đầu.
Dương Thiên lập tức để đám thôn dân trốn vào trong thôn, lại để cho một nửa bát giai binh đứng trên tháp canh, đánh lén đám dị tộc. Mà một nửa còn lại trực tiếp đi ra ngoài nghênh chiến, Dương Thiên cũng tự mình áp trận!
Khoảng cách song phương còn 180 m, đám bát giai binh đứng trên tháp bắt đầu xạ kích. Hơn nữa mỗi một mũi tên bắn ra đều chuẩn xác có một người ngã xuống. Đây chính là chỗ khủng bố của binh sĩ đẳng cấp cao, mỗi nhất kích đều là tinh chuẩn và trí mạng.
Đây là sự thật làm cho người khác phải hoảng sợ, tầm bắn cung tiễn thủ đối phương rõ ràng đạt đến 180 m!
Tên võ tướng dị tộc xem xét sự tình không đúng, lập tức hạ lệnh bắt đầu công kích. Hắn xem bên Dương Thiên dù sao cũng chỉ có hơn hai mươi Cung Tiễn thủ, coi như bắn chuẩn thế nào cũng không giết được bao nhiêu người bên mình.
Sự thật cũng đúng là như thế. Lúc lao đến xáp lá cà, cũng chỉ chết hơn một trăm người. Nhưng nếu chỉ dựa theo thời gian lao đến mà tính toán đã có chút khủng bố rồi. Nãy giờ mới qua ngắn ngủn hơn hai mươi giây a.
Đối phương đã nhằm chính mình lao đến, Dương Thiên cũng không khách khí. Một bên tổ chức binh sĩ phía dưới bắt đầu nghênh chiến, một bên mệnh lệnh binh lính trên tháp canh nhanh chóng lao xuống.
Đánh giáp lá cà mới là chiến đấu tàn khốc nhất!
Chiến đấu vừa mới bắt đầu đã tràn đầy huyết tinh, chân cụt tay đứt bắt đầu rơi khắp nơi, vũ khí bằng thép có thể nhẹ nhõm mở ra thân thể của đối phương, đây là tổn thương trí mạng nhất.
......
Thời điểm 23 Cung Tiễn thủ từ trên tháp canh lao xuống, gia nhập chiến đấu cũng là lúc đám dị tộc này lâm vào tuyệt cảnh!
Hơn mười phút đồng hồ! Chỉ là ngắn ngủn hơn mười phút đồng hồ, chiến đấu kết thúc. Toàn diệt tất cả nhân mã đối phương, mà bên Dương Thiên chỉ có một binh sĩ bởi vì nhất thời chủ quan bị đối phương chém sượt qua mặt, vẽ lên một vết thương nhỏ.
Quét dọn chiến trường, Dương Thiên chỉ lấy được hơn 200 kiện vũ khí, số còn lại đều đã hư hao trong chiến đấu. Cái này còn là nhờ cung tiễn thủ từ xa giết một đám lúc đầu. Tuy vậy, may là tên võ tướng kia vẫn còn hào phóng, rõ ràng cống hiến một quyển cao cấp nội công.
Lần này chiến đấu mặc dù nhẹ nhõm chấm dứt, nhưng hai ngày sau đó sẽ xuất hiện đợt công kích thứ hai với quy mô càng lớn hơn.
Tạm thời Dương Thiên đem việc này bỏ qua một bên. Trải qua chiến đấu quy mô nhỏ vừa rồi, đẳng cấp Dương Thiên cuối cùng up lên 30. Đã có thể chuyển chức thành cao cấp võ tướng. Dương Thiên lập tức ở trong quân doanh tiến hành chuyển chức. Mà không nghĩ tới lần này chuyển chức lại giúp cho sơ cấp nội công của hắn đột phá đến lục giai. Khoảng cách để tu luyện trung cấp nội công lại gần thêm một bước.
Dương Thiên để lại 46 tên bát giai binh thủ thôn. Tuy nói để bát giai binh thủ thôn có chút lãng phí. Mà cũng không có biện pháp, hệ thống mặc dù quy định người chơi cùng trận doanh không thể công phạt lẫn nhau, nhưng như kiểu nơi đóng quân của dị tộc lại vẫn có thời gian một tuần được tranh đoạt. Vì tránh cho Vọng Thiên thôn bị người chơi khác phát hiện rồi tiện đường chiếm lĩnh, Dương Thiên đành phải để cho đám bát giai binh này ủy khuất. Ngày mai hắn sẽ phái một bộ phận lục giai đỉnh phong, thất giai tư chất cấp A tới.
Hiện tại trong tay Dương Thiên, binh sĩ tư chất cấp A đã có hơn năm trăm người, không tính hơn một trăm người lợi dụng bug game up lên bát giai. Cộng cả đám tân binh vừa chuyển chức thành binh sĩ không lâu, hiện tại đã có chừng ba trăm người lĩnh ngộ cao cấp kỹ năng, trở thành thất giai binh. Thực lực tổng thể tăng nhiều.
Dương Thiên định để lại khoảng 200 thất giai binh thường trú tại Vọng Thiên trấn sau khi dị tộc tiến công chấm dứt để thủ thành. Vì vậy hắn cần hảo hảo an bài một phen.
Trở lại Bạch Vân thôn, trước hết cho người đi tìm 200 thất giai binh này về, đồng thời gọi luôn Lưu Kiệt đến.
Dương Thiên đem 200 người này tổ chức thành: một trung đội đao thuẫn binh 50 người. Một trung đội Cung Tiễn thủ 50 người, còn lại biên thành đại đội 100 người sử dụng trường thương. Bởi vì những người đóng ở Vọng Thiên trấn, có thể giả tạo thành Bạch Vân thôn để đối ngoại. Phòng trường hợp xảy ra tình huống ngoài ý muốn, Dương Thiên phân phối cho đao thuẫn binh và quân trường thương toàn bộ vũ khí thép chế và bản giáp. Mà Cung Tiễn hoàn toàn sử dụng thuần một sắc Thiết Thai cung, mặc giáp da.
Tổ chức xong, Dương Thiên nói: “Lưu Kiệt, những người này ta giao cho ngươi. Mà ngươi cũng là võ tướng đầu tiên được lĩnh quân đội của Bạch Vân thôn ta. Hi vọng ngươi sẽ không cô phụ kỳ vọng! Về sau phòng ngự Vọng Thiên thôn hoàn toàn giao cho ngươi rồi.”
“Chúa công an lòng! Thuộc hạ nhất định thề sống chết thủ vệ Vọng Thiên thôn!” Lưu Kiệt kích động nói.
Dương Thiên nhẹ gật đầu: “thống soái của ngươi quá thấp, đến lúc đó ta cho một phó tướng loại hình thống soái sang giúp đỡ ngươi. Hơn nữa theo Vọng Thiên thôn phát triển, binh sĩ trong tay ngươi sẽ dần dần tăng nhiều, ngươi nên hảo hảo phát huy a!”
“Thuộc hạ tuân mệnh!” Lưu Kiệt quỳ một chân trên đất nói.
Xử lý chuyện nơi đây xong, Dương Thiên chợt nghe hệ thống nhắc nhở:
Chúc mừng ngươi chiếm lĩnh thôn trang bị bỏ hoang! Tình huống cụ thể thỉnh tự mình xem xét.
Dương Thiên vui vẻ, xem ra Đại Ngưu đã hoàn thành nhiệm vụ.
Mở ra thuộc tính thôn trang:
Tên thôn: Bạch Lộc thôn, phụ thuộc Bạch Vân thôn.
Đẳng cấp: 3 cấp
Dân cư :215/1000
Quân đội: 0
Dân tâm: 74, trị an: 85
Thuộc tính đặc thù: Không
Tài nguyên: Vật liệu đá 20.000, vật liệu gỗ 20.000, tiền 50.000
Thăng cấp cần tài nguyên: Lương thực 5.000 đơn vị, vật liệu đá 5.000 đơn vị, vật liệu gỗ 5.000 đơn vị, tiền 40.000.
Diện tích thôn:4 km²
Diện tích lãnh địa: 50 km²
Kiến trúc hiện hữu:17/22 kiến trúc cần thăng cấp
Văn phòng thôn trưởng , nhà dân, sơ cấp tiệm tạp hóa, sơ cấp thợ may phố, sơ cấp tiệm thợ rèn, sơ cấp nghề mộc phòng, sơ cấp quân doanh, sơ cấp y quán, sơ cấp thị trường, sơ cấp võ quán, sơ cấp ụ tàu, hàng rào, tháp canh, chăn nuôi trường, sơ cấp bến tàu, sơ cấp tửu quán, sơ cấp mỏ đá, sơ cấp đốn củi trường, sơ cấp nơi xay bột.....
Có thể xây kiến trúc:
......
Không nghĩ tới còn là thôn cấp 3. Hơn nữa công trình kiến trúc vẫn còn tương đối đầy đủ. Nhưng Dương Thiên biết, mấy kiến trúc này đều không có tác dụng, bởi vì bên trong chả có ai, đây là thôn bị bỏ hoang. 215 nhân khẩu và số vật tư bên trong là do chính mình phân phó Đại Ngưu mang đến.
Đại Ngưu là người chưởng quản quân doanh của toàn lãnh địa, Dương Thiên đã giao cho hắn quyền được bổ nhiệm người chưởng quản quân doanh ở lãnh địa phụ thuộc.
Nhìn tài nguyên đang dần dần giảm bớt, Dương Thiên biết Đại Ngưu đã bắt đầu thăng cấp quân doanh rồi.
Giữa trưa, Dương Thiên logout ăn cơm, thấy trên điện thoại có một đống cuộc gọi nhỡ. Vội vàng mở máy ra xem, nguyên lai là thằng bạn nối khố chết tiệt Vương Khải xua quân đánh tới.
Vương Khải là đồng học của Dương Thiên thời đại học. Quan hệ phi thường tốt. Mặc dù hiện tại đã ra trường, nhưng vẫn thường xuyên liên hệ. Nhà hắn ngay tại thành phố CD, từ kiếp trước Dương Thiên đã biết, Vương Khải có chơi trò này.
Cầm điện thoại gọi lại, rất nhanh bên kia nhấc máy, một âm thanh vội vàng vang lên: “Lão đại! Tin vui a! Sắc Vi công hội tiến hành chiêu binh. Mà lần này không chỉ tuyển người chơi nữ. Lão đại có đi thử vận khí không a?”
Nguyên lai là có chuyện như vậy, Dương Thiên cũng đã nhớ lại. Nhưng ở kiếp trước, chính hắn cũng không có đi tham gia cái gọi là tuyển dụng hội này. Hắn có thể nói là người mang tư tưởng cực chắn chắn về đại nam nhân. Để mấy đứa con gái còn nhỏ tuổi hơn làm chỉ huy của mình, hắn thật đúng là làm không nổi. Nhưng ở kiếp trước Vương Khải thật đúng là đã gia nhập Sắc Vi công hội.
Dương Thiên lần này có ý định đi xem, nhưng không phải đi thi tuyển mà là thuần túy đi xem cùng Vương Khải mà thôi. Trải qua sự tình ở kiếp trước, hắn càng trân trọng tình bạn này hơn.
“Được rồi! Chúng ta cùng đi xem xem. Ngươi chờ ta ở Ngã tư vọng gần KTQD ấy, chờ lâu thì ghé qua ngõ tự do làm vài trận LOL cũng được. Lát nữa ta tới.” Nói xong, Dương Thiên dập máy.
......
Điện thoại vừa tắt, bên kia một tên tiểu tử mắt vẫn nhìn chằm chằm vào điện thoại, vẻ mặt nghi hoặc: Lão đại làm sao biết lần này chiêu binh ở ký túc KTQD đây? thật là quỷ dị a!
......
Dương Thiên sửa sang lại quần áo một chút, liền đi ra cửa.
Đánh xe đến ngõ tự do, Dương Thiên dễ dàng tìm được Vương Khải đang ngồi thu lu trong quán 45 đánh LOL. Vương Khải thần thần bí bí mà nói: “Lão đại, ngươi có phải có ý với tam hoa trong Sắc Vi công hội hay không? như thế nào đã sớm biết lễ chiêu tân cử hành ở ký túc KTQD cơ chứ?”
Dương Thiên đương nhiên sẽ không nói thật, cười cười: “Cắt...., ta là thần tiên không được à?”
Vương Khải lập tức vẻ mặt phiền muộn, hắn biết chính mình có hỏi cũng không hỏi được gì nữa rồi.
Hai người vừa cười cười nói nói vừa đi, một hồi đã đến ký túc, ở đây đã dựng lên một khu sân khấu thật lớn, đúng là địa phương Sắc Vi công hội chiêu tân.
Bất quá bây giờ còn chưa chính thức bắt đầu, Dương Thiên và Vương Khải liền chui vào quán trà đá ở cạnh đấy uống nước.
Vừa ngồi, Dương Thiên liền cười nói: “Thằng đần này, thật sự muốn gia nhập Sắc Vi công hội sao?”
Vương Khải đối với kiểu xưng hô này tập mãi đã thành thói quen, dù sao chính mình thật sự cũng không phải đần lắm. Cười nói: “Đương nhiên, Sắc Vi công hội hiện đã toàn bộ tiến vào chiếm giữ Thiên hạ, đúng lúc ta cũng chơi cái trò này. Trước kia trong trò chơi ta phần lớn là hỗn một mình, nhưng thử cái game này ta mới biết một người tự sướng thật sự quá khó khăn. Hiện tại ta mới 15 cấp, solo cường đạo tứ giai cũng không nổi. Muốn an toàn không bị thương, ít nhất cũng phải bảy tám người mới có thể giết chết một tên như vậy. Hơn nữa cái game này map rộng lắm, mỗi ngày một người không sai biệt lắm đều có thể thu hoạch một hai trăm tiền đồng. Mà dựa theo tỉ lệ hối đoái ở chợ đen chính là một hai trăm nguyên rmb a. Hơn nữa đây còn là có tiền mà không mua được. Mà nếu vận khí tốt, nhặt được một bản trung hoặc là cao cấp bí tịch, vậy phát tài rồi. Xem giá cả trong tiệm tạp hóa là biết đấy nhất định là đồ tốt, rất nhiều người đều đang thu mua. Hiện tại một bản trung giai bí tịch có thể bán tới 5000 rmb, giao dịch bằng tiền mặt. Nghe nói đã có người ra giá sáu vạn rmb thu mua cao cấp bí tịch, mà còn không ai bán a, đoán chừng còn chưa có ai đạt được thứ này”.
Dương Thiên cười cười, hiện tại người chơi bình thường trên cơ bản không có khả năng đạt được sách cao cấp kỹ năng. Phải biết rằng cao cấp kỹ năng là phải táng nơi trú quân trung cấp trở lên mới có. Trước nói về nơi trú quân trung cấp. Hiện thôn xóm của người chơi cao nhất cũng không quá 3 cấp, diện tích khoảng 50 km², căn bản là không có khả năng xuất hiện nơi trú quân trung cấp. Mặt khác hệ thống sơn trại tầm trung cấp đều có được tường đá. Muốn đánh hạ, tổn thất quá lớn so với giá trị thu được. Chuyện ngu ngốc như vậy tuyệt đối sẽ không ai thèm làm.
“Vậy ngươi đánh ra được mấy bí tịch rồi?” Dương Thiên truy hỏi.