Võng Du Chi Thúc Đẩy JQ

Chương 17: Sư phụ uy vũ




Về việc Khang Ninh Mông tại sao phải giúp bang chiến, Diệp Linh Vận thăm dò bốn phía cũng chỉ biết cậu ta và Thư Vân Vong Xuyên có một trận giao ước đấu PK, còn trận đấu PK kết quả ra sao, Khang Ninh Mông vẫn in lặng không nói.

Lúc đầu còn tưởng là Khang Ninh Mông khi dễ Thư Vân Vong Xuyên, áy náy lương tâm, bây giờ nhìn thấy bản lĩnh của Thư Vân Vong Xuyên, mới thực sự rõ ràng cái gì gọi là “Chân nhân bất lộ tướng, sư phụ là chân nhân!”

Vú em pháp sư bùng nổ, là một chuyện tương đối đáng sợ.

Đám hồng danh bênh cạnh lần lượt ngã xuống, Chính Huyền Nhật Lăng Không và Kêu Tao Là Ông Nội lần lượt dập kỹ năng cường công lên người Kiếm Thượng Hoa Quang, Thư Vân Vong Xuyên trang bị kỹ năng chính là quấy rối, tiêu trừ tất cả trạng thái có lợi của đối phương, bổ xung trạng thái “Hỗn độn” làm địch nhân rối loạn dài đến 30 giây. (Trạng thái hỗn độn: Người chơi giảm 15% ~ 30% nhanh nhẹn, giảm 10% ~ 20% phòng ngự, giảm 50% trúng mục tiêu.)

【Đội ngũ】 Hoa Bách Hợp Trên Núi Băng: Xác suất dính trạng thái kèm theo của hỗn độn là một phần ngàn, Kiếm Thượng Hoa Quang bị trúng phải, thực sự là trời xanh có mắt!

【Đội ngũ】 Kêu Tao Là Ông Nội: Tại sao tôi cảm thấy thao tách của Thư Vân Vong Xuyên lại lẳng lơ như vậy thấy thế nào cũng rất YD [dâm đãng]!

【Đội ngũ】 Chính Huyền Nhật Lăng Không: Sư phụ đúng là cao nhân! Kỹ thuật của em chỉ là đống cặn bả thôi!

Đang lúc cười nói, đám người vừa mới còn phách lối hóa thành một đống thi thể ngã trái ngã phải, tuôn ra vật phẩm quý hiếm đầy đất.

Quyết chí làm đệ nhất gian thương Diệp Linh Vận thiếu chút nữa liền dính mặt trên màn hình máy tính.

Vừa định nhặt, lại bị Thư Vân Vong Xuyên ngăn cản.

【Đội ngũ】 Thư Vân Vong Xuyên: Đừng nhặt đồ.

【Đội ngũ】 Hoa Bách Hợp Trên Núi Băng: Chấm nước mắt, sư phụ những thứ đó chắc chắn là bọn họ giết người chơi khác bạo ra mà!

【Thế giới】 Chính Huyền Nhật Lăng Không: Hôm nay những hồng danh từng bị Kiếm Thượng Hoa Quang giết, bị cướp trang bị nhanh chóng đến ngoại ô thành Hành Dương, tìm tọa độ của tôi trang bị vứt trên mặt đất.

Chính Huyền Nhật Lăng Không bày tọa độ vị trí của mình lên kênh thế giới.

【Đội ngũ】 Hoa Bách Hợp Trên Núi Băng: Trừng Trừng… Cậu thông báo nhanh quá nha!

Diệp Linh Vận trong lòng rơi lệ: Bồi dưỡng đan của tôi! Phi Vân Tỏa của tôi! Tiền của tôi…!

Thanh Tiêu không hiểu nên trơ mắt nhìn nội tâm Diệp Linh Vận thống khổ bay đi, giống như không viết tại sao chí nguyện của Diệp Linh Vận là làm gian thương hàng đầu.

Anh thấy từng đám người chơi hồng danh sống lại trở về thành, không có ý tứ muốn bao vây chờ mấy người Chính Huyền Nhật Lăng Không, định kết thúc chuyện này ở đây.

Lúc này chuông cửa nhà Thanh Tiêu vang lên.

Thanh Tiêu liếc nhìn thời gian phía dưới bên phải màn hình máy tính đã một giờ rưỡi chiều, buồn bực lúc này sẽ có ai đến nhà anh.

Từ sau khi phát hiện mình ở năm thứ hai đại học thích học trưởng Đoạn Đồng, Thanh Tiêu vẫn mâu thuẫn với chuyện mình thực sự cong, đương nhiên cũng không có đi tìm bạn gái.

Bây giờ tuy là giáo viên cấp ba bình thường, nhưng chưa đi làm bao lâu, không hề quen đồng nghiệp chớ nói chi là biết địa chỉ nhà anh.

Tất cả suy nghĩ của Thanh Tiêu sau khi mở cửa trong nháy mắt bị chặt đứt.

Ngoài cửa là người mà Thanh Tiêu rất quen thuộc: Đoạn Đồng.

Đoạn Đồng bình tĩnh đến hơi lộ ra lạnh nhạt trong ánh mắt phản chiếu hình ảnh Thanh Tiêu đang vô cùng kinh ngạc, giống như là một hồ nước yên bình nổi lên một tia gợn sóng, nhưng rất nhanh tiêu tán, không để lại một chút dấu vết.