Võng Du Chi Tuyệt Sắc Thiếu Niên

Chương 17: Vật không người không




Hạ Khinh Y nhìn thời gian, đã qua đi một hồi lâu, sao tiểu Hòa còn chưa tới? Nghĩ muốn phát tin tức lại dừng lại, ở trong đại sảnh đi rồi một vòng, không tự chủ được hướng ra ngoài cửa đi đến.

Còn chưa đi tới cửa, liền nhìn đến thân ảnh chờ lâu không tới. Tiểu Hòa đưa lưng về phía hắn ngồi ở trước cửa bậc thang, ôm đầu gối, không biết suy nghĩ cái gì.

Nghe được quen thuộc tiếng bước chân, tiểu Hòa quay đầu lại:” Hạ đại ca.”

Tuy rằng nở nụ cười, chính là trên mặt rõ ràng biểu tình không vui. Hạ Khinh Y trong lòng do dự chần chờ nhất thời toàn bộ tiêu mất, ngồi xuống bên cạnh hắn :” Làm sao vậy?”

Tiểu Hòa buồn rầu nói:” Ta đang làm tư tưởng đấu tranh, muốn cáo trạng với ngươi hay không.”

Hạ Khinh Y buồn cười,” Cáo trạng ai ? Hồng Hạnh ?”

” Hồng Hạnh đại ca tốt lắm.” Tiểu Hòa do dự lại do dự, vẫn là không nhịn xuống:” Hạ đại ca, Phi Lục kia không tốt.”

Hạ Khinh Y suy nghĩ một hồi mới nhớ ra Phi Lục là ai:” Nàng làm sao vậy?”

” Nàng từng đốt qua phòng ở của ta, chính là tiểu nhà tranh Mộ Dung đại thúc tặng ta đó, còn phá nát quán mì của ta.” Tiểu Hòa hiện tại nói càng tức giận,” Hạ đại ca nàng cũng nhập hội sao?”

Tiểu Hòa nghiêng đầu hỏi Hạ Khinh Y, lại phát hiện hắn sắc mặt thật không tốt xem. Tuy rằng Hạ Khinh Y bình thường cũng không có biểu tình gì, luôn luôn lạnh lùng, nhưng cũng không giống bây giờ…… Như vậy, tiểu Hòa không dám nói tiếp, lo lắng giật nhẹ tay áo hắn,” Hạ đại ca?”

” Ta sẽ không cho nàng nhập hội.”

” Thật sự?” Tiểu Hòa vui vẻ hỏi.

” Thật sự.”

Tiểu Hòa tươi cười một cái thật to, lập tức bỏ chuyện này ra sau đầu.” Hạ đại ca, ta muốn điền nguyện vọng, ta và ngươi học cùng một ngành được không?”

” Sinh hóa ? Bởi vì ta sao?” Hạ Khinh Y nhìn đứa nhỏ hưng phấn trước mắt,” Tiểu Hòa, ta thực có thể không nghiên cứu.”

Tiểu Hòa nhất thời không phản ứng lại, kinh ngạc nhìn hắn.” Cái gì?”

” Chính là về sau có thể sẽ không theo tiểu Hòa học chung một trường.” Hạ Khinh Y mỉm cười kéo hắn,” Chúng ta đi ăn cơm đi.”

” Vì sao ?” Tiểu Hòa lôi kéo hắn không chịu đi.

” Bởi vì Hạ đại ca tìm được một công việc tốt lắm, buông tha cho rất đáng tiếc.” Hạ Khinh Y nhìn hắn, đáy lòng là ôn nhu mà bản thân cũng không dám miệt mài theo đuổi. Công việc kia đích thật tốt lắm, nhưng khi làm quyết định này, có bao nhiêu là bởi vì bản thân ? Hạ Khinh Y bản thân cũng nói không rõ, nhưng xuất phát từ bản năng biết rõ bản thân nên cùng với thiếu niên trước mắt xa một ít.

Tiểu Hòa logout, cầm sách ngẩn người, ba ba gõ cửa tiến vào:” Tiểu Hòa, chúng ta thương lượng một chút, nguyện vọng 1 giúp con điền là tài chính đại học A, nguyện vọng 2 là nghề thiết kế làm vườn đại học A, con cảm thấy được không ?”

” Tùy tiện.” Tiểu Hòa dúi đầu vào trong sách, không nghĩ để ý.

————

Tháng sáu, cả nước trọng tâm chú ý thi đại học đã đến. Tiểu Hòa lần này ngay tại trường mẹ dạy học thi. Hà Dực thực xảo cùng hắn chỉcách một phòng thi, thân thiện chạy tới chào hỏi, nói cũng ghi danh đại học A.

Toàn bộ thi xong nhóm cha mẹ mới dám hỏi làm bài thế nào. Tiểu Hòa gật đầu, cảm giác so với thi tốt nghiệp còn muốn tốt hơn.

Cha mẹ nhóm đều yên tâm. Bà nội nói:” Từ giờ trở đi, con muốn chơi như thế nào liền chơi, bà nội không quản con nữa.”

” Vâng.” Được đến lệnh ân xá, tiểu Hòa lại trái sờ sờ phải lắc lắc, chậm chạp mới đi vào trò chơi.

Vừa online liền nhận được vài tin tức.

Phong Hồi Tuyết: Tiểu đệ thi xong rồi sao? Thế nào, vào A khẳng định không thành vấn đề chứ!

Tiểu Đinh Đang: Ta thi tệ quá !!!!! Khó đã chết!!

Tiểu Hòa hồi âm từng cái. Hạ Khinh Y lúc này gửi đến tin: Tiểu Hòa, ra ngoài ngoại lâu đi.

“Vâng.” Tiểu Hòa trở về tin tức, phía trước không vui bởi vì Hạ Khinh Y rời đi đại học A bỗng nhiên tan thành mây khói. Khổ sở gì chứ, cho dù không chung trường học, bên trong trò chơi cũng vẫn có thể đi theo Hạ đại ca chơi mà.

Tiểu Hòa vội vàng đuổi tới ngoại lâu. Vốn nghĩ đến chỉ có một mình Hạ Khinh Y, đi lên lầu hai lại nhìn thấy Phi Lục, Thu Thủy Y Nhân, Hồng Hạnh rõ ràng ngồi đó.

Tiểu Hòa đứng ở cầu thang, nhìn xem Hạ Khinh Y.

Phi Lục khẽ cắn môi, đi đến trước mặt hắn, ánh mắt nhìn vách tường, nói nhanh:” Thực xin lỗi, ta trước kia không nên làm như vậy.”

Tiểu Hòa sửng sốt, nghĩ nghĩ nói:” Tuy rằng ta có thể tha thứ ngươi, chính là ngươi thật sự cảm thấy được ngươi làm như vậy không đúng sao?”

Hắn nói là thật lòng, chính là ở người khác nghe tới lại hình như đang làm khó dễ. Hồng Hạnh vèo cười đi ra, vỗ cái bàn:” Tiểu đệ ngươi thật sự là cường a.”

Thu Thủy Y Nhân trên mặt nhục nhã, nói với Hạ Khinh Y:” Nếu đã xin lỗi, Phi Lục có thể nhập hội được không?”

Hạ Khinh Y nói:” Chuyện nhập hội ta lúc trước đã cự tuyệt.”

Thu Thủy Y Nhân cứng đờ, Phi Lục cả giận nói:” Vậy ngươi bảo ta xin lỗi gì chứ!”

Hạ Khinh Y nhìn nàng nói:” Ngươi là con gái, ta không nghĩ làm khó dễ ngươi, cho nên nếu nguyện ý xin lỗi thì thôi, nếu ngươi không muốn, cũng có thể dùng biệp pháp khác.”

Phi Lục cảm thấy sợ hãi, nhìn về phía Thu Thủy Y Nhân.

Thu Thủy Y Nhân trong lòng cũng không chịu nổi, tính tới nay Phi Lục vẫn đi theo nàng an ủi nàng, hiện tại lại bởi vì nàng chịu nhục, nàng nghĩ muốn phẩy tay áo bỏ đi, chính là nghĩ đến Nguyệt Tại Thủy Thiên, lại không thể không ngồi ở chỗ này. Trong hiện thực trả thù Nguyệt Tại Thủy Thiên là không có khả năng, trong trò chơi chỉ có thể dựa vào Hạ Khinh Y…… Nghĩ đến Nguyệt Tại Thủy Thiên, Thu Thủy Y Nhân trong lòng liền dấy lên một cỗ hận ý.

Nàng xem hướng Hạ Khinh Y, bỗng nhiên trong lòng bừng tỉnh đại ngộ. Nguyệt Tại Thủy Thiên phản bội nàng, nàng cực hận Nguyệt Tại Thủy Thiên, lúc trước nàng phản bội Hạ Kình, hắn sao không hận nàng chứ. Hôm nay để một tiểu nhân vật như vậy khó xử nàng, rõ ràng là mượn chuyện để làm khó mình mà thôi.

Thu Thủy Y Nhân tưởng tượng như vậy, nhất thời tâm bình khí hòa, áy náy hổ thẹn hối hận cùng nhau nổi lên trong lòng, ẩn ẩn còn kèm theo một tia vui mừng, chuyện cho Phi Lục nhập hội sẽ không nhắc lại nữa, chính là nói:” Ngươi sao để chút việc nhỏ này kích động như vậy chứ? Hạ đại hội trưởng thế nhưng ngay cả chuyện lông gà vỏ tỏi cũng đều phải quản sao?”

Ngữ khí đã hoàn toàn bất đồng, nàng cười trong sáng:” Chuyện này xem như ta thay mặt vì Phi Lục nhất thời xúc động mà hướng tiểu Hòa xin lỗi, thế nào?”

Hạ Khinh Y nhìn về phía Phi Lục, Phi Lục nhìn nhìn Thu Thủy Y Nhân, không cam lòng nói khẽ với tiểu Hòa lặp lại một lần:” Thực xin lỗi.”

Tiểu Hòa sẽ không đi khó xử nữ hài tử, lắc đầu nói:” Không có việc gì.”

” Ăn cơm đi.” Hạ Khinh Y nhìn Thu Thủy Y Nhân, trong lòng dù sao không đành lòng, sắc mặt hòa hoãn nói :” Ngươi có rảnh gọi điện thoại về nhà, dì gọi điện thoại nhiều lần cũng không liên lạc được ngươi, ngày hôm qua đã gọi hỏi ta, đừng cho nàng lo lắng.”

Hắn nói xong đứng dậy mang theo tiểu Hòa và Hồng Hạnh xuống lầu. Thu Thủy Y Nhân kinh ngạc nhìn bóng dáng hắn, đáy lòng trăm vị tạp trần.

Tiểu Hòa cùng Hồng Hạnh đi ở phía sau Hạ Khinh Y, tiểu Hòa kéo kéo Hồng Hạnh.” Hồng Hạnh đại ca, Hạ đại ca giống như mất hứng.”

” Vô nghĩa, nam nhân nào thấy tình nhân cũ lại cao hứng! Lão Đại gần nhất thật kỳ quái, luôn một mình ngẩn người không biết suy nghĩ cái gì. Hơn nữa vừa rồi còn tức giận kia.” Hồng Hạnh gõ đầu của hắn,” Lại nói tiếp, đều là bởi vì tiểu tử ngươi!”

” Ta?”

” Tiểu Hòa.” Hạ Khinh Y lúc này quay đầu lại.

” Vâng, Hạ đại ca.” Tiểu Hòa chạy đến hắn trước mặt.

” Thi cử thế nào?”

” Cảm giác so với trước kia tốt hơn.”

” Có nắm chắc vào A không?”

” Chắc!” Gật đầu.

Hạ Khinh Y nhìn hắn không nói nữa. Người đến người đi dài trên đường, hai người một trận trầm mặc.

” Đại ca?” Tiểu Hòa nghi hoặc nhìn hắn, như thế nào cảm thấy đại ca nhìn mình giống như lưu luyến không rời, hắn rõ ràng đang đứng trước mặt a.

Hạ Khinh Y xoa đầu hắn:” Tiểu Hòa, gần nhất ta có điều khá vội, đại khái không rảnh cùng ngươi, ngươi……” dường như hạ quyết tâm quyết định ,” đi theo Hồng Hạnh chơi đi.”

Hồng Hạnh che mặt:” Lão Đại, ta không cần làm bảo mẫu a!”

” Được.” Tiểu Hòa gật đầu.

Hạ Khinh Y mỉm cười một chút, thu hồi tay, cùng Hồng Hạnh nói một tiếng rồi đi trước. Tiểu Hòa nhìn hắn chậm rãi đi xa, bỗng nhiên liền cảm thấy khó chịu, lại không biết nói vì sao.

Giống như trong một khắc, tiểu Hòa phát hiện bản thân cùng Hạ đại ca biến xa cách.

Tuy rằng Hạ đại ca đối hắn vẫn là tốt lắm, có khi còn có thể dẫn hắn đi ăn cái gì, đúng lúc đưa hắn trang bị phù hợp cấp bậc, chính là…… Tiểu Hòa trực giác nói cho hắn, Hạ đại ca giống như không nghĩ muốn để ý đến hắn.

” Hạ đại ca, chúng ta đi câu cá đi.” Tiểu Hòa cao hứng phấn chấn.

” Tiểu Hòa.” Ngừng lại một chút,” Hôm nay Hạ đại ca cùng với vài người trong hội gặp mặt. Lần trước đưa cho ngươi trang bị dùng tốt không?”

“Tốt lắm.”

” Vậy là tốt rồi.” Mơn trớn tóc của tiểu Hòa, Hạ Khinh Y xoay người đi rồi.

” Hạ đại ca, dạy ta thổi sáo được không?”

” Tiểu Hòa, đại ca hiện tại không rảnh.”

” Kia…… Ngày mai đâu?” Tiểu Hòa do dự truy vấn.

Hạ Khinh Y nhìn hắn chờ đợi mắt,” Tiểu Hòa, Lạc Anh Hoa cũng biết thổi sáo, ta tìm nàng đến dạy ngươi nhé?”

…………

……

” Hạ đại ca.” Ở cửa nhìn đến Hạ Khinh Y, tiểu Hòa cao hứng gọi hắn.

” Tiểu Hòa, chuyện gì?” Hạ Khinh Y vẻ mặt ôn hoà hỏi.

” Không có, chì là muốn kêu kêu.” Tiểu Hòa xem Thu Thủy Y Nhân phía sau hắn, cúi đầu bản thân đi rồi.

” Hồng Hạnh đại ca, ta có phải thực đáng ghét hay không?” Lúc luyện cấp tiểu Hòa nhịn không được hỏi.

” Không có không có, ngươi rất đáng yêu.” Hồng Hạnh thuận miệng trả lời.

” Kia Hạ đại ca vì sao không để ý ta?”

” Đứa nhỏ a!” Hồng Hạnh vỗ vỗ tiểu Hòa,” Phải biết rằng, lão đại là một nam nhân trưởng thành có bình thường nhu cầu, chung một chỗ với người khác giới đó là bình thường, mỗi ngày cùng ngươi ngoạn chúng ta mới hoài nghi hắn có vấn đề!”

” Phát ngốc gì a, nhanh đi nhặt đồ vật đi.”

Tiểu Hòa đi nhặt những đồ vật rớt ra từ quái, trong lòng rầu rĩ. Vài ngày chưa nhìn thấy Hạ đại ca, cũng không có gửi đến tin tức, bản thân gửi tin đi cũng rất ít hồi âm. Tuy rằng không có sự tình gì, chỉ là báo cáo một chút bản thân đang làm gì, không hồi âm là bình thường, nhưng tiểu Hòa vẫn cảm thấy khổ sở.

Lúc còn ở trên tiểu đảo, tin tức có nhiều nhàm chán bao nhiêu Hạ đại ca đều hồi âm.

Nhìn xem kinh nghiệm lại vừa tăng lên rất nhiều, tiểu Hòa nói:” Hồng Hạnh đại ca, ngươi về sau không cần mang ta theo nữa.”

Mỗi ngày đi theo Hồng Hạnh cọ kinh nghiệm miễn phí, tiểu Hòa thật không tốt ý tứ. Trước kia hắn đối với tổ đội đánh quái phân chia kinh nghiệm không thực hiểu được, gần nhất mới biết hắn chiếm người khác bao nhiêu tiện nghi.

Hồng Hạnh lo lắng một chút.” Cũng đúng, ta gọi là người mang ngươi. Ta cấp cao quá, ngươi phân không đến bao nhiêu kinh nghiệm.”

Hồng Hạnh kỳ thật cũng bề bộn nhiều việc, công tác chuẩn bị kiến thành hổn độn mà nặng nề, cũng không có bao nhiêu thời gian dẫn hắn, sau đó liền giao cho thủ hạ tin cậy. Nhưng người ta tổng cũng có việc cần hoàn thành, tiểu Hòa cấp bậc không cao, lại không thể giúp được gì, vì thế có khi lại tái giao cho người khác, tiểu Hòa cùng đội này hỗn hai ngày, cùng đội kia ngoạn hai ngày.

Không bao lâu, tiểu Hòa liền phát hiện, bản thân tựa hồ lại chỉ còn một người.