Võng Du Chi Tuyệt Sắc Thiếu Niên

Chương 18: Tên thành là ứng hối




Phong Hồi Tuyết gửi đến Tiểu Hòa Lưu Thủy: Tiểu Hòa, chúng ta tính toán đi Giang Bắc, ngươi muốn đi theo chúng ta không?

Tiểu Hòa Lưu Thủy gửi đến Hạ Khinh Y: Hạ đại ca, Phong đại ca bảo ta đi Giang Bắc.

Hạ Khinh Y: Khi nào thì đi? Ta đi đưa ngươi.

Tiểu Hòa Lưu Thủy: Không cần, khi nào Hạ đại ca nhớ ta thì báo tin nhé, ta sẽ trở lại.

Hạ Khinh Y: Được.

Tiểu Hòa Lưu Thủy gửi đến Phong Hồi Tuyết: Phong đại ca, ta không đi.

Tiểu Hòa ngồi xổm trước cửa thành Hàng Châu, ngồi được 15 phút thì thủ vệ cửa thành lại tra vấn, tiểu Hòa đứng lên đi ra ngoài vài bước. Nhìn xem quan đạo trống trải thẳng tắp, tiểu Hòa khá mê võng, đi nơi nào bây giờ?

Thôi thì cứ hướng đông đi, đi xem biển, chờ Hạ đại ca tìm tới mình thì trở về.

Hạ quyết tâm, tiểu Hòa mại khai cước bộ hướng hướng đông bước.

Tiểu Hòa chưa từng đi đường xa như vậy, hoàn toàn là đi bộ về phía trước, cứ thẳng hướng đông mà đi. Lúc bắt đầu còn thường thường chú ý tin nhắn, vài ngày sau rõ ràng liền đóng luôn hộp thư. Đói bụng, ngay tại ven đường bản thân nhóm lửa nấu ăn. Hai tiểu quái vật hiện tại cấp bậc đã cao hơn tiểu Hòa nhiều, sức ăn cũng thật lớn, hơn nữa bị tiểu Hòa nuông chiều nên không thích ăn thịt sống. Trước kia tiểu Hòa đi theo người ta luyện cấp không rảnh chiếu cố bọn chúng, hiện tại không có việc gì làm, đơn giản đổi đa dạng thức ăn nấu cho chúng nó ăn.

Bất quá chúng nó ăn nhiều cũng không lớn, vẫn là nho nhỏ, tuy rằng tứ chi đã dài ra, nhưng thường xuyên giấu ở bộ lông dầy, thoạt nhìn vẫn là một quả cầu lông.

Hôm nay lại đến thời điểm ăn cơm, tiểu Hòa tìm cái chỗ nhặt chút củi, gom lại kêu Cầu Lông Ngắn phun hỏa. Đang ở một bên chơi đùa, Cầu Lông Ngắn chạu tới, chu cái miệng nhỏ, một hỏa long dài mấy thước theo miệng hắn bay ra.

Tiểu Hòa trợn mắt há hốc mồm nhìn hỏa long phi a phi, bay đến cây này, bay đến kia cây, bên đường mấy cây cùng nhau bốc cháy.

Tiểu Hòa vội vàng trảo quá Mắt To.” Mắt To phun nước phun nước!”

Mắt to chậm rì rì phun ra băng khí. Hỏa thế mạnh mẻ bị băng khí áp dần dần nhỏ đi, hoàn hảo không có lan tràn, nhưng mất cây đáng thương bị nước lửa vùi dập đã cành lá cháy đen, hấp hối.

Tiểu Hòa thở dài nhẹ nhõm một hơi, ngồi xuống nền đất bị thiêu trọi, tóm lấy Cầu Lông Ngắn đến xem. Quả nhiên kỹ năng của nó lại thăng cấp, từ Tinh Tinh Chi Hỏa biến thành Tinh Hỏa Liêu Nguyên. Đổi lại con kia, Mắt To cũng thế, nguyên lai kỹ năng Đóng Băng Ba Thước đã biến thành Đóng Băng Ngàn Dậm.

Tiểu Hòa như thế nào cũng nghĩ không thông chúng nó vì sao bỗng nhiên lợi hại như vậy. Kỳ thật hai tiểu sủng đánh quái so với chủ nhân tiểu Hòa càng tích cực hơn, hơn nữa tiểu Hòa lại cài chế độ không thưởng kinh nghiệm của sủng vật. Lượng kinh nghiệm biến tích lũy lâu như vậy, rốt cục ở biến bay vọt.

Này hai cái kỹ năng nếu dùng để pk người khác thì ít có ích tác dụng, hơn nữa thực háo giá trị nội lực của tiểu sủng, nhưng đối với bang hội mà nói, quả thực là lợi khí công thành lý tưởng, đặc biệt Đóng Băng Ngàn Dậm, là kỹ năng gây cứng ngắc địch nhân ở phạm vi lớn.

Tiểu Hòa không nghĩ nhiều đến như vậy, chính là sờ sờ đầu, ưu sầu nhìn Cầu Lông Ngắn, nghĩ thầm về sau nhóm lửa làm sao bây giờ, chẳng lẽ mỗi lần đều phải biến thành hoả hoạn sao?

” Cầu Lông Ngắn, ngươi không thể phun tiểu hỏa sao?”

Cầu Lông Ngắn nhìn nhìn hắn, lười biếng ói ra một cái tiểu hỏa cầu. Tiểu Hòa nhìn xem tiểu hỏa cầu, nhìn lại Cầu Lông Ngắn, nhìn lại đám cây bị thiêu hủy, cuối cùng hung hăng gõ Cầu Lông Ngắn một cái:” Cho ngươi khoe ra! Hôm nay không cho ăn thịt!”

Bận rộn sau nửa canh giờ, tiểu Hòa cùng hai tiểu sủng vật rốt cục có thể ngồi xuống ăn cơm. Hai tiểu sủng vật chít chít cướp thực vật, tiểu Hòa hỏi:” Ăn ngon không?”

” Chít chít chít chít.”

” Các ngươi như thế nào sẽ không nói a ?” Tiểu Hòa có chút cô đơn nói. Hai tiểu sủng dừng lại thưởng thức ăn, nhìn nhìn hắn, cùng nhau nhảy đến trên tay hắn, leo lên bờ vai, hôn nhẹ.

” Ha ha.” Tiểu Hòa cười rộ lên,” Tốt lắm, đừng làm nũng.” Ôm lại hun bọn chúng,” Cũng là các ngươi tốt hơn.”

Chính đang đùa giỡn, một chiếc xe ngựa dừng lại trước mặt bọn họ, giọng nói của một cô gái hỏi:” Xin chào, đồ ăn của ngươi có bán không?”

Tiểu Hòa ngẩng đầu, kinh hỉ nhìn cô gái mặt tròn trước mắt.” Là ngươi!”

Linh Linh ngồi ở trên xe ngựa, từng ngụm từng ngụm gặm chân gà,” Ăn ngon! Ăn quá ngon.”

” Vậy ăn thêm một cái đi.”

“Tốt.” Linh Linh cũng không khách khí, tiếp nhận tiểu Hòa đưa cho nàng chân gà tiếp tục ăn.” Xem ra người tốt quả nhiên có hảo hồi báo a, bằng không ta liền ăn không đến đồ ăn ngon như vậy. Ngươi muốn đi nơi nào không? Ta muốn đi Hàng Châu, tiện đường mang ngươi đi.”

” Ta mới từ Hàng Châu đi ra.” Tiểu Hòa lắc đầu nói,” Ta đi bờ biển.”

” Bờ biển? Hàng Châu?” Linh Linh dừng lại khẳng,” Ngươi đi lầm đường rồi.”

” A?”

” A cái gì, càng chạy càng xa rồi.” Nàng có kết luận:” Ngươi là lộ si !”

Tiểu Hòa vẫn là lần đầu tiên bị ấn thượng danh hiệu này, còn thật sự trả lời:” Không biết có phải hay không, ta rất ít xuất môn.”

Linh Linh hắc tuyến:” Ta dùng câu cảm thán, không phải câu nghi vấn, ngươi không cần trả lời.” Gặm xong rồi ném xuống xương gà vỗ vỗ tay,” Ta mang ngươi đến Hàng Châu, ngươi tái đi về hướng đông đi.”

Tiểu Hòa ngây ngốc một hồi, nói:” Không cần, cho dù đi nhầm, ta liền tiêp tục đi hướng này cũng được.”

Linh Linh nói:” Ngươi như vậy không tốt nga, cũng không thể không kiên trì mục tiêu của mình.”

Tiểu Hòa nói:” Vốn ngoạn trò chơi sẽ không có mục tiêu gì.”

” Sao lại không có!” Linh Linh nói:” Giống như ta nè, trong hiện thực chân không tốt, không thể chạy loạn, mới đến bên trong trò chơi du lịch. Mục tiêu của ta chính là đi khắp ngũ hồ tứ hải…… Đừng xem ta như vậy, ta không đáng thương đâu. Còn ngươi, ngươi tiến trò chơi là vì cái gì?”

Tiểu Hòa nhớ tới mục đích bản thân tiến trò chơi.” Kết giao bằng hữu.”

” Vậy ngươi quen được ai rồi?”

Tiểu Hòa nhớ tới tiểu Hoàng, Phong Hồi Tuyết, Soái Ca thế gia, Tiểu Đinh Đang, hơi hơi nở nụ cười, khi nghĩ đến Hạ Khinh Y, tươi cười ảm đạm xuống,” Đã kết giao nhiều, nhưng có một người gần nhất bỗng nhiên không để ý tới ta.”

” Bỗng nhiên không để ý tới ngươi? Vì sao ?”

” Không biết.”

” Nói nói, ta giúp ngươi phân tích một chút, ta học đại học chọn ngành Tâm Lý học.” Linh Linh nhìn xem đống xương gà, cảm thấy bản thân có nghĩa vụ làm tri tâm tỷ tỷ.

Tiểu Hòa không có tâm phòng bị người. Hạ Khinh Y thái độ như gần như xa đích xác làm cho hắn buồn rầu, liền thành thành thật thật kể một lần.

Linh Linh nghe xong có chút đăm chiêu.

” Ngươi nói, vốn đang tốt đẹp, sau lại nữ nhân bệnh thần kinh kia xin lỗi ngươi sau, đại ca ngươi liền không đi chung với ngươi nữa?”

” Ừ.”

” Sau lại đại ca ngươi còn thường xuyên cùng tỷ tỷ bệnh thần kinh của nhỏ kia cùng một chỗ?”

” Các nàng không phải bệnh thần kinh.”

” Dù sao họ thực chán ghét.” Linh Linh bĩu môi nói,” Tiểu Hòa đệ đệ, nếu là nói như vậy, ngươi thực thảm rồi, trở thành đạo cụ tình yêu của người ta.”

” Đạo cụ tình yêu?”

” Đúng vậy!” Linh Linh tổng hợp lại kinh nghiệm nhiều năm xem phim bộ, phân tích cho hắn nghe,” Rõ ràng người ta tình nhân bắt ngươi đến làm vật hi sinh thôi, cãi nhau thì bắt ngươi đến hành động đại văn vẻ, sau khi hòa hảo liền đem ngươi ném một bên.”

” Hạ đại ca sẽ không như vậy.” Tiểu Hòa rầu rĩ nhưng khẳng định nói.

” Ừ.” Linh Linh cũng không kiên trì,” Ta nói chính là tình huống phổ biến, không nhất định đúng, nhưng ta nghĩ không ra nguyên nhân khác a.”

Tiểu Hòa mở ra hộp thư bị hắn đóng kín. Bên trong Mộng Du Giang Hồ cho dù hộp thư tạm thời đóng cửa, chỉ cần còn có chỗ trống, người khác gửi tin đến cũng sẽ chứa đựng. Tiểu Hòa mỗi ngày đều mở ra xem một chút.

Bên trong quả nhiên vẫn trống trơn không có tin nhắn gì.

Tiểu Hòa quyết định:” Ta trực tiếp đến hỏi Hạ đại ca. Nếu hắn thật sự không muốn để ý ta, ta về sau cũng không để ý đến hắn.” Tiểu Hòa quật cường nói.

Tiểu hài tử! Linh Linh muốn nói như vậy, nhưng nhìn xem tiểu Hòa biểu tình thật sự nghiêm túc, đem lời nói nuốt trở về, tiếp đón hắn:” Lên xe, chúng ta đi Hàng Châu.”

Linh Linh thần thái bay lên huy cái roi tiến về thành Hàng Châu.

————–

” Ha ha ha, ta lần thứ hai đến Hàng Châu! Ngươi muốn đi đâu, ta đưa ngươi đến đó!”

” Linh Linh tỷ không cần, ta tự mình tới.”

Tiểu Hòa nhảy xuống xe ngựa, lấy ra hạt châu thật lâu trước kia :” Linh Linh tỷ, vật này chỉ có nữ sinh có thể dùng, tặng cho tỷ.”

Linh Linh bắt đầu không biết vật gì, nghĩ đến là tiểu ngoạn ý nên tiếp nhận, vừa thấy, ngây người.

Định nhan châu. Công hiệu: Mỹ dung dưỡng nhan, thanh xuân bất lão

” Tiểu Hòa!” Linh Linh nhìn hạt châu ngốc một lúc lâu, bỗng nhiên ngẩng đầu ánh mắt sáng ngời nhìn chằm chằm tiểu Hòa. ” Thứ này quá quý trọng nhưng ta rất muốn! Cho nên ngươi liền bao xe ta đi!”

———–

Bên bờ Tây Hồ, tiểu Hòa đi ở phía trước, mặt sau đi theo vừa mới bị bắt buộc bao một tháng xe ngựa. Đây là kết quả sau khi cò kè mặc cả đấy. Linh Linh vốn kiên trì đến ít nhất nửa năm.

” Linh Linh tỷ, chính là nơi đó.” Đã muốn nhìn đến tòa nhà của Khinh Dương hội.

Linh Linh chạy lên trước vài bước xem bảng hiệu:” Khinh Dương hội? Rất có danh tiếng. A! Ngươi nói Hạ đại ca sẽ không chính là Hạ Khinh Y đi?”

” Linh Linh tỷ cũng biết?”

” Hắn rất nổi danh đó. Chẳng lẽ tỷ tỷ bệnh thần kinh kia là trong truyền thuyết Thu Thủy Y Nhân?”

” Linh Linh tỷ, người ta không phải bệnh thần kinh.”

” Nga, không sai biệt lắm, di tiểu Hòa.” Linh Linh đi so với tiểu Hòa mau, trước tiên phát hiện dị thường,” Khinh Dương hội sao trống trơn ngay cả một người cũng không có.”

Tiểu Hòa cả kinh, chạy đi vào, quả nhiên bên trong trống rỗng, đồ vật này nọ đều bị dọn đi hết, mọi người không thấy. Tiểu Hòa chạy đến hậu viện, phòng của Hạ Khinh Y hắn còn có thể đẩy ra, chính là bên trong đều trống không, chăn gối hắn thường ngủ trước kia hắn đều không có.

Tiểu Hòa đứng ở trong phòng sợ run, bên ngoài Linh Linh gọi to:” Tiểu Hòa ngươi ở nơi nào? Ta hỏi ông chủ cửa hàng đối diện, biết bọn họ đi nơi nào, ngươi đi ra.”

” Dựa theo hỏi đường, hướng đông đi mấy lý là tới. Giá~”

Tiểu Hòa không có ngồi trong xe ngựa, mà là ngồi ở bên cạnh Linh Linh, hai mắt nhìn tiền phương, nguyên bản vùng đất hoang dã trống không bây giờ loáng thoáng thấy thành trì càng ngày càng gần.

” Tới rồi, hu~”

Linh Linh dừng xe ngựa lại, trái phải nhìn xem,” Bên kia có trạm dịch, ta đi đem xe ngựa gửi đến trạm dịch, ngươi ở chỗ này chờ ta.”

” Vâng.”

Tiểu Hòa đứng ở ngoài thành dưới tàng cây, nhìn lên cửa thành nguy nga trong ánh nắng chiều hoàng hôn. Địa phương này trước kia Hạ đại ca đã dẫn hắn đã tới, khi đó vẫn là mênh mông vô bờ cỏ hoang, hiện tại đã muốn hình thành một thành thị quy mô. Rất xa tiểu Hòa nhìn đến vài người quen trong Khinh Dương hội cùng Hồng Anh tổ. Bọn họ hiển nhiên đều bề bộn nhiều việc, hành tẩu vội vàng cũng không nhìn thấy hắn.

” Tiểu Hòa Lưu Thủy!”

Một tiếng kêu khiêu khích bừng tỉnh tiểu Hòa đang ở trầm tư. Tiểu Hòa quay đầu lại, nhíu mày phát hiện Phi Lục hai tay chắp sau người, vẻ mặt đắc ý nhìn hắn.

” Uy, ngươi không phải đi rồi sao? Như thế nào lại tới nữa ?”

Tiểu Hòa không nghĩ để ý nàng, thu hồi ánh mắt không nói chuyện.

” Hừ! Ngươi thái độ cái gì! Ta biết Hạ Khinh Y vì sao giúp ngươi hết giận, bởi vì Lệnh bài kiến thành là ngươi cho hắn đúng không!”

” Liên can gì đến ngươi.” Tiểu Hòa phiền chán nói. Tiểu Hòa cũng không kỳ quái nàng sẽ biết, lúc trước Nguyệt Tại Thủy Thiên vì Lệnh bài kiến thành mà bám ở điểm hồi sinh giết hắn, nàng đã ở đó.

” Kính nhờ ngươi có điểm tự giác được không. Không cần cho một chút ân huệ liền vẫn quấn quít lấy người ta. Nam sinh giống ngươi da mặt dày như vậy đích thực hiếm thấy. Hơn nữa tỷ tỷ của ta không thích ngươi, ngươi luôn giáp ở trung gian bọn họ làm khó dễ cho Hạ đại ca của ngươi, sẽ không biết ngượng ngùng sao?”

Nhìn đến hắn ánh mắt lộ ra vẻ mờ mịt, Phi Lục đắc ý nói tiếp,” Cho dù Lệnh bài kiến thành là ngươi đưa thì thế nào, thành này tên gọi đều là Hạ Khinh Y cho tỷ tỷ ta đặt!”

Tên thành ? Tiểu Hòa theo bản năng nhìn về phía cao cao cửa thành, mặt trên còn không có khắc tên.

” Thành này tên là Ứng Hối thành. Hạ đại ca không nói cho ngươi đi. Hừ, những người khác cũng đều không biết, Hạ Khinh Y thích tỷ tỷ của ta, cái gì đều nói cho nàng!”

Tiểu Hòa nhớ tới hộp thư trống không của bản thân, không khỏi ảm đạm.

” Chết mất, chết mất.” Linh Linh lúc này đi tới, nghe được Phi Lục nói, bày ra một bộ biểu tình muốn ói,” Đầu năm nay thật sự kỳ quái a, thứ lẳng lơ bay bướm đều không biết xấu hổ còn lớn tiếng ồn ào!”

Linh Linh một tay giơ roi ngựa, một tay chống nạnh, biểu tình so với Phi Lục còn chua hơn.

Phi Lục giận dữ:” Ngươi là ai? “

” Ta cần gì nói cho ngươi chứ ! Thiết~, bất quá ta biết ngươi là ai, không phải là cái người luôn theo đuôi nữ nhân ngại bần yêu phú quý còn giả thanh cao sao. Thật đúng là đem bản thân làm nhân vật a!” Quay đầu nói với tiểu Hòa:” Tiểu Hòa a, tỷ tỷ dặn ngươi, về sau đụng tới loại này bệnh thần kinh phải đi xa một chút, cẩn thận lây bệnh đó!”

” Vâng, ta biết.” Tiểu Hòa gật đầu.

Phi Lục nổi nóng xông lên, cầm kiếm hướng Linh Linh đâm tới. Linh Linh dĩ nhiên không sợ, tránh cũng không tránh. Khi kiếm sắp đâm đến bản thân, nàng cười tủm tỉm nói:” Ta là Lữ Hành người chơi.”

Phi Lục sắc mặt trắng nhợt, nghĩ muốn thu hồi thanh kiếm lại thu không được. Kiếm trượt, đâm vào trên vai Linh Linh.

” Linh Linh tỷ!”

Hai tiểu sủng đồng thời phóng xuất, cũng không còn kịp rồi. Tiểu Hòa trơ mắt nhìn Linh Linh bị đâm trúng té trên mặt đất. Cầu Lông Ngắn không chút khách khí liền phun một đại hỏa cầu.

Linh Linh té trên mặt đất lại cười đến vui vẻ,” Tiểu Hòa không có việc gì, ta lại không đau.” Nàng càng nghĩ càng đắc ý, nhìn hai tiểu sủng nước lửa giáp công khiến cho Phi Lục loạn tay loạn chân tránh né mà cuồng tiếu.

” Ha ha ha, ta chính là Lữ Hành người chơi a, ngươi xong đời rồi! Chủ động công kích Lữ Hành người chơi phải ngồi tù! Ha ha ha.”

Tiểu Hòa nhìn xem Phi Lục, nhìn nhìn lại Linh Linh,” Linh Linh tỷ, chuyện ngồi tù là sao?”

” Ngươi không không biết sao? Người chơi Lữ Hành và người chơi Thương Nhân v..v.v..không phải là người trong võ lâm, đều chịu hệ thống bảo hộ a. Lần trước hệ thống đổi mới quy định, chỉ cần người chơi phi võ lâm không chủ động công kích mà bị người chơi võ lâm công kích, người chơi võ lâm là phạm tội đả thương người, sẽ bị nắm đến phải ngồi tù. Hắc hắc, ta hồi nãy đã báo án, tọa độ đều cung cấp.” Linh Linh nhìn lên đồng hồ :”Npc thật chậm a, ta muốn trình bày!”

Vừa dứt lời, hai npc quan sai từ trong rừng cây đi ra, trong tay không biết cầm thiết bổng gì hướng trên đầu Phi Lục gõ một cái. Phi Lục ngã xuống, chuẩn bị khảo cung.

Quan sai giáp:” Phạm tội cũng phải có chỉ số thông minh một chút.”

Quan sai ất:” Không cần làm cho người ta quơ được tọa độ.”

Quan sai giáp:” Bằng không chúng ta muốn lãn công cũng không có biện pháp.”

Quan sai ất:” Chúng ta rất bề bộn nhiều việc.”

Quan sai giáp:” Ngồi tù một tháng.”

Linh Linh:” Vì sao chỉ một tháng?”

Quan sai ất nhìn Linh Linh liếc mắt một cái:” Vết thương nhẹ.”

Linh Linh còn té trên mặt đất, vội vàng nói:” Tiểu Hòa ngươi mau lấy ra chút tiền cho hắn.”

” A?”

Tiểu Hòa nghe theo chỉ huy, ngây ngốc lấy ra không biết bao nhiêu tiền cấp quan sai. Quan sai ất biểu tình nghiêm túc nhận lấy.

Quan sai giáp:” Trọng thương, ngồi tù một năm.”

Sau đó bước như bay cầm lấy Phi Lục đang té xỉu đi mất.

Linh Linh cuồng tiếu vỗ tay:” Thích a, một năm không thể ngoạn trò chơi, hắc hắc hắc hắc, cho dù có người lấy tiền chuộc nàng ra cũng ít nhất phải ngồi tù hai tháng.”

Thuần khiết tiểu Hòa còn đang trong khiếp sợ, chỉ vào phương hướng bọn họ ly khai:” Nhận…nhận hối lộ. trong trò chơi cũng có thể nhận hối lộ?”

Linh Linh nói:” Suy nghĩ hiện thực! Suy nghĩ hiện thực hiểu không. Hệ thống muốn tạo nhiều chút tham quan để có thể thu về tài chính.”

Linh Linh ngồi dậy dưới sự trợ giúp của Tiểu Hòa, nhìn bả vai bản thân:” Tuy rằng không đau nhưng vẫn đổ máu cũng thật kỳ quái, ngươi có băng gạc không?”

Tiểu Hòa ở bên trong đai lưng tìm xem,” Khăn lau được không? Ta đã giặt sạch.” Chính là khăn dùng khi khai quán mì.

Linh Linh hắc tuyến:” Có thể đi, hẳn là sẽ không biến thái đến nội trong trò chơi cũng có bệnh uốn ván, giúp ta lau một chút…… Băng bó một chút… ngươi làm gì thắt nơ con bướm vậy?”

Tiểu Hòa vô tội:” Ta khi buộc giầy đều thắt như vậy.”

Linh Linh:”……”

Linh Linh nằm một hồi cảm thấy được tốt hơn nhiều, đứng lên:” Ngươi sao không đi tìm Hạ đại ca của ngươi?”

Tiểu Hòa nói:” Không đi.”

Linh Linh suy nghĩ một hồi, nói:” Chúng ta đây đi thôi, lần sau ngươi nếu muốn tới ta sẽ chở ngươi tới nữa.”

Tiểu Hòa nói:” Lần sau cũng không đến đây.”

Linh Linh nói:” Tiểu hài tử nói!”

Hai người đi hướng trạm dịch gửi xe ngựa. Ngay tại cửa thành. Từ chỗ npc lấy ra xe ngựa, vừa lúc có một chiếc xe ngựa từ ngoài thành tiến vào, tiểu Hòa cùng Linh Linh nhường một vị trí. Xe ngựa dừng lại, người ở bên trong nối đuôi nhau đi ra. Người thứ nhất rõ ràng là Hạ Khinh Y.

Hạ Khinh Y quay đầu lại cùng người phía sau nói nói, tiểu Hòa nhịn không được kêu một tiếng:” Hạ đại ca.”

Hạ Khinh Y kinh hỉ quay đầu lại,” Tiểu Hòa?” sau đó thấy được bên cạnh là một cô gái khuôn mặt tròn tròn khá dễ thương, hơi hơi sợ run một chút, một lát sau nói:” Ngươi cùng bằng hữu đến ngoạn?”

Tiểu Hòa ủy khuất nói:” Ngươi cũng chưa nói cho ta biết đã chuyển nhà.”

Hạ Khinh Ybước vài bước đến trước mặt hắn, rời đi mọi người.” Bởi vì kiến thành không nhất định sẽ thành công, cho nên không nói cho ngươi, vốn nghĩ sau khi thành công mới báo ngươi hay .”

Hệ thống sẽ không dễ dàng khiến cho người chơi kiến thành. Sau khi chính thức tuyên bố kiến thành, hệ thống sẽ phát động quái vật tấn công một ngày một đêm thành trì người chơi. Người chơi chỉ có bảo vệ được thành trì mới là chân chính kiến thành thành công.

Tiểu Hòa không hiểu chuyện này, hỏi hắn:” Hạ đại ca vì sao cũng không gửi thư cho ta?”

” Tiểu Hòa cũng không gửi cho ta.” Hạ Khinh Y ánh mắt ôn nhu nhìn hắn nói:” Ta nghĩ đến tiểu Hòa ở Giang Bắc ngoạn thật sự vui vẻ.”

Tiểu Hòa đuối lý, suy nghĩ một hồi nói:” Kỳ thật ta rất nhớ Hạ đại ca, chính là lúc trước ngươi luôn không để ý tới ta, ta sợ ngươi lại không trở về.”

Hạ Khinh Y không nói gì, ánh mắt chuyên chú xem kỹ từng biểu tình rất nhỏ trên mặt hắn.

Tiểu Hòa tính trẻ con biểu miệng.” Đại ca, tên thành ta đã nghĩ tốt lắm, kêu Dứt Khoát thành.”

Hạ Khinh Y ngẩn ra, trong đầu bay nhanh một vòng, lập tức hỏi:” Ngươi vừa mới bính kiến ai?”

” Phi Lục.” Tiểu Hòa không vui nói ra tên.

Nàng như thế nào lại ở chỗ này, Hạ Khinh Y nhíu mày.

” Hạ đại ca, kêu Dứt Khoát thành được không? Ý tứ chính là làm chuyện gì cũng không thể hối hận, ngựa tốt không ăn cỏ đã dùng!” Tiểu Hòa nhìn hắn, vẻ mặt vẫn còn tính trẻ con làm cho Hạ Khinh Y trong lòng một mảnh mềm mại.

” Không còn kịp rồi, ta vừa mới đi đăng kí tên thành. Tên là Ứng Hối thành.” Hạ Khinh Y nhìn hắn, ánh mắt quyến luyến mà nhu hòa,” Ý tứ là, có một số việc, cho dù tương lai sẽ hối hận, cũng chỉ có thể làm như vậy.”

Cặp mắt ngây thơ kia nhìn hắn một cách ngây thơ, Hạ Khinh Y trong lòng than nhỏ, hắn vẫn là không hiểu. Vừa nãy nhìn đến Linh Linh, Hạ Khinh Y liền dao động. Cái loại cảm giác ghen tị cùng không tha khi gì đó của bản thân bị cướp đi, lúc Duẫn Thu rời đi cũng không có mãnh liệt như hôm nay. Phàm là nếu tiểu Hòa có một chút hiểu được hoặc là có một tia tình cảmvượt qua ỷ lại, Hạ Khinh Y nghĩ bản thân có lẽ sẽ không sẽ buông tay.

Nhưng là không có. Trong mắt đứa nhỏ này sáng tỏ,trong suốt. Nhìn ánh mắt hắn khờ dại, đơn thuần, hắn chính là chỉ xem mình như đại ca.

” Tiểu Hòa không thể vĩnh viễn ỷ lại Hạ đại ca như vậy.”

Bằng không có một ngày hắn sẽ luyến tiếc rời đi, luyến tiếc đem hắn giao cho một ai khác.

Ứng Hối thành.

Chính là có một việc, cho dù ta sẽ hối hận, ta cũng sẽ làm như vậy.

Cho dù từ nay về sau trời nước một màu, trái tim cô đơn hằng đêm.