Vụ Bí Ẩn: Con Lừa Đỏng Đảnh

Chương 7: Hannibal cắn câu




Khi Hannibal về đến cổng, Bob đã làm vệ sinh kính sát tròng xong và đang đọc quyển sách về lịch sử Mê-hi-cô. Hannibal kể lại cú điện thoại cho Bob nghe.

- Một cái gì đó mà bà ấy muốn cho cậu xem hả? Bob ngạc nhiên hỏi. Có thể bà ấy đang giữ một tấm hình của người Mỹ quen thân với Blondie.

Hannibal nhún vai. Thám tử trưởng cũng đã nghĩ đến, nhưng biết rằng đó chỉ là một giả thiết.

- Cậu có muốn mình đi với cậu không? Bob hỏi.

Hannibal giải thích rằng người phụ nữ đã nhấn mạnh là cậu phải đến một mình.

- Hừm, Bob kêu. Trên hồ, sẽ thấy cậu rõ đến nỗi mình không nghĩ cậu sẽ bị rắc rối gì. Mà vận động như thế sẽ rất có lợi với cậu.

- Tha cho mình đi! Hannibal rên rỉ rồi bỏ đi.

Hannibal không thấy Peter đâu cả, khi đến bờ hồ. Nhưng cậu nhanh chóng tìm ra chiếc tàu: một chiếc xuồng nhỏ bằng gỗ. Hai cái chèo cất dưới ghế. Sau khi đẩy xuồng xuống nước, Hannibal leo vào trong, lắp chèo vào ngàm tựa.

Công việc này tỏ ra khó hơn dự kiến nhiều. Mặc dù ra sức chèo, nhưng xuồng cứ trôi sang một bên. Hannibal nhanh chóng hiểu ra tại sao. Hồ không thể nào so sánh như một cái ao nước yên. Một dòng thác đổ xuống từ núi cao, ở một đầu, rồi chảy xuống ở phía bên kia. Dù gần sát bờ, dòng nước chảy vẫn mạnh hơn thủy triều Thái Bình Dương ở Rocky.

Hannibal suy nghĩ một hồi, rồi chuyển hướng xuồng sao cho nó nằm ngang dòng chảy. Rồi chèo mạnh hơn bên phải, phía bên hạ lưu, Hannibal làm cho xuồng tiến sang bờ phía bên kia, mà không bị trôi dạt nhiều quá. Nhưng Hannibal phải dùng hết sức lực. Rồi đột nhiên…

RẮC!

Chèo trái bị gẫy.

Hannibal nhìn theo mái chèo bị nước cuốn đi nhanh. Bây giờ chỉ còn một cái cán vô dụng, Hannibal không cách nào chống lại dòng nước. Hannibal bực bội vứt cán chèo vào trong xuồng, rồi lắp cái chèo kia vào thế.

Bây giờ không thể nào điều khiển xuồng tiến theo đường thẳng nữa. Hannibal cứ xoay tròn tại chỗ, y như một con chó tìm cách tự cắn đuôi. Hannibal cố chống chọi bằng cách, đưa chèo sang bên kia, rồi trở về, nhưng thao tác quá chậm và quá phức tạp. Cuối cùng Hannibal rút chèo ra khỏi ngàm tựa, rồi dùng như giầm đơn. Hannibal chèo tuyệt vọng, bên này rồi bên kia, và cực nhọc làm cho xuồng tiến tới theo một nhịp độ không vững.

Hannibal mới đi được nửa đường, thì cái chèo thứ nhì vỡ ra.

Khi đó, Hannibal cố tiến bằng cách dùng một cây chèo gẫy như cái gậy. Nhưng Hannibal không đụng nổi đáy hồ quá sâu.

Hannibal nghĩ đến chuyện hét lên để kêu cứu. Nhưng cho dù Bob hay Ascencion có nghe thấy đi nữa, thì có làm được gì nếu không có chiếc tàu thứ nhì?

Hannibal bất lực bị trôi dạt nhanh về hướng con sông thoát ra khỏi hồ.

Hannibal bơi khá giỏi. Cậu có thể nhảy xuống nước, cố bơi ngược lại dòng nước về hướng bờ. Nhưng Hannibal nhớ lại lời nói của Ascencion. Cậu nhúng thử tay xuống nước và nhận thấy Ascencion nói đúng. Không thể sống nổi quá vài phút trong dòng nước lạnh như đá.

Ít nhất, Hannibal còn ở trên xuồng. Nếu ở đây, Hannibal sẽ tiếp tục trôi đến con sông. Nhưng được bao lâu? Con đường dẫn lên trang trại rất dốc, chẳng bao lâu phần sông hạ lưu sẽ biến thành dòng nước chảy xiết. Và chắc chắn là có ghềnh thác…

Hannibal nghĩ đến ngôi làng ẩn giấu phía bên kia bờ hồ. Có thể ở đó có người có tàu.

- Cứu! Cứu với! Hannibal kêu lên bằng tiếng Tây Ban Nha.

Vô vọng. Trên bờ hồ vắng tanh dưới ánh nắng trưa, chỉ có một con chó sủa.

Hannibal cố gắng giữ bình tĩnh. Cậu phải lên một kế hoạch. Có thể dưới sông Hannibal sẽ tìm thấy chỗ cạn. Khi đó, cậu sẽ dùng chèo để đẩy xuống về bờ.

Sắp đến con sông, Hannibal sẽ kiểm tra những suy nghĩ của mình.

Bây giờ gần cửa hồ, Hannibal nhìn thấy chỗ nước biến mất.

Biến mất!

Hannibal biết như vậy có nghĩa là gì… đỉnh thác! Hannibal thu mình trong xuồng, chuẩn bị cú sốc.

- Hannibal!

Thám tử trưởng ngẩng đầu lên. Peter đang đứng trên bờ, vẫy cần câu.

Peter không biết chèo bị gẫy. Nhưng Peter ước lượng được ngay nguy hiểm. Trái lại với Hannibal, Peter nhìn thấy rất rõ độ cao mười mét giữa hồ và sông phía dưới. Khi câu cá bên chân dòng thác sáng nay, Peter đã ngắm dòng nước lạnh ngắt đổ xuống thật mạnh ở điểm đó. Chắc chắn xuồng sẽ va vào đá. Còn Hannibal…

Peter chạy dọc theo bờ, xa khỏi dòng thác. Cậu dừng lại chỗ đất nhô ra hồ sâu nhất. Peter ước chừng Hannibal buộc phải qua đó, cách Peter khoảng hai chục mét, trước khi bị cuốn vào dòng thác.

Peter thả cuộn dây câu ra, rồi huơ cần câu trên đầu. Còn một cơ may. Một cơ may duy nhất. Peter sẽ không đủ thời gian để ném thử lần thứ nhì. Peter hít thật mạnh vào, chờ cho xuồng đi qua gần đối diện mình.

Dùng hết sức lực cổ tay và cánh tay, Peter huơ cần câu thật mạnh ra phía trước, ném cục chì thật xa ra hồ.

Đó là cú ném đẹp nhất và dài nhất mà Peter từng thực hiện được. Cục chì rơi xuống ngay phía bên kia xuồng.

Hannibal chụp lấy sợi dây, trong khi nó rơi ngay trước mũi tàu.

- Đừng kéo dây, Peter la. Sợ đứt. Bám vào cục chì.

Hannibal lôi cục chì ra khỏi nước, cầm thật chặt bằng tay phải. Hết sức thận trọng và chậm chạp, Peter tiến hành quay dây trở về. Lợi dụng từng centimét dây lỏng, Peter cố gắng tối đa không tạo sức căng trên sợi dây nylon.

Peter không toan kéo xuồng về bờ. Nhưng khi dây đã căng, Peter nhẹ nhõm nhận thấy rằng xuồng bắt đầu vẽ những vòng tròn và tiến dần lại gần Peter. Peter kéo được thêm vài mét dây lỏng.

Dần dần khi xuồng đến gần bờ, dòng nước bớt xiết. Trong khi Peter tiếp tục cuộn dây, rút ngắn độ dài dây, vòng tròn của xuồng nhỏ dần. Xuồng từ từ đến gần bờ, gần như đã thoát khỏi dòng nước chảy. Hannibal sắp được cứu.

Sắp thôi… Bởi vì chỉ còn cách bờ khoảng một chục mét, thì dây đứt.

Hannibal quỳ xuống dưới ghế, nhanh tay lượm một cái chèo gẫy. Rồi cúi qua mạn xuồng, Hannibal thọc chèo thật sâu xuống nước. Chèo đâm xuống, đâm xuống, rồi chạm đáy. Hannibal dùng hết sức lực, đẩy vào chèo.

Xuồng chậm chạp tiến được vài centimét. Hannibal làm lại. Xuồng đi thêm được một chút. Bây giờ chỉ còn chưa đầy ba chục centimét nước sâu. Hannibal nhảy ra khỏi xuồng, chụp mũi xuồng, lội nước đi về phía bờ.

Peter chạy ra đón bạn, và không nói tiếng nào, giúp bạn kéo tàu lên bờ.

- Cám ơn, Hannibal nói.

- Cậu là con cá to nhất mà mình bắt được, Peter nói đùa. Mình sẽ nhờ Ascencion nướng cậu cho bữa ăn trưa.

- Với điều kiện mình chưa biến thành cá đông lạnh!

Có tiếng chân chạy. Bob đang chạy dọc theo bờ. Sau khi Hannibal đi, Bob đi dạo dọc theo bờ để xem Hannibal xoay xở ra sao. Bob đã thấy bạn bị trôi dạt về thác, nhưng hoàn toàn không biết làm gì để cứu.

- Cảnh cứu người xuất sắc, Bob nói với Peter. Xứng đáng được quay cho bộ phim phiêu lưu hay nhất!

Peter nhe răng cười.

- Ê! Mình nghĩ là phải diễn lại Kho báu Sierra Madre, chứ không phải Hàm răng cá mập! Với lại, mình không muốn báo tin buồn cho thím Mathilda!

Hannibal cười vui vẻ cùng Bob và Peter.

- Bạn bè mà vậy đó! thám tử trưởng thốt lên.

Hannibal ngồi xuống đất để cởi giày thể thao và vớ bị ướt nhẹp. Chân Hannibal, chỉ mới ở dưới nước có vài giây, mà đã xanh tái vì lạnh. Cũng may là Hannibal không thử bơi về bờ!

Trong khi Peter cuộn dây lại, Hannibal giải thích nhanh chuyện đã xảy ra. Cú điện thoại, Chèo gẫy.

- Hai mái chèo gẫy ngang à? Peter đa nghi hỏi. Tự nhiên gẫy, không có nguyên nhân à?

- Có nguyên nhân chứ!

Hannibal xem xét chỗ gẫy, quá đều đặn.

- Bị cưa, Hannibal nói tiếp. Bị cưa sao cho chèo sẽ gẫy sau vài phút sử dụng. Tưởng như có người hy vọng mình sẽ bị một tai nạn chết người.

Hannibal nhìn Bob. Bob đã đi dạo loanh quanh.

- Cậu có thấy ai không? Hannibal hỏi. Phía bên kia bờ hồ?

Bob ngồi xuống đuôi tàu, trịnh trọng gật đầu.

- Có, trong khoảng khắc, Bob nhớ lại, mình có thấy một người phụ nữ bên bờ bên kia. Dường như bà đang quan sát cậu, Hannibal à, trong khi cậu bị trôi về hướng ghềnh thác. Rồi bà chuồn mất.

- Trông bà ấy như thế nào? Peter hỏi. Đừng nói. Mình đoán được. Một người phụ nữ Mê-hi-cô, có hai bím tóc dài và đội khăn tím trên đầu.

Bob lắc đầu.

- Sai! Dường như bà ấy là người Mỹ. Mặc quần jean, đeo kính đen và…

- Và tóc vàng, Hannibal nói thêm.

Bob chưng hửng:

- Bộ cậu có siêu giác quan hay sao?