Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 1080: Phong Ma Đan thành, còn thiếu chín ngôi sao




Quả nhiên đúng như Sở Nam dự liệu, lúc lực lượng dung nhập vào bên trong, hỏa lô luyện đan lập tức nổi lên kinh đào hải lãng, Sở Nam không để lực lượng xoay tròn mà để nó di chuyển theo một loại trạng thái hỗn loạn không quy tắc, hỗn loạn vô hạn…

Năng lượng cuồng bạo cũng khiến luyện đan lô chấn động, giống như bên trong đang vây khốn một tuyệt thế hung thú muốn phá lô mà ra. Thần tình trên mặt Sở Nam càng thêm ngưng trọng, cũng không cưỡng ép luyện đan lô yên tĩnh lại, chỉ duy trì không để luyện đan lô nổ tung mà thôi.

Bằng không, "Phong Ma Đan" bị hủy thì có cuồng bạo hơn cũng vô dụng.

Muốn cuồng bạo không giới hạn, lại không thể để luyện đan lô bị tổn hại, Sở Nam trước hết khống chế lực chuẩn xác. Cùng lúc đó, Sở Nam còn đem toàn bộ thần niệm cho vào trong luyện đan lô, xem mỗi biến hóa của một tia năng lượng.

"Phong Ma Đan" không chỉ luyện chế lần này, sau này hắn còn phải thu thập linh dược để luyện chế, hơn nữa còn muốn đem trận pháp có thuộc tính cuồng bạo luyện vào trong đó, khiến uy năng của "Phong Ma Đan" bạo tăng, dù sao thì hắn cũng không thiếu sinh mệnh lực.

Lúc này, để bảo đảm cho cơ sở ngày sau, hắn vốn còn muốn đem lôi điện dung nhập vào để "Phong Ma Đan" càng thêm cuồng bạo, chỉ có điều, để tránh xảy ra sai sót, Sở Nam đành tạm gác lại, để sau này sẽ thử.

Tiểu Hắc ở bên cạnh nhìn chằm chằm không ngừng.

Luyện đan không phải một lần là xong, luyện chế mười ngày nửa tháng cũng là chuyện bình thường, chỉ có điều Ngũ Hành nguyên dịch của Sở Nam lại không bình thường, mà luyện đan lô hắn ngưng tụ ra phảng phất cũng giống như một bộ phận của thân thể, bởi vậy mới giảm mạnh thời gian luyện đan.

Lúc ánh tà dương ngả về phía Tây, ánh mắt Sở Nam càng thêm hữu thần.

"Phong Ma Đan" lúc này đã đến thời khắc mấu chốt.

Đột nhiên, luyện đan lô giống như muốn thoát ly khỏi sự khống chế của Sở Nam mà phóng lên trời, Sở Nam nhướng mày, ngưng tụ sáu lớp lực lượng, gắt gao đem luyện đan lô khốn trụ trong đó, lập tức, Sở Nam đem sáu lớp lực lượng tiến nhập vào trong luyện đan lô.

Lực lượng tràn vào, luyện đan lô cũng ngày càng nhỏ, luyện đan lô không phải bởi vì Sở Nam thu hồi năng lượng mà nhỏ đi, ngược lại Sở Nam càng khiến luyện đan lô trở nên tinh khiết hơn, ép "Phong Ma Đan" ở bên trong thành hình.

Luyện đan lô trở nên càng nhỏ, thì lực khống chế lại càng cần chuẩn xác, nửa canh giờ sau, luyện đan chỉ còn nhỏ cỡ nắm đấm, trên tay Sở Nam nổi đầy gân xanh, trên trán cũng bắt đầu chảy ra những giọt mồ hôi lớn.

- Còn thiếu một chút, một chút…

Sở Nam lẩm bẩm, hai tay mạnh mẽ hợp lại một chỗ, chỉ nghe tiếng “phốc phốc” thanh thúy vang lên, luyện đan lô biến mất, biến thành chín viên đan dược hỏa hồng.

"Phong Ma Đan" thành, mà còn là chín viên.

Sở Nam vươn tay chộp lấy "Phong Ma Đan", nhìn hình thù của nó, ngửi mùi vị của nó, một lúc sau mới lẩm bẩm:

- Không có sinh mệnh lực, quả nhiên không thể đạt đến mười điểm, tuy nhiên cũng rất gần rồi, chỉ còn thiếu một tia. Chẳng lẽ thiếu đi sinh mệnh lực thì đan dược thật sự không thể đạt đến mười điểm?

Sở Nam chợt sinh ra nghi vấn.

Chín viên "Phong Ma Đan" này chính là bài tẩy của Sở Nam, Sở Nam đem nó bảo vào trong bình ngọc, thu hồi vào trong nhẫn trữ vật, tổng kết những cảm thụ, kinh nghiệm luyện đan vừa trải qua.

Đợi đến lúc Sở Nam mở mắt thì trên trời đã treo một vầng trăng lưỡi liềm, sao sáng đầy trời, theo phản xạ có điều kiện, Sở Nam lại nhớ đến bức họa đồ ngôi sao của Kinh Cức, bắt đầu đối ứng với ngôi sao trên trời.

Ngôi sao trên trời nhiều vô số kể, muốn tìm tám mươi mốt ngôi sau đặc biệt trong đó thì so với mò kim đáy bể còn khó khăn gấp ngàn vạn lần.

- Người khác có thể suy đoán ra, ta chỉ tìm mà thôi, có lý nào không tìm ra?

Sở Nam nói xong lại chuyên tâm tìm kiếm, lần này chỉ tìm kiếm ngôi sao, Sở Nam cũng không “quan sát” tàn trận da thú để cảm nhận loại thống khổ kia.

Trăng sáng rất nhanh nhô cao đến chính giữa, nhưng Sở Nam lại không thu hoạch được gì, không hề có chút đầu mối nào, hắn nhắm mắt lại, trong đầu đều là ngôi sao lấp lánh, trong lòng thầm nhủ:

- Không thể như vậy, một mình tìm kiếm, có lẽ… có lẽ…

Hai đầu lông mày Sở Nam nhíu chặt cùng một chỗ, đột nhiên giãn ra, thầm nghĩ:

- Có lẽ đem chúng xâu chuỗi lại, giống như Thất Tinh trận, nghĩ đến một vật trong tay thì sẽ tìm dễ hơn nhiều.

Lúc này, Sở Nam bắt đầu phác họa tám mươi mốt ngôi sai, gần nửa canh giờ, Sở Nam đã xâu chuỗi hơn trăm vạn lần, cuối cùng xác định được một vật thể, đó là… dòng sông.

Dòng sông này không phải thẳn tắp, mà là quanh co, uốn lượn khúc khuỷu.

- Dòng sông cong cong này, phải chăng là sông cát.

Sở Nam phỏng đoán, lại lần nữa ngẩng đầu nhìn lên trời, đem dòng sông đối ứng, quả nhiên, đúng như sở liệu của Sở Nam, chỉ nửa canh giờ đã tìm được hai mươi mốt ngôi sao, từ đó mà bắt đầu, quả nhiên thấy giống một dòng sông.

Thấy phương pháp này hữu hiệu, Sở Nam giống như được cỗ vũ, tiếp tục tìm kiếm dòng sông, mặc dù vẫn không thể nhìn ra, nhưng so với lúc trước tìm từng ngôi sao thì đã dễ dàng hơn nhiều.

Đến khi trời sáng, ngôi sao đã ẩn đi, Sở Nam tổng cộng tìm ra 56 ngôi sao, so với Kinh Cức mất mấy năm mới tìm được 36 ngôi sao thì quả thật lợi hại hơn rất nhiều.

Ngày thứ hai, Sở Nam lại tìm được 16 ngôi sao.

Tổng cộng là 72 ngôi sao, còn thiếu 9 ngô isao nữa.

Thế nhưng, 9 ngôi sao này lại gây khó khăn cho Sở Nam.

Ngày thứ ba, ngay cả một ngôi sao cũng không tìm thấy.

Ngày thứ tư, vẫn không có thu hoạch gì.

Ngày thứ năm, 9 ngôi sao vẫn không thấy bóng dáng đâu.

….

Liên tiếp bảy buổi tối, Sở Nam đều không tìm ra, khiến Sở Nam không khỏi hoài nghi phương pháp của mình phải chăng có sai lầm gì, bằng không tại sao lâu như vậy vẫn không tìm ra?