Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 632: Thần niệm bội tăng, tái nhập động Cương Phong




Hai chữ “mầm móng” đột nhiên lóe lên trong đầu Sở Nam, mặc dù hình dạng mầm mọng này rất kỳ quái, căn bản cũng không giống mầm móng, nhưng trong đầu Sở Nam lại hiện lên tình cảnh lần đầu nhìn thấy Hàn Ngọc Lam Viêm Vương, hắn cố chấp cho rằng nó là mầm móng, không chỉ là mầm móng của Ánh Nhật Bỉ Hà, mà còn là mầm móng của Bát Nhã Dung Viêm.

Hỏa chủng…

Sở Nam đem thân và lá bỏ vào trong cknh, cũng may bên trong Kiều Côi Ngọc Hạp có càn khôn nên mới chứa đủ chứa toàn bộ gốc Ánh Nhật Bỉ Hà.

Sau khi làm xong, trong mắt Sở Nam lại lộ ra vẻ kiên quyết, mặc dù “mầm móng” này có độc, nhưng Sở Nam tin rằng dựa vào thân thể bách độc bất xâm của mình thì sẽ không có gì trở ngại, sau khi nghĩ vậy, Sở Nam liền đem “mầm móng” nuốt vào trong bụng.

Mới vừa vào miệng, một cỗ uy năng viêm tương so với viêm tương còn mạnh hơn gấp trăm lần, tập kích toàn thân, như muốn đem Sở Nam luyện hóa thành một phần của viêm tương.

Mặc dù cực kỳ đau đớn, nhưng Sở Nam không nhíu mày, ngược lại còn mừng rỡ vạn phần, bởi vì suy nghĩ của Sở Nam quả nhiên không sai, đây thật sự là hỏa chủng, về phần tại sao “hỏa chủng” lại thai nghén Ánh Nhật Bỉ Hà thì Sở Nam có nghĩ nát óc cũng không ra, giống như Hàn Ngọc Lam Viêm thai ngén từ Thủy nguyên bổn tinh, không ai biết tại sao.

Lúc này, Sở Nam cũng không để ý đến chuyện gì khác, chỉ toàn tâm toàn ý luyện hóa mầm móng Bát Nhã Dung Viêm, tác dụng của Bát Nhã Dung Viêm tương đối lớn, không chỉ uy năng của viêm tương, mà hiệu quả che đậy thần niệm cũng đã đủ khiến võ giả trong thiên hạ vì nó mà vỡ đầu chảy máu rồi.

Viêm tương dù cường liệt, nhưng Sở Nam lúc trước đã tôi luyện không ít, bây giờ sinh mệnh lực sau khi Diệt Nguyên Minh Đằng tiến hóa ồ ạt chảy ra, dưới trợ giúp của dị Ngũ Hành nguyên lực, “hỏa chủng” đang từ từ bị luyện hóa.

Thân thể Sở Nam cũng tiến nhập vào dung trì (*).

(*) Hồ dung nham

Mồ hôi màu đỏ hồng trên trán chảy ra liền bốc hơi, một tràng thống khổ kéo dài từ đầu xuống tận dưới chân Sở Nam.

Bên bờ dung trì, Tiểu Lam đã đem tinh huyết của Viêm Thạch Cơ hấp cạn, sau khi hấp cạn tinh huyết của hai tên Võ Đế sơ cấp và một thượng phẩm hung thú cấp 11, Tiểu Lam ở trong Bát Nhã Dung Viêm bắt đầu ngũ say.

Sinh mệnh lực mà Sở Nam thi triển ra vô cùng hữu hiệu, ngoài ra, Sở Nam còn lờ mờ cảm thấy Canh Kim luyện dịch và Bát Nhã Dung Viêm có dấu hiệu tương dung, Canh Kim luyện dịch là thuộc kim tính, Bát Nhã Dung Viêm là thuộc hỏa tính, hỏa khắc kim, hai thứ tương dung? Sẽ dung hợp thành thứ gì?

Đang vào thời khắc mấu chốt, Sở Nam cũng không thử, chỉ đem “hỏa chủng” dẫn vào đan điền.

Mất trọn bảy thời thần, Sở Nam đã đi hết con đường “Thống khổ” này, Bát Nhã Dung Viêm dung nhập vào đan châu, đan châu chưa từng biến hóa rõ ràng lại chậm rãi khuếch đại, cuối cùng, đan châu đã to thêm một phần ba so với lúc trước.

Sở Nam rõ ràng cảm thấy uy năng phát ra từ đan châu gia tăng gấp bội, còn cả bốn loại dị hỏa, dưới Bát Nhã Dung Viêm cũng bắt đầu tiến hóa, hiển nhiên uy lực càng lớn.

Ngoài ra, năm loại dị hỏa tương dung, Sở Nam không chỉ cảm thấy uy lực của dị hỏa tăng lên mà năm loại công năng cũng dung hợp cùng một chỗ, hình thành công năng mới, chỉ có điều Sở Nam vẫn chưa nắm chắc mà thôi.

Sau khi Sở Nam luyện hóa “hỏa chủng” của Bát Nhã Dung Viêm, thần niệm của Sở Nam không còn bị ngăn cản nữa, thần niệm thoáng chốc quét ra ngoài, thoáng cái truyền ra đến 300 mét, 500 mét, 900 mét…

Thế nhưng, thần niệm vẫn chưa dừng lại, còn tiếp tục lan ra ngoài.

1000 mét, 1200 mét, 1500 mét…

Thẳng cho đến 1600 mét thì thần niệm mới dừng lại.

- Tại sao lại như vậy? Chỉ trong chốc lát mà thần niệm không ngờ đã tăng gấp đôi!

Sở Nam có chút ngạc nhiên, hắn nghĩ lại toàn bộ quá trình, xác định thần niệm không phải bởi vì Bát Nhã Dung Viêm mà tăng trưởng thần niệm, một lúc sau, Sở Nam lại phóng thích ra Diệt Nguyên Minh Đằng, lẩm bẩm:

- Không lẽ là bởi vì nguyên nhân Diệt Nguyên Minh Đằng hấp thu tu vi?

Mặc dù ngữ khí đầy nghi vấn, nhưng Sở Nam đã cho rằng nhất định là nguyên nhân từ Diệt Nguyên Minh Đằng.

Nghĩ thông suốt điều này, Sở Nam lại nhìn về phía Tiểu Lam, thấy Tiểu Lam vẫn đang nằm một chỗ không nhúc nhích, không khỏi hoảng hốt, tưởng rằng xảy ra chuyện gì, lập tức phi thân lại nhìn, chỉ thấy thân thể Tiểu Lam lúc này đã biến lớn, hơn nữa còn đang lột xác.

- Tiểu Lam đang tiến hóa?

Sở Nam nghĩ đến đây, vẻ mặt lộ ra nụ cười, Tiểu Lam lúc ở trong Hàn Ngọc Lam Viêm đã thôn phệ không ít tinh huyết, số lượng tích luy rốt cuộc đã có biến đổi về chất. Sở Nam tin rằng, sau lần lột xác này, sát thương lực của Tiểu Lam sẽ tăng gấp đôi, càng lăng lệ hơn.

Sở Nam thu lấy nội đan của Viêm Thạch Cơ, thế nhưng vẫn không rời đi, thứ nhất là hắn phải đợi Tiểu Lam hoàn toàn tiến hóa. Thứ hai là Sở Nam đã có chủ ý với cả dung động (*) Bát Nhã Dung Viêm, hắn xem dung động Bát Nhã Dung Viêm này giống như biển lửa Hàn Ngọc Lam Viêm ở Băng Viêm đảo, hấp thu toàn bộ vào trong cơ thể, lúc kịch chiến thì vẫn còn một chiêu sát thủ.

(*) động dung nham

Sở Nam lập tức hành động, dòng xoáy vừa hiện, Bát Nhã Dung Viêm lấy Sở Nam làm trung tâm từ bốn phương tám hương điên cuồng tràn về cơ thể hắn, sau đó dũng nhập vào “hỏa chủng” Bát Nhã Dung Viêm trong đan điền.

Đầu tiên là viêm tương, sau là dung viêm trong dung động Bát Nhã Dung Viêm, cuối cùng cả hỏa trụ Bát Nhã Dung Viêm phun ra ngoài cũng tràn về phía Sở Nam…

Quá trình này lại mất thêm gần mười thời thần.

Đợi sau khi Sở Nam mở mắt ra, dung động Bát Nhã Dung Viêm đã không còn chút nào, ngay cả trong dung trì cũng trống không, Bát Nhã Dung Viêm đã bị Sở Nam hút cạn.

Sở Nam nhìn xuống dung trì, thấy một ít dung thạch bạch sắc, vừa nhìn thấy dung thạch này, Sở Nam đầu tiên cảm nhận được Hỏa nguyên lực ẩn hàm trong đó tương đối phong phú, không khỏi nghĩ:

- Dung thạch này nhất định là bảo bối!

Nghĩ vậy, Sở Nam bắt đầu thu dung thạch này vào trong nhẫn trữ vật, không chỉ dung thạch mà những tảng đá xung quanh dung trì cũng bị Sở Nam dùng Long nha gỡ xuống, cho vào nhẫn trữ vật.