Xấu Xí Lạnh Lùng

Chương 31: Tâm tình hắn




Cả đêm nhỏ và cậu canh chừng nó ngủ, không thì kẻ xấu lại thừa cơ làm điều xằng bậy, ngu ngốc một lần nữa, nó đến bây giờ vẫn còn hôn mê, bất tỉnh, nhỏ khá lo nhưng cậu nói là do thuốc ngủ còn tác dụng nên nó như vậy thôi, không có gì đáng lo, nhỏ vì thế nên mới an tâm nghe lời cậu thiếp đi một lát để cậu chăm nó. Cậu nhìn căn hai người con gái đang ngủ an giấc, căn phòng yên ắng đến ngạt thở vì hắn còn thức, đang nhìn sang nó, nhìn chằm chằm, nhưng đương nhiên hắn không có biết cô gái đang nằm trên giường, bệnh nặng thêm do hắn là con nhỏ xấu xí, kiệm lời trên trường được rồi, chỉ thấy cô ấy khá quen thuộc, không có chút xa lạ nào với hắn cả, cậu nhìn hắn, hắn đang nhìn nó, cũng cảm nhận được ánh mặt cậu đang nhìn nên nhìn sang, cậu liền nói lạnh lùng với hắn:

-Ra ngoài, tớ có chuyện muốn nói_cậu lạnh lùng đi trước, hắn cũng không phản kháng đi sau cậu ra ngoài ghế bệnh viện trước cửa phòng bệnh. Tới nơi cậu liền quay sang chất vấn hắn:

-Là mày? Mày đã đánh cô ấy, khiến vết thương cô ấy nặng thêm? Có phải không?_cậu nhìn chằm chằm vào hắn mà hỏi.

-Tao, tao không cố ý, chỉ vì cô ta có ý định làm hại hôn thê tao nên tao phải có trách nhiệm bảo vệ cô ấy_hắn dè chừng rồi cũng đáp lại

-Hôn thê? Bảo vệ? Mày chắc cô ấy làm hại ả chưa, mày thấy cái gì rồi, nếu mày chưa thấy gì thì mày nên tìm ra sự thật đi, còn nữa, phân tích cái tình cảm trong mày rồi hãy nói cô ta có phải "hôn thê"- vợ sắp cưới của mày đã, và cũng tự dùng con tim mày nhìn ra người mày thật sự yêu đi_cậu nói với hắn, giọng không lên không xuống, như đang muốn nói với thằng bạn thân chứ không phải kẻ lạ.

-Tao biết, tao đang cố_hắn mẹt mỏi nói, dựa lưng vào tường.

-Vậy thì mau nói cho tao cảm giác của mày giữa ả với con nhỏ xấu xí và cô gái kia đi_cậu quyết định ra tay giúp đỡ.

-Hửm, sao lại có con nhỏ xấu xí và cô nàng kia, con nhỏ kia thì mình còn hiểu, nhưng cô gái lạ kia có liên quan gì trong vụ này._hắn thắc mắc hỏi.

-Thì mày cứ nói đi, không mất gì đâu mà_cậu dụ dỗ.

-Umm, đối với "Hôn thê" của tao, thì tao không thấy gì cả, chỉ thấy áp lực từ gia đình là phải chăm sóc, bảo vệ cô ta đàng hoàng, nếu cô ta bị gì thì tài sản của tao cũng bị gì luôn, đối với xấu xí thì (nói đến đây hắn cười nhẹ, mặt thoáng đỏ) , thì tao cảm giác rất thú vị, rất thích ở gần cô ấy, tim đập tưng tưng khi ở gần, rất muốn che chở, ôm ấp, nhưng cô ấy mạnh mẽ quá, không cần ôm, che nữa, tiếc thật (tiếcccccccc thậtttttttttttttttt _Dưa kéo dài câu nói ý mỉa mai. Hắn: Cuttttttttttttttttttttttttt.)

-Còn cô ấy thì sao_cậu lia mắt về phòng bệnh ý chỉ cô gái xinh đẹp kia.

-Tao thấy rất rất quen thuộc, mới nãy đánh cổ tao thấy xót lắm, đúng là mệt mỏi_hắn thở dài kết luận một câu. Cậu nghe câu trả lời của hắn thì âm thầm cười trong lòng, đúng thật là, yêu rồi mà không biết, đúng là thần giao cách cảm, cả hai cô gái trông khác nhưng một kia đều khiến thằng bạn này đau lòng, chứng tỏ yêu rồi. Há Há ( Lo mình kia ông ơi, tào lao, chuẩn bị sóng gió tới với ngươi kìa_Dưa. Cậu: What?? Nooooooo)

-À, Tại sao mày lại thất hẹn với bang chủ bang Black Rose vậy, bên đó giận lắm đó, khiến tao đây một phen khốn đốn nè._cậu chợt nhớ chuyện quan trọng.

-Sao? Tao có hẹn với Bang Black Rose sao? hắn ngạc nhiên hỏi, trong lòng có chút dậy sóng, thất hẹn với bang lớn, thật thất lễ mà.