Xích Ái Sát Thủ

Chương 229: Số mệnh an bài




Là Greg, Phong Triển Nặc sờ khẩu súng trên thắt lưng, động tác rất nhỏ này lập tức bị Greg nhìn thấy, nhất thời có vẻ thật cẩn thận, Greg vội vàng nâng tay lên, “Đợi đã, để tôi giải thích…”

“Cậu không cần nói cái gì cả, yên tâm đi, bây giờ tôi vẫn chưa giết cậu đâu.” Lời cam đoan này không làm cho người ta cảm thấy quá an toàn, Greg cũng chưa nhìn thấy cái gì từ trong nụ cười nhạt kia.

Bob vẫn đang được tiến hành giải phẫu, tình hình vẫn không tính là quá tệ, đối với lời mời của Christopher Kada thì Phong Triển Nặc không có lý do gì để từ chối, tựa như nghe thấy lời mời của một người bạn cũ, hắn vui vẻ lên xe, Greg không ngờ hắn lại tự nhiên như vậy.

Feston cũng tiến lên xe, nhìn không ra đó là thái độ gì, khi xe bắt đầu lăn bánh thì Greg rõ ràng cảm giác được một bầu không khí kỳ dị đang bao trùm.

Hắn đã biết được toàn bộ quá trình theo như lời của Rắn mối, hai người kia nhất định cũng đã biết sự thật, nhưng hắn không rõ tình cảnh hiện tại là như thế nào, cảm giác giữa Feston và Ian không thể nói rõ là căng thẳng nhưng cũng không phải là thoải mái.

Không khí trong xe rất ngột ngạt, không ai nói chuyện với nhau, Greg không muốn làm người mở miệng trước, U Linh đang ở ngay phía sau lưng của hắn, cái loại cảm giác có thể bị chỉa súng vào đầu bất cứ lúc nào làm cho hắn không muốn mở miệng.

Feston vẫn giữ im lặng, sắc mặt của hắn như đồng đúc, Greg thu hồi ánh mắt khỏi kính chiếu hậu, cũng đánh mất suy nghĩ muốn trao đổi vài lời với Feston, tình cảnh này vẫn tiếp tục kéo dài cho đến khi tới nơi thì mới thôi.

Đây là nơi mà Feston được sinh ra, cũng là nhà của Christopher Kada, là nơi bắt đầu hết thảy mọi chuyện.

Tòa nhà có kiến trúc cổ xưa này vẫn không có gì thay đổi, hành lang gấp khúc và mái ngói bị đám mây che khuất ánh mặt trời, phủ xuống một màu đỏ ánh kim nhàn nhạt, lúc này không có nhiều người nghênh đón trước cửa như lần trước, chỉ có im lặng, vài tiếng bước chân vang vọng trong phòng khách rộng lớn.

Christopher triệu tập mọi người, bọn họ đều giữ im lặng một cách đáng sợ, đám người Wesley, George mà Phong Triển Nặc từng gặp trước kia đều ở đây, còn có cả bà thím Lize nữa, ánh mắt của bà ta nhìn hắn rất phức tạp, cũng hòa lẫn một chút kiêng kỵ.

Tựa như lần họp gia đình lúc trước, chẳng qua chủ đề hôm nay hơi khác, Christopher Kada ngồi trên ghế rít tẩu thuốc, nghe thấy tiếng bước chân thì ông ấy mới chậm rãi ngẩng đầu.

“Cậu đến giết tôi hay sao?” Ông ấy hỏi thẳng một cách dứt khoát, giọng nói giống như mang theo làn khói đắng chát cùng nhau phiêu tán trong không khí, giống như từ phương xa truyền đến. fynnz.wordpress.com

“Bác Chris!” Greg kêu lên một tiếng, những người khác đều muốn mở miệng nhưng lại bị động tác của Kada ngăn cản, ông ấy thậm chí không nhìn con của mình mà chỉ nhìn Phong Triển Nặc, “Cậu muốn lấy mạng của tôi hay sao?”

Không lên tiếng, vẻ mặt âm u như tử thần hiện lên, khóe miệng của Phong Triển Nặc dường như có một đường cong dữ tợn, “Ông nói thử xem? Tôi đến đây để cám ơn ông, ngài Kada.”

Dùng cái gì để cảm giác, báo đáp thế nào mới là tốt nhất, hắn có thể nổ súng bất cứ lúc nào, ông Kada ngồi đối diện dường như đã sớm chuẩn bị sẵn sàng, ông ấy chỉ gật đầu, “Không có món quà nào tốt hơn so với cái chết, cậu có thể nổ súng, nơi này sẽ không có ai đi báo cảnh sát, cũng không có ai sẽ truy cứu cái chết của tôi.”

Khi nói đến báo cảnh sát thì ông ấy nhìn sang Feston, ánh mắt đó chỉ trong khoảnh khắc nhưng Phong Triển Nặc vẫn nhìn thấy, “Anh ấy đã từ chức.”

“Như vậy hai người sẽ không bị trở ngại.” Ông Kada giống như hiểu rõ lý do mà Feston từ chức, sau đó lại nói tiếp, “Nhưng thật xin lỗi đã để cho hai người biết sự thật, rốt cục lại trở thành như vậy.”

Phong Triển Nặc không tìm thấy cái loại cảm giác thô bạo từ trên người của Christopher Kada, nhưng ông ấy quả thật là người đứng sau màn điều khiển tổ chức sát thủ để phục vụ cho tập đoàn quốc tế mà ông ấy đã thành lập.

“Nếu ông không phải là cha của anh ấy thì tôi đã sớm ra tay.” Đôi mắt u ám nhìn Christopher Kada, sát thủ sẽ không biết thông cảm hay thương hại, nhưng nếu là con người thì phải đối mặt với cảm giác của mình.

Giết chết người nhà và Christopher Kada thì quan hệ giữa hắn và Feston xem như kết thúc.

Bữa tối của bọn họ, ôm hôn vào sáng sớm, nồng nhiệt vào ban đêm, ăn ý trên mọi phương diện, rạp chiếu phim, bỏng ngô, quán cà phê, quán bar Green Mill mà thỉnh thoảng bọn họ sẽ ghé chơi, bản nhạc blues dễ nghe, trao nhau nụ hôn như những đôi tình nhân bình thường.

Hết thảy đều sẽ chấm dứt ngay tại đây.

Điệu tăng-gô của riêng bọn họ, hiện tại đang diễn tấu đến đoạn chuyển ngoặt lớn nhất, mà hết thảy đều phải chờ xem hắn sẽ hành động như thế nào.

“Không hổ là người sáng lập tổ chức, có thể thành lập tập đoàn Kada, bởi vì ông biết tôi sẽ vì Feston mà không thể ra tay được với ông cho nên ông mới không sợ hãi như vậy.” Đây là lần đầu tiên mà Phong Triển Nặc cảm thấy khó có thể bấm cò súng, giết người đối với hắn mà nói vẫn là một chuyện rất đơn giản, nhưng hiện tại lại trở nên vô cùng khó khăn.

Hắn siết chặt lòng bàn tay, không nhìn Feston, cũng không muốn nhìn phản ứng hiện tại của Feston.

“Bởi vì Feston cho nên cậu không ra tay được sao….” Christopher Kada như có một chút đăm chiêu, một giọng nói bỗng nhiên vang lên, đáng lý bị rơi vào lập trường khó xử nhất nhưng Feston lại đột nhiên đặt câu hỏi, “Mẹ Jessica đã chết như thế nào?”

Mẹ của hắn – Jessica, nhắc đến bà ta thì Christopher Kada rốt cục không thể giữ được vẻ mặt ung dung như vừa rồi, bàn tay nắm tẩu thuốc trở nên run rẩy, hắn phải đổi tay thì mới có thể mở miệng nói chuyện, “Nếu đã như vậy thì…”

“Cha không có ý kiến gì đối với việc con rời khỏi tập đoàn Kada, cha ngầm đồng ý cho con quyết định hết thảy mọi chuyện, cho dù cha đã biết con từng điều tra nội bộ tập đoàn nhưng cũng không hề hỏi đến, điều này làm cho con không thể không nghi ngờ là cha đang cảm thấy áy náy đối với con, đó là vì sao? Có lẽ bởi vì cái chết của mẹ có liên quan đến cha.” Ánh mắt của Feston rất lạnh, thậm chí còn lạnh hơn cả Phong Triển Nặc.

“Tổ chức sát thủ, vụ cướp, những đứa trẻ trong cô nhi viện, đã đến lúc cần phải làm rõ tất cả mọi chuyện, thưa cha.” Hắn gọi hai tiếng thưa cha tựa như một hòn đá rơi xuống lòng, Christopher Kada nhắm mắt lại, hết thảy quá khứ lướt qua như một thước phim điện ảnh.

Feston từng điều tra người thân của mình, đây là lần đầu tiên Phong Triển Nặc nghe đên, có lẽ khi Greg bị Bạch quỷ nhắm vào thì Feston cũng đã bắt đầu nghi ngờ.

Nếu là người thường thì nghi ngờ cũng chỉ là nghi ngờ mà thôi, nhưng Feston luôn nghi ngờ rất chuẩn xác.

Hiện tại đáp án đang ở ngay trước mặt bọn họ, Christopher Kada nhắm mắt lại, giống như đang hồi ức về dĩ vãng, “Khi đó Washington vẫn rất loạn, nếu muốn có được địa bàn và lực lượng của mình ở trong thành phố này thì không phải là chuyện đơn giản, chỉ có tiền không thì chưa đủ.” fynnz810

“Con người kỳ lạ ở chỗ đó, khi dục vọng bao trùm tất cả mọi thứ thì lý trí giống như không còn tồn tại, trong lúc tình cờ cha quen biết một người tên là Bạch quỷ, hắn có ý tưởng to gan, cha không thể phủ nhận hắn là một tên cuồng sát, nhưng khi đó cha cần một người như vậy, thậm chí cha còn cảm thấy ý tưởng của hắn cũng không tệ….”

“Cho nên cha cứ tiến hành chuyện đó, cô nhi là an toàn nhất, bọn họ chưa từng có quá khứ, cũng sẽ không có ai để ý đến tương lai của bọn họ.” Nói đến đây thì ông ấy mở mắt ra, nhìn Phong Triển Nặc đang đứng bên cạnh Feston.

Giữa bọn họ cách nhau vài bước, nhưng cho dù khoảng cách xa như thế nào thì luôn luôn có một sợi dây vô hình kéo bọn họ lại với nhau.

Christopher Kada ngửa đầu thở dài, “Cha thành lập tập đoàn quốc tế của mình, nhưng cũng đắc tội không ít người, ngay trong thời kỳ huy hoàng nhất thì Jessica lại mất.”

Giọng nói của hắn rốt cục không thể che giấu nỗi bi thương trong đó, “Cô ấy bị giết trong một tai nạn ngoài ý muốn, lúc ấy rất hỗn loạn, người của cha và kẻ thù đối đầu nhau, Jessica bị đạn lạc bắn trúng, cha thậm chí còn không thể xác định viên đạn giết chết cô ấy là do kẻ nào bắn ra!”

Nắm chặt cây gậy trong tay, bộ dáng phẫn nộ của Christopher rất giống với Feston, hoặc nói cách khác là Feston rất giống cha của hắn, nhưng hiện tại Phong Triển Nặc chỉ có suy nghĩ như vậy.

Hắn im lặng đứng nghe, tay phải lại bị người nào đó chậm rãi cầm lấy, cảm giác nhẹ nhàng mà cương quyết truyền đến từ tay của Feston, Feston không nhìn Phong Triển Nặc mà chỉ nắm tay của hắn, hờ hững đối mặt với Christopher Kada.

So với Phong Triển Nặc thì có lẽ Feston mới là người khổ nhất ở nơi này, Phong Triển Nặc nhận ra được ý nghĩa của điều này đối với Feston, nếu bọn họ vẫn muốn mỗi người mỗi ngả, trở lại quỹ đạo trước kia thì cuối cùng Feston nhất định sẽ đem hết thảy để đổ lỗi cho chính mình.

Christopher Kada nhìn bàn tay nắm chặt của bọn họ, ông ấy tiếp tục nói, “Sau khi Jessica mất thì cha mới bỗng nhiên tỉnh ngộ, nhưng đã quá muộn.”

Ông ấy trầm mặc thật lâu, lại rít vài hơi trong tẩu thuốc, phòng khách giống như có thể nghe thấy tiếng khói trắng phiêu tán trong không khí, “Cha bắt đầu căm hận tập đoàn quốc tế của cha, tập đoàn Kada chỉ là thành lũy được xây dựng từ chết chóc và tiền bạc, cha chán ghét nó, đương nhiên cũng không muốn con thừa kế nó.”

Ông ấy ngầm đồng ý với sự lựa chọn của Feston, thậm chí còn cảm thấy vui mừng, ông ấy âm thầm rửa sạch thanh danh cho tập đoàn Kada, từ trong ra ngoài, không lưu lại bất cứ dấu vết nào.

“Greg là một người thừa kế không tệ, nhưng nó vẫn còn quá trẻ, khi sát thủ của tổ chức tìm đến cửa để đòi thành lập lại tổ chức thì nó không biết nên làm thế nào, cho nên mới nghĩ đến cậu – được mọi người xưng là U Linh, là cậu tiêu diệt tổ chức do tôi thành lập, nếu nói còn có người có thể hủy diệt nó một lần nữa thì cũng chỉ có cậu.”

Giống như quyết định nói ra hết thảy mọi chuyện, Christopher Kada không hề giấu diếm điều gì, “Nhưng Greg xử lý chuyện này không tốt, nó bảo tôi đi trêu chọc Feston để gây chú ý với cậu, cậu quả nhiên giải quyết những kẻ đó, nhưng đồng thời điều này cũng làm cho Feston nghi ngờ.”

Lần đó Wesley Kada từng dựa vào men say mà lớn tiếng chỉ trích, bảo rằng Greg không đủ năng lực, chỉ có một chút chuyện nhỏ mà cũng làm không xong, chi tiết này vốn không có gì đáng chú ý, bỗng nhiên hiện tại lại có thể xâu chuỗi tất cả lại với nhau.

“Sau đó nhìn xem hiện tại đi…” Christopher vô cùng cảm khái, “Ngày đó khi Feston dẫn cậu về thì tôi đã biết đây là Chúa đã an bài, mặc kệ là báo ứng hay là cái gì khác thì quả thật vẫn có một loại lực lượng huyền bí nào đó, nếu không thì làm sao có thể giải thích hết thảy điều này?”

“Con trai của tôi rốt cục vẫn biết sự thật, mà đứa nhỏ bị hành vi phạm tội của tôi làm hại sau bao nhiêu năm lại xuất hiện cùng con trai của tôi ở trước mặt của tôi–” Giọng nói già nua không còn quyết đoán như xưa nữa, Christopher rút ra một khẩu súng từ trong lòng.

………

P/S: ân ân oán oán bao giờ mới chấm dứt, để Nặc kết thúc đi.