Xích Ái Sát Thủ

Chương 92: Hiểu rõ nhưng không nói




Nhưng người trong tầm bắn lại không hề phản ứng.

Thật vất vả mới có thể đạt được tín nhiệm hay sao….Phong Triển Nặc dường như không để ý đến việc mình bị họng súng chỉa vào, cũng có thể hoàn toàn không bận tâm, trong đầu của hắn cứ lặp đi lặp lại lời nói của Feston.

Hắn không xác định loại tín nhiệm này có tồn tại hay không, hắn chỉ biết hắn chưa bao giờ nói với người khác về quá khứ của mình, cho đến nay Feston chính là trường hợp cá biệt.

Từng cảm thấy quan hệ giữa bọn họ thiếu tín nhiệm, bởi vì kích tình và tín nhiệm không liên quan với nhau, nhưng sau khi Feston lộ ra vẻ mặt mất hứng vì hắn ngậm miệng không chịu nói thì hắn lại thốt ra những chuyện về quá khứ một cách tự nhiên, hắn không phải là không tin tưởng Feston.

Không phải là không tin tưởng, như vậy chính là tín nhiệm hay sao? Hóa ra chính mình trong lúc vô ý đã nói như vậy, hóa ra Feston nói như thế cũng không phải không có lý do, Feston tình nguyện mạo hiểm, cho dù mạo hiểm có thể mất đi hết thảy.

Feston đang nói với hắn rằng Feston sẽ không che giấu quan hệ của bọn họ ở trước mặt người khác, Feston không cần hắn tiếp tục lẩn trốn trong bóng đêm.

“Là U Linh!” Xung quanh càng thêm ồn ào.

Động tác của Hase quá rõ ràng, những người khác đều nghe thấy hắn hô to, tất cả đều rút súng bao vây, ngoại trừ vài nhân viên dẫn người tiến hành truy đuổi sát thủ thì hơn phân nửa thành viên của đội đặc nhiệm ST đều cảnh giác cao độ, Feston đang ở ngay trước mặt bọn họ, mà bên cạnh hắn là sát thủ số một quốc tế, trong tay còn cầm súng, tình huống này thoạt nhìn chỉ có một loại giải thích.

“Buông súng xuống!” Hase cẩn thận tiến lên, tiếng súng vẫn thi thoảng vang lên ở đằng xa, nhưng sát thủ ở trước mặt mới là kẻ địch lớn nhất của bọn họ.

Ánh mắt chuyển động, tầm mắt xẹt qua Feston, sau đó lại nhìn sang vẻ mặt trầm trọng và khẩn trương của Jonathan, Phong Triển Nặc nhẹ nhàng nhướng mày, “Cho dù hiện tại tôi muốn chạy cũng không còn kịp nữa rồi.”fynnz.wordpress.com

Làm sao mà hắn có thể thản nhiên như thế! Jonathan nắm chặt súng, cùng những người khác chỉa thẳng vào sát thủ ở trước mặt, có lẽ Feston đã sớm biết trước sẽ có ngày này cho nên sắc mặt vẫn rất bình thản, gió thổi tung mái tóc đen của hắn, lộ ra những góc cạnh cương nghị.

“Hase–” Feston vừa mở miệng.

“Mấy người muốn bắt tôi hay là muốn phá án?” Phong Triển Nặc đột nhiên cắt ngang lời Feston, trong miệng hỏi như vậy, súng vẫn còn ở trong tay, dưới ánh nắng lóe lên màu sắc bóng loáng lạnh lùng, nụ cười của hắn rất quỷ bí, tựa hồ có hàm ý.

“Ý anh là sao?” Biết hắn lợi hại, công thêm Feston vẫn còn ở bên cạnh cho nên mọi người không dám manh động, Hase lên tiếng trước.

Feston cũng dùng ánh mắt nghi vấn để nhìn Phong Triển Nặc, Phong Triển Nặc biết Feston đang lo lắng cái gì, chẳng phải là sợ hắn và lính của mình đối đầu gay gắt, kết quả lưỡng bại câu thương hay sao? Hắn trừng mắt nhìn, ánh mắt cực kỳ giống một loại thú nào đó.

“Tôi không có hứng thú với cái mạng của sếp mấy người, nhưng có người cảm thấy hứng thú, chuyện này căn bản là không quan hệ đến tôi.” Hắn bất đắc dĩ nhún vai, “Nhưng mấy người xem đi, ông trời thích trêu ngươi, trùng hợp những người đó lại là bạn cũ của tôi, mà tôi thì muốn tìm bọn họ ôn chuyện–”

Nụ cười càng thêm quỷ bí, giọng nói lại càng trầm thấp lạnh lùng, mọi người đều nghe ra ý tứ trong lời của hắn, “Chẳng lẽ hiện tại anh muốn giúp sếp hay sao? Nhưng chúng tôi phải dựa vào cái gì để tin tưởng những người đó không phải là đồng bọn của anh?”

Hase từ trước đến nay luôn rất khôn khéo, những người khác đồng ý với lời của hắn, “Đúng vậy, anh có gì để chứng minh hay không? Cùng một sát thủ đối phó với sát thủ khác? Làm sao chúng tôi có thể biết được đó không phải là quỷ kế của anh?! FBI không đàm phán với người khác!”

Những lời này hình như có một chút quen tai, không đàm phán với người khác? Ánh mắt như cười như không mà quét về phía Feston, chủ nào lính nấy, hình như có một câu tương tự như thế.

Feston đoán được ý của Phong Triển Nặc, nhưng tính toán ban đầu của hắn không phải như vậy, “Hase–”

Phong Triển Nặc biết Feston muốn nói rõ chuyện này, đột nhiên liền tiến về phía trước, chặn tầm mắt của Feston, cũng ám chỉ Feston câm miệng.

Im lặng, Feston! Tôi chỉ muốn anh đứng xem là được rồi, cứ xem tôi diễn cho xong màn này.

Cái liếc mắt của hắn truyền đến ý tứ như vậy, bao hàm cả cảnh cáo, Jonathan nói đúng, hắn không thể làm cho Feston vì hắn mà mất đi hết thảy. fynnz810

Những người khác cũng không thể hiểu rõ điều bí ẩn trong đó, Hase cảm thấy kỳ lạ vì sao Jonathan vẫn im lặng, cũng không biết Feston muốn nói cái gì, nhưng lúc này không kịp hỏi, U Linh đang giơ súng lên trước mặt bọn họ, “Bởi vì tôi không cần quỷ kế gì cả, súng ở trên tay tôi, muốn giết bất luận người nào thì cũng không hề khó.”

Lời nói của hắn là sự thật, cho dù mọi người không cam lòng thì cũng phải thừa nhận hắn quả thật không hề khoa trương.

“Nhưng chúng tôi cũng có thể giết anh, anh chỉ có một người, cho dù kỹ thuật xạ kích của anh lợi hại đến mức nào, chẳng lẽ có thể giết chết tất cả chúng tôi cùng một lúc hay sao?” Hase liếc mắt nhìn phản ứng của Feston, nhưng đối phương không hề đưa ra ám chỉ gì cho hắn.

“Vậy mấy người muốn dùng mạng của ai để trao đổi với tôi? Tôi chỉ là người nằm trong diện tình nghi, nhưng kẻ bị chết là bạn của mấy người đó.” Trả lời một cách lưu loát, hắn chỉ đúng ngay trọng điểm, “Suy nghĩ kỹ chưa? Không cần lo lắng nữa, đối với mấy người mà nói cũng không có gì thua thiệt, tôi đã đồng ý với sếp của mấy người, chỉ cần mấy người giúp tôi cùng nhau giải quyết đám bạn cũ của tôi thì tôi sẽ dùng tin tức tình báo hữu ích để cung cấp cho mấy người.”

Nụ cười nhã nhặn đúng phép tắc, chân thành đến mức khiến người ta nhịn không được mà gật đầu, nếu không biết người trước mặt là một sát thủ thì bọn họ sẽ cảm động vì sự chân thành lương thiện của hắn.

Đương nhiên chuyện này không có khả năng, “Tình báo gì?” Hase phải lên tiếng hỏi.

“Có rất nhiều vụ án giết người cho đến nay vẫn chưa được kết án, cho dù nguyên nhân là khách quan hay là bị ám sát thì vẫn không thể xác định, những vụ án như vậy thì tôi có thể biết rõ chân tướng cũng không chừng, mấy người nghĩ thế nào?” Ánh mắt mang tính ám chỉ, màu xanh nước biển hơi hơi chuyển động.

“Sát thủ đương nhiên biết rõ nhất một người bị chết vì trường hợp khách quan hay là chết vì bị ám sát, ý của anh chẳng lẽ là anh đồng ý làm người chỉ điểm?”Clydethấp giọng hỏi ở sau lưng Hase.

“Sếp đã đồng ý rồi sao?” Hase vội vàng nhìn Feston, “Anh ấy đứng về phía anh? Không phải là đồng bọn với kẻ muốn giết anh? Hiện tại lại muốn hợp tác với chúng ta? Những điều này là thật ư?”

Bọn họ vẫn không quên chuyện Hecate gây rắc rối trước kia, lúc ấy U Linh hình như cũng đã giúp bọn họ, khi đó U Linh đứng về phía bọn họ, nhưng chuyện này có khả năng hay sao?

Khi Hase đặt nghi vấn thì những người khác đều nhìn về phía Feston, cục trưởng Tumble cũng chết trong tay U Linh, bọn họ vẫn chưa quên tình cảnh khẩn trương lúc ấy, hai người cơ hồ có thể xem như đối đầu.

Nói là cơ hồ bởi vì sau đó mọi việc xảy ra có một chút ngoài dự đoán của mọi người, bọn họ làm sao ngờ được có một ngày lại cân nhắc đến việc hợp tác với U Linh?

Bị mọi người nhìn chăm chú nhưng Feston vẫn không mở miệng mà chỉ trầm mặc đứng đó, những người khác liền nghi ngờ lời nói của U Linh.

Dưới ánh mặt trời, đôi mắt kia dường như để lộ ra đồng tử màu xám tro, ánh mắt làm cho người ta sợ hãi không hề thay đổi, nhưng cũng nhìn về một phía giống bọn họ, Feston đang nhìn U Linh, tựa như phán đoán tính chân thật trong lời nói của U Linh, hoặc là đang suy nghĩ cái gì đó, bị ánh mắt như vậy nhìn chăm chú cũng không phải là chuyện khiến người ta thoải mái, U Linh Ian lại lạnh nhạt nhướng mày, ánh mắt có vài phần khiêu khích.

Tầm mắt của bọn họ giao nhau, mặt ngoài là giằng co, bên trong là hàm ý mà chỉ có một người mới có thể hiểu rõ.

Mặc kệ người bên ngoài suy đoán thế nào thì e rằng đều đoán không được tâm tình vào giờ phút này của Feston, khi hắn tính nói toạc quan hệ của bọn họ thì Phong Triển Nặc lại ngăn cản hắn, còn dùng cách này để giúp hắn, viện cớ để che giấu xu hướng giới tính của hắn.

Phong Triển Nặc vốn không cần phải làm như vậy, hoàn toàn không cần.

Vẻ trầm mặc khiến người ta bị áp lực rốt cục được phá vỡ, “Cậu ấy nói đúng, nếu tạm thời hợp tác thì đối với cả hai bên đều có lợi, chuyện này cũng không có gì là không được,” Hắn không thể không làm theo ý của Phong Triển Nặc, hắn làm sao có thể vứt bỏ hảo ý của người này? Phong Triển Nặc lo lắng cho hắn đến mức độ như vậy.

Cho dù chuyện đó không giống với ý muốn của hắn nhưng thái độ quá mức cứng rắn có thể phá hỏng quan hệ giữa bọn họ.

Ánh mắt hàm chứa thâm ý của Feston nhìn chăm chú Phong Triển Nặc, giọng điệu thong thả thâm trầm, ánh mắt của Phong Triển Nặc hơi hơi nhướng lên, cực kỳ xảo quyệt, ý cười tiết lộ theo khóe mắt.

Hai người hiểu rõ nhưng không nói ra, những người khác lại kinh ngạc vì quyết định của Feston, đúng lúc này, tiếng súng truyền đến từ xa xa ngừng lại, đột nhiên vang lên một tiếng nổ mạnh, thậm chí chấn động lan theo mặt đất đến chỗ của bọn họ.

Trong bộ đàm của Jonathan truyền đến tiếng hô to, “Đã xảy ra chuyện, mục tiêu thoát ly phạm vi khống chế, vụ nổ gây thương vong cho nhân viên, mọi người phải cẩn thận!”

Sau đó là giọng của Derek, “Có tìm được sếp hay không, tình hình thế nào? Mục tiêu đang chạy về phía các cậu, hãy đề cao cảnh giác!”

“Hắn có thể là sát thủ chuyên sử dụng bom, nếu hắn là bạn cũ của tôi thì hắn chính là Mine, hắn từng đánh bom làm đắm một chiếc thuyền chở dầu bởi vì hắn không thể lên thuyền, mà mục tiêu của hắn lại đang ở trên chiếc thuyền đó.” Phong Triển Nặc phản ứng rất nhanh, hắn tiến về phía xảy ra vụ nổ, lời nói của hắn được mọi người coi trọng, nhưng đồng thời cũng có không ít các thành viên trong đội đặc nhiệm ST oán thầm về tốc độ phản chiến của hắn.

“Đây là hợp tác, nhưng hành động phải nghe theo lời tôi.” Bả vai bị một cánh tay giữ chặt, Phong Triển Nặc bị Feston kéo ra sau, “Chẳng phải chúng ta đã bàn trước rồi hay sao?”

Ai bàn trước với hắn? Phong Triển Nặc quay đầu nhìn Feston.

Ánh mắt sắc bén không cho phản bác, tựa như muốn nói rõ quyết định này không thể thay đổi, hiển nhiên Feston chỉ đang viện cớ để làm cho hắn phải lui về sau, Phong Triển Nặc nhướng mày, “Tôi không phải là lính của anh.”

Hắn đi theo Feston, đi xuống vài cái dốc, hướng ra sau khu rừng nhỏ để lục soát, nơi này không phải là nơi vang lên tiếng nổ mà hắn muốn đi, nhưng nếu Mine đi theo mục tiêu thì đi đâu cũng không còn là vấn đề quan trọng.

“Đây là vì không muốn ảnh hưởng đến người vô tội, nhưng chẳng phải trong rừng rất nguy hiểm hay sao?” Đến lúc đó sẽ phân tán hành động, nhưng đối phương là một sát thủ đánh bom, sếp hơi mạo hiểm một chút,Clydetỏ vẻ lo lắng với Hase.

“Tôi nghĩ vận khí của chúng ta cũng không tệ lắm đâu, trên thực tế là rất tốt, cậu nghĩ xem, nếu những người gây khó khăn cho sếp đều giống như U Linh thì nữ thần may mắn đã không đứng về phía của chúng ta.” Lời này tựa như trêu chọc lại tựa như mang theo hàm nghĩa nào đó,Clydequay đầu lại, chỉ nhìn thấy vẻ mặt của Hase có một chút đăm chiêu.

…………

P/S: Èo, anh muốn cho em 1 danh phận, em thì lo ảnh hưởng sự nghiệp của chồng