Xin Lỗi, Em Không Phải Lọ Lem!

Chương 10




Tại Konoha đang diễn ra cuộc họp của hội học sinh. Trong căn phòng lớn nằm ở phía Bắc khu hành chính của trường, ngồi yên vị trên dãy bàn nối liền một mảnh thành hình bầu dục, các hotboy đang có cuộc họp định kì vào các ngày thứ hai đầu tuần. Trong khi tất cả chú ý lắng nghe hội phố Neji thông báo các nhiệm vụ của tuần mới thì chàng tóc đỏ chìm sâu vào thế giới riêng của mình, đôi mắt mơ hồ nhìn chăm chăm về phía dãy cửa sổ lớn, nơi chiếc rèm đang đung đưa mà bỏ qua lời phát biểu của Neji, chả là cậu đang nghĩ đến cô gái đó, người cậu gặp hôm qua trước phòng làm việc của hội.

- Hey Gaara! - Tóc vàng ngồi kế bên lên tiếng gọi cậu, Naruto đưa tay khua qua khua lại trước mặt Gaara khi trông thấy khuôn mặt thất thần của câu, dường như Gaara không lấy gì quan tâm đến hành động của tóc vàng, cho đến khi Naruto dùng khửu tay huých nhẹ vào tay mình, Gaara mới giật mình bừng tỉnh, lập tức quay nhìn Naruto người đang nhìn cậu với ánh mắt tò mò.

- Có chuyện gì sao? - Gaara hỏi khi thấy thái độ của tóc vàng.

Naruto đưa tay xoa xoa chiếc cằm vẻ suy đoán, ánh mắt cứ nhìn chằm chằm Gaara, đột nhiên cậu lên tiếng hỏi. - Cậu làm gì mà trầm tư thế? Hay là đang nhớ đến cô nào?

- Gì? - Gaara thốt lên có chút hoảng hốt khi bị Naruto nói trúng tim đen, bỗng dưng cậu cảm thấy căng thẳng.

Không chỉ có Naruto mà những thành viên còn lại cũng đang hướng đôi mắt với dấu hỏi to tướng về phía tóc đỏ, như nhận ra những người khác đang nhìn mình, tóc đỏ thôi nhìn Naruto đảo mắt nhìn một lượt, trông thấy ánh mắt nghi ngờ của ba chàng trai còn lại, Gaara chợt thấy lúng túng ấp úng nói.

- Làm gì mà nhìn tớ như thế? - Nói rồi cậu giả vờ quay lại với tập tài liệu trên bàn ngay trước mặt mình.

Tất cả nhìn nhau đều có chung một suy nghĩ, không lẽ Naruto nói đúng? không ai nói với ai câu nào, cả bọn đồng thanh cười lớn. Gaara cảm thấy vô cùng xấu hổ vì điều ấy, cậu đã bị bắt quả tang khi đang nghĩ vu vơ về Hinata. Thầm rủa chính mình, chưa bao giờ cậu quan tâm đến một cô gái nào vậy mà hôm nay cậu lại mất tập trung khi nghĩ về Hinata, người mà cậu thậm chí còn không biết tên. Cố gắng làm lơ chuyện vừa rồi để không ai nói gì nữa, nào ngờ Sai thêm vào hùa theo Naruto muốn trêu cậu.

- Này Gaara! Đừng nói là Naruto nói đúng, cậu đang tương tư đến cô nào thật sao? - Sai nói làm Gaara thấy khó chịu hơn, gồng mình giữ vẻ điềm đạm cậu ngẩng mặt lên nhìn cả bọn rồi đáp.

- Các cậu đang nghĩ linh tinh gì thế? Chẳng qua tớ có điều khó nghĩ nên mất tập trung thôi. - Gaara biện hộ cho sự cố vừa rồi của mình.

- Thật sao? - Đến lượt Neji ra trận thăm dò Gaara.

- Cậu cũng hùa theo hai người đó sao? - Gaara khó chịu đáp lời Neji, người vốn ít khi tham gia mấy trò trêu đùa của Naruto và Sai.

- Tớ chỉ hỏi vậy thôi, không đúng tại sao cậu phải cáu. - Neji vặn lại.

- Tớ cáu lúc nào? - Gaara không nhận ra mình vừa rơi vào bẫy của Neji.

- Tức thì đấy thôi.- Neji thản nhiên đáp, làm cả bọn cười thêm một trận nữa khi trông thấy sắc mặt của tóc đó cùng sự lúng túng không thốt nên lời.

Gaara tự đánh vào trán mình khi mới nhận ra đã trúng kế kích tướng của Neji. Không còn gì để xua tan đi cái suy nghĩ của cả bọn, tốt nhất nên im lặng,

Càng nói đến chuyện đó càng làm Gaara xấu hổ hơn, mặc dù mặt cậu không đỏ nhưng bên trong thì khó chịu, bức rứt lắm rồi, cậu muốn nhanh chóng ra khỏi căn phòng này.

- Thôi nào các cậu, tiếp tục nữa Gaara sẽ cáu thật đấy, bàn cho xong công việc rồi còn về. - Shikamaru cuối cùng cũng lên tiếng giải vây cho Gaara, người nhìn chỗ nào đó trong phòng tránh cái nhìn của ba chàng trai kia. Tưởng Shikamaru nghiêm túc hơn ai kia hóa ra cậu cũng có lúc đột xuất lên cơn.

- Khi nào cậu cho bọn tớ xem mặt cô gái đó nhé. - Shikamaru phát biểu làm Gaara quay nhìn thiên tài.

- Gì? Cả cậu cũng thế sao? - Gaara mặc dù biết thiên tài chỉ nói đùa nhưng không hiểu sao cậu lại khó chịu.

- Tớ chỉ muốn biết cô gái đó tài giỏi thế nào mà khiến cho tảng băng như cậu phải tương tư. - Shikamaru tiếp tục nói.

- Phải đó, tớ cũng muốn gặp. - Naruto thêm vô cậu khoác tay lên vai tóc đỏ, vẻ mặt hớn hở, ánh mắt như chú cún. Gaara lập tức gạt tay tóc vàng xuống.

- Đủ rồi đấy, tớ nói không phải mà, họp nhanh đi còn về.- Cậu nói cộc lốc, tất cả cười mỉm không dám cười lớn tiếng như lúc nãy, vì nhận ra nếu trêu thêm nữa, Gaara có thể sẽ nổi điên bỏ đi khỏi phòng, tiếc thật ai cũng muốn được xem một lần trông thấy chàng trai không quan tâm đến con gái đỏ mặt sẽ như thế nào, nhưng đáng tiếc phải dừng lại trò đùa.

Chưa ai từng thấy Gaara thân thiết với bất kì cô gái nào, kể cả Ino thành viên nữ duy nhất trong ban cán sự của hội, người hiện đang đi du lịch cùng với gia đình. Rất nhiều fan hâm mộ là nữ, nhưng họ chỉ dám âm thầm ngưỡng mộ thôi, không dám thể hiện vì Gaara sẽ từ chối thẳng thừng họ trước mặt đám đông, không phải là cậu kiêu ngạo, mà cứ cho là thế đi, trong mặt người ta thì cậu đúng là thế, nhưng sự thật là Gaara nói thế nào nhỉ, chỉ là các cô gái không phải là mối bận tâm của cậu. Cũng có thể chưa có cô gái nào gây được sự chú của cậu. Cậu không thích mối quan hệ không rõ ràng, nói tóm lại duyên chưa đến, và để tránh mọi rắc rối cậu tránh xa các cô gái như tránh tà vậy.

- Được rồi các cậu, quay lại vấn đề chúng ta đang nói dở. - Gạt chuyện của Gaara sang một bên Neji lên tiếng kêu gọi sự chú ý của tất cả, lần này có cả người vừa được bị trêu chọc hội đồng từ những thằng bạn thân.

Ai cũng gật đầu thoải mái vì họ hiểu những gì Neji nói trong khi đó tóc đỏ do mất tập trung nên có lúc hiểu có lúc không. Nhưng ngại hỏi Gaara ngồi yên lặng tỏ vẻ mình hiểu.

- Đây là danh sách tên toàn bộ sinh viên năm nhất, nhiệm vụ cần làm là phải phân loại theo nhóm riêng biệt để tiện thể theo dõi và phát huy đầy đủ khả năng của họ. - Neji nói đặt xấp hồ sơ cao ngất lên bàn. Đây chính là chồng giấy mà Hinata mang đến phòng hội trưởng đây mà.

- Naruto! cậu làm việc này nhé! - Neji lên tiếng đề nghị.

- Sao lại là tớ? - Naruto có chút bất ngờ khi Neji phân công việc đó cho mình. Cậu đứng bật dậy khỏi ghế nhìn Neji để xác nhận lần nữa.

- Ngoài cậu ra ở đây ai cũng có nhiệm vụ cả rồi. - Neji bình thản giải thích. Naruto chưa tin nhìn một lượt như để xác nhận.

Thấy tóc vàng nhìn mình Sai lên tiếng đáp ngay: - Tớ bận hướng dẫn sinh viên năm nhất chọn nguyện vọng vào câu lạc bộ rồi.

Ánh mắt Naruto chuyển sang nhìn Shikamaru: - Nhìn tớ làm gì? Tớ còn phải điều tra vụ của Sasuke.

Đến lượt Neji, anh đáp ngay khi Naruto hướng đôi mắt như van nài làm ơn đừng giao cho cậu cái nhiệm vụ nhàm chán, mất nhiều thời gian đó, chưa kể cậu sẽ không hoàn thành sớm khi mà cứ nhìn đến chữ là Naruto chỉ muốn ngủ.

- Trong hội còn bao nhiêu việc chưa giải quyết, cậu biết đấy tất cả là tại Sasuke, nếu cậu ta ở đây tớ sẽ không phải nhờ đến cậu. - Neji bình tĩnh giải thích, anh lại thấy bức bối khi nhớ đến Sasuke. Vì hắn mà anh mệt mỏi gánh thêm phần của hắn.

- Hắc xì. - Sasuke khịt mũi, liên tục hắc xì khi Neji đang chửi sau lưng hắn.

Naruto đành miễn cưỡng chấp nhận, ngồi phịch xuống chiếc ghế mặt mếu xệch đi. Hình như cậu bỏ qua không nhìn chàng trai ngồi bên cạnh mình.

- Tớ sẽ làm việc đó. - Đột nhiên tiếng Gaara cất lên làm tất cả nhìn cậu, Naruto ngạc nhiên, khuôn mặt sáng hẳn lên quay sang nhìn Gaara hỏi tóc đỏ có đúng lời cậu nói là thật.

- Này, cậu nói thật chứ? - Naruto nắm lấy tay Gaara mà nói, trông cái mặt tóc vàng như vừa trúng số độc đắc ấy.

- Cậu đang đùa phải không? - Sai gãi đầu nhìn Gaara.

- Tớ đã làm xong nhiệm vụ lần trước, dù gì cũng không có gì làm, để việc đó tớ lo cho. - Tất cả không có ý trước lí do của Gaara, nên chấp nhận yêu cầu đó, dù gì ai làm cũng được, miễn sao công việc được hoàn thành. Không ai có nghi ngờ gì với lời đề nghị bất ngờ của Gaara. Còn Naruto thì nhảy cẩng lên vì vui sướng vì mình không phải làm công việc liên quan đến giấy tờ, tuy nhiên niềm vui chưa kéo dài được bao lâu, cậu lại nhanh chóng thất vọng, tưởng được chơi ai ngờ Neji kiếm cho cậu việc khác để làm.

- Vậy thì Naruto lo vụ đội bóng rổ. - Neji lật quyển sổ tay của mình, sau khi xem xét anh lên tiếng nói, làm Naruto đang trên mây rơi xuống đất một cái sầm, ê hết cả mông.

Nhìn thái độ của Neji, Naruto buồn bã chấp nhận nhiệm vụ, dù gì cậu cũng là một thành viên của đội bóng rổ của trường, hơn nữa còn nằm trong ban lãnh đạo hội học sinh. Thôi dù gì cũng không phải việc liên quan đến giấy tờ nghĩ thế Naruto nhanh chóng bỏ qua sự bứt rứt, trở lại vui vẻ, ôi tâm trạng cậu như thời tiết vậy đó.

Buổi họp kết thúc, ai về nhà người đó để nghỉ ngơi. Trong khi đó Gaara vẫn ngồi yên tại vị trí bắt tay vào công việc ngay, sở dĩ cậu nhận làm việc này là khi nghe Neji nói danh sách sinh viên năm nhất, cậu nhớ ra cô gái mà cậu gặp ngày hôm ấy, cậu có thể khẳng định là chưa từng nhìn thấy Hinata trước đây, vậy chắc chắn cô là sinh viên năm nhất. Chỉ cần tìm trong cái bảng danh sách dài thênh thang này, chắc sẽ biết Hinata là ai, hầu như hồ sơ nào cũng kèm theo một tấm hình của chủ nhân dán bên trái góc hồ sơ. Trí nhớ của Gaara khá tốt, chưa kể lúc đó cậu đứng đối diện rất gần với cô, nên dễ dàng nhớ ra hình dáng và khuôn mặt của cô.

Gaara say sưa cặm cùi dò xét tất cả hồ sơ có trước mặt cậu, chồng hồ sơ cao quá đầu đã vơi đi một ít, với hi vọng sớm tìm ra Hinata. Cậu tập trung hết mức mà không để ý đến thời gian nó trôi qua nhanh như thế nào. Chiếc đồng hồ trên tường đã điểm đến 8h đêm. Có nhầm không? Không đâu, cuộc họp diễn ra vào lúc 3h chiều, mất gần 2 tiếng mới kết thúc, và sau đó Gaara không hề dịch chuyển ngồi yên vị xem bản danh sách.

Cảm thấy cả cơ thể của mình đã nhức mỏi, mắt thì hoa đi, Gaara ngưng một chút, rời khỏi ghế, ưỡn ngực vươn vai giãn các cơ. Liếc nhìn chiếc đồng hồ, ồ! đến lúc cậu nên về nhà rồi, thế nhưng cậu quay lại nhìn xấp hồ sơ nó vẫn còn rất nhiều, số lượng sinh viên năm nay nhiều hơn mọi năm, có khi là gấp đôi cũng nên.

Gaara muốn nhanh chóng tìm ra Hinata, càng nhanh càng tốt. Cho nên cậu quyết định ở lại trường tiếp tục với công việc thay vì về nhà. Trước khi ngồi lại chiếc ghế để tiếp tục, cậu cảm thấy khát nước. Nhấc chiếc bình lên không có một giọt nước nào, Gaara đành mở cửa bước ra ngoài, theo hành lang cậu tiến đến nhà vệ sinh trước khi bước xuống căn tin để lấy nước.

Phòng họp ở lầu 3 trong khi đó căn tin nằm dưới tầng trệt của dãy nhà nên cậu phải đi xuống cầu thang. Một lúc sau cậu quay trở lên trên tay là chiếc bình thủy tinh đựng đầy nước, đang bước cậu phải dừng lại ở lầu hai khi bất chợt nghe thấy tiếng dương cầm vang lên từ đâu đó ở cuối dãy hành lang lầu hai. Đứng sững ra, một lúc sau tiếng nhạc biến mất, Gaara tỏ ra khó hiểu, có thể là do cậu ngồi một chỗ lâu quá nên đầu hơi choáng váng nên mới có ảo giác như thế. Lắc đầu, cậu nhấc một bước lên bậc đầu tiên của cầu thang dẫn lên lầu ba. Nhưng tiếng nhạc lại vang lên một lần nữa làm tóc đỏ phải đứng lại, đứng hồi lâu trong trạng thái bất động như thể đang cảm nhận cái âm thanh kì diệu ấy, Gaara có cảm giác lòng mình lắng lại, tâm hồn trỗi dậy với những vui buồn, những kỷ niệm và mọi thứ tình cảm ấp ủ trong lòng. Trong sự im lặng của màn đêm, bản nhạc được vang lên bởi tiếng dương cầm êm ái, và khi tiếng dương cầm bắt đầu từ trầm lên cao vút cũng là lúc kỷ niệm từ quá khứ ập về, ngọt ngào và tha thiết! Những kỷ niệm không phải chỉ toàn có đau buồn nuối tiếc, kỷ niệm cũng có những ngày vui, đó là lúc tiếng đàn chuyển qua âm giai trưởng, nghe như reo vui của những ngày xưa cũ. Niềm vui nào rồi cũng qua mau, tiếng đàn lại quay về với dòng nhạc đầu tiên và kết thúc trong sự nuối tiếc khôn cùng, kỷ niệm rồi cũng chỉ là những nỗi vui buồn trôi đi cùng năm tháng.

- Ai làm gì ở đây vào giờ này? - Tự hỏi với sự khó hiểu, Cảm thấy kì lạ, đây là lần đầu tiên Gaara được thưởng thức một bản nhạc hay đến thế, thoát khỏi những cảm xúc vừa ùa tới, cậu bước xuống khỏi bậc thang. Nhấc đôi chân tiến về phía đó, nơi những âm thanh tuyệt đẹp đó đang làm sống động và khơi dậy sự náo nhiệt vốn dĩ chưa từng có của màn đêm.

Từng bước chân di chuyển chầm chậm, tiếng đàn vẫn chưa dừng lại, Gaara vừa bước vừa cảm nhận những giai điệu nhẹ nhàng trầm bổng mà sâu lắng ấy, cho đến khi đứng trước một căn phòng trông có vẻ đã cũ kĩ và không còn được sử dụng nữa nơi cuối hành lang bị che khuất bởi một bức tường.

Gaara nhìn vào trong qua tấm kính nơi cửa, cậu thấy thấp thoáng một cô gái với mái tóc dài, chiếc áo màu trắng đang ngồi chơi dương cầm, cô quay lưng lại với cậu nên Gaara không nhìn thấy mặt chưa kể căn phòng chỉ được chiếu sáng bởi ánh sáng nhẹ nhàng của mặt trăng soi vào phòng bằng cánh cửa sổ đang mở tung và chiếc đèn cầy nhỏ đặt trên chiếc đàn.

Cô gái đang say sưa đưa bàn tay lướt nhẹ nhàng trên phím đàn, mà không hề hay biết có người đang nhìn mình, cho đến khi một cơn gió lùa vào do cánh cửa mở ra, cô gái quay nhìn về phía đó, phát hiện ra có ai đó đang tiến vào, lập tức ánh sáng của chiếc đèn cầy vụt tắt.

Gaara bước vào không thấy cô gái đâu nữa, căn phòng tối đen, chỉ có chút ánh sáng yếu ớt của ánh trăng đang dọi vào phòng từ chiếc cửa sổ mở tung, cậu đưa mắt nhìn về phía cửa sổ sau khi rảo mắt tìm kiếm khắp phòng, không có gì ngoài trừ chiếc rèm cửa đang đung đưa trước cơn gió như có ai đó vừa mới chạm vào.

Gaara hoang mang không hiểu rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì, mới đó thôi cô gái đã biến mất như chưa từng ở đây, ngồi bên chiếc đàn dương cầm chơi những giai điệu tuyệt vời. Dốc hết can đảm cậu muốn nhấc chân tiến đến cửa sổ để kiểm tra xem, chầm chậm bước một cách thận trọng khi đến nơi vừa định ngó đầu ra ngoài xem sao, bất thình lình từ đâu xuất hiện một con mèo nhảy lọt vào phòng, quá nhanh Gaara không kịp nhìn rõ chỉ kịp cúi đầu xuống khi con vật nhảy vào trong, âm thanh mà con mèo phát ra nghe sao não nề, tiếng kêu của nó như tiếng khóc của một đứa trẻ làm cậu giật bắn cả người đảo mắt rà soát khắp căn phòng, Không khí đột nhiên trở nên lạnh lẽo, cậu thấy rùng rợn. Gaara sực nhớ ra căn phòng này đã bị cho đóng kín không cho phép sử dụng nữa, nghe đâu, chính tại căn phòng này, một người con gái đã dùng dao rạch cổ tay cho đến chết, cô gái đó là sinh viên khoa Piano. Mường tưởng đến việc đó làm cậu có chút ghê rợn, không chịu đựng được nữa, Gaara nhanh chân rời khỏi phòng quên luôn việc đóng cửa sổ.