Xuyên Thời Không Tu La Chi Nữ

Chương 31: Tinh phong huyết vũ sẽ kéo đến 1 (*)




Trên giang hồ cái nhanh nhất có thể khiến người ta biết mọi việc là tin đồn, những việc xảy ra ở Đại hội võ lâm hôm đó đã lan truyền khắp giang hồ, Trang chủ Mộ Dung sơn trang từ sau khi rời khỏi Đại hội đã hạ lệnh trong vòng ba tháng cấm người ta tiến vào Mộ Dung sơn trang. Mà người của Tụy Linh Cung cũng ít thấy có hành động gì. Trong một khoảng thời gian người của danh môn chính phái đều im lặng, chỉ có một vài bang phái nhỏ trên giang hồ không có việc gì làm mới hứng chí lên đàm luận. Nhưng cho dù là ai, đều biết đến truyền kì về vị bạch y nữa tử kia, giết Giáo chủ Ma giáo Gian Tập Lũng, Minh chủ võ lâm Chu Lâm Phong, giết Khúc trang Khúc Kinh Thiên, Khúc Nghiên Nhi, đả thương Khúc Diệp Thương, ngay cả Khưu Cập Tiên nổi tiếng khắp nơi mười năm trước cũng phất tay áo thở dài. Thủ đoạn của nàng ngoan độc khiến người ta dựng tóc gáy, người chết dưới kiếm của nàng thảm không thể nhìn, trong Đại hội võ lâm ánh mắt khát máu của nàng giống như là vạn năm lạnh giá, bóng dáng cầm kiếm giữa cơn gió phảng phất như Tu La vô tình chốn địa ngục, không ai có thể địch nổi.

Đến nay, danh xưng “Bạch y Tu La” đã truyền đi khắp nơi, chỉ cần nghe đến cái tên này, đều sẽ tim đập chân run, giống như trở lại trận hào kiếp mươi năm trước.

Hào kiếp võ lâm cùng với danh xưng “Bạch y Tu La” đồng thời mà đến.

Võ lâm minh chủ tạ thế, khiến rất nhiều người tự phát tổ chức, thuyết phục các môn các phái muốn đề cử ra Võ lâm minh chủ mới để dẫn dắt qua trận hào kiếp này, đồng thời đối phó với “Bạch y Tu La”. Nhưng không ai dám đi tranh chức Võ lâm minh chủ, vị trí lúc trước người ta tranh giành đến đầu rơi máu đổ, hiện nay lại vắng vẻ không ai để ý. Bởi vì ai lên làm Minh chủ võ lâm, thì chính là tuyên bố đối địch với “Bạch y Tu La”

“Hiện nay ngươi làm cho cả võ lâm lâm vào thế vô cùng nguy hiểm” Minh Sát tươi cười, lắc đầu nhìn tôi.

Tôi nhìn hắn, không tiếp lời.

Ánh mắt hắn nhìn xa xăm, ánh lửa chiếu lên gương mặt hắn chỗ sáng chỗ tối, nhìn vào có cảm giác kì dị.

Tôi đột nhiên nghĩ đến một vấn đề, thế là tôi hỏi ra : “Minh Sát, tại sao ngươi muốn ta giết Chu Lâm Phong và Gian Tập Lũng ? Giữa các ngươi xảy ra việc gì ?”

Hắn nhẹ nhàng gật đầu : “Đúng. Sở dĩ ta muốn ngươi giết bọn họ, là vì lúc trước bọ ta có mối thù không đội trời chung”

Tôi hơi nghiêng đầu, thành thật hỏi : “Vậy sao ngươi không đích thân giết chết họ ?”

Hắn có chút thất vọng, rất lâu mới nói : “Không phải ta không muốn tự mình giết, chỉ là, ta đã quen không muốn ra tay, hơn nữa, ta xuất hiện giết chết bọn họ, vậy mối hận ta áp chế đã lâu sẽ lại bộc phát, sau này sẽ thật sự…không là người nữa” Thanh âm của hắn thấp dần.

Tôi còn muốn nói gì đó, bị hắn ngăn cản, hắn cười nhẹ : “Nếu ngươi muốn biết việc này, vậy sau này ta sẽ kể ngươi nghe” Tôi gật đầu. “Còn bảy người kia ?”

Hắn không nói gì, chỉ là uống sạch rượu trong tay.

“Đa tạ ngươi đem thức ăn và rượu đến cho ta ! Thiên Vẫn, lâu rồi ta không đụng đến những thứ này”

Hắn không nói nhiều, tôi cũng im lặng.

“Thực ra tính cách của ngươi đã thay đổi, đối với ngươi là một việc tốt” Thật lâu sau hắn mới thốt ra một câu.

“Cái gì ?” Tôi có chút hoài nghi.

“Lúc trước ngươi không độc ác như vậy. Nhìn mọi việc rất đơn thuần. Hiện tại tuy nhìn sơ sẽ giống như không màng thế sự, nhưng luôn khiến cho người khác rất khó tiếp cận, đặc biệt là ngày càng độc ác… Cái tên “Bạch y Tu La” rất thích hợp với ngươi”

“Tại sao ta ác mới tốt ?” Tôi hoài nghi, lúc trước thủ đoạn của tôi ngoan tàn ác như vậy, không một người nào nói “rất tốt”

Hắn nhìn vào mắt tôi, từng chữ từng chữ nói với tôi : “Đối địch mà mềm lòng, là đi vào đường chết”

Tự trong lòng tôi đã hiểu rõ.

Dừng một lát, hắn lạnh nhạt nói : “Đợi vị trí Võ lâm minh chủ có người ngồi vào, ngươi lập tức đi giết hắn !”

“Toàn bộ sao ?”

“Đúng, toàn bộ, ta muốn để trống vị trí này lần nữa !”

(*) : Tinh phong huyết vũ : nghĩa là đẫm máu tanh nồng, mưa máu gió tanh. Nhưng mình nghĩ để Hán Việt hay hơn.