Y Đạo Quan Đồ

Chương 1048-3: Ào ào kéo tới (3)




Nhân lúc Sở Yên Nhiên và Lâm Tuyết Quyên nói chuyện, Trương đại quan nhân bò lên bờ, thằng cha này trở lại xe tìm quần áo để thay, rồi lại đi tới ven hồ, nhìn thấy Kì Sơn và Lâm Tuyết Quyên, Sở Yên Nhiên đang ngồi dưới ô che nắng. Sở Yên Nhiên và Lâm Tuyết Quyên nói chuyện rất vui vẻ, Lâm Tuyết Quyên bình thường cũng không hay nói, đề tài mà cô ta thực sự cảm thấy hứng thú là âm nhạc, Sở Yên Nhiên trùng hợp là cũng học đàn dương cầm từ tiểu học, cũng tính là tiêu chuẩn chuyên nghiệp, cho nên giữa họ cũng rất dễ tìm được tiếng nói chung.

Kì Sơn bảo Trương Dương ngồi xuống, Sở Yên Nhiên và Lâm Tuyết Quyên cùng nhau đi dạo, để lại không gian cho hai người bọn họ nói chuyện riêng.

Kì Sơn cười nói: "Thế nào? Rốt cuộc đã xác định là bao nhiêu bàn chưa?"

Trương Dương nói: "Ba mươi bàn đi, không thể hơn được nữa, Đinh gia bốn mươi bàn. Tôi nếu vượt qua người ta, chẳng phải là đoạt hết phong đầu ư?"

Kì Sơn cười nói: "Ai làm nhà nấy, có ai cướp phong đầu của ai đâu! Việc gì phải nghĩ nhiều thế."

Trương Dương nói: "Lần này mang tới không ít phiền toái cho anh rồi."

Kì Sơn nói: "Bí thư Trương, chúng ta quen biết đã lâu, anh lựa chọn Tuệ Nguyên để làm tiệc. Chứng minh anh coi tôi là bạn."

Trương Dương nói: "Thật ra tôi căn bản không định làm tiệc cưới, nhưng chuyện em gái tôi kết hôn không biết vì sao lại truyền ra ngoài. Bất kể giao tình như thế nào thì người ta cũng tới đây chúc mừng, tôi cuối cùng không thể mất lễ nghĩa được, cho nên mới không thể không làm ra an bài như vậy."

Kì Sơn nói: "Bí thư Đinh nhân mạch rất rộng, con trai y kết hôn, ảnh hưởng trong tỉnh vẫn rất lớn, người cưới lại là em gái anh, chuyện này truyền ra cũng là rất bình thường."

Trương Dương nói: "Là bản thân tôi sơ sót, sớm biết rằng như vậy thì tôi đã chuẩn bị trước rồi."

Kì Sơn nói: "Tôi đóa rằng đa số lãnh đạo tỉnh đều sẽ tới bên Đinh gia, có điều ở những nơi mà anh công tác trước kia, khẳng định cũng sẽ có không ít bằng hữu tới chúc mừng."

Trương Dương cười khổ nói: "Còn không phải ư, hai ngày nay chỉ là điện thoại gọi tới muốn uống rượu mừng thôi cũng có mấy chục cú, hơn nữa bọn họ đều không phải là chỉ tới một mình."

Kì Sơn mỉm cười nói: "Phía Tân Hải và Bắc Cảng chắc cũng tới không ít người."

Trương Dương nói: "Anh sao biết?" Hắn lập tức liên tưởng đến quan hệ của Kì Sơn và Viên Hiếu Thương, nói khẽ: "Kì Sơn, anh biết những gì?"

Kì Sơn cười nói: "Chuyện cụ thể thì tôi cũng không rõ lắm, có điều, theo tôi biết thì Viên Hiếu Thương và đại ca hắn đều sẽ tới đây, bảo tôi chuẩn bị cho Viên gia bọn họ một bàn."

Trương đại quan nhân trước đó căn bản không nghe thấy chấn động Viên gia nhắc tới chuyện này, xem ra chuyện em gái hắn kết hôn thực sự đã dẫn tới chấn động không nhỏ.

Kì Sơn lại cho hắn một viên thuốc an thần: "Anh yên tâm đi, chỗ tôi đã an bài tất cả rồi, bất kể là yến hội ngày mai hay là khách phòng, tôi đều đã chuẩn bị, cam đoan vạn vô nhất thất."

Trương Dương nói: "Vậy... Chờ chuyện này xong rồi tôi sẽ trả tiền cho anh!"

Kì Sơn cười nói: "Tùy!"

Buổi chiều khi tân khách lục tục đến, gia đình Lâm Tú và Margaret, bà ngoại của Sở Yên Nhiên tới, Tạ Hiểu Quân lần này cũng dẫn bạn gái Từ Ngưng tới, trải qua chuyện lần trước, Lâm Tú cũng ngầm đồng ý cho bọn họ kết giao, dù sao cũng không phải cô gái nào cũng có dũng khí đỡ đạn cho con trai.

Trương Dương đón chào đón lão thái thái xuống xe, vợ chồng Từ Lập Hoa và Triệu Thiết Sinh cũng tới trước xe chào hỏi, Margaret kéo tay Từ Lập Hoa tán gẫu không ngừng, Trương Dương bảo mẹ và Margaret đi vào nghỉ ngơi, mẹ nuôi La Tuệ Ninh của hắn cũng đến.

La Tuệ Ninh vốn chuẩn bị ở tại Nam Quốc Sơn Trang, bởi vì trước đó bà ta đã từng ở đấy, ấn tượng không tồi, nhưng Trương Dương lâm thời gọi điện thoại cho bà ta, nói đã an bài ở khách sạn Tuệ Nguyên rồi.

Xe của La Tuệ Ninh vừa tới Tuệ Nguyên, Trương Dương đón La Tuệ Ninh ra khỏi xe, Văn Hạo Nam cũng lái xe cảnh sát tới.

Trương Dương nhìn thấy Văn Hạo Nam tới đây thì cười cười nghênh đón, hai huynh đệ đấm vào vai nhau, Trương Dương nói: "Anh Hạo Nam, đến nhanh thế?"

Văn Hạo Nam cười nói: "Tôi cũng chẳng muốn đến đâu, trong mắt mẹ chỉ có đứa con trai cậu thôi."

La Tuệ Ninh cười cười: "Nói cái gì thế? Con nói mẹ thiên vị ư?"

Văn Hạo Nam cười nói: "Con không giỏi nịnh bằng Trương Dương, nên là người mà mẹ không thích nói chuyện."

Trương Dương nói: "Mẹ nuôi, tâm lý của anh Hạo Nam không bình hành."

La Tuệ Ninh nói: "Đáng đời nó, hiện tại ở trong lòng nó chỉ biết có Sophie đó, sớm đã coi mẹ nó bắt đến Nhật Bản rồi."

Văn Hạo Nam cười cười nói với Trương Dương: "Nhìn thấy chưa, người trong lòng không bình hành thực sự là ai? Mẹ, vì sao mẹ cứ nghĩ con cả đời là quang côn."

Sở Yên Nhiên đi tới ngọt ngào gọi một tiếng cô La.

La Tuệ Ninh cố ý nghiêm mặt nói: "Còn gọi tôi là cô La à, phải gọi là mẹ nuôi!"

Sở Yên Nhiên mặt đỏ bừng, gọi một tiếng mẹ nuôi, La Tuệ Ninh nghe nói lão thái thái tới, bảo Sở Yên Nhiên dẫn mình đi gặp bà ta.

Trương Dương và Văn Hạo Nam đi với nhau, Trương Dương nói: "Gần đây công tác bận không?"

Văn Hạo Nam gật đầu: "Nhiều việc lắm!" Hắn nhìn chung quanh một chút: "Hoàn cảnh không tồi, cậu quen với ông chủ à?"

Trương Dương nói: "Kì Sơn ư? chúng tôi có chút giao tình."

Văn Hạo Nam dừng chân, nhìn nhìn rồi nói khẽ: "Trương Dương, cậu tốt nhất giữa khoảng cách với hắn."

Trương Dương ngẩn ra, những lời này cho thấy Văn Hạo Nam chắc cũng biết Kì Sơn, chẳng lẽ Vinh Bằng Phi đã giao vụ án chế độc Đông Giang cho hắn? Trương Dương cười nói: "Yên tâm đi, tôi có chừng mực."

Văn Hạo Nam nói: "Mấy ngày nay cậu chắc bận lắm, nếu như không vội đi, đợi em gái cậu cưới xong, giành thời gian đi làm vài chén với anh em."

Trương Dương nói: "Tạm thời cũng không đi ngay, mọi người đã tới đây, tôi sao lại không giữ tình địa chủ chứ, để mọi người ăn chơi vui vẻ, hài lòng mà về. Đúng rồi, anh gọi cả Sophie tới đi, nhân cơ hội này để cô ta và mẹ tăng tiến thêm tình cảm."

Văn Hạo Nam nói: "Cô ta đang bận phỏng vấn, mẹ là người rất thoáng, trong chuyện tình của tôi, bà ấy cũng không phản đối..." Nói tới đây Văn Hạo Nam bỗng nhiên nhớ tới Tần Manh Manh không biết tung tích, trong lòng bỗng nhiên cảm thấy trầm trọng, hắn thở dài nói: "Ngày mai tôi còn có, buổi trưa không tới được!" Hắn lấy ra tiền lì xì đưa cho Trương Dương.

Trương Dương nói: "Giữa huynh đệ chúng ta không cần khách khí như vậy."

Văn Hạo Nam cười nói: "Chuyện đại hỉ, ít nhiều cũng phải chúc mừng một chút, tôi không bằng những ông chủ lớn, chỉ dựa vào tiền lương mà sống, cậu đừng chê ít."

Trương Dương nói: "Sao nói những lời xa lạ thế? Đi, chúng ta đi nói chuyện với mẹ."

Hai người con chưa tới trước biệt thự thì lại có một chiếc Rolls-Royce đỗ ở bên cạnh, sau khi cửa xe mở ra Hà Trường An đã lâu không xuất hiện chậm rãi đi xuống.

Văn Hạo Nam và Trương Dương rất quen thuộc với Hà Trường An, hai người vội vàng nghênh đón, đồng thanh nói: "Chú Hà!"

Hà Trường An mỉm cười một tiếng, y có chút bất mãn nhìn Trương Dương: "Trương Dương à Trương Dương, làm bí thư thị ủy rồi thì quên cả người chú này ư? Sao? Em gái cậu kết hôn mà cũng không nói cho tôi biết à?"

Trương đại quan nhân nói: "Chú Hà, chú là người bận bịu, cả ngày đi suốt trời nam biển bắc, cháu không phải là không muốn mời, mà là cháu sợ không mời được chú." Hắn tiến lên cầm tay Hà Trường An, nói: "Cháu đang lo không có tiền trả tiệc cưới đây, chú đúng là cập thời vũ! Lát nữa cháu đưa hóa đơn cho chú!"

Hà Trường An biết hắn đang nói đùa, không nhịn được cười nói: "Đi tìm vợ cậu mà khóc, tôi còn không có tiền bằng cô ta!"