Y Đạo Quan Đồ

Chương 706-1: Phát triển kỳ ngộ (1)




Nhìn theo xe buýt của đoàn đại biểu nước Mỹ rời đi, Thường Lăng Phong cười nói: "Lần này cậu uy phong rồi, chỉ cần Nam Tích có thể cùng New York trở thành thành phố hữu hảo, đây chính là một đại công làm cho người ta hâm mộ."

Trương đại quan nhân cười hắc hắc nói: "Tát Đức Môn Thác là một lão bánh quẩy, loại chính khách này nói nghe một chút thì nên quên đi, cậu thật tin tưởng?"

Thường Lăng Phong nói: "Theo tôi thấy ông ta không giống nói giỡn."

Trương Dương nói: "Tát Đức Môn Thác là tham nghị viên của bang New York, bang New York và thành phố New York là hai khái niệm, chuyện thành phố hữu hảo ông ta nói không tính, thị trưởng New York nói mới tính."

Thường Lăng Phong nói: "Tát Đức Môn Thác có năng lượng rất lớn, chỉ cần ông ta làm thật tình, tôi thấy chuyện này vấn đề không lớn."

Chuyện thành phố hữu hảo tuy rằng tạm thời không cách nào xác định, nhưng nơi sản xuất của công ty English Bender cũng sắp có tin tức, Tát Lạp sau khi tổng hợp khảo sát Đông Giang, Lam Sơn, Nam Tích ba thành phố, làm một phần báo cáo tổng hợp ước định với công ty, hiệu suất làm việc của công ty cũng rất cao, trong vòng một tuần đã cho Nam Tích tin tức, phó tổng tài công ty sẽ đến Nam Tích cuối tháng này, tiến hành khảo sát thực địa đối với khu khai phá Nam Tích, nếu như kết quả khảo sát thoả mãn, công ty English Bender sẽ tại Nam Tích thành lập nơi sản xuất đầu tiên tại Trung Quốc.

Tin tức truyền tới Nam Tích, toàn bộ lãnh đạo cảm thấy phấn chấn dị thường, Lý Trường Vũ tuyên bố chuyện này trên cuộc họp thường ủy, ông nói vừa xong, toàn thể thường ủy cùng nhau vỗ tay, trong khoảng thời gian này Nam Tích và lãnh đạo bọn họ đều như nhau, bị mặt trái của ám ảnh bao phủ, bọn họ quá cần đạt được một thành tựu trên chính trị hoặc kinh tế, cũng chỉ có như vậy mới có thể phấn chấn lãnh, quét đi vẻ lo lắng của bầu trời chính đàn Nam Tích.

Thường vụ phó thị trưởng Cung Kỳ Vĩ không kiềm chế được nội tâm kích động nói: " Công ty English Bender là công ty cung ứng máy tính lớn nhất toàn cầu, nếu như bọn họ có thể ở lại Nam Tích, chắc chắn làm cho ánh mắt cả thế giới hướng về Nam Tích, Nam Tích có thể nhờ chuyện này mà hoàn thành bước đầu tiên chuyển hình từ xí nghiệp truyền thống hướng lên công nghiệp hiện đại công nghệ cao.

Biểu tình của Lý Trường Vũ tuy rằng bình tĩnh, thế nhưng trong lòng cũng kích động, chuyện này có thể nói là vô tình có được, Nam Tích chỉ là đứng ra tiếp đãi đoàn đại biểu nước Mỹ, ai cũng không ngờ rằng Trương Dương có quan hệ tốt đẹp với đội trưởng Tát Đức Môn Thác của đoàn đại biểu, càng trùng hợp hơn là, Tát Đức Môn Thác rơi xuống nước được Trương Dương xả thân cứu người, Trương Dương từ bạn tốt của ông ta nhanh chóng biến hóa thành ân nhân cứu mạng của Tát Đức Môn Thác, người Trung Quốc chú trọng tri ân báo đáp, người ngoại quốc xem ra cũng không khác biệt lắm, Tát Đức Môn Thác đã nói muốn thúc đẩy Nam Tích và New York trở thành thành phố hữu hảo, chuyện này rất nhiều người đều đã biết, thế nhưng Lý Trường Vũ vẫn không nhắc tới trong trường hợp công khai, bởi vì hắn và suy nghĩ của mấy người khác đều như nhau, Nam Tích và New York căn bản không cùng một cấp bậc, khả năng trở thành thành phố hữu hảo có thể không lớn, huống chi Đông Giang mất nhiều khổ cực như vậy, mục đích của bọn họ chính là muốn trở thành thành phố hữu hảo với New York, Nam Tích không thể làm chuyện giành chén cơm của người khác.

Lý Trường Vũ nói: " Quản lí mở rộng hải ngoại của công ty English Bender, tiến hành khảo sát nhiều lần giữa Đông Giang, Nam Tích, Lam Sơn, cuối cùng quyết định chọn Nam Tích làm đối tượng khảo sát lần thứ hai, chúng ta nhất định phải quý trọng cơ hội này, lần này phó tổng tài của công ty English Bender đến Nam Tích, chúng ta cần tận lực lưu lại cho người ta ấn tượng tốt, thúc đẩy Công ty English Bender ở lại khu khai phá kinh tế Nam Tích."

Thị trưởng Hạ Bá Đạt nói: "Lý bí thư, hiện ở bên ngoài đồn Nam Tích chúng ta muốn trở thành thành phố hữu hảo với New York, chuyện này không biết là thật không?" Một câu nói đem lực chú ý của mọi người đều tập trung tới trên người của Lý Trường Vũ.

Lý Trường Vũ nở nụ cười một tiếng nói: " Đoàn đại biểu nước Mỹ lúc du ngoạn tại Cẩm Loan, đội trưởng đoàn đại biểu Tát Đức Môn Thác vô ý rơi xuống nước, lúc đó Trương Dương đồng chí vừa vặn ở đấy, phấn đấu quên mình cứu hắn từ trong nước lên, Tát Đức Môn Thác vì biểu thị cảm ơn, vì vậy nói cảm như thế, bên trong cũng không có nhắc tới chuyện thành phố hữu hảo, chỉ bất quá là nhấn mạnh Trung Mỹ hữu hảo, Nam Tích và New York nhân dân hữu hảo, lời nói này không biết bị ai hiểu lầm ý tứ, truyền đồn thành Nam Tích chúng ta muốn trở thành thành phố hữu hảo với New York, là tin vịt, ha ha!" Lý Trường Vũ đương nhiên sẽ không thừa nhận, chuyện này thật sự quá nhạy cảm, dù sao Tát Đức Môn Thác đi rồi, thì không còn thu được tin tức về thành phố hữu hảo, Lý Trường Vũ cho rằng chuyện này trên cơ bản đã qua, phía Mỹ không chủ động nhắc tới, ông đương nhiên sẽ không nói ra.

Hạ Bá Đạt nói: "Thật sự là không ngờ rằng Trương Dương lần này cứu người thành một chuyện tốt của Nam Tích chúng ta, nếu như Công ty English Bender có thể ở lại Nam Tích, chúng ta phải cho hắn một phần công lao." Hạ Bá Đạt nói lời này cũng chỉ là thuận nước đẩy thuyền, vô luận tình nguyện hay không tình nguyện, Trương Dương đều lập công lớn trong chuyện này, ai cũng không thể phủ định sự thật.

Thị ủy phó bí thư Ngô Minh mới từ kinh thành trở về không lâu, thấy Trương Dương lại ra danh tiếng, trong lòng rất khó chịu, thằng nhãi này sao tốt số như vậy? Trong lòng khó chịu, không nhịn được giội một gáo nước lạnh, Ngô Minh nói: "Có câu có thể tôi không nên nói, bất quá tôi phải nhắc nhở các vị, đoàn đại biểu nước Mỹ là Đông Giang mời tới, sau khi khảo sát Đông Giang, một hạng mục cũng chưa ký, tôi nghe nói Đông Giang có ý đồ trở thành thành phố hữu hảo với New York, theo hiện nay tình huống mà xem, chuyện này cũng không thành, chính phủ Đông Giang có thể nói là không còn gì hết, chúng ta nếu như ký hạng mục với công ty English Bender, có thể khiến cho Đông Giang có suy nghĩ?" Chuyện theo như lời của Ngô Minh thật ra cũng là mâu thuẫn trong lòng của Lý Trường Vũ, ở đây đa số thường ủy cũng đều nghĩ tới chuyện này, chỉ là những người khác không nói ra.

Thường vụ phó thị trưởng Cung Kỳ Vĩ nói: "Hiện tại chúng ta và Công ty English Bender cũng không có ký kết gì, thật ra cho dù ký, tôi cảm thấy cũng không có gì xấu hổ, Đông Giang và Nam Tích đều lệ thuộc Bình Hải, tuy rằng Đông Giang là thành phố cấp tỉnh, là lão đại của chúng ta, nhưng trên địa vị kinh tế chúng ta là cùng cấp, Công ty English Bender lựa chọn chúng ta, không lựa chọn bọn họ, quyền chủ động nằm ở phía công ty English Bender, chúng ta không làm gì được suy nghĩ của người khác, lẽ nào vì gặp mặt sau này, chúng ta muốn từ chối công ty English Bender chủ động tới cửa? Như vậy mới có vẻ là tình thân, như vậy mới không lo lắng có người nói chúng ta đá chén cơm của anh em?"

Ngô Minh nói: "Tôi không phải ý tứ này, tôi nói chúng ta cần lo lắng đến cảm thụ của người khác."