Y Nhân Hạo Nguyệt

Chương 43: Không phải là anh không ai có thể hơn




“Cái này…” Mạch Dao nửa tức giận nửa xấu hổ dùng cùi chỏ đụng người hắn. Sở Hạo khẽ, hơi thở mát lạnh quét qua gáy, Mạch Dao cảm giác được nhiệt độ trên mặt càng ngày càng cao.

Cánh tay dài ôm nàng khẽ buộc chặt, tiếng nói ôn nhuận thu lại vài phần nghiền ngẫm: “Mạch Dao, anh đều chuẩn bị xong, còn em?”

Còn không có thói quen thân mật như vậy Mạch Dao có điểm không được tự nhiên co lại cổ: “Em không phải là đã đáp ứng sao… Nói đi, khi nào thì kết hôn?”

“Hiện tại.”

“Bây giờ sao?” Mạch Dao kinh ngạc quay đầu lại, cố gắng tại trên mặt hắn tìm kiếm dấu vết nói đùa lại chỉ nhìn thấy đáy mắt kia nghiêm túc… Một chút mong đợi.

“Làm sao có thể…” Mạch Dao nhỏ giọng lầu bầu.

“Giờ cũng bảy giờ rưỡi dù thế nào cũng không kịp .”

Mạch Dao mặc dù không có ở trong trò chơi từng kết hôn nhưng Vạn Lý kết hôn nàng là tham dự toàn bộ hành trình. Một hôn lễ bình thường riêng là bố trí liền uốt một 1 buổi trưa, chớ nói thời gian chuẩn bị lễ phục cnọ kia.

“Sẽ không, ” Sở Hạo tựa hồ lòng tin tràn đầy.

“Em cứ lên trò chơi đi.”

Mạch Dao không cùng hắn tranh luận, chỉ là cái nhìn khiêu khích của hắn, chuyển qua máy tínhcủa mình ấn xuống nút mở máy. Nàng nghĩ thầm: anh cho rằng nói cưới là cưới được sao? Cho dù anh là đại thần, kết hôn còn có thể cho anh đi cửa sau hay sao? Em muốn nhìn một chút đám cưới này anh sẽ cưới được thế nào! Đồng thời, nàng có điểm tà ác nghĩ: đại thần cũng có khi rt lợi hại, trong chốc lát hải có thể giễu cợt hắn sao?

Mạch Dao đăng nhập trò chơi, dùng lệnh truyền tống tiến vào Vô Huyết thành, bạch y thích khách sớm đã trong thành chờ đợi. Gia nhập đội ngũ, Mặc Thất Tần bị dẫn tiến vào bản đồ bang phái.

Khi 4 chữ “Phạm cốc Lâu Lan” đập vào mi mắt, Mạch Dao bị mau đỏ bỗng xuất hiện trước mắt làm cả kinh trợn mắt há hốc mồm.

Cửa chính chẳng biết lúc nào bị sơn thành màu đỏ thắm, thảm đỏ thật dài từ dưới chân xuất phát đến bậc thang, qua cửa hàng đến trong hành lang chủ lâu. Trên cửa chủ lâu có 1 bảng viền vàng có 1 khối tú cầu lớn phá lệ chói mắt. Một hàng dài kho hàng bang phái trên tường dán chữ “hỷ” đỏ thẫm ” mà ngay cả 2 bên cầu bạch ngọc đều đầy lụa đỏ.

Mạch Dao gi mới hiểu được Sở Hạo lòng tin từ đâu mà đến. Hắn chỉ “Anh đều chuẩn bị xong “, thì ra là chỉ tất cả công việc của hôn lễ đều đã làm thỏa đáng. Hiển nhiên… đây là hôn lễ sớm có dự mưu – - vạn sự sẵn sàng,chỉ thiếu gió đông.

Mạch Dao quay đầu lại, tức giận trừng mắt liếc người nào đó như con hồ ly cười đến giảo hoạt, oán trách nói:

“Anh cũng không nói trước với em một tiếng, vạn nhất em nói không lấy chồng thì sao đây?” Nàng đương nhiên không có thật sự tức giận, cảnh tượng trước mắt không thể nghi ngờ là một kinh hỉ.

“Vậy thì hôm nào.” Sở Hạo nhẹ nhàng cười, một câu “Hôm nào” nói như mây trôi nước chảy, phảng phất đem thời hạn hôn lễ kéo dài là một việc chuyện nhỏ cỡ nào. Nhưng đem một cái bang bự như Phạm Cốc Lâu Lan bố trí được như thế, há lại sẽ là tùy tùy tiện tiện làm được? Giờ phút này Mạch Dao đã đoán được chuẩn bị tất nhiên không có chỉ chừng này.

Mạch Dao nhỏ giọng lầu bầu nói: “Nào có nói hôm nào thì liền hôm đó sao ?”

“Vậy em nói anh làm sao bây giờ? Hôn lễ có thể đổi ngày nhưng tân nương chỉ có một.” Dường như trong lời nói Mạch Dao nghe được hắn ý tại ngôn ngoại…

Nàng bĩu môi, khóe môi lại không tự giác xếch lên:

“Em lại nói sẽ không lấy chồng…”

Mặc dù sớm đoán được nàng sẽ gật đầu, nghe lời hơi ngượng ngùng, Sở Hạo trong mắt dính vào một tia ấm áp.

“Đến xem, anh đem danh sách tân khách cho em phỏng đoán người nên mời cũng đều không sai biệt lắm, thiếp mời còn thừa lại không ít em xem còn có người nào muốn mời không. Đúng rồi thiệp cưới cho Thiên Lạc còn chưa có phát ra .”

Mạch Dao đón lấy danh sách, ánh mắt từ đầu quét về phía đuôi, âm thầm oán thầm, rõ ràng là hôn lễ của mình, nàng lại thành người cuối cùng biết, mà chưa có người nào nói cho nàng biết!

Bất quá nàng nghĩ lại cũng không trách được người khác, nàng đều một tuần không có lên trò chơi, người khác cho dù biết cũng không cách nào nói cho nàng biết. Ghê tởm nhất là Âu Yết buổi sáng chạm mặt hắn rõ ràng giả bộ giống như chuyện gì chưa xó xảy ra thật không biết hàng này bình thường bát quái nhiệt tình đi đâu rồi! Đương nhiên không có ai nói cho nàng biết, vì để cho người này miệng kín như bình, chắc người nào đó đã sớm đối với hắn tiến hành một phen giáo dục tư

Không phải không thừa nhận người nào đó đích xác rất có kế hoạch từ trước, biết rõ Lạc Lạc là giấu không được tâm sự tuyệt đối không thông báo trước cho nàng.

Mạch Dao mở ra danh sách bạn tốt, liếc mắt liền nhìn thấy Bùi Lạc sáng, nàng tán gẫu.

Mặc Thất Tần: Lạc Lạc, cậu ở đó sao?

Thiên Lạc: hjar? Làm sao cậu online? Cậu ở nơi nào lên mạng?

Mặc Thất Tần: Mình ở bên ngoài.

Thiên Lạc: nói nhảm! Mình biết cậu không có ở đây ký túc xá? Cậu với đại thần nhà cậu ở cùng nhau đây?

Mặc Thất Tần: ừ.

Thiên Lạc: hơ hơ ~~~

Mạch Dao liếc mắt, yên lặng khinh bỉ người bát quái này.

Mặc Thất Tần: Mình chốc nữa sẽ kết hôn cậu có tới hay không?

Thiên Lạc: Cậu…Kết hôn! ! ! ? ? ? Có lầm hay không!

Mặc Thất Tần: ách… xác định, không có lầm.

Thiên Lạc: Mình đi! Cậu này không có lương tâm, lát nữa kết hôn mà cậu bây giờ mới nói cho mình biết!

Mặc Thất Tần: Mình lại là muốn thông báo trước cho cậu đáng tiếc mình cũng là vừa rồi mới biết…

Thiên Lạc: bức hôn?

Mặc Thất Tần: … Mình là tự nguyện.

Thiên Lạc: có con mới cưới?

Mặc Thất Tần: đi qua bên cạnh đi… Một câu nói có tới hay không

Thiên Lạc: Mình dám không đi sao?

Mặc Thất Tần: (*__* ) hì hì…

Thiên Lạc: cái kia… này mang người kia được không?

Mặc Thất Tần: Lãnh mỹ nhân?

Thiên Lạc: ừ.

Mặc Thất Tần: đương nhiên có thể. Lãnh mỹ nhân nguyện ý thì chúng ta hoan nghênh . Đ mình cho cậu thiệp cưới.

Thiên Lạc: tốt!

Cách thời gian định ra chỉ còn lại hai mươi phút, bởi vì là hôn lễ cao cấp nên hệ thống phát ra thông cáo toàn sever.

[ thông cáo ]: 【 Trường Phong Hạo Nguyệt】 cùng 【 Mặc Thất Tần 】 hôn lễ sẽ bắt đầu vào khoảng 20 phút sau tại đại sảnh bang phái Phạm Cốc Lâu Lan cử hành.

Cơ hồ là nháy mắt trong bản đồ bang phái Phạm Cốc Lâu Lan tụ đầy người. Tuy nói chỉ có người cầm trong tay thiếp mời mới có thể đi vào trong hành lang nhưng ngoài cửa nhiệt tình không có chút nào bị cắt giảm, bởi vì đây là lần đầu tiên bản đồ bang phái mở ra cho người ngoài vào. Tận mắt nhìn thấy phong thái của đệ nhất bang phái trong Cửu Châu là bao nhiêu “Mục tiêu cuộc sống” !

Thay hỉ phục đỏ thẫm, đứng ở trên đài chủ lâu nhìn qua phía dưới toàn đầu người, Mạch Dao đối với sự to lớn cả Phạm Cốc Lâu Lan mới biết. Dưới bậc thang mãnh đất này lúc không có người sẽ chỉ làm cho mình cảm thấy khoảng không, Mạch Dao trước kia chưa bao giờ phát giác mảnh đất này lại có thể dung nạp nhiều người như vậy.

Kênh nói chuyện xoát quá nhanh tần suất xuất hiện cao nhất chính là câu “Chúc mừng” . Trong hành lang sớm tề tựu mọi người cũng tựa hồ vô cùng hưng phấn.

【 Minh Trạch 】: chúc mừng lão Đại ôm được mỹ nhân về!

【 Tình Thiên Oa Oa 】: trông mong những vì sao trông mong trăng sáng rốt cục trông mong đến một ngày này!

【 hạt dưa trong vỏ 】: Thất đó, ta chờ đợi ngày này thật khổ…

【 vai phụ 】: thực khoa trương, hai người để cho ta đây nghĩ tới thời đại cách mạng niên đại đau khổ và quần chúng nhân dân lao động.

【 Tình Thiên Oa Oa 】: Bạn thân này… được gọi là “Giai cấp vô sản” .

【 vai phụ 】: …

【 ta chỉ muốn lấy tên có thể lấy dài hơn 】: về sau nên đổi giọng gọi là đại tẩu .

【 Túy Vô Miên 】: vậy sau này bang chủ phu nhân gì đây?

【 thiên đăng 】: gọi Nhị tẩu.

【 chăn dê tinh tinh 】: làm tốt! Cùng bang chủ đại nhân tuyệt phối !

【 Đường Kỷ Khỏa Đắc 】: 2 người xác định bang chủ đại nhân về sau sẽ tìm phu nhân mà không phải phu quân sao?

【 ta chỉ muốn lấy tên có thể lấy dài hơn 】: đúng nha… đây là 1 vấn đề sâu xa đáng giá suy nghĩ…

【 Minh Trạch 】: ta siết …Lão tử ngày khác liền tìm một người!

【 vai phụ 】: tìm một phu quân?

. . .