Ỷ Thiên Chi Nhất Tần Nhất Tiếu

Chương 18




Vi Nhất Tiếu hút máu nguyên nhân vì khi luyện công tẩu hỏa nhập ma, hàn độc nhập thể. Bởi vậy mỗi lần khích dẫn nội lực liền muốn uống máu nóng áp chế, điều này nàng đã sớm thuộc nằm lòng, không ngờ…không ngờ nó đến nhanh đến vậy. Cũng không phải vội vàng đi tranh cử, có cần bức bách bản thân đến thế không?

Đây thật không phải lúc châm chọc, nếu không xử lí nhanh, khéo Vi Nhất Tiếu thật biến thành ‘con dơi’ đóng băng bình thường, không còn cơ hội trở thành Bức Vương nữa.

Lúc này Lâm Nhất Tần buộc phải chọn một trong những lựa chọn sau:

1. Cắt mạch, dùng máu tươi chính mình cho Vi Vi giải khát, dùng nữ chính hy sinh đổi lấy ‘con dơi’ sống lại. Khi Vi Nhất Tiếu tỉnh lại, phát hiện thân thể nàng dần dần lạnh băng, một tiếng tuyệt vọng "Không ~~~~~~~~~~~" phá tan chân trời, như dã thú rít gào trước khi chết… … … Đây là thể loại ngôn tình hai xu.

2. Cởi quần áo, dùng thân thể mềm mại ấm áp nằm lên thân hình Vi Vi lạnh như băng, hắn thần trí chưa tỉnh, bản năng vươn hai tay ôm lấy tấm lưng trần của nàng. Lửa cháy them dầu, thiên lôi địa hỏa, điên long đảo phượng, thay đổi n tư thế…Một đêm không nói chuyện, trời đông hừng sáng, 10 tháng mang thai,… … Đây là loại văn H ngu ngốc.

3. Đến cách vách nhờ Phương nữ hiệp hỗ trợ. Đây là chương trình thể hiện quan hệ tình người ấm áp trên đài CCTV (Đài truyền hình Trung ương Trung Hoa)

4. Tay cầm cờ lê, lẳng lặng tiêu sai mò đến cách vách của cách vách, nhẹ nhàng đẩy cửa, bước đến gần giường, hung hăng nện xuống, một tay kéo một chân, vết máu dài từ phòng chảy lan ra… … …Đây là phim ma truyền kì nhiều tập.

Thay vì bị TV, sách truyện độc hại rồi thí nghiệm trên người ‘con dơi’, Lâm Nhất Tần lựa chọn thứ 5: dùng thảm điện cùng gối làm ấm. Đây là loại truyện xuyên không thuần khiết đần độn.

Dùng nguồn điện dự trữ, Lâm Tiểu Tiên đem áo Vi Vi cởi, lộ ra vòm ngực, chèn gối làm ấm vào, lại dùng thảm điện bao quanh hắn tạo thành sushi ‘con dơi’ cuốn rong biển, thủ pháp mau lẹ thuần thục không chút do dự.

Cái gọi là sự dũng mãnh của người hiện đại chính là tuyệt không buông tha mọi cơ hội sỗ sàng.

Đương nhiên Lâm Tiểu Tiên sẽ không thừa nhận – cái này chỉ vì cứu người thôi, trước kia đã cứu nha, lần đó còn lột nhiều hơn nữa. (Ok, ngươi không cần giải thích,…) đương nhiên về sau có muốn phụ trách hay không, nàng càng không nghĩ.

Dù sao Vi Vi đáng thương đã lâm vào trạng thái gần hôn mê, hoàn toàn không thể chống cự.

Tuy bạn học Vi Nhất Tiếu so với bạn học Lâm Nhất Tần võ công hơn nhiều lắm, nhưng phương diện tiếp xúc thân thể này, Tiểu Lâm hoàn toàn giành quyền chủ động. Làm một trạch nữ, tuy ước số hủ không quá nặng, nhưng các loại H văn, NP cao cấp, cái nào nàng chưa đọc qua? Tuy đến tận năm 2028 vẫn là thuần khiết thiếu nữ, nhưng căn bản là sắc nữ không biết sợ được không.

Làm xong công tác giữ ấm, Lâm Nhất Tần vẫn lo lắng. Cụm từ “hấp huyết’ (hút máu) đeo bám Bức Vương cả đời. Nàng biết máu giàu anbumin, nhưng nhiệt lượng cũng không tính cao, huống chi uống máu người không thể tăng độ ấm. Nhiệt huyết chỉ là từ để hình dung mà thôi.

Nàng cũng không hiểu ở đâu có đạo lí dùng máu để khống chế hàn độc. bất quá nếu Vi Nhất Tiếu uống máu cả đời mà huynh đệ Minh Giáo thần thông quảng đại của hắn cũng không tìm được biện pháp tốt để giải quyết, có lẽ có khả năng tồn tại nguyên lí đặc thù gì đi.

Cứ nghĩ vậy, Lâm Tiểu Tiên lập tức hành động. Nàng lập tức lẻn vào phòng bếp, lay tỉnh đầu bếp, làm thịt con gà trống sống, thu hơn nửa bát máu gà. Thừa dịp máu chưa đông, bóp cằm ‘con dơi’ cứng rắn đổ vào.

Cái gì? Máu người? Đùa cái gì? Nàng chưa từng có ham thích tự mình hại mình, cũng không có năng lực thương tổn người khác.

Khoa trương cùng giả tạo? Diễn quá mức không tốt đâu, nàng không thể lấy máu bản thân cũng không thể tự dưng đi giết một con chó được. Dù sao trong máu nào cũng có 4 loại: huyết tương, hồng cầu, bạch cầu, tiểu cầu, không dùng được biện pháp này thì nghĩ biện pháp khác thôi.

Vi Nhất Tiếu đáng thương tứ chi vô lực bị thảm điện trói chặt không thể nhúc nhích, bị cưỡng ép uống một chén máu gà vừa tanh lại vừa mặn, vừa sặc vừa ghê tởm, trên mặt đỏ ứng.

Trong mắt lang băm Lâm Tiểu Tiên, đây là biểu hiện vết thương có chuyển biến tốt đẹp (hiểu lầm), không khỏi cảm thán cổ nhân phương thức chữa bệnh thần kì trí tuệ cao thâm (hiểu lầm lớn), cũng lấy đó làm phương thức kinh điển trị liệu hàn độc phát tác (tuyệt đối hiểu lầm)

Bị lang băm ép buộc một hồi, khí đen trên mặt Vi Nhất Tiếu dần dần thối lưu. Kì thực thì thật sự có tác dụng là gối giữ ấm cùng thảm điện.

Lâm Tiểu Tiên đánh bậy đánh bạ, để nó đè lên huyệt Thiên Trung trên ngực Vi Vi.

Huyệt Thiên Trung tập trung khí tức toàn thân. Lúc Vi Nhất Tiếu nội lực âm hàn ứ đọng, một cỗ nhiệt lực không ngừng thấu nhập giúp hắn hóa giải tắc nghẽn, giống như mội vị nội công cao thủ đang giúp hắn chữa thương. Trên người các huyết mạch đều được thảm điện thông huyệt làm ấm toàn thân.

Về phần bát máu gà kia…Ờ…Được rồi, nó giàu vitamin cùng anbumin, bổ sung cho Vi Vi khi thể lực xói mòn cùng nhiệt lượng bị mất. Này, kì thực hoàn toàn có thể dùng một ly chocolate nóng thay thế.

Lâm Nhất Tần bị trò chơi lầm, cho rằng máu có thể trị hàn độc cho Vi Nhất Tiếu, mới có thể mạc danh kì diệu cho hắn uống một chén máu.

Vi Nhất Tiếu lần đầu hàn độc phát tác, trong lúc hỗn loạn liền bị ép uống máu, mà đồng thời cơ thể được chữa trị. Từ đó phản xạ có điều kiện, mỗi lần phát tác đều nghĩ uống máu, từ đó cảm thấy uống máu như một bài thuốc hay.

Bởi vậy mới nói, bi kịch đa số phát sinh do hiểu lầm.

Quỹ tích vận mệnh thật cường đại, Vi Nhất Tiếu bị ép uống máu gà do hiểu lầm liền tiến hóa thành hình thái ‘con dơi hút máu’

Chính là vận mệnh của “Thanh Dực Bức Vương”, hiển nhiên so với “Thanh Dực Chocolate nóng vương” hay “Thanh Dực gối giữ ấm vương” càng bi thảm hơn.

Vi Nhất Tiếu hôn mê một đêm, Lâm Nhất Tần cũng ngồi trông cả đêm.

Vì nàng đem sắc mặt xấu thành kim chỉ nam phán đoán bệnh tình, nên khi đem xuống, nàng đem độ dài miệng cùng mũi Vi Vi so đi so lại, khoảng cách từ trán đến chóp mũi cùng khoảng cách từ miệng đến mũi so tới so lui, mỗi cái răng nanh cũng so rõ ràng rành mạch.

Sáng sớm hôm sau:

“Ngươi tỉnh?”

“Ngươi rốt cuộc tỉnh! !” Mặt mày hớn hở kinh hỉ.

“A, ngươi tỉnh, còn nhớ rõ bản thân tên gọi là gì sao?” Vui sướng cùng lo lắng hỏi.

“Bất tỉnh cũng bị ngươi đánh thức, ngươi đang nói cái gì?”

‘Con dơi’ cuối cùng bị niệm bên tai đến không kiên nhẫn mà phải mở to mắt.”

“Ta đang luyện tập biểu diễn đoạn kinh điển mỹ nữ cứu anh hùng phần nam chính tỉnh lại” Lâm Tiểu Tiên không hề tự giác đã quấy rầy việc nghỉ ngơi của ‘diễn viên’ vừa trọng thương.

“Nhàm chán thế sao?”

“Ai cho ngươi lần trước chưa cho ta cơ hội nói.”

“…”

Hai người các ngươi không thể lãng mạn tí sao… …

(Tác giả oán niệm)

Một đêm khẩn trương trôi qua, hai người Lâm Vi tắm một chút, ra ngoài ăn canh thịt cùng bánh bao, trở về thần thanh khí sảng tinh thần no đủ ngồi trong phòng nói chuyện phiếm.

“Ngươi không đi ngủ bù?” ‘Con dơi’ cũng coi như còn chút lương tâm hỏi.

“Lão tử khi xưa thức thâu đêm dùi mài kinh sử ba ngày cũng không ngủ như vậy.”

Trạch nữ Lâm Tiểu Tiên hai mắt sáng ngời hữu thần.

“Ta mấy ngày nay đi nhìn lén Minh Giáo tụ hội gần đây. Ngay hôm qua chạy quá nhiều, trong lúc luyện công vô tình tẩu hỏa nhập ma.”

“… …Ta còn chưa nghiêm hình tra tấn ngươi đã nói, thực không có cảm giác thành tựu… …”

“Ngươi đã nói thẳng thắn được khoan hồng, kháng nghị bị nghiêm trị đó thôi.”

Sự thật cho thấy, nam nhân cả ngày lêu lổng bên ngoài, về nhà lại nói dối vợ đều là ngu ngốc. Không biết trực giác của nữ nhân thật chuẩn xác sao? Nhìn Vi Nhất Tiếu xem, liền hiểu rõ chỉ có nói thật mới là đường ra duy nhất.

Nguyên tắc Lâm Nhất Tần là một phạm trù kiên định gồm hai mặt phát triển theo nguyên tác:

1. Minh Giáo hấp dẫn Vi Nhất Tiếu tuyệt không cản trở

2. Vi Nhất Tiếu đối Minh Giáo cảm thấy hứng thú tuyệt đối tác hợp

Nhất định phải khiến gian tình giữa bọn họ phát triển thuận lợi…

Khụ, không phải, là khiến Vi Nhất Tiếu thuận lợi gia nhập Minh Giáo.

Dựa trên nguyên tắc này, Vi Vi mấy ngày nay tự động đi rình xem Minh Giáo tụ hội, hứng thú nồng hậu, không thể nói là tình hình phát triển bất ngờ kinh hỉ. Chẳng qua không biết rốt cuộc hắn đi dự thính bao xa lại khiến nội thương nghiêm trọng.

Nửa đêm một ‘con dơi’ đã đóng băng phân nửa bay vào nhà, loại kinh hách này không phải chỉ có thể ‘thẳng thắn được khoan hồng’ dễ dàng giải quyết như vậy!

Tiểu Lâm phát tiết đầy oán niệm:

“Ngươi cũng quá thái quá đi! Tẩu hỏa nhập ma thú vị sao? Ngươi cũng nhàm chán đến cực điểm rồi à, vội vàng đi thăm viếng bài vị bản thân sao? Đem quá trình bị thương nói rõ rõ ràng ràng ra!”

“Ta nói, từ Khí Hải vận khí, chân khí từ Trung Chú đến Thần Phong rồi…”

“Ngừng ngừng! Nói tiếng phổ thông! Ta nghe không hiểu loại này!” Lâm Tiểu Tiên hung bạo gào lên.

“Ngươi bảo là muốn nghe kĩ quá trình thôi.” Vi Vi nháy mắt trong vô tội.

“…Ngươi lại nói móc ta hôm nay liền không có cơm ăn…”

Đòn sát thủ cuối cùng giáng xuống.

“Tình huống cụ thể chính là ta kích dẫn nội lực, còn có hiện tượng trúng độc, hàn độc giao thoa tích tụ trong lồng ngực từ đó khiến cả người đông cứng.”

Lâm Nhất Tần nghi hoặc nói: “Lại là hiện tượng trúng độc? Ta không nhớ rõ gần đây ngươi có trúng độc a?”

Vi Nhất Tiếu lắc đầu:

“Ta cũng không nhớ rõ, lần này tẩu hỏa nhập ma thật mạc danh kì diệu. Về sau làm việc cần cẩn thận, không thể cùng người khác đấu nội lực. Nói, ngươi làm sao biết cho ta uống máu tươi áp chế hàn độc?”

“À,…vừa suy nghĩ thôi…Hừ bổn đại tiên trên thông thiên văn dưới tường địa lý, trị hàn độc nho nhỏ còn không dễ như trở bàn tay!”

“Hì hì, lợi hại như vậy liền nhân bánh bao là loại thịt gì cũng đoán không ra!”

“Tùy ngươi nói! Ta xem ngươi về sau đi so võ công còn phải tùy thân mang theo gà sống, hình tượng này thật…~”. Gió hiu hiu, sông Dịch lạnh, hai cao thủ đối mặt, một con gà trống phía sau…Phốc…ha ha…

“Vừa đúng với ngoại hiệu ngươi đặt thôi, con dơi, con dơi hút máu, chuẩn làm sao. Ngươi lúc trước làm sao nghĩ ra…”

“Ai nha! Thời tiết hôm nay thật tốt! Mặt trời nhô lên cao, hoa đối ta cười!”

Vi Nhất Tiếu nhìn bạn học Tiểu Lâm biểu tình vặn vẹo chuyển đề tài, liền không hỏi nữa.

“Trách ta không mang theo ngươi đi nghe lén sao?”

“Có một chút, bất quá ít thấy ngươi chuyên chú với chuyện gì đến vậy, cảm thấy hứng thú với Minh Giáo sao?”

“Ừ, nghe thấy vài chuyện thú vị. Bất quá ta chưa suy nghĩ cẩn thận, đợi chút đi.”

“Ta cảm thấy ngươi cũng kì quái, Minh Giáo lấy Thánh Hỏa vi tôn, sùng bái vua Quang Minh, rõ ràng là tư tưởng phong kiến. Ngươi không phải duy trì thuyết vô thần sao?”

“Ha ha, giáo đồ này cũng không khác gì Phật giáo. Thú vị chính là phương thức hành động cùng mục đích của họ.”

Lâm Nhất Tần sau mấy lần đi theo Vi Nhất Tiếu dự thính, chú ý tới giáo lí gì đó vốn không hiểu lắm, nhưng trình độ cuồng nhiệt vô cùng cao, dễ dàng vì bảo vệ giáo mà hi sinh tính mệnh.

Khác với châu Âu cùng Tây Á, ở Trung Quốc chưa bao giờ xuất hiện chiến tranh tôn giáo. Trong bức tranh lịch sử, các nhà sử học gia thường miêu tả cho chúng ta khung cảnh hàng loạt các tôn giáo cùng tồn tại hài hòa. Mặc dù trên mức độ bao quát là đúng, nhưng cũng có vài tôn giáo biến chủng thường dùng được lập với mục đích phản loạn.

Minh Giáo cũng rất nhanh trở thành công cụ trong tay người khởi nghĩa, vì tín ngưỡng quang minh cùng thế lực hắc ám đấu tranh, Minh Giáo giáo đồ thường lấy trật tự chính trị hiện thực đại biểu hắc ám mà phấn khởi phản kháng. Nhưng nếu cứ để bọn họ tre già măng mọc vận động phản kháng, chỉ sợ vậy là đánh giá quá cao sự cuồng tôn giáo của người Trung Quốc.

Minh Giáo giáo lý, chẳng qua phục vụ mục đích chính trị phủ thêm tầng áo khoác tôn giáo thôi.

Vi Nhất Tiếu bị hấp dẫn bởi mục đích cùng lí tưởng của Minh Giáo chính trị đoàn thể phù hợp với bản thân hấp dẫn, mà không phải vì sùng bái Minh Tôn gì đó. Đợi hắn suy nghĩ cẩn thân, sẽ tự động gia nhập thôi.

“Ngươi yên tâm, về sau ta sẽ cẩn thận.”

“…Được rồi, nhớ tìm danh y cẩn thận nhìn một cái…”

Lâm Nhất Tần có khi cảm thấy chính mình rất kì quái, vô luận Vi Nhất Tiếu bình thường ác liệt quái đản ra sao, chế ngạo trào phúng, bọn họ có thể đối chọi gay gắt, nhưng nàng lại không có biện pháp ứng phó với ‘con dơi’ nghiêm túc.. Chỉ cần hắn duỗi mày, dùng ánh mắt dài nhỏ nghiêm cẩn nhìn nàng chằm chằm, nàng sẽ rất khó phát hỏa.

Hắn là người lời nói đáng giá ngàn vàng, nên nàng thật sự yên tâm.