Y Tiên Thiểu

Chương 47: Phiền Toái




-Tùy Qua cuối cùng thở phào nhẹ nhõm, loại trừ lá thông ở huyệt ngủ của ngự tỷ mị hoặc.

Chỉ chốc lát sau, ngự tỷ mị mới yếu ớt tỉnh dậy.

Lúc này, Tùy Qua đã rất tự giác đứng bên ngoài bồn tắm, hơn nữa nhanh chóng mặc xong quần áo.

Hắn sợ, vạn nhất nữ nhân này tỉnh lại cắn ngược lại mình, Tùy Qua có thể bị đả thương không dậy nổi. Nếu như đối phương muốn hắn "Chịu trách nhiệm"....Tùy Qua thật ra cũng không quá để ý, mấu chốt chỉ sợ đối phương xem hắn là loại "thừa nước đục thả câu".

- Cô tỉnh rồi?

Tùy Qua chính nhân quân tử hỏi.

- Nói nhảm, nếu tôi không tỉnh, có thể nói chuyện với anh không.

Ngự tỷ mị hoặc hừ một tiếng, cúi đầu xem xét trang phục "bơi lội" trên người mình:

- Anh vừa làm cái gì?

Đối với vấn đề này, Tùy Qua đã sớm có chuẩn bị, nói: 

- Trước tiên tôi cởi bỏ y phục của cô, sau đó ôm cô vào bồn tắm, lại dùng thuốc tắm bài độc cho cô, giải trừ dược lực của thuốc kích dục trên người cô. Ngoài ra, tôi thật sự không làm gì hết. Hiện tại, cô đã không có chuyện gì rồi. 

- Ừ. 

Ngự tỷ mị hoặc nói:

- Tôi chỉ có chút kỳ quái, tại sao anh không cởi hết quần áo của tôi?

- Cô ta nói vậy là có ý gì?

Trong lòng Tùy Qua có chút không giải thích được, chẳng lẽ cô gái này thật sự hi vọng mình xâm phạm cô ta hay sao?

- Nếu làm như thế, vậy rất không lễ phép rồi.

Tùy Qua rất quân tử nói.

- Nhưng chín mươi phần trăm cơ thể tôi đã bị nhìn thấy, sờ soạng, có lẽ anh còn lén lút hôn nữa. Tôi chỉ không rõ, anh lưu lại mấy đồ nội y này làm cái gì. Bất luận anh bài độc cho tôi, hay là anh làm chuyện khác, cởi hết không phải thuận tiện hơn sao?

Ngự tỷ mị hoặc lạnh nhạt nói: 

- Chẳng lẽ, anh thấy tôi không xinh đẹp?

- Không. . . Cô xinh đẹp, rất xinh đẹp.

Tùy Qua sắp chịu đựng không nổi, bởi vì khi mỹ nữ từ bồn tắm đứng dậy, hình ảnh đập vào mắt mình, khiến tiểu sơ nam Tùy Qua thật sự đau đớn.

- Hihi....tỷ tỷ chỉ đùa với cậu một chút thôi.

Nhìn thấy Tùy Qua khốn quẫn, ngự tỷ mị hoặc đột nhiên quyến rũ bật cười:

- Nếu dược lực của thuốc kích dục đã được giải trừ, tỷ tỷ muốn tắm một chút, cậu ra ngoài chờ hay muốn ở đây nhìn?

- Tôi ra ngoài chờ.

Tùy Qua cắn răng nói, ra khỏi phòng tắm, nhân tiện đóng cửa lại.

Chỉ chốc lát sau, trong phòng tắm vang lên tiếng nước chảy ào ào, còn có tiếng hát ngân nga.

Đúng vậy, cô gái còn ở trong phòng tắm hát ngân nga, tựa hồ nàng căn bản không xem Tùy Qua là người ngoài. Chẳng lẽ nàng không sợ dẫn sói vào nhà hay sao? Nhưng nàng quả thật có vẻ không sợ.

Tùy Qua luống cuống đợi trong phòng gần nửa giờ, vị ngự tỷ mị hoặc rốt cục cũng ra khỏi phòng tắm.

Nàng choàng một chiếc khăn tắm màu trắng, đầu tóc ướt nhẹp, bộ ngực cao vút, để lộ làn da như tuyết trắng, hai chân thon dài, cả người tản mát ra một loại mị hoặc tự nhiên.

Tùy Qua biết rất rõ, phía dưới khăn tắm, tuyệt đối là báu vật của tạo hóa.

- Có phải bây giờ cậu đang nghĩ, phía dưới khăn tắm tôi không mặc nội y? 

Ngự tỷ mị hoặc giống như yêu tinh, dễ dàng đoán được ý nghĩ của Tùy Qua.

Trước mặt Tùy Qua, nàng hoàn toàn không có vẻ khẩn trương, tự nhiên nằm xuống giường, lưng dựa vào gối, nói: 

- Tùy Qua tiểu đệ đệ, cậu đã đoán đúng, bổn cô nương hiện tại không mặc gì. Thế nào, có phải cảm thấy kỳ quái hay không?

- Làm sao cô biết tên tôi?

Tùy Qua rất kinh ngạc nhìn nàng: 

- Cô biết tôi?

- Dĩ nhiên, lập gia đình phải lấy "cỏ dại ca" chứ, nếu không nhận ra kỳ nhân như cậu, học ở Đông Đại không phải uổng phí sao? 

Ngự tỷ mị hoặc cười nói.

- Cô là học tỷ ở Đông Đại? 

Tùy Qua hỏi.

- Dĩ nhiên, tôi là hoa khôi của Đông Đại. 

Ngự tỷ mị hoặc nói, giọng nói rất khẳng định.

- Hoa khôi của trường? 

- Không giống sao? 

Ngự tỷ mị hoặc nói, 

- Vậy cô biết tôi là ai?

Tùy Qua lắc đầu, có chút xin lỗi nói: 

- Tôi còn chưa tìm đọc "Hoa thơm cỏ lạ" của Đông Đại. 

"Hoa thơm cỏ lạ", nghe nói là thứ do văn học xã Đông Đại và hiệp hội chụp ảnh liên hiệp làm ra, chủ yếu viết về các mỹ nữ tuyệt sắc của Đông Đại. Thứ này tựa như bảng xếp hạng mỹ nữ, hầu như trường nào cũng có. Nhưng Tùy Qua vì bận rộn tu hành, trồng cỏ, xác thực không có thời gian để ý tới những thứ này.

- Ài, thiệt thòi tôi tự xưng là hoa khôi Đông Đại, không ngờ lại không ai biết.

Ngự tỷ mị hoặc ra vẻ thất vọng. 

- Để cậu uổng công chiếm tiện nghi, nên cậu phải nhớ kỹ tên tôi, tỷ tỷ tên là Thẩm Quân Lăng, đừng quên. 

- Thẩm Quân Lăng ? Cái tên này nghe rất quen thuộc. 

Tùy Qua nói, tựa hồ từng nghe bọn Giang Đào, Cao Phong nhắc đến.

- Nói vuốt đuôi. 

Thẩm Quân Lăng hừ một tiếng,:

- Để lấy công chuộc tội, đi mua cho tôi bộ áo lót về đây. 

- Áo lót?

Tùy Qua không khỏi có chút khó xử: 

- Áo lót con gái?

Tùy Qua đồng học chưa bao giờ đi mua áo lót con gái.

- Chẳng lẽ cậu trông chờ tôi mặc áo lót con trai hay sao? Hay là cậu có sở thích đặc biệt như vậy? Áo lót của tỷ tỷ bị ngâm nước thuốc hỏng rồi, kêu cậu đi mua một bộ không được sao?

Thẩm Quân Lăng hừ một tiếng, chợt mỉm cười mị hoặc.

- Vừa rồi nếu cậu cởi sạch đồ của tôi, không phải đã không có chuyện gì rồi sao? 

- Cởi sạch?

Tùy Qua nghĩ thầm:

- Nếu thật sự cởi sạch đồ của cô, hiện tại sợ là có chuyện để nói rồi. 

Trong lòng biết nữ nhân này chỉ cố ý trêu chọc mình, Tùy Qua thầm than một tiếng, đứng dậy nói: 

- Vậy để tôi đi mua áo lót cho cô. 

Dù sao, Thẩm Quân Lăng cũng vì Tùy Qua mới bị cuốn vào chuyện này, về tình về lý, Tùy Qua cũng nên có trách nhiệm đến cùng. May mắn là, Thẩm Quân Lăng không có thương tổn gì, nếu không Tùy Qua nhất định sẽ vì vậy mà áy náy .

- Tiểu đệ đệ, mua cho tỷ tỷ áo lót Tiên Đới Nhĩ, cúp D nhé.

Thanh âm mị hoặc của Thẩm Quân Lăng vang lên phía sau Tùy Qua, khiến lòng người ngứa ngáy.

Bước ra từ khách sạn, Tùy Qua thở hổn hển.

Cô gái tên là Thẩm Quân Lăng này, quả thực chính là một yêu tinh.

Ở chung với nàng, bất cứ lúc nào cũng có cảm giác "Đau khổ", bởi vì nàng luôn vô tình cố ý trêu chọc dục vọng và vọng động phạm tội của Tùy Qua, nhưng Tùy Qua biết rất rõ, loại nữ nhân này tuyệt đối không dễ dàng bị chinh phục giống như biểu hiện của nàng.

Nàng kiều diễm giống như hoa hồng, nhưng là hoa hồng có gai, làm không tốt còn bị cào chảy máu.

Sau khi uống một lọ nước đá trong quán nước vỉa hè, Tùy Qua tiến vào một cửa hàng tổng hợp gần đó.

Sau khi tiến vào, Tùy Qua chạy thẳng tới khu áo lót con gái.

Nếu là khu áo lót phụ nữ, dĩ nhiên tất cả hàng hóa đều là áo lót phụ nữ rồi, người thường xuyên qua lại ở đây, đương nhiên cũng là nữ nhân.

Đừng thấy hiện tại là thời đại mở cửa, nhưng nam nhân cùng đi mua áo lót với nữ nhân cũng không nhiều, chỉ lác đác mấy người.

Sự xuất hiện của Tùy Qua đồng học, quả thực chính là một lá cây trong muôn hoa.