Yêu Là Chuyện Không Hề Dễ

Chương 37




Chap 37 :

Tôi đang ngủ ngon , mơ đẹp , miệng chảy dãi thì bên cạnh , con An dậy từ lúc nào , và hình như nó đang cố gọi tôi thì phải .

'' Dậy ngay ! Dậy ! Dậy ! Đồ con lợn này =''= '' An bực mình kêu lên , dùng bàn tay tiểu thư cả đời không cầm chổi quét nhà lần nào đánh bôm bốp lên người tôi .

Tôi chép miệng một cái , nghiêng người sang bên kia ngủ tiếp , không thèm quan tâm tới ai kia đang không ngừng hò hét dữ dội .

An thấy tôi không động tĩnh , đang tức lại càng thêm tức . Nó rút dép tông con thỏ siêu xinh đang đi ở chân ra , đánh 1 phát mạnh vào bờ mông tròn trịa của tôi =...= Ôi ! Đau thấu trời xanh !

Tôi vội vã bật dậy , mặt mày khó chịu ,xuýt xoa cái mông , quát lên : '' Đauuuuuuuu ! ''

Chưa kịp tỉnh ngủ thì cái dép liền được dí sát vào mặt tôi , còn người cầm nó , con An thì đang hất mặt nhìn tôi kiêu ngạo : '' Ai bảo mày không dậy ngay hả ? Kêu cái gì , muốn ăn thêm à ? Tao có chuyện quan trọng đây . ''

Tôi bĩu môi , mặt hằm hằm : '' Chuyện gì ? Có phải chuyện con vịt chết đuối ở bể bơi trẻ em không ? Hay là 2 con mèo đầu gấu ở khu D đang choảng nhau rụng lông ?? '' Tôi dụi dụi mắt , thật là , đang ngủ ngon ...

An thu hồi lại chiếc dép , mặt trở nên nghiêm trọng : '' Có chuyện thật đấy ~ Mày nhớ không ? Tối qua ... ''

Chưa để An nói hết , tôi lập tức ngắt lời : '' Nhớ ư ? À , chuyện hôm nay chúng ta đi chơi phải không ? ừ , đi thôi ~ '' Tôi bước khỏi giường , đi thẳng tới nhà vệ sinh .

An mở miệng định nói gì đó nhưng lại thôi , nó cúi gầm mặt xuống , lí nhí : '' ừ ... ''

Tôi cau mày khó hiểu ~ Biểu cảm vậy là sao chứ ???

xxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxx

Tôi đẩy cửa phòng ra nhìn trời . Chà ! Thật trong xanh và lộng gió . Thời tiết thật thích hợp để đi chơi ~~ Tôi tự tin từng bước ra khỏi phòng , tưởng trời nắng vỡ đầu thì ở nhà đi cho rồi .

1 lát sau , An mới lò dò đi ra . Nó nhìn tôi cười khì khì : '' Đợi lâu không ? ''

Tôi cũng quay ra cười với nó : '' À , cũng không lâu lắm ! May quá tao không phải bạn trai mày , không thì chúng ta chia tay lâu rồi cưng ạ . '' Lại còn dám hỏi hả ? Bệnh tiểu thư , ngồi trước gương trang điểm , ngắm nghía cả tiếng luôn .

An bĩu môi , tự tin đi xẹt qua tôi , nói : '' Mày mà là bạn trai tao thì không cần đợi tới bây giờ tao cũng chia tay mày luôn rồi . Bạn trai quái gì thấp hơn bạn gái mình tận 10 phân , lại gầy gầy , đen đen nữa chứ ... ''

Tôi cười lớn , tiến lên trước bá vai bá cổ nó , nói thật to : '' Chúng ta là 1 cặp đũa lệch sinh đôi và xinh đẹp ah~ ''

An liếc nhìn tôi châm chọc : '' Chúng ta giống nhau nhưng chỉ có mỗi tao xinh đẹp thôi ! ''

'' Gì chứ ? Con nhỏ này ... '' Tôi phá lên cười lớn , thật là chảnh quá nha ! ! !

Hôm nay bọn tôi mặc giống nhau y xì đúc . Váy trắng , nơ hồng , tóc xõa ra uốn xoăn nhẹ . Nhưng nhìn tới nhìn lui thì quả nhiên con An vẫn vô cùng nổi bật . Nó cao , nó xinh đẹp , dáng nó chuẩn nên mặc gì cũng đẹp hết trơn T__T Gato quá mà .

Bước ra khỏi kí túc xá chưa được bao lâu thì tôi phát hiện ra sự kì lạ . Đó là tất cả mọi người trong học viện đều quay ra nhìn bọn tôi rồi xì xì xào xào bán tán gì đó . Thấy là lạ , tôi quay ra nhìn An :

'' Gì thế ? Sao bọn họ lại nhìn chúng ta như vậy ? ''

An nó nhìn xung quanh , mặt sa sầm lại , chỉ cười trừ , lầm bầm : '' Có gì đâu , chắc tại bọn mình nổi quá ... ! '' Nó cắn môi rồi nói tiếp : '' Đi nhanh thôi ! '' Rồi nắm lấy tay tôi lôi đi

'' @@ Từ từ nào ~ '' Tôi vội vã nhấc chân lên chạy . Nó làm sao vậy ?

'' Nhanh thì nhanh lên . '' Giongj An có chút bực bội . Max khó hiểu @@

Vì nó kéo tôi đi nên tôi cũng chả để ý đường xá như nào nữa , cứ chạy như bay theo nó thôi ! Phù , đúng là chân đà điểu @@ quái gì chạy nhanh thế không biết .

'' Phù ~ Từ ... từ thôi ! '' Tôi nói gấp gáp . Lúc đi xẹt qua 1 tốp sinh viên , tôi có nghe được loáng thoáng gì đó .

'' Có đúng là con nhỏ trên bảng tin đó không ? ''

'' Chắc chắn ! Là nó đó ... ''

'' Con lùn lùn ý ... ''

...

Tôi có chút ngạc nhiên . Con nhỏ trên bảng tin ? Bảng tin gì ? Tôi ngẩng mặt lên nhìn An , hình như có gì đó là lạ ở đây ... ??

Tôi đứng khựng lại '' Khoan , khoan đã . '' Con nắm tay An kéo lại . Nó quay lại , hất tay tôi ra , vẻ mặt giận dữ : '' Làm sao ??? ''

Cáu cái gì chứ T__T Mà thôi kệ đi ! Tôi nhìn xung quanh rồi ghé sát vào tai nó , thì thầm : '' Hình như ảnh tao xuất hiện trên bảng tin trường thì phải , mày có biết phải không ? ''

Nó cau mày khó chịu , đẩy tôi ra rồi nói : '' Không biết ~ Không biết gì hết . ''

Tôi lùi lại sau 3 bước . quái ! Tôi làm gì nó mà nó nỡ đẩy tôi ah~ T__T Đẩy rất mạnh là đằng khác . Tôi hỏi gì sai sao ? T__T Đã bảo là rất lạ mà .

Tôi còn chưa định hình lại được thì nó lại tiến tới nắm lấy cổ tay tôi lôi đi : '' Đi thôi ! Đi mau . ''

Tôi khó chịu giằng lại , nó cáu cái gì chứ ??? Tôi cũng phát cáu rồi đây : '' Không ! Tao phải ra bảng tin trường xem có chuyện gì đã . Nhanh thôi ! ''

'' Đã bảo không có gì mà ='= Đi đi mau . ''

'' Mày bảo mày không biết sao lại chắc chắn không có gì cả ? @@ Buông ra . '' Tôi gào lên .

'' Đã bảo là không có gì mà . '' An nó cũng không chịu nhún nhường '' Ba cái ảnh vớ vẩn thôi ! ''

'' Thì cứ đi xem đã làm sao ? @@ Biết đâu là ảnh tao ... ''

'' Là ảnh tao ! Được chưa ? Đi mau ! ''

'' Thì ảnh ai cũng ra xem thử coi nào @@ ''

Đôi bên giằng co dữ dội . Đúng lúc đó , có khoảng độ 7,8 người từ xa chạy tới , tay cầm theo điện thoại , chỉ về phía tôi rồi nói to : '' Kia rồi ! ''

Rồi bọn họ nhanh chóng chạy đến , nhảy vào giữa trận chiến . Còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra thì bọn họ lập tức đẩy An ra , vồ lấy tôi như bắt được vàng :

'' Chị ơi ! Cho em chụp tấm ảnh . ''

'' Em chụp với chị một tấm nhé !

'' Em ơi ! Chị có thể hỏi đôi câu không ?? ''

...

'' Oái ! '' An bị đẩy ngã chúi ra sau . Nghe tiếng nó kêu thì có vẻ đau lắm ! Nó bật khóc tức tưởi rồi loạng choạng đứng dậy chạy một mạch đi . @@

'' An ơi ! An ! '' Tôi gọi theo . Vừa định quay người chạy đi thì lại thêm 1 tốp nữa chặn đường đòi chụp hình chung . @@ Oài , sao bỗng dưng lại thành người nổi tiếng như thế này cơ chứ ???

Người đổ xô đến ngày một đông . Tôi còn không xác định được chuyện gì đang xảy ra nữa . Bọn họ chụp ảnh tôi lia lịa rồi hỏi ba câu nghe rất khó hiểu @@ Ai tốt bụng cho tôi biết chuyện gì đang xảy ra với .

'' Xin tránh đường dùm cho ! '' Tôi mỉm cười xã giao , mồ hôi túa ra như tắm .

'' Em ơi ! Em nghĩ sao khi được chọn làm công chúa gió ? ''

'' Em có bí quyết gì mà được chọn vậy ? ''

'' Đêm đó là cố tình hay vô tình ??? ''

'' Dạ ! '' Tôi trố mắt : '' Gì cơ ? ''

'' Gỉa vờ gì nữa ... ''

'' Làm thế nào mà em lại được hoàng tử gió chọn vậy ? ''

'' Chị công chúa gió ơi , em chụp với chị 1 tấm được không ?

'' Gato quá mà ~ ''

'' Yêu nhau lâu chưa ? ''

'' Học lớp nào đấy ?? ''

...

Tôi như bị á khẩu trước hàng loạt tấn công dồn dập của các câu hỏi . Công chúa gió ư ? Truyền thuyết mới à ???