Yêu Nghiệt Khuynh Thành: Minh Vương Độc Sủng Cưng Chiều Phi

Chương 3-1: Làm nữ nhân của ta (2)




Tô Tiểu Vũ nhàn nhạt liếc hắn một cái, hừ lạnh “Nếu không có chuyện gì khác, ta đi” Nam nhân này luôn mang cho nàng cảm giác nguy hiểm, trong tiềm thức, nàng không muốn ở bên cạnh hắn, thấy hắn không nói chuyện, từ trong ngực hắn lưu loát thoát ra, chuẩn bị rời đi.


“Vũ Các chủ, vũ công tử, phong thái như tiên, phong thái tuyệt luân, không ngờ lại là một mỹ nhân ……” Hồng y nam tử không nhanh không chậm mở miệng, đi qua Tô Tiểu Vũ dựa vào bên cây, cười đến quỷ dị, hắn nhận ra được Ngân Diện nam tử kia, một trong tứ đại quản sự Vũ Các, hắn gọi vật nhỏ là chủ tử, không cần nói cũng biết thân phận, xem ra , vật nhỏ này còn thật nhiều bí mật.


Bước chân Tô Tiểu Vũ dừng lại một chút, nhưng chưa dừng hẳn.


“Vũ Các tra xét lâu như vậy mới tra được tin tức, mẹ ngươi bị bắt, sợ không phải người đơn giản, ngươi xác định , ngươi có thể cứu trở về?” Hồng y nam tử không gấp gáp, tiếp tục cười nói .

Vũ Các nhiều năm qua luôn tìm kiếm một nữ tử , mới vừa nghe Tô Tiểu Vũ và Ngân Diện đối thoại, “ phu nhân ” kia chính là mẫu thân của vật nhỏ, nhìn dáng vẻ vật nhỏ quan tâm mẫu thân như vậy, người nọ nhất định đối sử với nàng rất tốt, không thấy tìm thấy, chỉ có một nguyên nhân, chính là bị người bắt đi .

Vốn đoán một chút thôi, lại thấy Tô Tiểu Vũ đột nhiên quay đầu, trong mắt hiện lên sương lạnh, thần sắc nghiêm nghị, một cỗ khí tức lạnh như băng từ quanh thân nàng tản ra, là một loại lạnh lùng đến cực hạn.

“Ngươi muốn chết.” Edit+Beta: LanhThienNhi255.


Tiếng nói dễ nghe, giờ phút này tràn đầy giá lạnh, rồng có vẩy ngược, động vào sẽ chết ngay tức khắc, mẫu thân chính là vẩy ngược của Tô Tiểu Vũ, mà trong lời nói của hồng y nam tử, hoàn toàn chọc giận Tô Tiểu Vũ, hắn có thể sàm sỡ nàng, bởi vì sức mạnh cách xa nhau, nàng nhẫn!Nhưng chạm đến mẹ nàng, dù là cá chết lưới rách, nàng sẽ không tha cho hắn.

Hồng y nam tử sửng sốt, sau khi hơi ngạc nhiên khi thấy đôi mắt nàng tràn đầy sự đau khổ, trong mắt hắn tràn ra đau lòng, xem ra vật nhỏ rất quan tâm tới mẫu thân của nàng, e rằng Vũ Các đã tìm nhiều năm, nhiều năm như vậy, vật nhỏ nhất định rất khổ sở, nghĩ tới đây, trong lòng hơi nhói đau, đã lớn như vậy, hôm nay hắn mới biết được, thì ra là hắn cũng biết đau lòng.

Lời nói lạnh lùng của nàng, hắn làm như không nghe, không thấy rõ động tác hồng y nam tử, trong nháy mắt xuất hiện trước mặt Tô Tiểu Vũ, muốn đưa tay kéo nàng, nhưng không nghĩ nàng sẽ phản kháng, một chưởng đánh tới mang theo nội lực, bị hắn nhẹ nhàng tránh qua, sau lưng vang lên một tiếng thật lớn, một gốc cây cây lê to ngã xuống đất vang rầm.

Hồng y nam tử hí mắt, giọng nói mang theo chút bị thương, “Vật nhỏ, ngươi thật đúng là sẵn sàng đả thương ta.” Chưa nói xong, động tác không chậm nửa phần, né tránh công kích kế tiếp của Tô Tiểu Vũ.

Tô Tiểu Vũ không biết là đang làm sao, nàng rất ít nổi giận như vậy, cho dù là Tô Nghệ Tuyền cùng mẫu thân nàng ta nhục mạ nàng, nàng chỉ ghi nhớ thù đó, sau này nàng sẽ trả lại gấp trăm ngàn lần.

Nhiều năm như vậy, nàng đã sớm học được cách khống chế tâm tình của mình, nhưng không biết vì sao, vừa đụng phải người này, ẩn nhẫn của nàng đều biến mất không thấy tăm hơi, nghĩ đến điều này, trong lòng càng tức giận, chưởng phong càng thêm sắc bén , dù đánh không lại, cùng lắm thì, cá chết lưới rách. Edit+Beta: LanhThienNHi255.



Đã tám năm trôi qua, Tô Tiểu Vũ lần đầu tiên quên mất việc tìm mẫu thân, không để ý mọi thứ muốn phát tiết.

Hồng y nam tử nhìn ra được Tô Tiểu Vũ muốn phát tiết, trong mắt hiện lên ý cười, chỉ né tránh, không đánh lại, dường như muốn mặc cho nàng phát tiết, nhưng khi hắn nhìn thấy ống tay áo bị rách, rốt cục có chút kinh ngạc, hắn biết Tô Tiểu Vũ võ công lợi hại, nhưng không nghĩ đến có thể tiếp cận gần người hắn, phải biết rằng, hắn mặc dù không có phản kháng, nhưng tốc độ né tránh không có ý chậm lại.

Hơi cau mày, không để cho nàng làm liều, trong lòng bàn tay ngưng tụ nội lực, trực tiếp hóa giải chưởng lực Tô Tiểu Vũ, cầm bàn tay non mềm của nàng, một cỗ lực lượng nhu hòa hóa giải lực đạo trong tay nàng, nàng kéo vào trong ngực.

“Liều lĩnh!”