Yêu Thần Ký

Chương 337: Huyệt vị khai mở




Công pháp tu luyện của Nhiếp Ly nắm giữ một ít vũ đạo lý niệm, làm Long Vũ Âm tràn đầy hiếu kỳ. Nàng hoàn toàn chưa tiếp xúc qua võ đạo lĩnh vực cho nên Long Vũ Âm đối với Nhiếp Ly hoàn toàn kính phục. Từ khi Nhiếp Ly tiến hành giúp nàng canh tranh vị trí Long Ấn Thế Gia gia chủ, nàng đã liên hệ một số người trước kia theo phụ thân mình, đoán chừng không lâu sau sẽ có tin tức.

Tiếp đó phải giúp Long Vũ Âm đả thông huyệt vị, Nhiếp Ly lấy trong không gian giới chỉ một bộ kim châm ra.(DG: lấy tay mà châm, kim làm gì vừa đau vừa không phê:v).Long Vũ Âm bộ dạng có chút co quắp, dáng vẻ khẩn trương, đôi má có chút nóng lên, nàng cảm thấy bối rối. Dù sao đây là lần đầu tiên nàng cùng nam nhân ở chung một phòng giữa đêm hôm khuya khoắt.

Đem hết thảy chuẩn bị hoàn tất, Nhiếp Ly nhìn về phía Long Vũ Âm nói: "Thoát y đi."

"A" Long Vũ Âm nghẹn ngào.

"Ngươi không thoát y ta như thế nào hạ châm?" Nhiếp Ly nói ra, trong mắt hắn, Long Vũ Âm bất quá vẫn chỉ là một tiểu cô nương mà thôi, cho nên hắn cũng không để ý quá nhiều.

Long Vũ Âm hai má nóng hổi, hồng đến cả cổ, bất quá sau một lát, nàng cắn răng, đem váy dài trên người chậm rãi cởi ra, lộ ra bờ vai mượt mà. Sợi tơ váy dài phiêu rơi xuống, lồng ngực nàng cột một sợi tơ màu trắng, siết rất chặt, hiện lên đường cong no đủ, mượt mà. Thật không thể tin nổi, thật tuyệt vời (nguyên văn: Thực khó có thể tưởng tượng, nếu như thả sẽ là cái gì tốt.) Long Vũ Âm ngẩng đầu liếc nhìn Nhiếp Ly, khẽ cắn răng, do dự 1 hồi, thấy Nhiếp Ly chậm chạp không nói gì, nàng định thoát y tiếp.

"Đợi một chút, như vậy đủ rồi" Nhiếp Ly tranh thủ thời gian, ngăn cản, hắn không khỏi toát mồ hôi, như vậy có thể châm cứu được rồi a, nếu cởi tiếp chắc ta chết (DG: tà dâm nổi dậy rồi, thế mà lúc nãy bảo không để ý).

Long Vũ Âm cũng thu lại hai tay, nàng lúc này vẫn có chút khẩn trương, may mắn không cần cởi băng quấn ngực. Bằng không mà nói cũng quá mất mặt.

Nhiếp Ly đi đến bên cạnh Long Vũ Âm, nương theo ánh đèn, da thịt Long Vũ Âm hiện ra trong suốt. Nàng dùng một cái dây vải màu lam nhạt, đem tóc hoàn toàn buộc ở trên đỉnh đầu, lại có một loại khác hàm súc thú vị.

Nhiếp Ly cầm lấy một cây châm nhỏ thật dài, đi đến Long Vũ Âm sau lưng. Ánh mắt rơi vào chỗ cổ trắng nõn của nàng, tay cầm lấy châm nhỏ, hướng phía trung tâm cột sống chậm rãi ghim xuống.

“Ư" Long Vũ Âm không khỏi rên một tiếng, theo lý thuyết lấy Xích Long huyết mạch thân thể, bị một cây châm nhỏ như vậy đâm vào, phải không có cảm giác đau đớn mới đúng. Nhưng mà Nhiếp Ly châm này đâm xuống, Long Vũ Âm cảm giác được một cổ đau đớn kịch liệt thuận truyền khắp toàn thân, loại đau này sở tựa như ngàn vạn con kiến tại trên thân thể gặm cắn.

Ngay sau đó, một dòng nước ấm theo cột sống chung quanh nhanh chóng hướng toàn thân chảy xuôi, sau đó đánh thẳng vào tứ chi bách mạch. Lực lượng thật kinh người,Long Vũ Âm không cách nào tưởng tượng, cổ lực lượng này lại là giấu ở trong huyết mạch của nàng.

Nhiếp Ly xuất ra cây châm nhỏ thứ 2, tại Long Vũ Âm phía sau lưng cột sống huyệt vị chậm rãi ghim xuống

cây thứ 3, cây thứ 4, cây thứ 5...

Chớp mắt thời gian, trên thân mình Long Vũ Âm có trọn vẹn hơn mười cây châm nhỏ. Làn da nàng nhè nhẹ đỏ ửng, trở nên nóng bừng, trên người rịn ra từng giọt mồ hôi.

"Ta đã dùng kim châm trải rộng khắp các trọng yếu huyệt vị, kế tiếp trong cơ thể ngươi Xích Long huyết mạch lực lượng sẽ từ từ mà thức tỉnh. Sau đó trùng kích của ngươi bách mạch. Ngươi ở nơi này dốc lòng tu luyện a" Nhiếp Ly nói, hắn thở ra một hơi, rốt cục hoàn thành. Châm cứu cho Long Vũ Âm tốn rất nhiều sức lực.

Nhiếp Ly nhìn thoáng qua Long Vũ Âm ngồi xếp bằng tu luyện, mở cửa phòng đi ra ngoài. Sau đó nhẹ nhàng mà đóng cửa lại.

Đột nhiên một thân ảnh ra hiện tại bên người hắn, Nhiếp Ly trong nội tâm cả kinh, nhìn thoáng qua bên cạnh, hóa ra là Tiêu Ngữ.

"Làm ta giật cả mình, ngươi dùng cái gì chiến kỹ, xuất quỷ nhập thần vậy?!." Nhiếp Ly không khỏi một câu nói ra. Hắn đối với Tiêu Ngữ không phòng bị, cho nên mới bị Tiêu Ngữ tới gần như vậy mới phát hiện. Tiêu Ngữ mặt đen lại, biểu lộ vẻ khó chịu.

Chứng kiến Tiêu Ngữ căm tức bộ dáng, Nhiếp Ly hỏi "Làm sao vậy? ta cũng không có thiếu nợ ngươi a?"

Tiêu Ngữ trừng mắt liếc hắn, trầm giọng nói: "Nhiếp Ly, ngươi làm chuyện như vậy, không phải phụ lòng Ngưng Nhi sao?"

"Làm chuyện như vậy? Là sao?" Nhiếp Ly sửng sốt một chút, lập tức nghĩ tới điều gì, giật mình cười nói: "Ý ngươi nói là Long Vũ Âm? Ha ha, tính là gì? Sao lại thành phụ lòng Ngưng nhi chứ?"

"Ngươi làm gì thì tự ngươi biết" Tiêu Ngữ hừ lạnh một tiếng, xoay người quay đầu đi chỗ khác, hướng ra phía ngoài. (DG: mình có cảm giác thằng Tiêu Ngữ này là gái giả trai và yêu anh main cmnr:v)

"Này, Tiêu Ngữ, ngươi hiểu lầm rồi a" Nhiếp Ly đối với Tiêu Ngữ bóng lưng gấp giọng gọi theo.

Thế nhưng mà Tiêu Ngữ căn bản không nghe Nhiếp Ly, rất nhanh mà trở về gian phòng của mình, bành một tiếng đóng cửa lại.

Nhiếp Ly sửng sốt, Tiêu Ngữ người này làm sao vậy? Hoàn toàn không cho hắn cơ hội giải thích hơn nữa chuyện này, như thế nào cũng không nên làm Tiêu Ngữ để ý tới chứ? Chẳng lẽ Tiêu Ngữ đối Long Vũ Âm có ý tứ? Nếu như vậy, cái kia Tiêu Ngữ bão nổi cũng có thể hiểu được. Nhưng Tiêu Ngữ cùng Long Vũ Âm tổng cộng mới gặp nhau mấy lần?

Tiêu Ngữ cái người bán nam bán nữ này sẽ không đối với chính mình có ý tứ chứ? Nhiếp Ly không khỏi một hồi lạnh gáy, chẳng lẽ Tiêu Ngữ có sở thích quái dị? Nam nữ đều không tha?

Nhiếp Ly đã từng hoài nghi tới Tiêu Ngữ không phải là nam nhân, dù sao người này có chút hành vi ẻo lả, nhưng là hắn để ý mãi không thấy thêm được cái gì, cuối cùng chỉ có thể đem Tiêu Ngữ kết luận thành bán nam bán nữ.

Suy nghĩ một chút, Nhiếp Ly bỏ qua cái ý tưởng này, hẳn là hắn suy nghĩ quá nhiều a.

Đại khái hơn một giờ sau đó, Nhiếp Ly đang trong phòng của mình đột nhiên một cổ cường đại khí tức phóng lên trời.

Long Vũ Âm trong cơ thể Xích Long huyết mạch lực lượng hoàn toàn bị kích phát, dựa theo cổ hơi thở này, ít nhất nàng đã là ngũ mệnh cảnh giới, hơn nữa tương lai tu vi tuyệt đối sẽ tăng mạnh.

Biết rõ Long Vũ Âm huyệt vị mở ra hoàn tất, Nhiếp Ly đẩy cửa phòng ra đi vào.

"A" Long Vũ Âm phát ra một tiếng thét chói tai.

Nhiếp Ly sửng sốt một chút, ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy quần áo trên người Long Vũ Âm đã sớm bị thiêu đốt hầu như không còn, hai tay thì che lấp trước ngực tránh né ánh mắt Nhiếp Ly bất quá không che giấu hết được xuân quang, Nhiếp Ly nhanh chóng thu hồi ánh mắt, lúng túng lui ra.

Sau một lát, Long Vũ Âm một lần nữa mặc quần áo xong, cúi đầu bước ra, trên mặt còn một mảnh hồng nhuận phơn phớt.

Không khí có điểm quái dị.

Nhiếp Ly sờ lên đầu, đánh trống lảng nói: "Thế nào, huyệt vị đều giải khai sao?"

"Ừ, đều giải khai." Long Vũ Âm khuôn mặt đỏ lên, nhẹ gật đầu, Nhiếp Ly phương pháp xác thực quá cường đại, khiến cho tu vi của nàng tăng lên nhiều cấp bậc, làm cho nàng hiện tại có cảm giác như đang nằm mơ.

"Nếu đều giải khai, vậy là tốt rồi." Nhiếp Ly mỉm cười nói ra.

Long Vũ Âm nhẹ nhàng “ừ” một tiếng, nàng đối Nhiếp Ly tràn đầy cảm kích, đương nhiên ngoại trừ cảm kích bên ngoài, trong lòng của nàng còn có một loại khác tình cảm, bất quá hiện giờ chính nàng cũng không có hiểu rõ.

"Ngươi sau khi trở về cố gắng củng cố tu vi đi, kế tiếp tu vi nhất định sẽ đột nhiên tăng mạnh" Nhiếp Ly cười một cái nói, "Tu vi của ngươi mạnh như vậy, ta không thích hợp làm sư phụ của ngươi nữa rồi"

Long Vũ Âm ngẩng đầu nhìn về phía Nhiếp Ly, vội vàng nói ra: "Mặc kệ tu vi thế nào, ngươi đều là sư phụ của ta."

Nhiếp Ly cười ha ha một tiếng: "Ta chỉ là đùa thôi. Ngươi nhanh đi về đi, đêm hôm khuya khoắt, người khác trông thấy sẽ nghĩ rằng ta đã làm gì ngươi a"

"Ưm." Long Vũ Âm đôi má nóng lên, gật đầu nói, nàng bước đi vài bước, lập tức quay đầu lại nói: " sư phó, ta hôm nào lại đến" sau đó nàng thả người phi vút đi, tốc độ rất nhanh, sợ bị Nhiếp Ly gọi lại

Sau 1 lúc, Nhiếp Ly thu hồi ánh mắt, không khỏi cười khổ một cái nàng tới một lần Tiêu Ngữ đã hiểu lầm, lần sau lại đến giữa đêm thì không biết sẽ có chuyện gì xảy ra a.

Long Vũ Âm từ chỗ Nhiếp Ly trở về, hướng thiên linh viện trên đường nhỏ đi tới.

Một thân ảnh bỗng nhiên mà hiện ra, ngăn cản Long Vũ Âm, người này là Hồ Dũng, chỉ thấy Hồ Dũng mặt đen lên, nhìn chằm chặp Long Vũ Âm.

"Long Vũ Âm, ngươi đêm hôm khuya khoắt đã đi nơi nào?" Hồ Dũng hai tay nắm chặt thành quyền, trên cánh tay nổi gân xanh, vẻ mặt nổi giận bộ dáng.

"Ngươi theo dõi ta?" Long Vũ Âm ánh mắt phát lạnh, nàng hướng bên cạnh đi đến, hừ lạnh một tiếng nói: " mặc kệ ta đi nơi nào, ngươi đều không có quyền xen vào, về sau mà theo dõi ta, đừng trách ta không khách khí"

"Long Vũ Âm, ta biết rồi, ngươi thực chất bên trong chính là một cái dâm phụ. Rõ ràng hơn nửa đêm còn đi tìm dã nam nhân, quả thực không biết hổ thẹn" Hồ Dũng chỉ vào Long Vũ Âm chửi ầm lên, hắn rốt cục nhịn không được.

"Ngươi nói cái gì? Ngươi lặp lại lần nữa?" Long Vũ Âm lạnh lùng trừng mắt Hồ Dũng.

Hồ Dũng chỉ vào Long Vũ Âm mắng to: "Long Vũ Âm, ta chính là mắng ngươi làm sao vậy? Đừng quên ngươi là vị hôn thê của ta, ngươi còn không thủ nữ tắc, ta sớm muộn sẽ giết tên gian phu kia"

Long Vũ Âm sắc mặt càng mà khó coi, bất quá nàng cũng không phải loại người thích cãi nhau,khí cơ đã tập trung vào Hồ Dũng, khuôn mặt đầy sát khí.

Cảm giác được Long Vũ Âm trên người hiện ra khủng bố sát khí, Hồ Dũng không khỏi ừng ực mà nuốt từng ngụm từng ngụm nước bọt, vừa rồi hắn bị chọc tức, cái gì lời nói đều mắng ra miệng rồi, hiện tại rốt cục cảm thấy một tia sợ hãi.

"Chỉ bằng ngươi phế vật này, cũng xứng với ta? Đừng tưởng rằng có gia tộc làm chỗ dựa là muốn gì cũng được, ngươi hèn nhát như thế cũng muốn làm vị hôn phu của ta?" Long Vũ Âm đi đến Hồ Dũng trước người, chân phải đột nhiên xuất cước, bành một tiếng đá vào Hồ Dũng dưới đũng quần.

Hồ Dũng miệng đã trương thành hình tròn, nhưng lại không phát ra được thanh âm nào, sắc mặt chậm rãi trở nên tái nhợt, hai tay run rẩy che dưới đũng quần, hai chân càng không ngừng run lấy, bành một tiếng ngã trên mặt đất, toàn thân cong thành con tôm luộc.

Hắn toàn thân mồ hôi lạnh ứa ra, Long Vũ Âm một cước này, vừa vặn đá vào hắn vị trí mấu chốt, cùng lần trước tình huống giống như đúc.

Đáng thương Hồ Dũng, trước khi bị Long Vũ Âm phế đi một lần, tựa hồ vẫn là không có nhận ra giáo huấn.

"Thiếu gia, ngươi làm sao vậy?"

"Thiếu gia "

Bên cạnh bụi cỏ mấy cái tùy tùng hô to gọi nhỏ mà vọt ra.

Nhìn thoáng qua Hồ Dũng nằm giữa đám, Long Vũ Âm hừ lạnh một tiếng, thả người phi vút đi.