Yêu Thần Ký

Chương 431: Ly Khai




Nhiếp Ly nào có thể lường trước sẽ phát sinh chuyện như thế, mở to hai mắt nhìn.

Chỉ thấy Long Vũ Âm lúc này, tựa như Cửu Thiên Thần Nữ giáng thế, trên người không còn một mảnh vải, bộ ngực ngạo nghễ đầy đặn, đường cong hoàn mỹ, khiến cho người ta khó có thể dời ánh mắt đi.

Lực lượng vô cùng cường đại từ thần môn trên đỉnh đầu rót vào cơ thể Long Vũ Âm.

Long Vũ Âm cắn răng cố nén đau đớn kịch liệt, cố sức mở to mắt, chứng kiến tình trạng của mình, lại thấy ánh mắt kia của Nhiếp Ly, hai má nhất thời đỏ ửng một mảng: "Huynh...không được nhìn!"

Nhiếp Ly cười một tiếng, ánh mắt dời đi chỗ khác. Dù sao Nhiếp Ly coi như sống hai đời người, mặc dù thấy hết của Long Vũ Âm, cũng vẫn bình thản ung dung như thường.

Hồi lâu sau, rốt cuộc ý thức Long Vũ Âm thanh tỉnh rất nhiều, khiếp sợ với lực lượng có được trước mắt.

Tu vi của nàng xác thực trực tiếp từ Thiên Chuyển cảnh bước chân vào Long Đạo cảnh, hơn nữa ít nhất là Long Đạo cảnh lục trọng trở lên. Trong cơ thể vẫn còn cỗ lực lượng mênh mông mãnh liệt chưa có hấp thu, nếu đem tất cả những lực lượng này sử dụng, phỏng chừng tu vi còn có thể tăng lên đến mấy cấp độ, bước vào Vũ Tông cấp cũng không quá khó.

Ngoại trừ một thân tu vi bên ngoài, trong đầu của nàng còn hiện ra từng câu chân quyết, đây là pháp quyết tu luyện của Thiên Nguyên Đại Đế.

Long Vũ Âm vội vàng lấy y phục mặc lên, hiện ra vẻ xấu hổ không thôi.

"Ta đem mạng của ngươi cách đến thần mạch đều thay đổi hoàn toàn, sau này tu vi của ngươi sẽ tiến triển cực nhanh!" Thiên Nguyên Đại Đế cười cười nói, "Ta chưa bao giờ thu nhận đệ tử, xem như ngươi là đệ tử nhập môn đầu tiên của ta đi!"

Thiên Nguyên Đại Đế dạng cường giả cấp bậc này, sớm đã khám phá thế sự hồng trần, đương nhiên sẽ không để ý, hơn nữa ông ta chỉ còn sót lại là một tia ý niệm mà thôi.

Long Vũ Âm hai gò má ửng hồng nhìn thoáng qua Nhiếp Ly, vừa mới rồi Nhiếp Ly đã nhìn thấy hết của nàng, nhưng nàng mặc kệ, dù sao chuyện này Nhiếp Ly cũng phải chịu trách nhiệm!

Nhiếp Ly xoay đầu lại, chứng kiến vẻ mặt thẹn thùng kia của Long Vũ Âm, trong đầu không khỏi hiện ra từng hỉnh ảnh vừa rồi. Không thể không nói, dáng người Long Vũ Âm không thể chê được, cực kỳ gợi cảm. Qua vài năm sau, đoán chừng tuyệt đối không thua kém mẹ nàng.

Thời khắc này Long Vũ Âm đã mặc vào một bộ y phục màu trắng nhạt, lại thêm thần thái e lệ rụt rè, cùng với mấy phần thẹn thùng động lòng người.

Nhiếp Ly còn cho là mình hoa mắt, phía trước là Long Vũ Âm nữ nhân bạo ngược đây sao?

"Khụ khụ." Nhiếp Ly ho khan một tiếng, quay về hư không hơi chắp tay nói, "Đa tạ Thiên Nguyên tiền bối!"

"Ta ơn sư phụ!" Long Vũ Âm cũng cảm kích nói, dù sao Thiên Nguyên Đại Đế đúng thật đã giúp nàng, khiến tu vi của nàng tăng lên đến trình độ kinh người như thế.

Thiên Nguyên Đại Đế haha cười sang sảng một tiếng nói: "Việc ta có thể làm cũng có như thế, về phần sự tình sau này liền phải xem ở chính các ngươi rồi!"

Nếu Thánh Đế sống lại, toàn bộ thời không đều bị luyện hóa, bất kể là Nhân tộc hay Yêu tộc đều tiêu thành tro bụi, mọi người xong đời, vì vậy đánh bại Thánh Đế là việc nhất định phải làm.

"Mấy kẻ kia đi rồi, ta tiễn các ngươi rời khỏi đây. Vạn Linh Kiếm Trận của ta cũng là truyền thừa chí bảo của Thiên Nguyên Thần Tộc, thấy vật như thấy người. Nếu đám tiểu tử phá phách không nghe lời, chỉ cần triệu ra Vạn Linh Kiếm Trận, bọn chúng liền ngoan ngoãn biết điều ngay!" Thiên Nguyên Đại Đế cười nói, chỉ thấy một cỗ lực lượng, đem Nhiếp Ly cùng Long Vũ Âm đều cuốn bay ra ngoài.

Thanh âm của Thiên Nguyên Đại Đế xa xa vọng đến: "Tiểu tử, ta chờ đến ngày ngươi đánh bại Thánh Đế, đừng làm cho ta thất vọng!"

Thanh âm Thiên Nguyên Đại Đế tiêu tan vào hư vô.

Thời Điểm Long Vũ Âm cùng Nhiếp Ly mở mắt, liền đã ra bên ngoài.

Nhớ tới hai vị trưởng bối vì yểm trợ chính mình chạy trốn mà hy sinh, trên mặt Long Vũ âm lại hiện ra thần sắc bi thương.

Chứng kiến vẻ mặt Long Vũ Âm, Nhiếp Ly liền hiểu. Nghĩ qua một lát nói: "Hai vị trưởng bối kia của cô chết ở đâu, dẫn ta qua đó. Có lẽ ta có một ít hy vọng có thể khiến bọn họ sống lại, trước tiên đem tàn hồn của họ thu vào hồn kính của ta, đợi tu vi đột phá Vũ Tông, đạt tới Thần Cảnh liền có thể đem mấy người họ sống lại!"

"Thật sao?" Long Vũ Âm mở to hai mắt, thời điểm trước kia nàng vốn không hề tin trên thế gian này có cường giả Thần Cảnh tồn tại, nhưng về sau đụng phải Thiên Nguyên Đại Đế, nàng liền tin.

Một cường giả Vũ Tông cảnh, liền có được thực lực như vậy, đạt tới Thần Cảnh cấp bậc, đến tột cùng có thể đạt tới cảnh giới khó có thể tưởng tượng cỡ nào?

Nhiếp Ly theo Long Vũ Âm bay vút, tìm được thi thể hai vị tiền bối, hắn mang Hồn Kính cầm lên, vèo vèo, hai sợi tàn hồn bị thu thập vào trong Hồn Kính.

Converter/Translator: Dark Sage - Hội Fans YTK

Quan sát Hồn Kính trong tay, ngoại trừ hai sợi tàn hồn bên ngoài, còn có tàn hồn của Diệp Tông, không biết khi nào mới có thể đem bọn họ sống lại?

Nhiếp Ly có phần nắm chặt tay, thực lực của hắn vẫn còn chưa đủ!

"Cám ơn huynh, Nhiếp Ly!" Long Vũ Âm nhìn thấy hai sợi tàn hồn tiến vào trong Hồn Kính, hai mắt mông lung đẫm lệ, nhào vào lòng Nhiếp Ly.

Hai trái ngọc phong đè trước ngực, một cỗ hương thơm thiếu nữ truyền vào trong mũi, Nhiếp Ly lặng đi một chút, lấy tay vỗ vỗ bả vai Long Vũ Âm.

Hồi lâu sau, Nhiếp Ly cười khổ nói: "Xong chưa? Ta sắp bị cô ép cho không thở nổi rồi!"

Nghe được lời này của Nhiếp Ly, khuôn mặt Long Vũ Âm thoáng đỏ một phát, nàng nhanh chóng buông Nhiếp Ly ra, dậm chân thả người lao vút đi.

"Này, đại tiểu thư, cô chạy nhanh như vậy ta đuổi không kịp. Cô chẳng lẽ không biết tu vi hiện tai so với ta cao hơn nhiều sao?" Nhiếp Ly một bên không nhanh không chậm thả người bay lên gọi theo.

Long Vũ Âm cước bộ hơi chậm lại.

Hai đạo hồng ảnh bay vút đi, biến mất phía cuối chân trời.

Thiên Linh Viện.

Tin tức Long Vũ Âm cùng Nhiếp Ly về tới Thiên Linh Viện rất nhanh truyền ra, không chỉ có người của Yêu Minh, Thiên Hành Minh cùng Âm Minh biết, đám người Long Thiên Minh bên kia cũng biết. Một trận bão táp còn lớn hơn lần nữa đang nổi lên.

Ngay lúc này, một nơi trong sơn cốc Thiên Linh Viện.

Hai má tuyệt mĩ của Ứng Nguyệt Như giấu bên trong áo choàng, nàng ngồi trước một trận pháp, ngón tay không ngừng bóp chặt, ánh mắt dừng ở phía trước, khẽ thở dài: "Gần đến lúc rồi, còn muốn gặp lại hắn hay không đây?

"Thôi đi, gặp lại không bằng không gặp!"

Dù sao lúc trước phát sinh những chuyện kia, đều là chuyện của kiếp trước.

Ứng Nguyệt Như vẫn không thể thoáng cái tiếp nhận một người xa lạ, đột nhiên bước chân vào thế giới của nàng đã trở thành đệ tử của nàng.

Tất cả đều là chuyện của kiếp trước xảy ra, lại rõ mồn một trước mắt, cực kỳ chân thật.

"Ngươi lập tức phải đạt tới Thiên Chuyển cảnh, Thánh Đế rất nhanh sẽ tìm đến cửa, nếu ta không đi, cả Vũ Thần Tông cũng khó trốn được vận hạn!" Ứng Nguyệt Như ngóng nhìn phía trước, "Diệp Tử Vân, Tiêu Ngưng Nhi, Đỗ Trạch, Lục Phiêu...Nếu ta biết các ngươi mỗi người một vận mệnh, không bằng chỉ điểm cho các ngươi một phen, xem như là một chút giúp đỡ sau cùng dành cho các ngươi!"

Ứng Nguyệt Như vèo một tiếng, tựa như một luồng khói nhẹ, tiêu biến vào hư không.

Giống như người này chưa từng xuất hiện qua.

Ứng Nguyệt Như từ trước đến nay sống đơn độc, nếu không có ai đến, chỉ sợ một đoạn thời gian rất dài kế tiếp sẽ không biết được Ứng Nguyệt Như đã rời đi.