1001 Cách Xuyên Không Cùng Vai Ác

Chương 92: "So với mỹ mạo thì tính cái gì"(2)




Tân Mai tựa như a phiêu quỷ hồn sở hữu năng lực tuỳ ý xuyên tường nhập vách làm cô nhất thời phấn khởi quên mất trạng thái bản thân đang nguy cấp ở hiện tại.

Chơi đến quên trời quên đất băng qua n thứ phòng không người trống, đến một gian cabin như hoàn toàn độc lập cách ly sự hào nhoáng lặng yên an tĩnh trên du thuyền.

Chân nàng phiêu phù trên đất, dần cảm thụ đến sắp đứng không vững. Thân thể dường như thoát lực không ngừng báo động kiệt quệ tinh khí.

Nàng nhéo đã hệ chặt trên người khăn tắm.

Đỡ tường, từng bước ra bên ngoài dò xét, chỉ dùng chút sức lực di chuyển cũng làm cơ thể mệt nhoà.

Vắng lặng chung quanh trong phòng lại quanh quẩn mùi thuốc nước màu vẽ.

Bên tai tiếng biển nhẹ nhàng xao động nàng theo tiếng sàn sạt nhỏ phía trước mà nâng lên đầu cảnh giác, trước mặt ngoài ý muốn đập vào tầm mắt Tân Mai là một thần dung làm choáng ngợp đại não.

Một người nhất cử nhất động tao nhã xuất trần đang ở chăm chú hoạ tranh, cảnh biển đêm trong tay anh sống động như thật, nhưng thiếu niên giữa mày toát lên không hài lòng ý vị, hàng dài bức tranh treo sau lưng anh đủ loại đủ kiểu đều là mây cỏ, trời biển, đồ vật hoa lệ, có chân thật có trù tượng rất đẹp mắt.

Tiếc rằng so với thiếu niên dung mạo thần thánh này, hoạ tác đều không đáng nhắc đến. Trên người anh toát ra một loại hào quang lấp lánh thu hút mắt đến lệnh người thèm nhỏ dãi mị lực, dù đơn độc ngồi nơi đây cấm dục hơi thở vẫn làm người nhịn không được nuốt nước miếng.

Đỉnh cấp visual nha! Vị này đương thần tượng chắc chắn mê đảo một thời đại, già trẻ đều sẽ thích đi.

Đến Lão Cẩu cũng không ngừng hút khí, quá mỹ rồi.

Thiếu niên giống như cảm nhận được tầm mắt nóng cháy bất ngờ đột nhập nơi đây mà ngước mắt nhìn qua.

Trong nháy mắt sững sốt một chút.

Từ trước đến giờ anh vẽ rất nhiều thể loại tranh thừa nhận mình đã thấy rất nhiều mỹ lệ đồ vật, nhưng rốt cục vẫn so ra kém rất nhiều với thiếu nữ tinh xảo hơn cả búp bê sứ bỗng nhiên toát ra tới này.

Nàng buộc khăn tắm như có như không che không hết dáng người ngực đại eo nhỏ, da bạch thắng tuyết đường cong ẩn hiện làm người mơ hồ, dung mạo quyến rũ diễm lệ đến có thể làm thiên địa đều vì nàng ảm đạm thất sắc, rõ ràng diện mạo như thế vũ mị, cố tình biểu tình lại lộ ra một mạt không rành thế sự ngây thơ, trong yêu khí lại lộ ra loại hồn nhiên thanh thuần.

Hắn trái tim như là bị sóng thần thổi quét mà qua, tim đập như sấm, một chút so một chút trầm trọng, cơ thể như có gì đó lên men đau nhức giống như gặp phải đại địch.

Vì cớ gì có cảm giác thiếu nữ bỗng nhiên xông vào thế giới của hắn rất đỗi thân thuộc.

Nhưng ý nghĩ qua đi cũng không phải quá mức làm người để ý.

Trong phòng thừa ra một cô gái, anh cũng không lấy làm ngạc nhiên. Buông xuống mi mắt nồng đậm lông mi không chút run động, tiếp tục công việc trên tay mà hoàn thành bức tranh.

Dường như thiếu nữ Tân Mai chính là này đó mặt vật trang trí mà thôi, phảng phất vừa nãy thoáng nhìn qua kia là nàng ảo giác, chút nào đều không thể hấp dẫn tiểu thiếu gia của chúng ta.

Bị anh phớt lờ đương không khí người vô hình Tân Mai tại chỗ lại không an phận được.

Vừa rồi bị đôi mắt đẹp của anh chỉ khoá chặt vài giây lên người, kỳ quái là chân tâm đột nhiên ngứa đến khó chịu, linh khí trong người từng tấc đều dao động lên, đối diện với nam sắc toả ra nguyên dương sung mãn phía trước, anh tự thân như phát ra ma lực hấp dẫn người mà không tự biết.

Tân Mai liếm liếm khoé môi, có chút đồng cảm vì sao yêu quái ao ước khối thịt Đường Tăng như thế, hiện tại nàng cổ họng khô khốc, toàn thân nóng lên như bị kích thích một cách kì lạ.

Đối với việc này Tân Mai trong lòng một trận chửi thầm, quy chụp tội lỗi là do nguyên thân là yêu tinh mị loại nhiều năm chuyên hút dương tinh cùng dục vọng con người mà tác động đến chính mình.

Cứ việc biết như thế, cô vẫn có chút khống chế không được bản năng của thân thể, khi phục hồi được ý thức cô cũng đã không tiền đồ nhào vào lòng thiếu niên.

Anh bị Tân Mai phác tới ôm cái đầy cõi lòng.

Thiếu nữ không một tia điềm báo đã hôn lên môi anh, chu sa môi tựa quả cherry căng mọng, điềm mỹ quyến rũ người ăn nó, câu nhân mùi hương nữ tử có thể làm người dần dần buông bỏ phòng ngự mà say mê trong đó.

Trái với vẻ mặt thiên chân động tác lại bỗng yêu mị vạn phần, liều sống liều chết muốn cạy khớp hàm anh.

Thiếu niên ngây người, đại khái là không nghĩ tới cô gái này sẽ làm như vậy, nguyên bản đen nhánh đôi mắt cũng đi theo co rụt lại.

Thật cố hết sức mới có thể khống chế thần trí trở về, không vui nheo lại mắt, né tránh không cho cô tiến vào.

"Cậu tôi phái cô tới, dạy cô làm như vậy?" Dễ nghe thanh âm từ yết hầu chỗ sâu trong truyền ra, từng chữ thật chậm rãi.

Tân Mai bình phục lại một chút lý trí, non nớt gắng gượng hỏi: "Anh tên gì?"

Đối phương nghe thế câu hỏi sắc mặt chợt đổi, lại là trả lời: " Tư Hàn."

"Sẽ làm mẫu sao?"

"Hả?" Tân Mai mất một lúc mới hiểu ý anh là muốn cô làm người mẫu hoạ tranh, khoé môi nhàn nhạt vỡ ra ý cười: "Cho anh vẽ cũng có thể a, nhưng phải cùng tôi chơi một trò chơi."

Tư Hàn nhíu nhíu mi rũ mắt xem nàng, hai người dán đến rất gần, gần gũi liền nhiệt độ cơ thể đều như ở dần dần thăng ôn lên, làm người có chút khẩn trương, sống lưng giống như kim đâm có chút tê dại nóng lên.

Khá vậy không bài xích nàng.

Cuối cùng anh vẫn là đáp ứng "ừm" một tiếng.

Tân Mai nhìn thiếu niên thẳng tắp sống lưng nghiêm túc bộ dáng, tuấn mỹ mặt đỉnh một đôi mắt trong suốt không một chút tạp chất xem nàng.

Rất dễ làm người có ý xấu muốn trêu đùa, nàng đồng loại cũng vẻ mặt thiên chân lại nhả khí như lan dụ dỗ nói: "Ngoan, người thả lỏng một chút sẽ thoải mái."

Tân Mai câu một chút vạt áo trước ngực anh, môi đỏ nhẹ cọ lên cằm bạch ngọc kia mời gọi dẫn đường mà rơi trên cánh môi thiếu niên. "Trước tiên là...ưmm..."

Tân Mai còn chưa thổ lộ rõ ràng dứt câu đã bị Tư Hàn chủ động ngậm lấy miệng nhỏ đang nói nói kia, thiếu niên kỹ thuật ngô nghê vụng về giống đứa trẻ tìm thấy đồ ngon không ngừng đòi ăn kẹo, Tân Mai được đến khẩu thịt khao khát liền dần dần dẫn dắt anh cùng nhau môi lưỡi giao triền.

Tân Mai sắc mặt dần có khởi sắc.

Quả nhiên Lão Cẩu không lừa cô, thân thể này cực kỳ thiếu dương khí để duy trì hình người, thông qua tuyến nước bọt tẩm bổ Tân Mai cảm thấy cơ thể dễ chịu chút, nàng liền càng tham lam mà mút hôn cuồng nhiệt cọng thảo dược cứu mạng trước mắt.

Tân Mai câu lấy cổ Tư Hàn, ngồi trên đùi anh cơ thể từng tấc dán sát thân mật khắng khít, không ngừng tham lam dây dưa môi lưỡi đòi lấy tẫn mật tân trong miệng anh, cảm nhận Tư Hàn hô hấp ngày càng dồn dập cơ thể nóng rực, cô liền biết điều phải mà dừng lại.

Còn tiếp tục đi xuống sợ là bọn họ sắp phải lái xe theo hướng màu vàng phế liệu, cân nhắc Tư Hàn độ tuổi chắc chắn là trẻ vị thành niên, biểu hiện thoạt nhìn chính là thiếu gia nhà ấm được bảo vệ kỹ lưỡng đến thiên chân không rõ việc nam nữ.

Hơn nữa nhắc tới họ Tư, làm Tân Mai trực giác đánh hơi được tiềm tàng nguy hiểm hố cha tình huống.

Đây đừng nói là cháu trai của Tư Vực, tiểu nam chính Tư Hàn đi.

Thế giới này còn có linh khí đầy trời, rốt cuộc là bao nhiêu năm trôi qua kể từ khi túc thể đời trước tạ thế??

[Chúc mừng ký chủ đoán đúng, đây là mười tám năm sau. Mục tiêu nhiệm vụ Tư Hàn ở trước mắt, bù đắp tuổi thơ khuyết thiếu ái dẫn đến mai sau kết cục không tốt mà băng thế giới này.

Muốn biết chi tiết cốt truyện về nam chính, thỉnh ký chủ lăn giường mở khoá.]

Tân Mai trong lòng đờ mờ hai tiếng, ngay tức khắc cắn lưỡi tự sát tâm niệm đều có.

Ngủ cháu trai của Tư Vực, đây là cỡ nào kinh thiên việc, đạo đức suy đòi hành vi.

Dù cô và Tư Vực chú định đường ai nấy đi kết cục, nhưng ở góc độ của cô cũng là trâu già gặm cỏ non, từng thiếu một cái hôn lễ đã là mợ của thằng nhỏ này.

Việc làm nhân tính vặn vẹo ly kinh phản đạo này cô quyết không làm!

Nhưng hôn vài khẩu bồi bổ thân thể không phải không được.

Đối với suy nghĩ trong ngoài không đồng nhất của Tân Mai, Lão Cẩu cười mà không nói.

Tư Vực chẳng khác nào hồng nhan hoạ thuỷ là kẻ tai hoạ không thể giao phó.

Đời trước hắn đối cô như thế ác liệt tra tấn cảm tình dù nhất thời làm cô mê muội nhưng sớm muộn nào cô cũng sáng mắt ra.

Ý nghĩ thủ tiết vì một nhân vật bên lề chẳng qua là cảm thấy thẹn tâm mà thôi.

Dù Tư Hàn rất hạp khẩu vị của cô thì cũng không đủ làm cô can đảm đỉnh thân xác mới này thông đồng cháu trai nhà người còn nơi nơi nhảy nhót trước mặt Tư Vực không thấy thẹn gọi "cậu".

Lão Cẩu nhìn ra cô lưỡng lự vì cái gì, nghiêm túc chưa từng có thanh âm vang lên như một hồi chuông thức tỉnh người.

[Đời trước ân oán đều kết thúc, ký chủ hiện tại là Tố, thỉnh suy xét hiện tại cục diện, vì hướng tới tương lai thiếu nữ đẹp nhất vũ trụ, chúng ta nên lấy sức khoẻ và mỹ mạo làm trọng .]

Ách, đúng rồi. Tưởng Mộng Na và Tố là hai người hoàn toàn khác.

Tân Mai mi mắt run rẩy, có chút phát giác trong túc thể mới làm người đầu óc thanh tỉnh không ít, cái nhìn cũng khách quan mà hiện thực hơn suy xét.

Thế giới trước là cô mơ mộng hảo huyền tình yêu đẹp với Tư Vực mà gần như quên mất bản thân là người có sứ mệnh, chú định không nên luyến ái bất kỳ cái gì mới tốt.

Không không, gồm tất cả nhưng trừ mỹ mạo ở ngoài.

Có lẽ đây là bài học, sau này vĩnh viễn nên chặt đứt tình cảm đã qua đó.

Tuy rằng Tư Vực gương mặt đẹp, rất làm người nhan khống như cô vừa ý.

Nhưng là cá tính không làm người mừng, hỉ nộ vô thường liền thôi, còn giết người như ma, hơn nữa nếu bất hạnh bị anh ấy coi trọng, Tư Vực nhất định chính mình não bổ sẽ mở ra yêu hận giằng xé hình thức, hành vi lặp lại, tâm tình khi tốt khi xấu, làm người nắm bắt không được, đến cùng thể xác tinh thần cả hai đều bị tra tấn mệt mỏi.

Thôi, không lành mạnh kí ức không nghĩ đến. Bây giờ bổn cô nương đã đổi thân phận chỉ cần tận lực tránh mặt hắn làm nhiệm vụ kết thúc nhanh chóng, cũng không tin sẽ xảy ra chuyện gì được.

Tân Mai bàn phím nhỏ trong lòng đánh đến khanh khách rung động.

Mai Mai rốt cuộc chịu thông suốt.

Lão Cẩu thở ra một hơi, không hổ người được chọn.

Luân lý đạo đức vô dụng cảm tình cùng mỹ mạo so sánh thì tính cái gì.

Quả là ký chủ nhà bổn thần, lương tâm chó tha trong vòng một nốt nhạc!!!

~~Mei~~

Cô ấy muốn chia tay làm người xa lạ hoàn toàn với Tư Vực ┐( ̄ヮ ̄)┌ xuẩn quá, tính thành người dưng mà đi làm cháu dâu là toang chị nhà rồi!