365 Ngày Hôn Nhân

Chương 205




Lật hết ngăn kéo bên trên, cuối cùng cũng tìm thấy một chiếc chìa khóa trong ngăn bàn phím bàn vi tính. Hình như rất vừa. Lãnh Tử Tình vui vẻ thử một cái, quả nhiên, mở được rồi!

Vừa nhìn thấy thứ bên trong, Lãnh Tử Tình không khỏi sợ ngây người…

Vì sao lại khóa một cái máy tính xách tay?! Là ai khóa?! Tuấn Vũ sao? Hay là chính cô? Cái máy tính xách tay này rất quen thuộc nha! Lãnh Tử Tình chạm vào thân máy lạnh lẽo, cảm giác chất liệu kim loại kia hình như rất phù hợp với ngón tay mình. Tuấn Vũ vì sao lại khóa nó lại?!

Cô dường như không thể chờ đợi liền mở nó ra. Thành thạo khởi động máy, liền xuất hiện một ô mật mã.

Lãnh Tử Tình suy nghĩ, nhập vào ba chữ "Lôi Tuấn Vũ", "Nhập sai!" "Tuấn Vũ" cũng không đúng. Một dãy số liên tiếp, số điện thoại cũng không đúng!

Là gì nhỉ? Đột nhiên, trong đầu Lãnh Tử Tình xuất hiện một cái tên -- Tử Dạ!

Cô thử nhập vào chuỗi phiên âm, quả nhiên nhập chính xác!

Tử Dạ? Cái tên này rất quen thuộc nha! Lãnh Tử Tình không khỏi nhăn mày. Tử Dạ, Tử Dạ…

Hình như đã từng có một người đàn ông dịu dàng gọi tên cô. Là Tuấn Vũ sao? Hắn gọi mình là Tử Dạ?! Hay là người khác gọi Tử Dạ?!

Màn hình mở ra, lập tức hiện ra trang QQ, cô hình như vô thức mà nhập vào một dãy số, QQ liền ghi nhận! Không thể nghi ngờ, đây chính là máy tính của mình! Lãnh Tử Tình có chút mừng rỡ như điên. Giống như trí nhớ sẽ như nước thủy triều ào tới.

Tay run run gõ bàn phím. Vừa đăng nhập QQ, tiếng bíp bíp liền vang lên liên tục.

Lãnh Tử Tình mở từng cái ra xem.

Quyên Tử: Tử Dạ? Cậu rốt cuộc là đi đâu rồi? Sao lâu vậy không có hồi âm?

Quyên Tử: Tử Dạ? Mình cảnh cáo cậu, nếu còn không xuất hiện, mình sẽ tuyệt giao với cậu!

Quyên Tử: A lô! Sao cậu không lên mạng? Xảy ra chuyện gì rồi?

Quyên Tử: 119! 119! Tử Dạ! Tử Dạ! Cậu rốt cuộc là đi đâu rồi?!

Mình sắp bị anh trai cậu dày vò đến chết rồi! Cậu mà không trở về, e là chỉ có thể nhìn thấy thi thể của mình thôi!

Quyên Tử:…

Vừa mở cái tên người phụ nữ tên là "Quyên Tử" đầu tiên, nụ cười của cô liền hiện ra, hình như là một cô gái mặc trang phục "bình hoa" cổ điển, đang ở trước mặt mình mà chào! Ha ha, Quyên Tử, đúng, cô nhớ ra là một nhân vật như vậy. Cô ấy là… biên tập?!

Vậy mình thật sự là Tử Dạ rồi! Phải trả lời sao? Không, không được! Chính mình hiện giờ còn chưa khôi phục trí nhớ, vạn nhất nói sai làm sai chuyện gì, thì làm thế nào?

Lãnh Tử Tình không dám xác nhận, tiếp đó lại mở một tin nhắn QQ khác.

Ngày nắng trong tim: Tử Dạ, văn của bạn viết tuyệt lắm! Tôi thích nhất là bộ [Người phụ nữ của Lãnh tổng tài] , khi nào thì viết phiên ngoại vậy? Tôi rất chờ mong đó!

Lãnh Tử Tình một trận kinh ngạc, [Người phụ nữ của Lãnh tổng tài], chẳng lẽ chính là quyển sách viết về Hạ Nhược Hề và Lạc Vũ Hạo! Tình tiết quen thuộc lập tức xuất hiện trong đầu.

Trời ạ! Cô không phải là một bà nội trợ gia đình đơn thuần, mà là nhà văn sao? Chuyên viết tiểu thuyết trên mạng?

Phi Yến: Tử Dạ, tôi rất thích văn phong của bạn! Bạn có thể dạy tôi không?

Bầu trời xinh đẹp: Cố lên, tôi nhất định mãi mãi ủng hộ bạn!

Hoa nhài: Có cơ hội nhất định phải đọc tác phẩm của bạn! Cố lên nha!

……

Lãnh Tử Tình kích động mở lại từng tin nhắn QQ. Thật là nhiều độc giả nhắn lại, đa số là thúc giục, còn có một số là chúc phúc! Lãnh Tử Tình vô cùng kích động. Trời ạ! Thật sự là một bất ngờ lớn! Ký ức liền như nước thủy triều, cô dường như nhìn thấy chính mình thư thái ngồi trước máy tính, tay lướt trên bàn phím nhanh như bay. Mỗi buổi tối đúng 10 giờ vọt vào phòng tắm tắm rửa, ba giờ sáng mới bò dậy. Ha ha, hóa ra cuộc sống của mình là như vậy!

Những hình ảnh vụn vặt không ngừng ghép lại, cô dường như có thể khẳng định chính mình là nhà văn! Khó trách việc nhà cô làm không tốt! Khó trách cô cầm cặp tài liệu thấy không quen! Ha ha!

Dường như tất cả tin nhắn cô đều xem một lượt, khi cô nhấn vào tin nhắn cuối cùng, có chút chần chừ!

Cái tên "Hoa Quả" khiến cô không khỏi dừng tay bấm chuột. Cái biểu tượng này… hình như rất quen thuộc. Hoa Quả, Hoa Quả… cái tên cũng rất quen thuộc! Lãnh Tử Tình cố gắng nghĩ lại, cái tên này ngay ở bên tai, nhưng thế nào cũng không nhớ ra!

Nhẹ nhàng mở ra, chỉ thấy một lời nhắn đơn giản, nhưng ý vị thâm sâu.

Hoa Quả: Tử Dạ, em ở tha hương có khỏe không?

Anh ta là? Lãnh Tử Tình đột nhiên phát hiện lòng mình có chút rối loạn. Anh ta rốt cuộc là ai? Vì sao chính mình lại có cảm giác hít thở không thông. Anh ta là một người rất quan trọng sao? Chẳng lẽ chính mình ở sau lưng chồng mình lại còn làm chuyện gì đó không đúng đắn? Không khỏi toàn thân toát mồ hôi lạnh!

Đang nghĩ ngợi, đột nhiên di động rung lên, dọa Lãnh Tử Tình run rẩy. Nhìn thấy cuộc gọi đến, cô vội vàng điều chỉnh âm lượng máy tính thành yên lặng. Nhẹ nhàng bình ổn lại tâm tình, nhận điện thoại: "A lô?"

"Đang làm gì vậy?" Giọng của Lôi Tuấn Vũ, rất nhẹ nhàng. Thực hiển nhiên, hắn nhất định là đã họp xong. Lãnh Tử Tình thiếu chút nữa đã quên mất hắn nói họp xong sẽ gọi điện thoại cho cô.

"Ừm, không có gì. Đang đợi anh… trở về." Lãnh Tử Tình cố gắng bình ổn tâm tình, cố gắng để mình tập trung vào cuộc nói chuyện với Lôi Tuấn Vũ. Đột nhiên có một loại cảm giác có tật giật mình.

"Hả? À!" Lôi Tuấn Vũ khẽ cười ra tiếng.

"Họp xong rồi sao?" Lãnh Tử Tình cuối cùng cũng tìm lại chút trí nhớ.

"Vừa họp xong. Hay là, bây giờ anh về?" Lôi Tuấn Vũ như là đột nhiên nghĩ ra một ý tưởng hay vậy.

"Không! Không cần!" Lãnh Tử Tình dường như buột miệng nói ra.

Bên kia trầm mặc một hồi. Sau đó, giọng Lôi Tuấn Vũ như không tin được, hỏi: "Sao vậy? Có vấn đề gì sao?"

"Ha ha," Lãnh Tử Tình vội vàng lấp liếm nói, "Không có đâu. Em muốn cho anh một điều bất ngờ, làm một bàn đồ ăn thật ngon. Không phải anh nói chạng vạng mới trở về sao?"

Lôi Tuấn Vũ dừng một chút, cười nói: "Vậy được rồi. Anh vừa lúc có một số việc phải xử lý.

Buổi tối gặp!"

"Bye bye!"

Lãnh Tử Tình cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm. Đột nhiên, chân mày cô cau lại, liệu hắn có thể đột ngột trở về hay không?! Trong tiềm thức không hiểu sao liền cảm thấy chồng mình không bình thường nhỉ?! Cô vừa nãy vội vàng giải thích, ông xã có thể không nghi ngờ sao?

Nghĩ đến đây, cô vội vàng thoát khỏi QQ, đóng máy tính lại, bỏ vào ngăn kéo phía dưới, còn cố gắng để đúng hướng như trước khi lấy ra, sau đó khóa lại.

Vội vàng chạy xuống phòng bếp, Lãnh Tử Tình mới ngây ra. Trời ạ! Sau khi bốn vị phụ huynh rời khỏi, bọn họ vẫn chưa mua đồ ăn. Vậy cô làm gì đây? Ra ngoài đi chợ ư? Lãnh Tử Tình nhìn xuống đồng hồ đeo tay, cũng chỉ có thể như vậy! Vẫn may, thời gian còn kịp.

Vội vàng chạy ra ngoài, Lãnh Tử Tình dường như không cần hỏi thăm liền tìm thấy một siêu thị, siêu thị này cái gì để ở đâu, cô dường như đều rất quen thuộc. Rau tươi, cá thịt, lập tức tìm ra vị trí. Ha ha, không đến 20 phút, toàn bộ mọi thứ đã mua đủ.

Lãnh Tử Tình vội vàng ra thanh toán, sau đó chạy về nhà. Tiện thể nhìn đồng hồ đeo tay, ba giờ mười phút, vẫn kịp, cách năm giờ còn xa!

Lúc đi ngang qua "Đồ ăn vặt", Lãnh Tử Tình đột nhiên muốn uống trà sữa! Cô biết trà sữa của quán này là ngon nhất! Chính mình trước đây nhất định là thường xuyên đến. Cô vội vàng chạy lại, gọi một ly trà sữa sô cô la.

Lúc vừa định rời đi, một người đàn ông cũng đến mua trà sữa: "Một ly trà sữa sô cô la!" Nguồn truyện: Truyện FULL

Anh ta lại có sở thích giống mình! Lãnh Tử Tình không khỏi liếc mắt nhìn người đàn ông kia một cái. Đột nhiên, thời gian như ngừng lại…