Ác Ma Bảo Bối

Chương 9: Kỳ tích! Ba cái cục cưng




“Hừ hừ!” Ngao Mục cười nhẹ,“Này nói là lý do, tôi cũng thực tin muốn cô không phải xuất phát từ bổn ý muốn tới nơi này! Hoặc là nói cô nghĩ đến thời vận. Như vậy, lại càng không hẳn dễ dàng buông tha cơ hội lần này! Yên tâm, gia tộc của cô tôi sẽ không động, tôi chỉ trừng phạt người dám can đảm cãi lời tôi.”

Tướng quân nữ nhi Dư Tháp, gặp đã muốn tránh không được, xoay người ra bên ngoài đi, này nếu bình thường, chuyện xuẩn như vậy nàng tuyệt đối không làm, nàng tuy là nữ vương hào cao quý cường thế, hiện tại, không thể không chạy, nam nhân kia, sở hữu vương giả ma tộc kính sợ! Nhưng chưa bao giờ thương hương tiếc ngọc, tuy là còn muốn mình cao quý cùng thanh lịch, có lẽ có thể may mắn được lâm hạnh. Hiện tại xem ra hoàn toàn không có khả năng, ở trong này, chỉ có một kết quả, ma lực mất hết. Ma lực cùng dương khí thân thể, đối với ma tộc nữ tính bọn họ mà nói chính là trinh tiết cùng sinh mệnh, không có ma lực dễ dàng bị ma tộc hắn cắn nuốt……

Ngao Mục nheo mắt nhìn Dư Tháp đào tẩu, con gái này là người Ma giới bọn hắn có tiếng tăm ngoan thủ cùng cao ngạo, phương diện cùng mình giống, từng nghe nói nàng tự cho mình là ma vương Vương phi. Hừ hừ! Hiện tại chật vật chạy trốn! Xem bộ dáng chạy trốn, thật sự không thích hợp một vị cao nhã nữ tính, xấu xí làm cho người ta khó coi. Rất muốn cho người ta lập tức đem hắn dập nát, tái theo trong không gian ra bên ngoài này, bằng không cảm thấy hô hấp không thông thuận.

Nghĩ đến đây, Ngao Mục mỉm cười đứng lên, kia cười làm cho người nhìn đến nó không hàn mà khốc, kế tiếp phát sinh cũng sẽ không người kinh dị, bởi vì đây chính là ma vương điện hạ bọn họ!

“Đây là cha lựa chọn, có thể đảm đương vương hậu của tôi sao, phụ thân đại nhân?” Ngao Mục lạnh như băng nói,“Kia bộ dáng hèn mọn ghê tởm, cha không biết là không khí hoàng tộc ô nhiễm chúng ta sao?” Hắn nói chuyện, thân thể ma lực đã phát ra, Dư Tháp còn chưa chạy ra tới sân, thân thể ngay tại trong không khí thiêu đốt hầu như không còn.

Mà hết thảy này, không ai động!

Ngao Mục trong ánh mắt lộ ra hàn ý, nhớ lại trước Á Ni báo cáo, một lần đánh bất ngờ hắn chính là người tướng quân đại nhân, lúc này đây liền lấy bọn họ nữ nhi vì đại giới, dẫn xà xuất động! Hắn Ngao Mục không tin bảo bối bị nữ nhi ma vương trừng phạt về sau, cô ta dám can đảm phản kháng người của hắn mà còn có thể vững như Thái Sơn!

Tiền ma vương Ngao Tề quả thực muốn chọc giận, đương nhiên không phải bởi vì đứa con gái kia chạy trốn, mà là đã biết thứ thế nhưng đưa tại trong tay mình con! Đang muốn lý luận, ‘Thiên sứ’ sô pha nằm trên phát ra lời vô nghĩa.

Ngao Mục nghe thấy Trầm Bối Dực nói vô nghĩa, biết hắn tỉnh! Đảo qua ‘Tử thi’, hướng Á Tư ý bảo. Không cần một lát bọn con gái này té xỉu trên mặt đất, đã bị bọn người hầu nâng ra ngoài.

Nhìn Trầm Bối Dực mở to mắt, Ngao Mục đi qua sủng nịch đem hắn ôm vào ngực, hôn hôn trên trán hắn. Trầm Bối Dực bắt đầu mơ hồ không có ý thức, chờ hắn có ý thức phát hiện chung quanh đứng rất nhiều người, lập tức phản ứng, một phen đem Ngao Mục đẩy ra.

“Tên khùng điên, anh, anh, anh làm gì?” Trầm Bối Dực miệng tuy rằng cường thế mắng, khuôn mặt nhỏ nhắn lại hồng lên!

Ngao Mục vốn bởi vì Trầm Bối Dực đột nhiên hành động có điểm uấn giận, thấy vật nhỏ hé ra mặt hồng sung máu, lập tức liền hiểu! Đau lòng tiếp tục bò lên, ôm bảo bối giãy dụa không thôi, ôn nhu cười nói:“Làm sao vậy, thẹn thùng? Em không cần đem bọn họ để ở trong lòng.”

Ai nói? Như vậy nhiều người vậy như thế nào không để trong mắt, cũng không phải ngu ngốc!

Trầm Bối Dực giãy dụa, phát hiện có cô gái hai phi thường xinh đẹp, đang cúi đầu đứng một bên, nhìn nhìn đối diện mình bị ba cô gái ngồi vây quanh nam nhân. Kỳ quái! Không phải người kia tuyển phi sao? Như thế nào đối diện người kia còn tả ủng hữu ôm ba cô! Ách! Là ba cô a! Thực cường!(=)) trời ơi phi tần của ngta em ơi)

“Bảo bối! Lão công của em ở bên cạnh em nè! Em nhìn cái gì?” Ngao Mục ôn nhu, giọng điệu làm nũng, thiếu chút nữa đem tiền ma vương ở sô pha dọa đến rơi xuống, hoàn hảo may là bên cạnh có ba phu nhân giúp đỡ.

Trầm Bối Dực từ chối nửa giây cũng không đem Ngao Mục trên người đuổi đi, cũng lười tái phí khí lực. Dù sao bên người người kia hỉ nộ vô thường. Không nhìn hắn thì tốt rồi!

“Anh không được nói lung tung, anh là lão công của ai a! Lão tử……, ách![ có người ở tràng, mình phải chú ý hình tượng, cho nên......] tôi là nam!”

“Tôi đương nhiên biết em là nam! Ha ha!”

Trầm Bối Dực khí kiệt, quay đầu không để ý Ngao Mục, nhưng, vẫn nhịn không được hiếu kỳ nói:“Anh không phải tuyển phi sao? Mới hai cô a? Vương quốc của anh chẳng lẽ dương thịnh âm suy, con gái không nhiều?”

“Ha ha! Còn không đến trình độ suy kiệt!”

“Kia mới hai cô a? Tôi nghĩ đến không giống cổ đại tuyển phi sao?”

“Em liền như vậy muốn đem lão công em cho đi ra ngoài à!”

Lão công? Anh là lão công của ai a! Thật sự đáng ghét, rõ ràng, rõ ràng không! Lại không kết hôn! Lão công cái quái! Không nhìn! Không nhìn! Không nhìn!

“Vì cái gì đối diện tiên sinh kia có ba cô……, bộ dáng bà già! Anh là ma vương có hai lựa chọn a?”

“ Em nhất định phải quan tâm vấn đề này sao?”

“Quan tâm? Tôi mới không quan tâm!” Trầm Bối Dực phản bác, cãi Ngao Mục đã trở thành bản năng phản ánh hắn, nếu có thể nhạ trước mặt người này phát điên vậy rất tốt, đương nhiên, cũng không thể quá mức, trước mắt người này vừa thấy sẽ không là cái gì hảo điểu, muốn làm không tốt liền đối mình làm ra chuyện không tốt,“Dù sao anh tuyển phi tử của anh sớm một chút, tôi có thể sớm một chút về nhà! Ha ha!”

Ha ha! Thật sự có thể về nhà sao? Mình dường như càng ngày càng kỳ quái, vừa mới nói đến tuyển phi, trái tim có cảm giác buồn!

“Về nhà? Em muốn về nhà? Nhưng chỗ ở của em, tôi nhớ rõ không phải đã bán đi sao?”

Cái gì? Nói cái gì? Như thế nào có khả năng? Trầm Bối Dực hoài nghi nhìn Ngao Mục?

Ngao Mục lấy một cái thực duy mỹ mỉm cười với hắn, giống như làm cho Trầm Bối Dực an tâm, nhưng kế tiếp nói……

“Bảo bối hôn mê ba bữa, phòng ở hẳn là trước đó đã được san chủ, chỗ đó hiện tại đã là của công ty chúng ta, đang san bằng hết để xây nhà.”

“Anh……” Trầm Bối Dực nóng giận cả người run run,“ Anh, anh là tên khùng điên…….” Nước mắt không báo động trước rầm thẳng hạ! Hô hấp dồn dập, sắc mặt hiện ra trắng bệch dọa người, trong nháy mắt, mặc cho ai cũng có thể nhìn ra, hắn không tĩnh!

“…… Bảo, bối……” Ngao Mục mặt nhăn nhanh mày, có chút kinh hoảng, nhìn Trầm Bối Dực mặt trắng bệch, cảm thụ thân thể hắn co rút. Mới dùng ma lực có thử.

Vui đùa quá trớn sao! Hắn như thế nào quên bảo bối hắn hiện tại đang troong thời kì thai nghén, hơi chút động khí sẽ sinh mệnh nguy hiểm.

Thật là khó chịu! Aaa ~~~~, Trầm Bối Dực không biết thân thể mình muốn làm như thế nào, vừa mới rõ ràng hoàn hảo tốt, như thế nào một chút tựa như cảm giác phải chết! Không được hắn không thể làm cho mình tử điệu.

“Tôi không thoải mái……,” Trầm Bối Dực gian nan nói, hắn hiện tại nhu thuận hơn, nắm chặt cánh tay Ngao Mục, đáng thương khóc nói,“Ô ô……, làm sao bây giờ a?…… Ân a……”

“Hắn……, hắn, không phải mang thai chứ?” Ngao Tề khẩn trương lại hưng phấn hỏi, sớm đem những chuyện kinh thiên động địa ban nãy dẹp qua một bên.

Ngao Mục không để ý hắn, hắn đã bắt trụ ba bà già mình hỏi,“Nói cho tôi biết có phải thật sự hay không, nói cho tôi biết có phải thật sự hay không, vương tộc chúng ta rốt cục có tân sinh mệnh. Ha ha, ha ha…… Tôi có cháu nội! Hắc hắc!” Quay đầu nhìn về phía Trầm Bối Dực, đột nhiên dường như ý thức được cái gì, yên lặng, sau đó lại máy móc nhìn về phía bà già mình,“Hắn là nam?”

Mấy lão bà đồng loạt gật gật đầu.

Ngao Tề mê hoặc, lầm bầm lầu bầu:“A! Kia như thế nào mang thai? Tiểu Mục, chẳng lẽ con đã muốn cường đại đến nam nhân có thể mang thai?”( chứ sao nữa a, làm đến ẻm xỉu lun ba hôm là hỉu…)

Ngao Mục hiện tại không có thời gian để ý tới cha bỗng nhiên ngu ngốc, chuyện vừa rồi như vậy hắn bất quá là vì giải trí! Vốn muốn cho vật nhỏ xem một hồi trò hay, nhưng vật nhỏ thân thể dường như thời khắc đều bị vây cực hạn, hiện tại diễn, hắn không cơ hội nhìn! Đứng dậy ôm lấy Trầm Bối Dực, Ngao Mục lại một lần vạch ra kết giới đại môn, hướng kết giới chui ra.

Ma giới nổi danh thần y Tề Lam, bộ dáng hiện tại há có thể hình dung một cái ngốc tự? Miệng hé ra, ánh mắt nhìn tiền phương vẫn không nhúc nhích, đã yên lặng ba phần chung! Mặt bộ biểu tình vẫn là giai cùng khiếp sợ cùng kinh hỉ!

Ngao Mục cấp bách mạnh mẽ trấn định mình, giả bộ một bộ sắc mặt yếu đông chết người, nói:“Ông ngoạn cú đủ chưa? Nếu bảo bối của tôi xảy ra chuyện gì, đầu của ông căn bản không đủ cho tôi khảm đâu.”

Tề Lam vừa nghe, mới hồi phục tinh thần! Sau đó nhìn về phía Ngao Mục, nửa phút sau mới nói quanh co:“Rất…… Rất thần kỳ! A, ha ha! Ba đứa!”

“Cái gì ba đứa?”

“Ba đứa nhỏ a! Ha ha! Tiểu tử kia mang thai ba tiểu con! Ha ha!”

“Ông, ông xác định rõ chứ?” Ngao Mục đè nén xuống hưng phấn, muốn như trước bày ra biểu tình nghiêm túc lạnh như băng, nhưng là ‘Phá công’, còn không phát hiện, hô to “Thật là ba đứa? Ha ha! Vật nhỏ của tôi quả nhiên là……(ông ác ma quá đi Ngao ơi =.=)