Ác Quỷ Vô Tâm Và Ác Ma Vô Tình

Chương 16




Tên kia chưa kịp nói xong thì lập tức im bặt, tay chân run rẫy, mặt mày tái mét. Cả đoàn người biểu hiện ai cũng giống như nhau, kéo nhau lui về sau cách xa nó ra

"Quái lạ, mình giống cọp lắm sao?", nó khó hiểu

Nghĩ đi nghĩ lại cảm thấy không đúng,nó quay lưng lại thì nhìn thấy hắn thù lù đứng sau lưng nó

- Thần kinh., nó ôm ngực thở mạnh mắng hắn

Hắn không để tâm đến. Nắm lấy tay nó kéo nó vào trong lòng mình. Bị kéo bất ngờ nó lao thẳng đi như máy bay đập cánh mũi vào ngực hắn

- Úi., nó xoa xoa cánh mũi bị đụng trúng

- Chuyện gì., hắn dùng tay vuốt lấy cánh mũi nó rồi ngước lên hỏi đám người kia

Không ai nói gì. Cả bọn anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, chúng ta nhìn đất mà làm.

- Về đi., hắn phất phất cánh tay như ông vua đuổi bọn họ đi

Nghe được hắn nói như thế, nguyên một đám người dùng hết sức nhanh hết mức rời khỏi đây. Phía trước khách sạn đã không còn một bóng người. Hắn hài lòng ôm nó đi vào quầy tiếp tân

- Đây là chìa khóa phòng ngài đã đặt trước, phòng 501 ở tầng 5 đối diện với thang máy., cô tiếp tân cười nụ cười nụ cười chuyên nghiệp cúi đầu trước hắn

Hắn cầm lấy chìa khóa cùng nó vào trong thang máy. Bên trong thang máy nó cùng hắn ở cùng một chỗ, không khí thật ái muội. Nó nhớ tới hình ảnh nó và hắn hiện tại liền bất giác đẩy ngực hắn ra đứng ngay ngắn chỉnh tề bên cạnh hắn. Mặt nó hơi hồng lên, đôi mắt đảo qua đảo lại trong không trung thể hiện sự bối rối. Đã bình tĩnh được, nó trở về với khuôn mặt "người lạ chớ tới gần", đôi mắt híp lại như đang suy nghĩ điều gì đó

Cái cảm giác mềm mại, cái mùi hương nhè nhẹ đó làm hắn thư thản cả người bỗng nhiên biến mất khiến tâm tình trùng xuống nhanh chóng. Liếc nhìn người bên cạnh yên tĩnh đứng đó, hắn lại không nói gì. Không phải hắn lạnh lùng mà hắn đã quen hết thảy rồi, trừ phi hắn chết chứ hắn tin sẽ chẳng còn bất kì thứ gì có thể làm biến động mặt nước yên ả trong lòng hắn

Ting...

Cửa thang máy mở, căn phòng to đối diện chiếm diện tích rất rộng, cả khu hành lang chỉ có duy nhất một phòng đủ thấy sự xa hoa của khách sạn này

Hắn mở cửa phòng đi vào trong, nó cũng nhanh chân đi theo sau hắn. Màu trắng tinh khiết chiếu thẳng vào mắt nó thật nhức mắt, sống đến tận bây giờ chưa một lúc nào nó thích màu trắng cả. Dường như màu trắng là quá xa xỉ đối với kẻ đôi tay đã nhuốm không biết bao nhiêu máu của kẻ khác như nó, dù vậy nó cũng không bài xích màu sắc ấy chỉ là cảm thấy đôi chút không thích hợp

- Chỉ có một giường., hắn thình lình đứng sau nó phả hơi ấm nóng lên tai làm nó giật mình

- Đừng như âm hồn không tan lượn lờ sau lưng tôi., nó bất mãn nói hắn

- Tùy cô suy nghĩ., hắn nhún nhún vai thả người ngồi lên chiếc ghế sopha

Nó không nói gì sải chân đi đến căn phòng mà hắn vừa vào. Tấm rèm màu xám che mất ánh sáng mặt trời làm cả phòng ngủ tối đi trông thấy, nó cảm thấy không khí âm u trong này hợp với nó hơn là màu trắng ngoài kia. Cũng không thèm kéo màn, nó nhìn chiếc giường kingsize to màu bạc nằm giữa phòng mà thích thú, nói gì thì nói chứ thấy giường là nó muốn ngủ. Chiếc tivi đối diện đang tắt bỗng vụt sáng lên, ánh sáng tivi làm nó nhìn thấy rõ hơn mọi thứ trong căn phòng này.

Dù to nhưng cũng không có gì ngoài giường và tivi, nó không cảm thấy gì là bất tiện có giường để ngủ là được rồi đòi hỏi gì nữa chứ

Nó đi ra ngoài thì nhìn thấy hắn tay vắt lên trán nằm trên sopha. Cái sopha ấy phải nói là to đủ 5, 6 người ngồi nhưng khi hắn nằm lên thì thật sự quá nhỏ, chân hắn gác lên cả thành ghế thò ra ngoài một chút, hắn phải nằm nghiêng mới miễn cưỡng nằm ổn định được. Nhìn hình ảnh này nó cảm thấy thật buồn cười, tính là tối nay cho hắn ngủ ngoài này nhưng nhìn đến đây nó cảm thấy thật không được rồi, phải nghĩ cách khác thôi

Hắn đang nhắm mắt suy nghĩ một số chuyện thì nghe thấy tiếng bước chân đi qua đi lại phía trên đầu mình, hắn liền tỉnh táo mở mắt nhìn. Thấy được nó đang trầm tư đi qua đi lại, đôi lông mày nhíu lại, ánh mắt sau hàng mi cong liên tục đảo, bàn tay trái không ngừng xoa lên cánh tay phải. Nó như vậy làm hắn thấy rất mới mẻ, từ lúc gặp tới giờ nó luôn mang lại cho hắn những cảm giác rất khác mà từ trước giờ hắn chưa từng có

Không suy nghĩ hắn đứng lên tiến gần về phía nó, giang cánh tay hữu lực ôm nó vào lòng

- Chuyện gì?, hắn xoa đầu hỏi nó

- Chỉ là không biết tối nay nên ngủ ở đâu., nó nhập tâm suy nghĩ nên cũng không để ý đến hiện tại mình cùng hắn ra sao

- Chẳng phải có giường?, hơi hơi liếc vào trong phòng ngủ

- Chỉ có một chiếc., nó bĩu môi nói với hắn

- Có sao, cùng ngủ., hắn không cho có gì là không hợp lý

- Nhưng..., nó tính phản bác lại thì bị hắn trực tiếp bế nó lên bước vào trong phòng dùng chân đóng cửa lại. Nhẹ nhàng thả nó nằm xuống, hắn với tay điều chỉnh nhiệt độ phòng cho phù hợp rồi kéo mềm lên đắp cùng nó.

Nó trợn tròn mắt nhìn hắn, thật sự hắn rất khó nắm bắt. Với những kẻ khó hiểu như vậy nó lập tức tránh tiếp xúc bởi vì nó không biết lúc nào mình sẽ bị đâm một nhát sau lưng.

An ổn bản thân một chút nó kéo mềm ra bước chân xuống giường thì bị hắn giật mạnh tay lại ngã nhào về chỗ cũ ngay trong vòng tay hắn