"Ách" Con Nhóc Chọc Hồng Trần

Chương 1: Nhất Xuống địa ngục và xuyên không, ngươi chọn một




editor: nhimnhinhanh

Diêm Vương trong đại điện

Tiểu Diêm vương gia nằm sấp dựa vào bàn trên dễ dàng nhận thấy trong hắn có chút khốn đốn, hắn khép hờ đôi mắt liếc xuông dưới bàn"Mới mẻ xuất hiện" -tiểu quỷ hồn.

"Bản tôn cho ngươi cơ hội một lần xuyên qua......" Tiểu Diêm Vương lười biếng giơ một ngón tay lên cố ý nhắc nhở: "Tốt nhất miễn bàn điều kiện."

"......" Thu anh đào một đôi"mắt hoa đào" nhìn chằm chằm soái ca trước mặt, nắm tay chặt mà kiên định trả lời: "Ta, không nghĩ xuyên qua a."

Tiểu Diêm Vương ngẩn người: "Vì sao?"

Thu anh đào vặn hai bàn tay, cười tủm tỉm mà ngẩng đầu lên nói: "Nhân gian không có ai đẹp trai yêu nghiệt như Diêm Vương....."

"......" Ngươi đẹp trai yêu nghiệt. Tiểu Diêm Vương nghe xong mấy lời này ho vội mấy tiếng rồi ngồi dậy, nhìn thu anh đào mà nói "Sinh tiền hồ sơ"(nhím: ý nói là lý lịch của thu tỷ khi còn sống nha) tùy ý nhìn nàng: "Ngươi sinh tiền làm nhiều việc xấu, nếu không nguyện xuyên qua, thì ta sẵn sàng đưa ngươi xuống tầng thứ nhất của Địa Ngục."

Thu anh đào mở to nhìn Diêm Vương"Liếc mắt đưa tình"......"Tầng thứ nhất làm cái gì?"

"Khi còn sống ngươi, gây chia rẽ mọi người, phỉ báng người ta, miệng lưỡi trơn tru, biện bạch xảo quyệt, nói dối gạt người. Sau khi xuống tầng thứ nhât của Địa Ngục ngươi sẽ bị rút lưỡi, tiểu quỷ đó sẽ mở miệng ngươi ra, dùng kìm sắt kẹp lấy đầu lưỡi, rồi từ từ từng chút một mà rút ra, rồi kéo dài,....... Sau khi đã rút lưỡi, ngươi sẽ thành cây vạn tuế Địa Ngục.(nhím: chả biết là gì)" Tiểu Diêm Vương chậm rãi giải thích xong, không khỏi nhìn Thu anh Đào vài lần: "Ngươi cư nhiên nói xạo hai ba câu suýt nữa gây ra án mạng, lợi hại thật lợi hại......"

Thu anh Đào che miệng giống như đang bảo vệ lưỡi mình nhất thời lùi xuống dưới ba bước, lắp bắp nói : "Vẫn là thế, xuyên qua đi ——"

Tiểu Diêm Vương cơ hồ rất hài lòng với câu trả lời của nàng: "Bảy trăm năm trước đất trời loạn thế, đạo tặc hoành hành, võ lâm rung chuyển, lên đường nhớ cẩn thận."

không đợi thu cây anh đào nói thêm vài câu đã nhanh như chớp đưa nàng đi, "Vèo" ——