Ám Dạ Thự Quang

Chương 20: Yến hội




Ngồi trong xe xa hoa.Lưu Ly nhìn Mặc Cách im lặng, an ủi y ” Ha Tu Ngột khẳng định có chuyện khó nói không hợp với ngươi, lát nữa hắn đến ngươi tự hỏi đi ”

Mặc Cách nhếch miệng gật đầu. Lúc Này dù Ha Tu Ngột đứng trước mặt y cũng không biết nói gì.Đợi một lát nữa đi 

Không biết Ha Tu Ngột đã hết giận chưa.

Mặc Cách đau lòng! 

Ai!! 

Lưu Ly trong lòng thở dài.

Vốn nghĩ yến hội này Mặc Cách và Ha Tu Ngột cùng đến.

Nhưng hôm nay lại bảo nàng mang Mặc cách đến. 

Thật sự không biết họ suy nghĩ gì.

Lưu Ly xốc màn xe hít thỏ buồn bực làm nàng khó chịu.

Mặc Cách nhìn qua cửa sổ.

Y như vậy đi qua rất nhiều thiên sư thú.

Vì vậy, Mặc Cách bị cảnh tượng bên ngoài hấp dẫn.

Tâm tình sa sút tốt lên không ít.

Y biết quý tộc dùng thiên sư kéo xe.

Nhà y có vài con nhưng sau khi học dịch chuyển không gian xong, y toàn tự đi không dùng đến.

Vừa rồi ngoài cửa cò thấy 5 đầu thiên sư, có chút sợ hãi.

Bây giờ y lại thấy thiên sư cũng có sự khác biệt.Thật sự rất kích động.

Lưu Ly nhì mặc Cách hai mắt sáng lòe lòe.

Vẫn là trẻ con nhanh buồn nhanh vui.

Thiên Sư thú cũng rất đẹp, lông trắng bao phủ, mỗi khi vỗ cách đều tạo nên vệt trắng như ánh sáng ngọc trai.

Nghe nói sinh vật thuộc tính ánh sáng rất ít khi gần hắc ám, mà thiên sư lại ngoại lệ.

Y trời sinh rất thích động vật, thân thiện vói nó, nó sẽ thân thiện lại.

Nhưng số lượng thiên sư rất ít lại khó tìm. Cho nên quý tộc mới có được thiên sư thú, mà quý tộc cũng coi thiên sư thú như biểu tượng của mình.

Nhà Mặc Cách có 5 con, đây là gia tộc duy nhất có nhiều như vậy bởi họ là vương giả.

Quý tộc khác chỉ có 3 con.

Nhìn những ngôi sao trên tròi cùng thiên sư thú trắng sáng lưu lại phía sau rất nhiều vết sáng.

Mặc Cách nghĩ nếu quay lại nhìn sẽ rất giống ngân hà.

Kì thật Mặc cách nghĩ đúng.

Bầu thời lễ hội cuồng hoan là trăm năm khó gặp.

Những quý tộc bình thường không có xe chỉ có thể nhìn lên bầu trời, trăm năm một lần động viên nhau mà cố gắng để đứng chung hàng ngũ với nhũng người trên bầu trời kia.

Vị trí Mặc Cách đang ngồi là ước mơ của họ.

Khi họ tới Khải Nhĩ Tát Tư gia tộc, trước cửa đã nghe thấy âm thanh náo nhiệt.

Trước cổng một loạt binh lính đứng đó, người vào phải có thư mời.

Mặc Cách có chút khiếp sợ, y chưa bao giờ dự tiệc nghiêm túc như vậy.

Chỉ mong lát nữa không có việc xấu xảy ra.

Nhưng là Mặc Cách không lộ ra sợ hãi, điểm này y và Ha Tu Ngột giống nhau, có thể che dấu tâm lý của mình.

Lưu Ly kéo tay Mặc cách đi vào sảnh chính.

Binh lính thấy họ đi tới không đòi thư mời mà cung kính chào ” Điện hạ, Y sư ”

Lưu Ly thấy Mặc Cách ngạc nhiên nói ” Chúng ta vốn là cấp cao, không cần giấy mời ”

Lưu Ly tại Huyết tộc cũng có địa vị, nàng đã chữa trị cho cả vạn người cũng coi là nhân vật đệ nhất.

Cho nên nàng mới được Ha Tu Ngột thưởng thức ở trong Ha Tu gia tộc.

Mặc Cách mỉm cười ưu nhã mà bước đi.

Khi vào yến hội, y phát hiện mỗi bước đi của mình lại dẫn đến những ánh mắt khác nhau.

Làm hắn có chút khựng lại.

Lưu Ly ghé tai y nói ” Xem ta nói gì, điện hạ xinh đẹp ngài là tiêu điểm đêm nay ”, nàng nghiêng đầu bảo Mặc Cách nhìn qua, nơi kia có rất nhiều cô gái ánh mắt sáng rỡ mà nhìn hắn.

Mặc Cách không nghĩ phụ nữ ở đây lại tự nhiên như vậy.

Mặc Cách im lặng không nói.

” Họ nhìn ngươi đấy, điện hạ của ta ” Lưu Ly cười xấu xa.

Hôm nay nàng mặc đầm tím hở lưng trong ánh đèn càng thêm hấp dẫn mà ngày thường không có.

Lưu Ly đứng bên cạnh Mặc Cách khi đi vào đã là tiêu điểm mà bọn họ không hề hay biết.

Lưu Ly nhẹ nói một chút ” Nhìn ánh mắt cô gái kia là ghen tị?”

Mặc cách nhìn Lưu Ly cười cảm giác nàng chỉ thiếu cầm khăn tay che mũi nở hoa.

… 

Đừng nhìn Lưu Ly tư thế ưu nhã, thực chất.. mặc cách chảy mồ hôi may mà chỉ có y biết!

” Điện hạ ” 

Nghe thấy có người gọi mình, Mặc cách xoay người.

Trước mắt là một cô gái kiều diễm, một đầu tóc đỏ, hai mắt hữu thần hoạt bát, giọng nói khi gọi y cũng rất êm tai, nhưng mang theo cảm giác nghi hoặc.

Cô gái rất đệp nhưng ta không quen.

Mặc cách nhìn nàng còn chưa nói, Lưu Ly đã nói ” Đây không phải là tiểu Khải Lệ của nhà Khải Nhĩ Tát Tư sao?’;

Cô gái nhìn Lưu ly sau đó chào ” Lưu Ly tỉ” 

Lưu Ly gật đầu ngũ khí tự nhiên ” Thế nào? Nhận không ra rồi?”

” Nhiều năm không gặp, ngươi thay đổi nhiều.. ”Khải lệ ngạc nhiên ” Như vậy vị này là?”tròng mắt nhìn về Mặc Cách.

” Ngươi không phải biết rồi sao ” Lưu Ly cười cười.

” Mặc Cách.. Điện hạ?”

Ha ha, đúng rồi.

Nhân tiện nàng cầm tay Mặc Cách đưa vào tay Khải Lệ ”Ta đem điện hạ giao cho ngươi, tự nhiên ta đi đây ” 

Nói xong đi luôn.

Mặc Cách cả kinh,như vậy đem ta bán?

Khải Lệ – Khải Nhĩ Tát Tư?

Chẳng lẽ là người quấn hắn hồi nhỏ?

Không thể nào!

” Mặc Cách ca. lâu không gặp ” nàng nắm tay y.

Mặc Cách không nói gì.

Ca ca, tiểu tư chúng ta không quen.

Nhưng hắn không thể bỏ mặc Khải Lệ, nhiều người như vậy.

” Có thể mời ta nhảy không?”Khải Lệ nhìn y ánh mắt mong chờ.

Chủ động bảo nam nhân mời mình nhảy.

Mặc Cách nhìn Khải Lệ. 

Con gái Huyết tộc quả nhiên không câu nệ!

Mặc Cách có chút xin lỗi mà cười ” Ta vốn không biết …”

” Ta dạy cho ngươi ”Khải Lệ cong cong mắt không bị từ chối là may mắn rồi.

Vì vậy, Mặc cách bất dắc dĩ bị Khải Lệ lôi vào vũ đài.

” Mặc ca khác trước rất nhiều ”

Khải Lệ vừa dẫn dắt vừa nhìn nam nhân ưu nhã trước mắt mình.

Nàng nhớ khi nhỏ cùng cha đến nhà Ha Tu Ngột chỉ thấy  mặc cách ngu ngốc, bẩn hề hề mà thương xót, cùng y nói chuyện cùng y chơi.

Khi đó mắt y nhìn nàng trống rỗng, tiểu Khải Lệ không nghĩ điện hạ lại như vậy, vẫn nghĩ sẽ giống bệ hạ có năng lực phi phàm.

Khải Lệ không biết nàng là người duy nhất khi đó chơi cùng y.

Ha Tu Ngột từ chỗ cao trong vườn nhìn thấy màn này  nên  từ đó mới trọng dụng Khải Nhĩ Tát Tư.

Mặc Cách cười cúi nhìn Khải lệ ” Em ở trong hội trường này là người xinh đẹp nhất!”

Khải Lệ nghe được đỏ mặt ” Nói gì vậy!”

” Đâu có ” 

Khải Lệ nghe vậy mới bớt căng thẳng, thả lỏng lại giẫm phải chân Mặc Cách.

Mặc ca cười thật đẹp!

Khải Lệ nhìn Mặc cách xinh đẹp như ánh trăng đỏ mặt.

Nàng sớm đã quên chuyện dạy nhảy cho Mặc Cách.

Bỗng nhiên không khí an tĩnh.

Huyết tộc tự tách ra làm một con đường.

Mặc Cách dừng nhảy quay lại nhìn.

Thân ảnh Ha Tu Ngột cứ như vậy hiện ra trong mắt y.

Hắn đeo một đôi găng tay trắng thắt lưng đen cùng mái tóc theo bước đi lay động tạo thanh âm nho nhỏ, mái tóc xẹt qua gương mặt như ngọc qua lỗ tai tinh xảo cùng hoa tai kim cương xanh chiết ánh sáng như ẩn như hiện mê người làm mê mang rất nhiều ánh mắt.

Mặc Cách nhìn Ha Tu Ngột trong nháy mắt hấp dẫn mọi người – Nhưng y chú ý không phải cái này.

y chú ý nhất là bông Lam Ái cài trước túi áo măng tô của hắn là lễ vật ta đưa hắn.

Trống ngực y đập thật nhanh, tâm tình kích động.

Y luôn nghĩ Ha Tu Ngột sẽ không đeo, dù sao hôm đó y làm không ít chuyện không nên làm.

Nhưng bây giờ hắn hoa lệ xuất hiện trước mặt mọi người, hoa hồng trước ngục càng thêm ưu nhã!

Như vậy là ý gì.

Ha Tu Ngột tha thứ cho y!

Mặc Cách nhìn không được phỏng đoán.

Mặc Cách cứ nhìn như vậy, cho đến khi y đột nhiên bắt gặp một đôi mắt xanh thẫm, trầm mặc mà khiến người trầm luân, như muốn mù mắt.

Ha Tu Ngột thấy y rồi!

Trống ngực Mặc Cách lại đập dồn dập.