Ám Dạ Thự Quang

Chương 36: Thực hiện ban đầu cầm giữ




Khi Mặc Cách tỉnh lại, y hoảng sọ chính xác là bị Ha Tu Ngột dọa sợ.

Hai tròng mắt xanh thẫm ưu nhã của hắn giờ là ánh đỏ ma mị như máu phát ra ánh sáng.

Mặc Cách trừng mắt.

Nam nhân lạnh lùng kìa vì tròng mắt đổi sắc mà quyến rũ vô cùng.

Nhưng lúc này cặp mắt đỏ như máu kia nhìn y không chút  biểu cảm.

Hắn sao vậy.

Mặc Cách nghi hoặc.

Song y biết là nghi vấn mà không sợ hãi.

Ha Tu Ngột lúc này lạnh băng làm không khí lạnh theo, là trước kia y sẽ sợ.

Đây là bản năng khi cấp thấp gặp cấp cao. Máu phục tùng máu.

Nhưng lúc này y không bị bản năng chi phối mà không biết chuyện gì đang  xảy ra.

Kì thật lúc này phần quan trọng nhất của ban đầu cầm giữ đã xong mà Mặc Cách không biết, Ha Tu Ngột lại không mở miệng.

Trải qua nghi thức này Mặc Cách đã lớn lên cao thêm thì không nói nhưng  cảm giác tương xứng với Ha Tu Ngột.

——

Mặc Cách nhìn  Ha Tu Ngột trong mắt nổi lên nghi hoặc ” ngươi sao vậy?”

Vừa nói xong Ha Tu Ngột im lặng, Mặc Cách bực mifng biến đổi cũng không nói chuyện vói con nữa.

Mà Ha Tu Ngột tròng mắt biến thâm như có gió lốc bên trong, dòng chảy ngầm bắt đầu khởi động.

Mặc Cách nhảy dựng.

Y tiến lại gần nhưng lại bị đẩy ra, Ha Tu Ngột trong tầng bảo vệ gào thét  sau đó thần lục mãnh liệt tỏa ra như cánh hoa được tầng bảo vệ ngăn trở.

Mặc Cách ổn định sau đó biến mất. Lát sau y đã bên người Ha Tu Ngột.

Bị vây trong năng lượng bắn ra y vẫn vươn tay.

Y năm được tay Ha Tu Ngột ” Ngươi làm sao vậy?”

Ha Tu Ngột nhìn y cuồng bạo mà hung ác.

Mặc Cách rất cấp bách mà suy nghĩ biện pháp.

Đột nhiên y phát  hiện nước xung quanh mình lặng hơn, chẳng lẽ.

Mặc Cách không suy nghĩ nhiều ôm chặt Ha Tu Ngột.

Cánh hoa pháp lực  lấy họ làm tâm.

Thì ra Ha Tu  Ngột bảo vệ y.

Ngẩng đầu y thấy  Ha Tu ngột nhìn mình mà hỏi ” Ngươi là ai?”

Hắn không nhận ra mình?

Ha Tu Ngột nhìn Mặc Cách ánh mắt sáng màu trở lại ” Ngươi rất đẹp ”

Hắn nói câu này ánh mắt có phần tà tứ mê hoặc chưa từng có câu hồn.

Mặc Cách ha ha cười ” Cảm ơn ”

Không bị dòng máu trói buộc, y nhìn Ha Tu Ngột không sợ hãi mà đưa tay xoa tóc y, nhướn người lên nhìn thẳng gương mặt hắn.

Một người không bị áp lực sẽ tỏa ra mùi hương thật thoải mái.

Mặc Cách bây giờ rất hưởng thụ.

Ban đầu cầm giữ thật tốt.

Cảm giác sợ chết vừa nãy đã tiêu tan, cảm giác mới xuất hiện làm y thấy đáng giá.

Nghe tiếng cười của y, Ha Tu Ngột cũng cười theo, có loại hảo sảng mới mẻ.

Này căn bản là hai người.

Mặc Cách cau mày.

Mà người trước mắt chứng tỏ phỏng đoán của y.

” Ta Là Nhàn Tư – Mặc Tiếu Nhĩ ”

” Mặc Cách ” y bình tĩnh nói.

Nam nhân tự xưng Nhàn tư ghé tai y mà nói ” Ngươi là sinh vật sống đầu tiên ta thấy trong ngàn năm qua, không biết lần sau gặp lại ra sao ta rất mong chờ.”

Vừa nói vừa định hôn y, Mặc Cách né đầu hắn cười ha ha.

Tên này thật kì quái, lúc trước như tượng băng giờ lại phong phú.

Nhưng là Ha Tu Ngột.

” Ngươi biết Ha Tu Ngột ”

Nghe vậy hắn giật mình sau đó cười ” tên kia ngại..”

Mặc Cách vội vàng ” Ngươi biết hắn?”

Nhàn Tư nhìn y hàm xúc ” Ngươi rất quan tâm hắn ”

” Hắn làm sao?”

” Muốn biết  hôn ta một chút ”

Mặc Cách trầm mặc.

Hai người nhìn nhau nhưng biểu cảm khác nhau.

Mặc Cách đang do dự Nhàn Tư bước lại gần hôn lên môi y, một tay giữ cặt gáy y..

Mặc Cách giãy dụa hắn ôm rất chặt.

Nụ hôn của hắn nhiệt liệt bá đạo không ôn nhu như Ha Tu Ngột nhưng lại khiến người khác say mê giống nhau.

Mặc Cách có loại quen thuộc.

Người này y từng biết.

Đây là Ha Tu Ngột.

Khi trở về màu mát nguyên gốc tâm tính sẽ thay đổi.

Chuyển biến quá mức nhang làm y ngây người.

Ha Tu Ngột nhìn y từ đầu đến chân mà nói ”Ngươi không sao ”

” Ta có sao ”Mặc Cách tự nhiên mà nói.

Ha Tu Ngột ngạc nhiên nhìn y kinh ngạc Mặc Cách nhìn lại cũng chỉ cười,cuối cùng kinh ngạc biến thành nụ cười yếu ớt ”Thay đổi của ngươi như đa số thôi ”

Ha Tu Ngột chậm rãi nhìn Mặc cách càng xinh đẹp hơn.

Mặc Cách cảm giác được ánh nhìn của hắn vương lưỡi liếm môi.

Môi bị cắn chảy máu rồi.

Tiếp theo Ha Tu Ngột lạnh như băng ” Hắn hôn ngươi  đây là có chuyện của ngươi sao ” Ánh mắt lo lắng.

Song Mặc Cách thấp giọng ” Ngươi sao lạ vậy?’

” Ngươi sao lạ vậy ”

Ha Tu Ngột không trả lời trong mắt hiện lên gợn sóng.

Nhưng hôm nay Mặc Cách thay đổi vẫn lại gần hắn mà cố ý hỏi Ha Tu Ngột cười lạnh nhẹ giọng hỏi ” con làm gì vậy?”

Ha Tu Ngột mở to mắt là y buồn cười.

” Ngươi” Ha Tu Ngột kinh ngạc ” Biến đổi?”

Mặc Cách tiến gần mà Ha Tu Ngột không di chuyển  cho nên hai người sát lại, Mặc Cách nhấc đầu một chút dựa gần môi hắn ” Ngươi nhận ra rồi, Ha Tu Ngột ”

Cau mày.

Gọi tên cha là một chuyện vô lễ.

Ha Tu Ngột nhìn y, con hắn lại khác đi khiến hắn khó hiểu.

Đây là ngàn năm khó gặp.

Hắn dò xét ” Mặc Cách ”

” Ân ”

Mặc Cách ngẩng đầu đôi môi nhếch lên mị hoặc vô cùng.

Ha Tu Ngột cảm giác hô hấp của mình có một tia ngọt khác thường.

Trống ngực đập.

Người bình tĩnh.

Mặt nước cũng bình tĩnh.

Chỉ có động tác lơ đãng của hai người mới làm nó rung động.

Mặc Cách nhìn nam nhân tuấn vĩ cao quý trước mắt mình ánh mắt có chút nhẹ nhàng.

Mà đối phương ánh mắt nghiêm túc không có làm gì.

Môi cùng môi gần trong khe chỉ có chút độ ấm.

Hai người đều chờ người kia nói chút gì hoặc làm gì?

Lựa chọn bị động không thích hợp với Ha Tu Ngột nhưng hôm nay hắn đã phá lệ vì y rồi nên muốn xem y khác thế nào.

Đơn giản vì người này không giống Mặc Cách trước đây.

Thời gian trôi chậm rãi đôi mắt hắn liếc qua làn môi Mặc Cách cảm xúc chưa từng có lại dâng trào, Ha Tu Ngột vội  vàng rời mắt.

Mà Mặc Cách nhìn chằm chằm hắn dĩ  nhiên thấy động tác này.

Hôm nay hắn dường như dễ lộ cảm xúc.

Mặc Cách nhị không được mà nghĩ.

Có thể cảm giác được không khí mập mờ này  y lùi ra một chút mất đi hơi ấm môi lạnh hơn, Mặc Cách mím môi mắt tối lại cả người tản ra không khí chũng chạc thành thục.

Sau đó Ha Tu Ngột nghe Mặc Cách nói ” Ta Thích  Ngươi. lần đầu gặp đã thích ngươi ”

Tiếp đó, Mặc Cách không cho Ha Tu Ngột thời gian, mãnh liệt mà tiến tới.

..Nụ hôn này y rất chăm chú Ha Tu Ngột có thể thấy nhiệt tình của người trước mắt.

Ha Tu Ngột cứng ngắc thật lâu cho đến khi Mặc Cách nghĩ y không phản ứng, tưởng rằng hắn dùng cách này gián tiếp từ chối mình, Ha Tu Ngột nhẹ nhàng mở ra đôi môi vẫn mím chặt..

Mặc Cách kinh hỉ ngẩng đầu nhì đôi mắt đồng dạng đã tối xuống.

Kĩ năng của Ha Tu Ngột  vượt xa người thường tiếp xúc với hắn là một loại hưởng thụ, nụ hôn này là Mặc Cách nóng lên nhiệt huyết sôi trào nói không nên lời.

Mỗi lần đầu lưỡi bị cuốn lấy là rung động thật sâu, trống ngục không ngừng.

Kịch liệt trong chốc lát y nghe Ha Tu Ngột khàn giọng hỏi ” Không hối hận?”

Lỗ tai y đã đỏ Ha Tu Ngột còn sát lại mà hỏi làm nó  hồng thêm như máu đáng yêu vô cùng.

Mặc Cách gật đầu.

Y với việc này không kinh nghiệm cho nên chạm đến là chìm đắm.

Nháy mắt gật đầu, Ha Tu Ngột mạnh bạo ôm y vào lòng, hắn đã ôm y mấy lần nhưng chưa khi nào Mặc Cách thấy mãnh liệt như lần này.

Bất tri bất giác, quần áo bay mất.

Thảng thắn khẩn trương, Mặc Cách như thế Ha Tu Ngột cũng hơi bất ngờ.

Mặc Cách đảo mắt nhìn cơ thể Ha Tu Ngột, đẹp đẽ săn chắc, nhất là bộ ngực, ánh mắt tán thưởng.

” Thích sao ”  Ha Tu Ngột hôn vành tai y mà hỏi.

Mặc Cách cười: Nam nhân giống nhau đều có tự tôn phái mạnh.

Mặc Cách lúc này quên mất mình cũng là  phái mạnh đi  

Lần này đáp trả bằng cách vươn lên hôn cơ ngực Ha Tu Ngột.

Mặc Cách như vậy làm Ha Tu Ngột cao hứng.

Tay Hắn vuốt ve lưng y rồi hôn lên đôi môi xinh đẹp hôn mãi còn muốn kia.

Tiếp theo Ha Tu Ngột đưa tay, tại mông y xấu xa mà nhéo.

Mặc Cách khó chịu trong lòng hắn vặn vẹo.

Đổi lấy là tướng cười nhẹ như gió của hắn.

Mặc Cách trừng mát nhìn hắn” Tới thif nhanh lên ”

” Ha Ha, đừng quyến rũ cha, hôm nay cha không cưỡng lại được hấp dẫn của con ”nói xong tại nơi nào đó nhét nửa đoạn ngón tay vào.

” Ân ” Mặc Cách thấp giọng.

” Đau không ”Ha Tu Ngột ôn nhu nhìn Mặc Cách.

Mặc Cách lắc đầu ” Chỉ là có chút kì quái ”

” Một chút là ổn rồi ”

Sau đó nhét cả ngón tay vào.

Cùng lúc thân thể Mặc Cách cứng lên rồi thả lỏng.

Nhưng Ha Tu Ngột không báo trước mà rút ngón tay chôn trong đó ra.

Mặc Cách ngẩng đàu chỉ thấy hắn nhìn y cười nhẹ ” Xin lỗi ” 

Tiếp theo ngã xuống lòng y.

Mặc Cách sửng sốt sau đó lay kẻ nằm trên mình mà hô ” Ha Tu Ngột, Ha Tu Ngột ”

Nhưng hắn không phản ứng.

Trong nháy mắt La Tây xuất hiện trong tầng bảo vệ thở hổn hển nhìn cảnh này mà tròn mắt ” Thế nào, ngươi không sao chứ?”

Trong bụng hắn lại thắc mắc:

Vị trí như thế này là sao 

—————

Ánh trăng bên ngoài rất sáng, trong tầng bảo vệ một mảnh rõ ràng.

Nhưng thứ vây quang tầng bảo vệ không phải là ánh trăng vàng mà lại mang một màu đỏ sậm, ánh trăng mà sắc quỷ dị như máu.