Ẩn Hôn Ngọt Sủng: Đại Tài Phiệt Tiểu Kiều Thê

Chương 177




Liên tiếp ba lần NG, đạo diễn Dịch An không hề bận tâm đến người hâm mộ và giới truyền thông có mặt, nổi giận khiển trách Lê Hinh Nhi. Người hâm mộ Lê Hinh Nhi mắt thấy ái đậu nhà mình bị đạo diễn nhắc nhở, một mặt đau lòng, mặt khác thì xấu hổ đến muốn chết. Vừa rồi các cô ở trước mặt cô gái xinh đẹp kia đắc ý Lê Hinh Nhi diễn xuất tốt, hiện tại cô ây vẫn luôn NG, quả thực đã khiến mặt các cô đều bị tự đánh sưng lên.

Đạo diễn Dịch An lại nói với Lê Hinh Nhi một lần nữa, nhẫn nại hỏi. "Cho cô ba phút điều chỉnh tâm lý cho tốt, làm lại một lần." Lê Hinh Nhi gật đầu, hít sâu một hơi, liếc mắt nhìn fan ở phía xa và cánh truyền thông đang không ngừng quan sát.

Không, phân đoạn này nhất định phải quay cho bằng được.

Nếu không, những người hâm mộ đến đây sẽ thất vọng với cô ấy.

Đạo diễn Dịch An nói xong, thì nhìn Cố Vi Vi đang chuẩn bị lên mái nhà, hạ thấp giọng nói.

"Tôi biết cô tức giận, hay là cô thu lại khí thế một chút được không, bằng không cảnh này không có cách nào quay xong được." "Làm thế nào để thu lại?" Cố Vi Vi vẻ mặt vô tội nói.

Đạo diễn Dịch An thở dài: "Cô đừng giả ngốc với tôi, nếu cô thật sự muốn mọi người quay tôt cảnh này, sẽ không để Lâm Thanh Tuyết NG hết ba lần."

Khí thế của cô hoàn toàn mở ra, mang Lâm Thanh Tuyết do Lê Hinh Nhi thủ vai hoàn toàn đè xuống.

Lâm Thanh Tuyết không tiếp được khí thế của cô, đối mặt với cô chỉ có bản năng là sợ hãi. Phân cảnh này, ông làm sao mà quay xong được.

"Ông nói phân cảnh này, muốn cả ba chúng tôi đều xuất ra trạng thái tốt nhất, bằng không quay ra ông sẽ không hài lòng." Cố Vi Vi nói.

Đúng vậy, cô chính là cố ý áp chế vai diễn. Lê Hinh Nhi không phải khoe khoang mình là diễn viên có thực lực sao?

Cô sẽ để cô trước mặt fan của mình và các phương tiện truyền thông, bị bẽ mặt.

Cô còn muốn xem cô ta còn có bộ mặt gì nữa, tiếp tục trên mạng kể khổ diễn xuất nữa chứ gì, muốn mượn cơ hội để giẫm lên người mới là cô phải không. Dịch An khoát khoát tay, "Quên đi, cứ diễn theo cảm xúc ban đầu của cô đi."

Màn trình diễn của cô cũng không có vấn đề gì, vấn đề là Lê Hinh Nhi thực lực không đủ, không thể tiếp nhận khí thế của cô.

Cảnh quay này vốn là mấu chốt, quay không tốt sẽ làm hỏng cả bộ phim.

Cố Vi Vi lên mái nhà, đùa nghịch thanh kiếm đạo cụ ở

Trong tay, thích thú nhìn Lê Hinh Nhi đang cố gắng

Chuẩn bị tinh thần.

Mục đích của cô hôm nay là để vả mặt cô ta, vậy cô ta cũng nên ngoan ngoãn mà bị đánh.

Bất quá, loại cảm giác ở trước mặt fan của cô ấy làm bẽ mặt cô ấy, quả thực cũng không vui sướng được bao nhiêu.

Các phòng ban của đoàn làm phim vào vị trí, các diễn viên nhóm cũng đã sẵn sàng, đạo diễn lại dặn dò Lê Hinh Nhi một lần nữa.

"Nhắc lại lần nữa, nắm lấy khí chất của Lâm Thanh Tuyết, cô là nữ Gia Cát, triều đình giang hồ hết thảy cô đều nắm trong lòng bàn tay, bày mưu tính kế.."

Lê Hinh Nhi gật gật đầu, cảm thấy mình đã điều chỉnh tâm lý đủ tốt, đến phía sau núi giả ngồi vào vị trí. Tất cả vào vị trí phân cảnh: "Trường Phong" 237 lần thứ tư chuẩn bị, diễn!

Kim quốc tử sĩ xông vào Huyền Nguyên phái, cùng đệ tử Huyền Nguyên phái huyết chiến.

Gió lạnh thấm đẫm máu, trên mái nhà một bộ hắc y

Đường Thiếu Kỳ, hắc bào ở trong gió săn bắn phi vũ,

Lạnh lùng liếc mắt nhìn cảnh tượng đẫm máu tàn sát.

Đột nhiên, nhận thấy sự bất thường phía sau núi giả.

Trường kiếm ra khỏi vỏ, thân như quỷ mị, đánh về phía người sau núi giả đi ra.

Lâm Thanh Tuyết giơ kiếm ngăn cản, đối với đôi mắt tà lãnh yêu dị, mở miệng giọng nói run rẩy vang lên lại

Kết thúc. "Người đến là gì. Người nào.." "Cắt!" Đạo diễn Dịch An, nhịn không được kêu cắt.

Lê Hinh Nhi oán hận cắn răng, nhìn thoáng qua fan và giới truyền thông đang ở phía xa quan sát.

Tâm trạng của cô đã sụp đổ, phân cảnh này quay thêm bao nhiêu lần nữa, đoán không chừng cô vẫn sẽ NG.

Thế nhưng, đạo diễn ở chỗ này cô lại không thể nói không quay thì không quay, vậy không phải sẽ trở thành trò đùa của mọi người hay sao.

Tiếp tục quay phim vẫn luôn NG, trên các mặt báo và các phương tiện truyền thông lại gây bất lợi cho cô.

Cô suy nghĩ một lúc, sau đó đỡ tay lên núi giả cả người buông thõng, cuối cùng là mắt nhắm lại trực tiếp ngất xỉu.