Anh Em (Thủ Túc)

Chương 18




Hách Tịnh không mở miệng hỏi nữa, đây thật sự không phải vấn đề để hai cha con cô nên thảo luận, nhưng Lý Băng đã ngã bệnh, mà trong vấn đề này, Hách Tịnh cảm thấy Lý Băng là người trong cuộc, chưa chắc có đủ lý trí để nhìn nhận vấn đề cho thấu đáo, không thể không cần một người góp ý.

"Ba, con biết rõ ba và dì là những người có học thức, rất xem thường âm mưu quỷ kế, nhưng ba là người dạy về lịch sử, sẽ hiểu rõ từ xưa đến nay người tranh quyền đoạt lợi, âm mưu tính toán rất nhiều, hơn nữa chuyện này khắp nơi đều lộ ra sơ hở, con không tin chính ba cũng không phát hiện được." Hách Tịnh rất tin tưởng ba mình, rất nhanh khẳng định Hách Kính vô tội trong chuyện này, bắt đầu nghiêm túc phân tích đầu đuôi câu chuyện.

Đúng vậy nha, Hách Kính cho đến bây giờ có trăm cái miệng cũng không thể bào chữa cho mình được, từng bước từng bước một mọi chuyện thật trùng hợp.

Đầu tiên đây là trợ lý nghiên cứu sinh của ông bị bệnh, đề cử đồng hương của mình là sinh viên nữ tên Đại Tứ đi thay. Ngẫu nhiên buổi toạ đàm lại được tổ chức tại quê nhà của cô ta, xin đi theo Hách Kính xem như cọ xát thực tế kết hợp về nhà một chuyến, trợ giảng của Hách Kính là làm những công việc như chỉnh sửa lại văn kiện, tra tìm tài liệu đơn giản, người nào làm cũng được không có vấn đề gì, Hách Kính nổi tiếng dễ chịu, nên dễ dàng chấp nhận.

Sau khi uống rượu say liền có một đêm tình với cô học trò kia, cô học trò đó lại thừa nhận mình hâm mộ Hách Kính đã lâu, thật ra Hách Kính biết mình 99% là bị oan, nhưng từ nhỏ đến lớn cuộc sống của ông rất suôn sẻ, tính tình đơn giản, chưa bao giờ làm điều gì trái đạo đức, cũng sẽ không tự nhiên cưỡng bức một cô gái ngưỡng mộ mình, sau đó ra tay giúp đỡ còn đưa tiền cho cô ta, chủ yếu xuất phát từ tấm lòng nhân đạo.

Nhưng nhất thời mềm lòng, đem tới tai họa về sau.

Trở về trường học không lâu cô sinh viên kia phát hiện mình mang thai, đầu tiên nhà trường lén lút điều tra, sau khuyên cô ta nên đi phá thai, cô ta kiên quyết không đồng ý, bị  nghỉ học cũng sẽ không tiếc, cô sinh viên đó nói cô làm chuyện này là không đúng, nhưng thai nhi này chính là đứa bé trai mà người cô yêu không có con trai, đứa bé được sinh ra người đó sẽ rất vui mừng.

Những chuyện vô căn cứ như vậy, sau ại đó đồn đãi truyền đi, người khiến cô sinh viên kia mang thai chính là giáo sư trong trường, mà giáo sư trong trường trừ những giáo sư nữ ra thì những giáo sư nam cùng quá sáu mươi tuổi rồi, người lại có con gái, số lượng cũng không nhiều, Hách Kính lại là một trong số những người đó.

Vừa đúng lúc, Hách Kính lại giúp viết luận văn, giới thiệu giáo viên hướng dẫn, còn có chuyển một khoản tiền cho cô nữ sinh kia, cũng bị người nào đó phát hiện, truyền đến hiệu trưởng của trường.

Lần này xem như, tội danh của Hách Kính đã được định rồi, mặc dù luật pháp không công nhận chứng cớ này, nhưng những lời đồn đãi có thể giết chết người, dù sao nếu như không có nguyên nhân chính đáng thì giáo sư giúp học sinh viết luận văn, còn đưa tiền sẽ bị nghi ngờ?

Mặc dù cho tới bây giờ, địa vị của gia đình họ Hách cùng với bản thân của Hách Kính ở trong giới học thuật giới cũng rất giỏi cùng uy tín, nên lãnh đạo nhà trường đối với Hách Kính chưa có đưa ra quyết định xử phạt, nhưng danh tiếng của Hách Kính đã không còn, ván đã đóng thuyền rồi, cuối cùng mặc dù chuyện này được giải thích là sự hiểu lầm, nhưng hơn phân nữa mọi người đều cho rằng lãnh đạo nhà trường cùng gia đình họ Hách che đậy sự việc.

Kế hoạch rất độc ác và nham hiểm nhưng có hiệu quả. Bởi vì làm học giả và giáo sư, nhất là Hách Kính xuất thân từ gia đình danh gia quyền quý, quan trọng nhất không phải là giỏi, mà còn là danh tiếng, đối phương đánh rắn phải đánh đầu, nắm được điểm yếu này của Hách Kính cộng thêm nhược điểm hay mềm lòng, nên chuyện này rất dễ thành công, chỉ lệ thuộc vào tấm lòng quá nhân hậu của Hách Kính nữa.

Rốt cuộc là ai thao túng chuyện này? Cô nữ sinh kia? Cô ta có lý do gì nhất định đối với Hách Kính đuổi cùng giết tận. Đối với ba vì yêu mà thành hận, không chiếm được sẽ phá hủy ba cho bằng được hay sao? Việc cô ta mang thai con của người khác sự việc này chưa hiểu lắm, kiểm tra lại thời gian, nếu quả thật giống như cô ta nói đối với Hách Kính đã ngưỡng mộ từ lâu, như vậy thời gian cô ta mang thai con của người khác, đối với Hách Kính còn không chết tâm.

Hách Tịnh cảm thấy sự việc này có người đứng phía sau chỉ đạo, người bày mưu là ai thì chưa biết được. Từ động cơ gây án mà phân tích, Hách Kính thật xui xẻo, chuyện thăng chức bị đình lại, đây được xem như đối thủ cạnh tranh với ông được lợi, từ trong miệng Hách Kính, Hách Tịnh được biết, khả năng đối thủ duy nhất của Hách Kính chính là người đã đề cử cho cô gái kia, người này được xem là một trong những người hại Hách Kính.

Trong lòng Hách Tịnh còn xuất hiện một nhân vật khác, đó chính là Vu Tự Cường cha của hai anh em nhà họ Vu, nếu như Hách Kính bởi vì chuyện xấu này hôn nhân sẽ tan vỡ, như vậy Lý Băng trở lại bên cạnh ông ta, khả năng này rất có thể xảy ra, cũng có thể đây là một tình nghi người cần suy tính.

Vu Tĩnh Hàm trở về khiến cuộc trò chuyện của hai cha con ngừng hẳn, cô nhìn thấy Hách Tịnh trở về rất vui mừng, thỉnh thoảng lại quan sát người phụ nữ của gia đình nhà họ Hách, nhưng vẫn nhịn đến khi trở về phòng ngủ lúc ngủ mới nhào lên hỏi: "Như thế nào? Hỏi được gì rồi? Ba của chị rốt cuộc tại sao khi dễ mẹ tôi, còn chọc cho mẹ tôi khóc." Vừa nói vừa làm ra dáng vẻ hung dữ: "Mẹ tôi đối với chị tốt như vậy, hai người họ nếu có đánh nhau, chị nhất định không được giúp ba chị, như thế sẽ có lỗi với mẹ của tôi!" Nói xong còn động thủ với Hách Tịnh, Hách Tịnh sợ nhột, mỗi lần Vu Tĩnh Hàm sử dụng chiêu này, cô cũng không biết phải làm sao.

Nhưng hôm nay Hách Tịnh có tâm sự nặng nề, nên tâm trạng trở thành bực bội liền vung tay lên đẩy Vu Tĩnh Hàm ngã xuống đất, sau đó không chỉ có cô ngây ngẩn cả người, Vu Tĩnh Hàm cũng ngẩn ngơ, mở to hai mắt nhìn chằm chằm vào Hách Tịnh: "Chị, chị khi dễ tôi!"

Hách Tịnh dù sao so Vu Tĩnh Hàm lớn hơn vài tuổi, cũng thường vận động, sức khỏe dẻo dai hơn so với Vu Tĩnh Hàm nên khi cô ta bị té mông đập xuống đất rất đau, cộng thêm trong lòng uất ức, lập tức khóc oa oa.

Trong lòng Hách Tịnh cảm thấy hối hận cho động tác vừa rồi, cô không khống chế được trước tình huống xảy ra, nên hôm nay lại mắc nhiều sai lầm, huống chi đối với bản thân đã cố gắng rất nhiều nhưng đối với chuyện tình cảm vẫn chỉ là hoài nghi, làm sao lại có thể vì giận Vu Tự Cường mà đánh con của ông ta. Vì vậy vội vàng đỡ Vu Tĩnh Hàm đứng lên, lấy đồ cất giấu đã lâu trong ngăn kéo ra dụ dỗ cô ta, như thế cô ta mới nín khóc.

Vu Tĩnh Hàm bị quần áo, trang sức hấp dẫn, không chỉ có quên mất khóc, mà quên luôn chuyện Hách Tịnh ngày hôm nay rất khác thường cùng với lo lắng cho mẹ của mình cũng quên mất, cao hứng bày ra.

Thấy cô ta vô cùng vui vẻ, Hách Tịnh trong lòng cảm thấy hâm mộ đứa trẻ này, làm một đứa con nít là chuyện rất hạnh phúc.

Ngày hôm sau Vu Tĩnh Hàm có giờ học, mà Hách Kính cũng muốn đi làm, nếu không sẽ càng để cho người mượn cớ nói ra nói vào. Có thể do con gái tin tưởng nên Hách Kính có tinh thần tốt hơn so với tối hôm qua rất nhiều, Ông dọn dẹp sạch sẽ, ăn sáng xong liền đi đến trường học, trước khi đi ông còn dặn dò Hách Tịnh: "Bất luận như thế nào, đây là chuyện của người lớn, ba tự mình giải quyết, con không phải quan tâm, chuyên tâm học tập là được."

Đêm tối đã qua, ánh mặt trời vừa sáng cũng làm cho con người thêm dũng khí, lần nữa phấn chấn lại tinh thần Hách Kính hết sức hối hận, không nên đem những chuyện phức tạp cùng không vui như thế này cho con gái biết, dù thế nào nó vẫn còn nhỏ, cũng chỉ là một cô gái mười lăm tuổi, thời điểm mình mười lăm tuổi đang làm gì? Dường như trừ ăn cơm ra chỉ có đọc sách, chuyện gì cũng không cần quan tâm. Là bản thân vô dụng, không thể cho con gái một tuổi thơ hạnh phúc.

Hách Tịnh cười đáp ứng ba mình, cũng đang thu dọn xong đồ sau lập tức lên đường đến bệnh viện thăm Lý Băng.

Lý Băng đối với việc Hách Tịnh đến thăm mình cảm thấy rất kinh ngạc, biết được đứa nhỏ này xin nghỉ học sau càng thêm không nhịn được nhẹ nhàng trách mắng cô mấy câu, Hách Tịnh chỉ cười cười cũng không giải thích, hối thúc Lý Băng mau ăn cháo mình vừa đem đến khi còn nóng,  xác nhận bệnh của Lý Băng có chuyển biến tốt, liền muốn cùng cô nói chuyện một chút.

Mục đích ở đây là tịnh dưỡng, vì vậy bệnh viện Lý Băng ở bệnh nhân không nhiều, cho nên phòng bệnh rất rộng rãi, Lý Băng một mình một phòng, hôm nay kiểm tra cùng trị liệu xong, không còn người quấy rầy, nói chuyện cá nhân rất tốt.

Nhưng khi Lý Băng biết được Hách Tịnh muốn cùng cô thảo luận vấn đề gì thì tức giận đỏ bừng cả mặt: "Ba của con, ông ấy cũng thật là, tại sao có thể đem những chuyện này nói cho con nghe, con mọt sách đúng là con mọt sách, ngu xuẩn chết đi được!"

Hách Tịnh nghe dì ấy chửi mình ba, không có tức giận, cô nghe ra được những lời nói kia thật ra là quan tâm cùng đau lòng, đối với ba còn có mình. Bởi vì sự việc này, cô vốn là theo phản ứng tự nhiên phải nói những câu kia: "Con cùng ba trước kia gặp bất cứ chuyện gì tất cả đều cùng nhau giải quyết." Nên cũng không phải ba nói ra, chỉ do con làm nũng, ăn vạ buộc ba phải nói.

Lý Băng mặc dù biết cô gái lên giường cùng Hách Kính chỉ là dụ dỗ, nhưng chưa biết ở trường học bây giờ đang nói bóng gió Hách Kính, hiện tại cục diện vô cùng khó khăn, Hách Tịnh biết đó là ba muốn bảo vệ cô, cũng không muốn cho cô có gánh chịu áp lực, nhưng Hách Tịnh lại cảm thấy nếu như Vu Tự Cường là một trong số những người tình nghi, như vậy Lý Băng nhất định phải biết được chân tướng sự tình, nếu không trong hai người nếu sinh ra hiểu lầm, chuyện sẽ càng them rắc rối.

Lý Băng biết được sự tình liền cau mày, Hách Tịnh lại đem phân tích của mình nói cho cô nghe, dĩ nhiên cô cũng không có đem hoài nghi của mình nói ra, chỉ nói có người đã giăng bẫy hãm hại Hách Kính, nhất định đây là gian kế. Về phần Vu Tự Cường đây có phải âm mưu của anh ta bày ra hay không, dù sao Lý Băng đối với anh ta có phần hiểu rõ hơn một chút, phán đoán càng thêm chính xác.

Hách Tịnh sau khi nói xong cũng không mở miệng nữa, lẳng lặng chờ đợi Lý Băng đáp lại, cô rất có kiên nhẫn, cho dù Lý Băng cần thời gian để suy nghĩ, cô cũng có thể đợi, nhưng không ngờ chính là Lý băng trầm ngâm một chút liền đuổi cô đi: "Không phải nói Hạo Dương bị thương sao? Con nhanh trở về trường học đi, nó không hiểu chuyện, năng lực tự chăm sóc cũng kém, con giúp dì chăm sóc nó một chút."

Lý Băng rốt cuộc vẫn là mẹ kế, thường ngày cùng Hách Tịnh mặc dù sống rất hòa thuận, nhưng vẫn còn mang theo phần khách khí, cũng rất ít ra lệnh cho cô phải làm cái gì, nhưng lần này tự nhiên ra lệnh cho cô trở về chăm sóc cho Hạo Dương, giọng nói còn không cho cự tuyệt, đối với Lý Băng mà nói, đây là lần đầu tiên.

Hách Tịnh có chút ngạc nhiên, lập tức liền ý thức được Lý Băng là muốn cản mình, nói cách khác không có ý định để cho mình nhúng tay vào chuyện này, cô làm sao có thể yên tâm, đang muốn giải thích, Lý Băng mở miệng lần nữa: "Tịnh Tịnh, dì biết rõ con muốn nói gì, mà dì cùng ba con dù sao cũng là vợ chồng, chuyện như vậy nên để hai chúng ta cùng nhau đối mặt, coi như con không tin tưởng dì, thì cũng phải tin tưởng ba con chứ, như vậy để cho chúng ta chính mình tự giải quyết có được không?"

Lời nói này của Lý Băng mang theo mấy phần nghiêm nghị, mắt nhìn thẳng Hách Tịnh, thấy lo lắng trong lòng giảm xuống, chợt có chút không chắc chắn, chẳng lẽ là mình nhiều chuyện rồi hả? Còn nói, làm vợ, đối với bản thân sẽ không tha cho người nào dám làm tổn hại đến quyền lợi của mình, cho dù người kia là chồng trước là ba của các con cô cũng không được?

Lý Băng lập tức làm thủ tục xuất viện, thời điểm Hách Tịnh đi theo cô làm thủ tục, mới ý thức được bây giờ Lý Băng còn là bệnh nhân, tự mình quấy rầy một bệnh nhân, không thể để cho cô ấy nghỉ ngơi mà phải xuất viện, có phải hay không có chút ích kỷ!

Lý Băng đối với mình không giống mẹ đẻ, mới vừa rồi còn dùng thái độ như vậy đối đãi mình, có thể đem tâm so tâm, mình vừa thật coi dì cùng với ba giống như người thân? Ba thương tiếc Lý Băng bệnh yếu không đành lòng nói cho dì biết sự tình, như vậy mình đứng ở cương vị gì mà tới nơi này cùng dì ấy nói chuyện? Mình không có đem lợi ích cùng sức khỏe của Lý Băng đặt ở vị trí ưu tiên? Mình chỉ là muốn những chuyện Vu Tự Cường vì Lý Băng mà thiết kế âm mưu hại Hách Kính, cũng không trông nom không để ý đã chạy tới tìm Lý Băng, còn không phải tình cảm không cân bằng đã sớm mất ổn định?

Mang theo vô cùng lo âu và rất nhiều áy náy, cộng thêm tia mờ mịt mất mác về đến nhà, Hách Tịnh dường như bị Lý Băng dẫn đến trường học ngay lập tức, cô không dám không đồng ý sợ cùng Lý Băng xảy ra xung đột, chỉ đành phải nghe theo lời của dì ấy.