Ảnh Hậu Trùng Sinh Chi Sủng Phu

Chương 44




Sáng sớm ngày hai mươi tám. Hoàng Phủ Tử Y được An Tuệ dắt tới tổ đạo diễn, hôm nay là ngày "Lăng Lan thiên hạ" bấm máy, tuy cũng không có ý nghĩa gì lớn, nhưng cũng rất quan trọng, đạo diễn Tiêu Tinh, nam chính Tô Thụy Lân, nam phụ Thích Bạch, nữ phụ Quách Ái và những diễn viên khác đã tới từ sớm.

Lần tiến vào tổ đạo diễn này của Hoàng Phủ Tử Y, có hai người trợ lý và người chăm sóc đã được bố trí cơ bản, thợ hóa trang và bảo vệ đều là bố trí đặc biệt, đi theo còn có một thợ quay phim, một đoàn người nối nhau tiến vào, không muốn thu hút sự chú ý của người khác cũng khó.

"Đây là Hoàng Phủ Tử Y sao? Đúng là khí thế của người nổi tiếng, quả thật không phải giả."

"Nhìn điệu bộ đi, chỗ nào giống người mới chứ, đúng là nhìn còn hơn nhân vật lớn."

"Có kim chủ đúng là có khác nhỉ."

"Nhưng nói đi cũng phải nói lại, Hoàng Phủ Tử Y quá đẹp, mĩ nhân trong giới showbit có ai đẹp hơn cô ta được chứ."

Thành viên của đội quay phim bàn luận sôi nổi, những tin đồn gần đây, mọi người đều biết cả, bình luận về Hoàng Phủ Tử Y có quá nhiều loại, trên mạng cũng như thế.

Chín giờ mười lăm, buổi bấm máy bắt đầu, đạo diễn dẫn mọi người lên thắp hương, sau khi thắp hương thì quay lại nói với mọi người: "bởi vì thời gian gấp rút, nên thời gian cho chúng ta giao lưu không đủ, trước khi quay phim, sẽ có nhiều vấn đề, tôi hi vọng mọi người có thể cùng cố gắng, nhanh chóng tạo ra một bộ phim kinh điển, sẽ không để lại tiếc nuối cho mọi người."

Mọi người sảng khoái nói đồng ý, nhưng suy nghĩ của mỗi người lại không giống nhau, dường như là có vài người dùng ánh mắt không vui nhìn Hoàng Phủ Tử Y, cũng không biết là đang nghĩ gì.

"Mọi người đi trang điểm đi, nửa tiếng sau bắt đầu quay phim." đạo diễn hạ lệnh, mọi người đều nhanh chóng rời đi.

"Lăng Lan thiên hạ" là phim cổ trang, Hoàng Phủ Tử Y giả thành Triệu Lâm Lang, vốn dĩ là con gái của gia đình nhà tướng, nhưng người này bị ám hại, nên bị biếm thành dân thường, nàng vô tình gặp nam chính khi còn nhỏ, hai người thành thanh mai trúc mã, cùng nhau lớn lên, nhưng thế sự đảo lộn, nam chính bị ép, bất đắc dĩ trở thành người dẫn đầu cuộc khởi nghĩa, nữ chính thông tuệ mọi thứ, sau khi đọc xong binh pháp, thì luôn sát cánh bên nam chính, trở thanh quân sư cho chàng, khí thể của nam chính càng ngày càng tăng, chiếm được rất nhiều địa bàn, nên bị triều đình chú ý, lúc chuẩn bị xuất binh giao chiến thì mẹ nữ chính tìm tới nói cho nàng một bí mật.

Nữ chính tuy là con của tướng quân, nhưng có máu mủ của hoàng tộc, bởi vì mẹ của nữ chính là hậu nhân của hoàng tộc, cho nên mẹ ruột của nữ chính mong nàng có thể bỏ nam chính mà quy phục triều đình, hơn nữa có thể báo cho triều đình những tin tức của nam chính.

Nữ chính nghe được yêu cầu của mẹ ruột, vừa bực tức vừa kinh ngạc, lập tức từ chối, nhưng cha của nam chính cũng tới để khuyên, còn nói với nữ chính, hoàng thượng đang đe dọa nhà ông ngoại nam chính, nếu nữ chính không phục, mạng cả nhà khó giữ.

Một bên là tình thân một bên là tình yêu, nữ chính lâm vào tình trạng tiến thoái lưỡng nam, sau đó miễn cưỡng, tạm thời thỏa hiệp, đúng lúc này nam phụ là hoàng tử xuất trận, vừa gặp nữ chính thì đã yêu, âm thầm giúp đỡ nữ chính rất nhiều, trong tình huống bất ngờ ngoài ý muốn bị nam chính bắt gặp, nên nữ chính bị hiểu lầm.

Nam chính nghĩ nữ chính đã thay lòng, mượn rượu giải sầu thì gặp nữ phụ, nữ phụ ôn nhã ngọt ngào, giống kiểu con gái nhà lành ngoan ngoãn nhu thuận, nếu so sánh với sự cường thế của nữ chính thì khác nhau một trời một vực, nên làm cho nam chính nhất thời bị mê hoặc, tuy chưa từng thích nữ phụ, nhưng không từ chối sự gần gũi của nữ phụ, khi nữ chính biết thế thì vô cùng đau lòng.

Nữ chính phải gánh trên lưng tính mạng của gia tộc, bị áp lực dồn nén, còn bị nam chính hiểu lầm, vốn dĩ chỉ là giả phản bội, nên tin tức truyền đi cũng không có nhiều tác dụng, nhưng khi thấy cảnh ấy thì nữ chính tức giận, kích động gửi cho triều đình một cơ mật rất quan trọng, chỉ là tin tức vừa truyền đi, thì nữ chính đã hối hận rồi, cưỡi ngựa đuổi theo, nửa đường thì bị nữ phụ ngăn cản, thì mới biết, nữ phụ cũng là gián điệp do hoàng thượng phái tới.

Nữ chính không những không lấy lại được tin tức, còn bị thương nặng, không thể không giấu đi vết thương của mình, mà lúc nàng đang dưỡng thương, thì nam chính xuất quân, hoàng thượng vốn biết kế hoạch của nam chính, cho nên hắn bị đàn áp, nam chính vừa ngạc nhiên vừa tức giận, tuy là không muốn tin, nhưng vẫn phải tin, thế là hạ lệnh bắt bằng được nữ chính.

Lúc nữ chính bị bắt, thương thế chưa hồi phục, nam chính tức giận hạ chỉ, nữ chính trăm miệng cũng không giải thích được, cho dù nói ra sự thật cũng không có ai tin nàng, lúc này nữ phụ mang lương thảo tới cho nam chính, giúp cho quân đội của hắn trị thương.

Nam chính rất thất vọng về nữ chính, nhưng vẫn không tin nữ chính là nội gián, chỉ là bị ép, cho nên không thể không nhốt nữ chính lại, tuy là giam giữ nhưng cũng là bảo vệ, nữ phụ mua chuộc người canh ngục, trực tiếp dùng hình với nữ chính, còn nói là do nam chính hạ lệnh, nữ chính tuy có nghi ngờ những vẫn đau lòng.

Mà lúc này, nam phụ mang theo ám vệ xuất quân, đến giải cứu nữ chính, nam chính biết vậy lập tức đuổi theo, trong quá trình truy đuổi, nam chính có bắn một mũi tên cảnh cáo nữ chính, nhưng ngoài ý muốn lại trúng nữ chính, cũng cắt đứt tình cảm của hai người từ đây.

Nữ chính bị thương nặng, sau khi tỉnh dậy thì đã chết tâm, thề là sẽ không yêu ai nữa, không những muốn báo thù nam chính, còn muốn phá hoại quốc gia này, nàng hận nam chính tuyệt tình, càng hận triều đình đuổi cùng giết tận, làm hai người chỉ có thể trở thành kẻ địch của nhau!

Sau cùng, nữ chính dẫn một đội quân của triều đình, tiêu diệt thế lực nam chính, sau đó lại mang quân trở lại, diệt trừ toàn bộ triều đình, vô số người thành oan hồn dưới những trận mưa tên, cuối cùng, nữ chính đăng cơ trở thành nữ hoàng của cả một nước.

Tất cả mọi thứ đã chuẩn bị xong xuôi, diễn viên, hóa trang, cũng đã dần tới.

Nam chính Tô Thụy Lân mặc một bộ đồ giáp dày và nặng, đây là tạo hình cho anh ta khi xông pha ra trận, khí thế hiên ngang sừng sững.

Nam phụ mặc một bộ đồ của thái tử, toàn thân toát lên màu vạng nhạt, đây là tạo hình ấn tượng nhất trong bộ phim, thân phận tôn quý, ấm áp nhã nhặn.

Nữ phụ Quách Ái mặc một bộ sa y màu đỏ, đây là hình tượng quyến rũ nhất trong phim, cũng là tạo hình cho lần đầu xuất trận, yểu điệu thục nữ, như hồ ly tinh chuyển thế, mang đầy sự mê hoặc.

"Ừ, đều tốt rồi, bây giờ đến Tử Y, cô ấy cần mặc long bào, hóa trang cũng phải tỉ mỉ hơn, chắc là đợi một chút nữa, các anh cứ quay đơn trước đi." Đạo diễn nhìn đồng hồ, nói với mọi người.

Bởi vì là nữ hoàng, cho nên trang điểm cho Hoàng Phủ Tử Y phải rất cẩn trọng, mặc trên người cô là một bộ long bào nhiều tầng, cao quý, khí chất uy nghi, chỉ là một bộ long bào mà tốn hơn năm mươi vạn tiền thuê, phải lợi dụng quan hệ mới có thể mượn từ bảo tàng ra, thật đúng là long bào, mặc cũng tốn sức.

Nam chính Tô Thụy Lân xem ra là một người ôn hòa, hay cười nói, sau đó rủ thợ quay phim đi chỗ khác.

Thích Bạch có vẻ trầm mặc hơn, không nói năng gì, đi theo sau Tô Thụy Lân, còn Quách Ái thì đảo mắt, có chút đố kị, đứng đó nhìn Hoàng Phủ Tử Y, muốn xem cô đẹp hơn cô ta ở điểm nào.