Anh Hùng Ngục Giam

Chương 233: Thiên Thai thành​




Trong một giờ hoàn thành nhiệm vụ hi hữu, loại tốc độ này cho dù là Hoàng Dật cũng không dám cam đoan, cái này ngoại trừ thực lực bản thân ra, càng nhiều hơn cũng là xem vận khí. Bá Vương phỏng chừng là vận khí bạo tăng, thoáng cái phát hiện chổ then chốt của nhiệm vụ, cho nên mới có thể trong một giờ hoàn thành nhiệm vụ hi hữu.

Chỉ là không biết người này rốt cục có phải là tội phạm của Hoa Hồng Ngục Giam không, ngày mai hỏi một chút sẽ biết.

Kế tiếp, Hoàng Dật và mèo trắng nhỏ cứ như thế nằm trên lá cây, nhìn bầu trời sao, dần dần ngủ đi.

Cùng lúc đó, trong Hoa Hồng Ngục Giam, trong mỗi một phòng giam, mỗi một tội phạm đều mang mũ giáp giả thuyết, nằm bất động trong bóng đêm, dường như một thi thể. Nhưng trên thực tế, bọn họ lúc này đang bay lượn trong Thế Giới Thứ Hai, mấy ngàn nhiệm vụ hi hữu đồng bộ triển khai, mấy ngàn người đều đang suy nghĩ, mấy ngàn bộ não thông minh nhất của thế giới đang hoạt động.

Dần dần, một đêm trôi qua.

Ánh sáng mặt trời chiếu vào lá cây trên ngọn, Hoàng Dật tỉnh lại, lúc này mèo trắng nhỏ còn đang ngủ trên người hắn, cả người sáng rực của ánh mặt trời, tràn ngập sinh khí. Hoàng Dật cẩn thận đem cô ấy dời ra, sau đó logout.

Rửa mặt hoàn tất, Hoàng Dật đi tới căn tin.

Lúc này, khắp nơi bốn phía đều là tiếng ầm ĩ, tất cả mọi người đang thảo luận Thế Giới Thứ Hai, trên mặt mỗi người đều tràn ngập nụ cười, xem ra tối hôm qua hành trình của mọi người trong Thế Giới Thứ Hai đều vô cùng thuận lợi.

"A Dật, tới bên này ngồi!" Sau khi Hoàng Dật nhận xong một phần cơm nước, Lôi Thân vẫy vẫy tay với hắn.

Lúc này, bên cạnh Lôi Thân là một ông lão hơn sáu mươi tuổi của, hai người nói chuyện với nhau rất thân quen. Hoàng Dật đối với ông lão này hầu như không có ấn tượng gì, cũng chưa thấy qua Lôi Thân cùng ăn cơm với ông ta, không biết rốt cục là ai.

"A Dật, cậu nghe nói qua Bá Vương chứ!" Hoàng Dật vừa ngồi xuống, Lôi Thân hỏi một câu. Hiển nhiên tối hôm qua ông cũng nghe được tiếng thông báo kia.

"Nghe nói, thông báo của tối hôm qua, trong vòng một giờ hoàn thành nhiệm vụ hi hữu. Làm sao vậy?" Hoàng Dật uống một ngụm cháo, sau đó nhìn Lôi Thân một chút.

"Ông ta cũng là Bá Vương." Lôi Thân chỉ chỉ ông lão một bên.

"Hả?" Hoàng Dật không khỏi sửng sốt, cẩn thận quan sát ông lão này một chút, ông lão này tuy rằng hơn sáu mươi tuổi, nhưng thân thể vẫn rất tráng kiện. Ánh mắt đầy tinh thần chấn hưng, hạc phát đồng nhan, nhìn qua bảo dưỡng rất khá.

"Người già rồi, so ra kém với người trẻ tuổi các người." Ông lão mỉm cười, thể hiện ra một cảm giác tang thương nhìn thấu thế sự.

"Thế nhưng ông lại làm được chuyện mà chúng tôi đều không làm được." Hoàng Dật mỉm cười, "Người trẻ tuổi chúng tôi, cũng không có người nào có thể trong một giờ hoàn thành nhiệm vụ hi hữu, ông làm được."

"Đúng vậy!" Lôi Thân cũng gật đầu, sau đó nhìn ông lão một chút, nói: "Tôi trước đây chưa từng lưu ý qua ông. Không ngờ rằng ông lại thông minh như thế. Thật sự là chân nhân bất lộ tướng, trước khi bị giam ông làm cái gì?" xem tại TruyenFull.vn

Ông lão mỉm cười: "Tôi là một bác sĩ tâm lý, sau đó thấy người bệnh nhiều quá. Tiếp xúc nhiều lắm loại bệnh tinh thần, kết quả bản thân cũng bất tri bất giác mắc bệnh tâm thần, làm rất nhiều chuyện ác liệt. Ví dụ như đem một ít bệnh nhân lừa gạt về nhà, đem đầu của bọn họ chặt xuống, sau đó gửi nặc danh qua bưu điện cho bạn gái tình đầu của tôi, tặng cho cô ta như quà sinh nhật."

Nghe đến đó, người chung quanh nhất thời cuộn trào dạ dày. Bữa sáng đều ăn không vô, nhiên Hoàng Dật và Lôi Thân cũng không ảnh hưởng. Tiếp tục ăn.

"Vậy sau đó?" Lôi Thân hỏi.

"Sau đó có một ngày tôi đột nhiên thanh tỉnh, ý thức được mình mắc bệnh tâm thần, sau đó đi tự thú, cuối cùng bị giam vào Hoa Hồng Ngục Giam, chớp mắt cũng là mười năm. Bất quá các người yên tâm, hiện tại bệnh tâm thần của tôi đã khỏi rồi, không có việc gì." Ông lão nói.

"Vậy trong trò chơi ông lựa chọn chủng tộc và nghề nghiệp gì?" Hoàng Dật hỏi một tiếng.

Ông lão lột một quả trứng gà, nói: "Chủng tộc và nghề nghiệp của tôi lại nói tiếp, có chút giống với nghề nghiệp trước đây của tôi. Chủng tộc là linh hồn du đãng giả, nghề nghiệp là linh hồn điều khiển sư, đơn giản mà nói cũng là cùng loại với triệu hoán sư, có thể điều khiển NPC tới chiến đấu cho mình."

"Đó chính là nghề nghiệp loại dị sĩ." Lôi Thân suy nghĩ một chút nói, "Trong đại lễ thường niên sang năm, ông khẳng định có thể được bình chọn cho giải thưởng người mới tốt nhất. Mặt khác ông thử xem có thể được bình chọn vào giải thưởng nghề nghiệp loại dị sĩ tốt nhất hay không, người cạnh tranh lớn nhất của giải thưởng này cũng là Thiên Đạo và Miyamoto Musashi hai đại Nhật Bản cao thủ. Nếu như có thể từ trong tay bọn họ đoạt được giải thưởng này, vậy thật sự là một chuyện đại khoái nhân tâm."

"Thuận theo tự nhiên đi!" Ông lão nhìn rất mở, tâm tính tốt, cũng không có kích động cuồng vọng như người tuổi trẻ.

"Ông sinh ra ở địa phương nào?" Lúc này, Hoàng Dật lại hỏi, "Nếu như gần phương Bắc của đại lục, vậy ông tìm đến tôi, công hội của tôi sẽ thành lập tại phương Bắc. Nếu như ông ở gần phía nam đại lục, vậy đi chỗ Lôi ca, anh ta đang khai thác hải vực phía nam, dù sao chúng tôi đều là một người, trước xa nhau, một nam một bắc. Thời cơ thành thục, chúng tôi sẽ xác nhập lại một khối."

"Tôi ở diễn đàn tra xét một chút, chổ sinh tôi ra hẳn là ở phương bắc đại lục. Chờ tôi tăng lên một ít thực lực sẽ đi tìm các người!" Ông lão khẽ cười nói, "Đánh nhau và cái khác tôi không am hiểu, nghề nghiệp của tôi là loại hình mạo hiểm, nếu như cậu có nhiệm vụ loại thám hiểm có thể tìm tôi, tôi cảm thấy hứng thú nhất đối với các loại linh hồn sa đọa."

"Sao? Linh hồn sa đọa?" Hoàng Dật bỗng nhiên nghĩ tới Sa Đạo Vương, sau đó nói: "Tôi có một kẻ địch tên là Sa Đạo Vương, bản thân hắn có chín mươi chín trái tim, thế nhưng tôi không biết trái tim giấu ở địa phương nào, tôi chỉ có một trái tim, ông có thể giúp tôi tìm được trái tim còn lại của Sa Đạo Vương không?" Nói xong, hắn chờ mong nhìn ông lão. Hắn lúc đầu có dự định đi diệt trừ 98 trái tim còn lại của Sa Đạo Vương, nhưng khổ nổi không biết địa điểm của những trái tim này, cái kế hoạch này cũng cũng chỉ có thể gác lại không hạn kỳ.

lão nghe xong, gật đầu: "Có thể! Chỉ cần cậu có một trái tim, tôi có thể căn cứ trái tim bẩn, lợi dụng kỹ năng dành riêng, đi tìm 98 trái tim còn lại. Bất quá đẳng cấp hiện tại của tôi còn quá thấp, cậu chờ tôi tăng lên một ít đẳng cấp, tôi có thể đến giúp cậu."

"Tốt!" Hoàng Dật cảm khái, "Có người hỗ trợ đúng là nhanh! Thoáng cái giải quyết một vấn đề khó khăn không nhỏ, không biết trong Hoa Hồng ngục giam chúng ta có bao nhiêu người có thể hoàn thành nhiệm vụ hi hữu, trở thành nghề nghiệp hi hữu, đến lúc đó muốn làm cái gì đều có thể tìm được giúp đỡ thích hợp!"

Lôi Thân ăn xong một ngụm cuối cùng, lau miệng, nói: "Tối hôm qua trong Hoa Hồng ngục giam chúng ta có ba người hoàn thành nhiệm vụ hi hữu, cái tỉ lệ này cũng không tệ lắm, ở bên ngoài là hai triệu người mới có thể tìm được một nghề nghiệp hi hữu, trong Hoa Hồng ngục giam chúng ta mới qua một đêm, cũng đã có ba nghề nghiệp hi hữu, chờ ba tháng kỳ hạn của nhiệm vụ qua đi, phỏng chừng có thể đạt được năm trăm người!" Nói xong, Lôi Thần tràn ngập nụ cười, có vẻ rất là xem trọng.

...

Ăn xong bữa sáng, Hoàng Dật về tới phòng giam của mình, login đi diễn đàn nhìn một chút.

"Tỉ lệ chênh lệch! Tội phạm thật sự thông minh hơn so với người bình thường! Chỉ một đêm, Thế Giới Thứ Hai tăng thêm 4 người có nghề nghiệp hi hữu!" Đầu tiên ánh vào mi mắt, là một chủ đề nóng có hơn một trăm triệu lượt trả lời, Hoàng Dật vào nhìn một chút.

"Mọi người đều biết, ngày hôm qua công ty Thời Đại chính thức phân phát cho mỗi một tội phạm một thiết bị giả thuyết. Mà tội phạm bị giam giữ trong ngục giam trên thế giới là tám triệu người, trong tám triệu người này chỉ dùng một đêm đã có 4 người hoàn thành nhiệm vụ hi hữu, tỉ lệ là một phần hai trăm vạn (1/2000000). Mà trước đó tỉ lệ cuối cùng của thế giới cũng là một phần hai trăm vạn, nói cách khác đám tội phạm này chỉ dùng một ngày đã đuổi theo tỉ lệ của toàn bộ thế giới, khi ba tháng kỳ hạn của nhiệm vụ qua đi, trong đám tội phạm này chắc chắn sinh ra rất nhiều nghề nghiệp hi hữu. Số liệu này biểu thị rất rõ ràng, chỉ số thông minh của tội phạm, cao hơn so với dân chúng bình thường, đặc biệt là những kẻ phạm tội nhiều lần, bọn họ có tố chất tâm lý rất mạnh, cùng với ý nghĩ gây án chu đáo, đây là người thường không cách nào bằng, trong Thế Giới Thứ Hai, cái này thành một loại ưu thế của bọn họ..."

Thấy bài post này, Hoàng Dật cũng tán thành quan điểm này, tội phạm so với người bình thường quả thật có tố chất tâm lý mạnh hơn, bất quá trong tội phạm bình thường thì loại đặc thù này cũng không rõ ràng, rõ ràng nhất cũng là tội phạm trong Hoa Hồng ngục giam, trong 4 nghề nghiệp hi hữu tối hôm qua, ba người đều là đến từ Hoa Hồng Ngục Giam. Trừ cái này, trong tám triệu người còn lại thật ra cũng chỉ có một người hoàn thành nhiệm vụ hi hữu tối hôm qua, coi như không quá thái quá.

Kế tiếp, Hoàng Dật lại xem lướt qua bài post khác một chút, chủ đề thảo luận của Bá Vương cũng trở thành chủ đề nóng trong 24 tiếng đồng hồ, trở thành một danh nhân, giống như năm đó Hoàng Dật hoàn thành nhiệm vụ hi hữu, dẫn ra hệ thống thông báo. Bá Vương nếu như sau này phát triển thuận lợi mà nói, sẽ rất có cơ hội có thể trở thành nhân vật như Hoàng Dật và Lôi Thần.

Hơi chút xem lướt qua một hồi, Hoàng Dật về tới Thế Giới Thứ Hai, sau đó cùng Tiểu Quần Quần Tần Thời Vũ lần thứ hai đi Chúng Thần chi tháp luyện cấp, mà hóa thân của hắn thì vẫn không ngừng nghỉ đi đến Thiên Thai thành.

...

Chỉ chớp mắt, mười ngày trôi qua.

Đẳng cấp của Hoàng Dật đã thăng lên cấp 58, mà phân thân của hắn cũng rốt cục chạy tới Thiên Thai thành, kích hoạt truyền tống trận của chỗ đó.

Hôm nay, Hoàng Dật rốt cục đi qua truyền tống trận trong cứ điểm, truyền tống tới Thiên Thai thành, sau đó hắn lập tức đi đến chiến giả đại sảnh trong thành, trực tiếp lên năm tầng, dưới sự dẫn dắt của kỹ năng sư mở ra truyền tống trận vào bí cảnh, đi tới Chúng Thần bí cảnh học tập kỹ năng của nghề nghiệp hi hữu.

Ở giữa bí cảnh, đứng vài tên NPC chiến giả thân hình cao lớn, lúc này, vừa lúc có một người chơi ở đây khiêu chiến một chiến giả bên trong. Người chơi này cầm một con dao găm, thân thể linh hoạt không gì sánh được, vòng quanh chiến giả đâm liên tục, thân ảnh quỷ mị đến cực điểm, dường như một cái bóng.

Hoàng Dật thấy bước tiến chiến đấu của người này, trong lòng không khỏi trầm trồ khen ngợi, người chơi này tuổi tác trên dưới hai mươi tuổi, không khác độ tuổi của hắn, thấy như vậy hẳn là một thích khách, nhưng bản thân có thực lực chiến đấu mạn như thế, hiển nhiên không phải thích khách bình thường.

Hoàng Dật quyết định đứng ở một bên quan sát trận đấu, không đi quấy rối.