Anh Hùng Ngục Giam

Chương 77: Mập mạp bị gió thổi bay​




Hoàng Dật trong lòng trong hơi gật đầu, cũng tán thành cách nói của người kiếm khách này. Tuy rằng bộ trang sức bá vương khế ước chỉ là trang bị xanh lá, thuộc tính kém hơn nhiều so với các trang bị hay đồ trang sức xanh dương khác, nhưng hiệu quả của bộ trang sức này lại vô cùng nghịch thiên, giá trị hoàn toàn vượt quá trang bị xanh dương thậm chí là rất nhiều trang bị tím.

"Ài, nói xong lòng tôi đều ngứa, nếu không nữa đánh một lần nữa. Nói không chừng lần này sẽ rớt một chiếc trữ vật giới chỉ bá vương khế ước, đến lúc đó tôi sẽ gửi đi, cho dù bản thân không mang theo, để ở chổ bán đấu giá đi bán với giá tốt, lập tức là có thể biến thành Cao Phú Soái ( Cụm từ dành để chỉ dạng đàn ông cao lớn (cao) giàu có (phú) đẹp trai (Soái)."

"Ừa, tôi cũng đi thử xem, đánh solo mệt mỏi quá, chúng ta tìm một đội ngũ đi đánh phòng 5 người đi!"

Nói xong, hai người đi đến phía trước, dung nhập vào trong đoàn người.

Quảng trường truyền tống vĩnh viễn đều ồn ào như vậy, tràn ngập náo nhiệt, tốp năm tốp ba anh em bạn bè đi ra đi vào, chuyện trò vui vẻ. Hoàng Dật đứng ở trong đoàn người, nhìn chúng sinh, bỗng nhiên cảm giác có chút cô độc, đến bây giờ, hắn đều không có bạn bè, mà người thân duy nhất mèo trắng nhỏ lại đang ở Bạch Long hồ.

Cái này cũng là vấn đề mà hơn năm ngàn người chơi có nghề nghiệp hi hữu cùng đối mặt, bọn họ tuy rằng đứng trên đỉnh Kim Tự Tháp, nhưng đứng trên đỉnh như vậy sẽ cắt đứt liên hệ với nhóm quần chúng dưới đáy của Kim Tự Tháp, không cách nào giao lưu bình thường với người chơi bình thường. Chỉ cần người chơi bình thường phát hiện bọn họ là nghề nghiệp hi hữu, liền lập tức sẽ bu quanh quan sát bọn họ như đang quan sát một động vật hiếm có, giống như Hoàng Dật tối hôm qua ở chiến giả đại sảnh, ngàn vạn người chơi đem chiến giả đại sảnh vây chật như nêm cối, chính là vì nhìn người có nghề nghiệp hi hữu.

Hoàng Dật đứng giữa đoàn người, bỗng nhiên, hắn thấy được một thân ảnh quen thuộc.

Đó là một người chơi nữ, cô ấy để tóc đen, có một đôi mắt tím, trên lưng là một thanh trường kiếm, thoạt nhìn tư thế hiên ngang oai hùng, sạch sẽ lưu loát. Người này chính là Bích Nguyệt Tinh Không tối hôm qua đã cứu hắn, nếu như lúc đó không phải cô ấy ra tay trị liệu Hoàng Dật một chút, vậy Hoàng Dật hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

Lúc này, Bích Nguyệt Tinh Không đang đi cùng một đứa bé trai chừng mười lăm mười sáu tuổi, đứa bé kia dáng người rất béo, mặt mày tinh linh cổ quái.

Hoàng Dật đi qua đoàn người, đi qua, vỗ vỗ vai của Bích Nguyệt Tinh Không.

"Hả? Anh là ai?" Bích Nguyệt Tinh Không quay đầu lại, nhìn Hoàng Dật, vẻ mặt nghi hoặc.

Hoàng Dật lúc này mới ý thức được mình đã tiến hóa trở thành Bán Thú Nhân, không giống với trước đó, không khỏi giải thích: "Tôi là người tối hôm qua cô cứu ở cửa thành, bất quá hiện tại hình thái của tôi xảy ra thay đổi mà thôi."

"Oa! Anh là Transformers hả? Đổi tới đổi lui thật là hay! Nếu không bây giờ anh biến hình đi, em tới làm cái đầu cho!" Lúc này, đứa nhỏ mập mạp bên cạnh của Bích Nguyệt Tinh Không bỗng nhiên cao hứng nói.

"Em trai, đừng nghịch ngợm!" Bích Nguyệt Tinh Không lập tức kéo tiểu mập mạp lại, răn dạy một câu.

Tiểu mập mạp nhất thời thè lưỡi, rụt người trở lại, nhưng đôi mắt vẫn tinh quái chuyển động.

"Xin lỗi, em trai của tôi là như thế, rất nghịch ngợm." Bích Nguyệt Tinh Không cười cười xin lỗi, biểu hiện ra vẻ dịu dàng của một người chị lớn.

"Không có việc gì." Hoàng Dật mỉm cười, "Các người tới đây là muốn đi đánh Chúng Thần chi tháp sao?"

"Đúng vậy! Đáng tiếc không tìm được đội ngũ, em trai của tôi là một người mới, không biết chơi, lại rất nghịch ngợm, người khác đều không muốn lập đội với nó." Bích Nguyệt Tinh Không nói xong, nhéo nhéo mũi của tiểu mập mạp, hình dạng như trách cứ, bất quá trong mắt của cô ấy lại tản ra một sự thương yêu.

"Nếu không chúng ta cùng nhau đánh đi!" Hoàng Dật kiến nghị, phòng quy mô 1 người của hắn hiện tại đã đánh hết, nhưng quy mô 5 người quy mô 10 người, quy mô 50 người, quy mô 500 người đều còn còn lại 10 lần.

"Tốt!" Lúc này, tiểu mập mạp giành trước gật đầu, "Em rất lợi hại đó na!"

"Lợi hại cái quỷ!" Bích Nguyệt Tinh Không gõ đầu của thằng bé một chút, vừa bực mình vừa buồn cười, sau đó cô ấy quay đầu nhìn Hoàng Dật, nói: "Em trai của tôi không lợi hại đâu, bình thường hay chết, nó là nghề nghiệp tấn công, nhưng anh không cần trông chờ vào nó thì tốt hơn. Tôi là nghề nghiệp có năng lực tấn công cũng có năng lực trị liệu, còn anh?"

"Tôi chủ yếu cũng là tấn công." Hoàng Dật nói xong, bổ sung một câu, "Lúc cần thiết, tôi cũng có thể làm T (Tank)."

Ý của T, cũng là chỉ người chịu đòn của quái vật, tục xưng là xe tăng, thay đồng đội hứng chịu công kích của quái vật, cái này cần năng lực chịu đòn rất mạnh, có lượng máu cao, phòng ngự cao, kháng tính cao, trang bị cũng chủ yếu thiên về loại hình phòng ngự, ví dụ như giáp nặng của, tấm chắn cồng kềnh.

"Vậy anh cấp bao nhiêu rồi? Tôi hiện tại là cấp25, em trai của tôi mới cấp13." Bích Nguyệt Tinh Không lại hỏi.

"Vậy vừa lúc, tôi cấp 21, đẳng cấp của chúng ta đều không khác biệt lắm, có thể thử đánh tầng 10 một lần." Hoàng Dật nói.

"Vậy chúng ta kiếm thêm hai người loại tấn công nữa đi!" Bích Nguyệt Tinh Không suy nghĩ một chút, "Bất quá có thể sẽ rất khó, em trai của tôi không biết chơi, có thể sẽ cản trở."

"Không cần, ba người chúng ta đi!" Hoàng Dật lắc đầu, hắn thân có chủng tộc hi hữu và nghề nghiệp hi hữu, đi con đường tấn công bao lực, lực công kích vượt xa người chơi bình thường. Hơn nữa vũ khí của hắn là vũ khí xanh dương, mà người chơi bình thường trên cơ bản đều là vũ khí xanh lá, hắn một người tấn công, có thể bằng hai ba người chơi khác.

Mặt khác, Hoàng Dật cũng muốn bảo mật thân phận của mình, chỉ cần tổ đội, tất cả đồng đội sẽ biết tên của hắn, hắn không muốn bại lộ trước mặt người lạ. Text được lấy tại Truyện FULL

"Vậy được rồi! Chúng ta đánh trước một lần." Bích Nguyệt Tinh Không nói xong, gửi lời mời lập tổ đội với Hoàng Dật pát.

Hoàng Dật lập tức lựa chọn đồng ý, gia nhập đội ngũ của Bích Nguyệt Tinh Không.

Mà lúc này, Hoàng Dật cũng thấy được tên của tiểu mập mạp, tên của hắn có chút ngứa đầu -- mập mạp bị gió thổi bay. Tên này và người của hắn đều nghịch ngợm như nhau.

"Hả? Anh là Miểu..." Lúc này, Bích Nguyệt Tinh Không phát hiện tên của Hoàng Dật, đột nhiên kinh ngạc kêu lên, dẫn tới đoàn người bốn phía đều ghé mắt, cô ấy nhanh chóng đem chữ sau mạnh mẽ nuốt xuống, chỉ là dùng ánh mắt vô cùng khiếp sợ nhìn Hoàng Dật.

Miểu Sát! Cái tên này trong mắt của tất cả người chơi, đều là một cái cực kỳ nổi tiếng, một phần nguyên nhân là bởi vì hắn giết chết rắn chín đầu - Hydra cấp 250. Một nguyên nhân khác, cũng là vài ngày trước hành vi của hắn tại Phong Lâm trại. Lúc đó có một vài người chơi đem hình dạng tàn nhẫn khát máu của Hoàng Dật thu hình lại, đăng lên diễn đàn, hơn nữa Trần Úc Tịch ba người bôi đen, dẫn đến tất cả mọi người đối với Hoàng Dật có một loại ấn tượng là ma đầu tàn nhẫn khát máu. Sau khi có một người nặc danh đăng lên video hoàn chỉnh, lại đem chân tướng sự tình bày ra hoàn toàn, vì Hoàng Dật rửa oan. Chuyện này biến đổi bất ngờ, ầm ĩ sôi sục, hầu như mỗi một người chơi đều nghe nói chuyện này, Bích Nguyệt Tinh Không tự nhiên cũng không ngoại lệ.

Cô ấy không nghĩ rằng, một người mình tiện tay cứu, dĩ nhiên là một nhân vật ở nơi đầu sóng ngọn gió!