Anh Mở Đường, Em Yểm Trợ (Thả Dây Dài, Câu Đại Thần)

Chương 17: Về JQ




Nếu hỏi lên tới cấp sáu mươi việc khiến Bánh bao vui mừng nhất là cái gì, thì đó là có thể cùng Thánh Kỵ Sĩ, Người Ngoài Hành Tinh, đám giết người điên cuồng kia đi chiến trường. Chiến trường trong Thiên Hạ được chia theo cấp bậc, cấp ba mươi đến cấp ba chín vào một chiến trường riêng, cấp bốn mươi đến bốn chín vào một cái khác, từ đó suy ra.

Cho nên khi Bánh bao lên tới cấp sáu mươi, ngày hôm sau liền kích động muốn đi theo Thánh Kỵ Sĩ, Người Ngoài Hành Tinh, Một Đêm Phong Lưu Nhức Trứng Trứng vào chiến trường. Lúc đó Bang chủ đại nhân đang ở phó bản cấp sáu mươi Khảm Thủy động, để bảo đảm an toàn cho đồ đệ, tránh cho lần đầu tiên đi chiến trường đã để lại chướng ngại tâm lý, Bang chủ đại nhân bắt Chỉ Làm Uyên Ương Không Làm Thần Tiên không thích chiến trường đi theo làm vú em. Cũng báo cho đồ đệ biết —— phải trân trọng sinh mạng, theo sát bình sữa. >_

Lần đầu tiên đi chiến trường mất 46 phút, sau khi đi ra Trứng Trứng lắm miệng hỏi:

[ Bang hội ] Một Đêm Phong Lưu Nhức Trứng Trứng: Bé Tiểu Mộc, lần đầu đi chiến trường, có cảm tưởng gì không?

Bánh bao suy nghĩ sâu xa một lúc lâu:

[ Bang hội ] Thù Tiểu Mộc: Ặc… Vui ngoài mong đợi, chính là càng không ngừng chết rồi lại chết.

Cả bang hội đều 囧, bang chủ đại nhân không hài lòng:

[ Bang chủ ] Thánh Kỵ Sĩ: [ Nhíu mày ] Con vịt**, ông chăm sóc đồ đệ tui như vậy à?

(** Uyên ương trông rất giống vịt =.=)

Có người không nhẫn tâm để thầy thuốc chủ lực của bang hội bị oan, lên tiếng:

[ Nguyên lão thế lực] Vạn Phật Triều Tông: [ Niệm kinh ] Kỳ thật chuyện này cũng không thể trách con vịt được, ông có bao giờ thấy một thích khách cấp sáu mươi bị bốn năm tên cấp sáu bảy sáu tám bao vây mà vẫn không chạy sao? Có mấy lần còn chết khi con vịt dùng chiêu Bát Môn. ( Bát Môn: kỹ năng trị liệu tổ đội. )

[ Bang chủ ] Thánh Kỵ Sĩ: …

Bang chủ đại nhân rút kinh nghiệm xương máu, quyết định tự mình mang Bánh bao đi chiến trường. Nhưng Bang chủ đại nhân lại nhanh chóng phát hiện ra một vấn đề ——đồ đệ của anh ta luôn bám theo anh chạy a chạy a chạy, không ngừng chết đi sống lại. = =

[ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: Đừng chạy theo anh nữa, thích khách giết người không phải luôn tấn công bất ngờ sao, nào có đường đường chính chính chạy theo người khác như vậy .

[ Đội ngũ ] Thù Tiểu Mộc: Éc…

[ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: Ẩn thân đi theo anh, đừng tới gần quá, gặp kẻ đối địch thì xông lên đánh lén.

[ Đội ngũ ] Thù Tiểu Mộc: Dạ!

Nhưng Bang chủ đại nhân lại nhanh chóng phát hiện ra vấn đề mới—— cấp bậc của cô quá thấp, khi ẩn thân thì hầu hết mọi người đều có thể nhìn thấy. Khó khăn lắm mới gặp được hai ba người không nhìn thấy cô, mà Bánh bao này còn không biết cái gì gọi là công kích tầm xa, cô giết người nhất định phải chạy đến trước mặt người ta, chóp mũi đụng vào chóp mũi đối phương mới chịu ra tay. Nên chưa kịp xuất chiêu đã bị kỹ năng công kích của đám người kia đánh văng ra ngoài.

Hơn nữa còn hoàn toàn không quen sử dụng kỹ năng, khi ẩn thân lại đi dùng tâm pháp Triền Thân hoặc Thôi Mệnh, mà trò chơi lại quy định trong trạng thái ẩn thân không thể phát động công kích hoặc dùng các tâm pháp đặc biệt, vì vậy vừa dùng mấy tâm pháp đó, trạng thái ẩn thân lập tực biến mất.

Càng đáng sợ hơn là người này thật sự không phải kẻ có tiềm chất làm thích khách, vừa thấy nick đỏ chạy tới liền hoảng hồn như chim sợ cành cong, những kỹ năng đã biết đều quên sạch sẽ, cũng không quan tâm đến hiệu quả, luống cuống tay chân bấm 1,2,3,4*** liên tục.

(****Thông thường các kỹ năng tấn công được lưu ở các phím tắt 1,2,3,4 để nhấn cho nhanh khi giao đấu.)

Ba lượt như thế, Bang chủ đại nhân cảm thấy giết người cũng cần năng khiếu. Vì thế anh quyết định thay đổi phương hướng phát triển của đồ nhi yêu quý:

[ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: Chiến trường tổng cộng có hai cách chơi, một cách là giết người, cách kia là đoạt cờ. Đoạt cờ chính là đứng gần cờ hiệu của quân địch, đến thời gian nhất định Hệ thống sẽ nêu lên: bên ta chiếm lĩnh X doanh. Sau đó tiếp tục chạy đến doanh trại kế tiếp của địch, tiếp tục cướp.

[ Đội ngũ ] Thù Tiểu Mộc: A? Việc này quá đơn giản.

[ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: [ Niệm kinh ] Rất đơn giản, nhưng quân địch mà thấy cờ của mình bị cướp, khẳng định sẽ xông tới giết nhóc.

[ Đội ngũ ] Thù Tiểu Mộc: …

Vì thế Thù Tiểu Mộc bắt đầu kiếp sống cướp cờ nơi chiến trường, điểm xấu là mỗi lần tổng kết số người cô giết được thì lẻ tẻ, nhưng số lần tử vong lại gấp mấy chục lần, điểm tốt là cô biết hết mọi ngõ ngách trong chiến trường. Đương nhiên phải đoạt lá cờ nào trước lá cờ nào sau, cô cũng thuộc làu. Dần dần, những người thích đoạt cờ lợi dụng cô làm biển chỉ đường. Đội nào có cô, đội viên đều có thể nhìn thấy ánh sáng thắng lợi.

Việc này phát triển đến nỗi, trên kênh chiến trường thường xuyên có thể nhìn đến cuộc đối thoại như vậy:

[ Chiến trường ] Xuân Sắc Khôn Cùng: Tiểu Mộc, lá cờ tiếp theo ở chỗ nào?

Mà kênh đối phương bình thường là…

[ Chiến trường ] Một Cây Dài Và To: Éc, Thù Tiểu Mộc đang ở đây, giết trước nói sau!

ヽ(ˋ▽ˊ)ノ

Sau cấp sáu mươi, kinh nghiệm yêu cầu của mỗi cấp đều chậm rãi tăng lên, bạn thấy chỉ chênh lệch bảy tám cấp, mà trên thực tế bảy tám cấp này, có thể trở thành khoảng cách mà rất nhiều người vĩnh viễn không thể đuổi kịp—— trong Thiên Hạ, bảy tám cấp chính là sự chênh lệch giữa người chơi bình thường và người chơi cao cấp.

Cho nên tốc độ thăng cấp của Thù Tiểu Mộc cũng dần dần chậm lại, những tài khoản thường cô dùng mở cửa hàng, tài khoản chính thì đi chiến trường, éc, chính xác là đi đoạt cờ. Việc này khiến những kẻ điên cuồng trong chiến trường như Thánh Kỵ Sĩ và Một Giây Giết Ba Ngàn thường xuyên chạm mặt cô.

Nghề nghiệp cung tiễn thủ có thể nhìn thấy thích khách đã ẩn thân, cho nên mỗi lần Một Giây Giết Ba Ngàn đi ngang qua chỗ cắm cờ đều có thể nhìn thấy cô. Khi là chiến hữu, anh liền ở bên cạnh bảo vệ cô một lát, giải quyết hết tất cả kẻ địch tới quấy rầy, khi là kẻ địch, anh liền thản nhiên bắn đến một mũi tên, dần dà, Thù Tiểu Mộc cũng quen dần với việc hét lên rồi ngã gục xuống. >_

Đối với sự trưởng thành của đồ nhi yêu quý bang chủ đại nhân rất là vừa lòng —— nhất nghệ tinh nhất thân vinh, ai nói đoạt cờ không phải là một nghệ thuật. Đương nhiên, anh cũng thường xuyên nhìn thấy đồ đệ của mình trên chiến trường, nhưng Bang chủ đại nhân là chuyên gia thiên vị, cho dù là đối địch cũng giả như không thấy. Cho nên mỗi lần Bánh bao thấy anh trên chiến trường, mặc dù anh mang cái ID đỏ thẫm đằng đằng sát khí chạy tới cô cũng chưa bao giờ chạy trốn, không chỉ không trốn, cô thậm chí còn dám chào hỏi anh, mà tình hình chung thì phản ứng của Bang chủ đại nhân cũng chỉ là ngắm nghía trường đao trong tay.

Cuộc sống chiến trường của Thù Tiểu Mộc giẫm chận tại chỗ thật lâu, cô đoạt cờ càng lúc càng thuận buồm xuôi gió, nhưng thao tác vẫn vô cùng thê thảm như cũ. Lăn lộn một thời gian như vậy, danh vọng chiến trường lại đủ để đổi một bộ trang phục chiến trường của thích khách cấp sáu mươi, Bánh bao rất là vui vẻ, liền đổi một bộ Phệ Ảnh bào, cũng đắc ý khoe khoang trong bang hội được một hồi, nhưng đắc ý xong lại im lặng thật lâu.

Bang chủ đại nhân hơi kỳ lạ:

[ Bang chủ ] Thánh Kỵ Sĩ: Làm sao vậy?

[ Bang hội ] Thù Tiểu Mộc: …

[ Bang chủ ] Thánh Kỵ Sĩ: [ Đỉnh đầu hiện dấu chấm hỏi ] Bị người ta giết rồi à?

[ Bang hội ] Thù Tiểu Mộc: …

[ Bang chủ ] Thánh Kỵ Sĩ: Ngoan, sao rồi ?

Thật lâu sau, Bánh bao mới chìa thuộc tính của bộ Phệ Ảnh bào kia ra, tuy rằng thuộc tính hơn dởm, nhưng còn nằm trong phạm vi tạm chấp nhận được, Bang chủ đại nhân nhìn nửa ngày, rốt cuộc phát hiện manh mối —— dòng thuộc tính kia cuối cùng đường đường chính chính có mấy chữ nhỏ màu tím—— giá trị sinh mệnh +1.

[ Bang chủ ] Thánh Kỵ Sĩ: Xỉu! ! !

[ Bang hội ] Thù Tiểu Mộc: [ Khóc lớn ] Đệ tử đã tẩy vài lần rồi!

[ Bang chủ ] Thánh Kỵ Sĩ: Được rồi được rồi, đừng khóc, sư phụ đã quên RP**** của nhóc. Chờ nhóc gom đủ bộ Phệ Ảnh, sư phụ sẽ giúp nhóc giám định thuộc tính ẩn, nhé?

(****RP: ngôn ngữ mạng, nghĩa là vận may hoặc nhân phẩm.)

[ Bang hội ] Thù Tiểu Mộc: [ Gạt nước mắt ] Sư phụ vừa nói không giúp đệ tử giám định mà.

[ Bang chủ ] Thánh Kỵ Sĩ: [ Nhíu mày ] Vừa rồi nhóc cũng chưa nói muốn giám định thuộc tính ẩn, sao lại không phân rõ phải trái như thế!

[ Bang hội ] Thù Tiểu Mộc: [ Chột dạ ] Hình như là vậy.

[ Bang chủ ] Thánh Kỵ Sĩ: Đến đây, mang nhóc đi phó bản năm hai kiếm bí tịch.

[ Bang hội ] Thù Tiểu Mộc: [ Giang tay ] Tuyệt quá!

Hình ảnh vốn rất hài hòa, nhưng chuyện xảy ra kế tiếp khiến cho Bang chủ đại nhân tức điên:

[ Bang hội ] Một Đêm Phong Lưu Ngàn Hoa Tàn: Khụ.

[ Bang hội ] Người Ngoài Hành Tinh: Khụ Khụ.

[ Bang hội ] Một Đêm Phong Lưu Nhức Trứng Trứng: Có JQ! ! !

[ Bang hội ] Một Đêm Phong Lưu Ngàn Hoa Tàn: Không ngờ đôi mắt ti hí của ông cũng có khi sắc bén đến thế.

[ Bang hội ] Vó Ngựa Điên Cuồng: [ Nước miếng ] Cầm V8**** trong tay, theo sát!

(****Một loại máy quay phim)

[ Nguyên lão thế lực] Vạn Phật Triều Tông: [ Niệm kinh ] Thứ cũ kỹ như vậy có thể quay ra hình ảnh rõ ràng sao?

[ Bang hội ] Vó Ngựa Điên Cuồng: [ Nhíu mày ] Muốn rõ ràng như vậy sao? !

[ Nguyên lão thế lực] Tây Môn xua chó: [ Lảm nhảm ] Đúng là không cầu có công, chỉ mong không xảy ra sai lầm.

Quần chúng: = =

[ Bang chủ ] Thánh Kỵ Sĩ: [ Đập bàn ] Mấy người mỗi người nói ít đi một câu sẽ chết à!

[ Bang hội ] Một Đêm Phong Lưu Ngàn Hoa Tàn: Thẹn quá hóa giận!

[ Bang hội ] Một Đêm Phong Lưu Nhức Trứng Trứng: Giấu đầu hở đuôi!

[ Bang hội ] Người Ngoài Hành Tinh: Nghĩ một đằng nói một nẻo!

[ Nguyên lão thế lực] Tây Môn xua chó: Lừa mình dối người!

Quần chúng: @_@

Thù Tiểu Mộc cười gập người ngã xuống trước máy tính.sssssssssssssss