Ba Bước Hủy Diệt Một Đại Ca Xã Hội Đen

Chương 5: 5 ngoại truyện




1) Em gái nói Kỳ thật tôi không ngu ngốc như vậy, cuộc đời trải qua bao nhiêu năm đau khổ đã sớm dạy tôi một ít giảo hoạt. Chửi rủa, đánh đập tôi đều đã hứng chịu, ngày nào tôi còn ở nhà họ Trần thì mẹ con họ sẽ còn sử dụng pháp tắc bạo ngược áp dụng lên tôi.

Lúc mới bước chân vào nhà họ Lý, tôi cảm giác như là thiên đường, không có người đánh chửi tôi, không cần làm việc nhà nặng nhọc, có thể ăn cơm no, có quần áo mới mặc… Đêm nào tôi cũng kiên trì không dám ngủ, chỉ sợ tỉnh dậy lại phát hiện đây chỉ là giấc mơ, tôi vẫn còn ở nhà họ Trần đáng sợ kia.

Mỗi ngày trước khi đi ngủ tôi đều cầu nguyện ông trời, chỉ cần để tôi ở lại trong nhà này, tôi sẽ làm một người thật tốt.

Tôi cố gắng lấy lòng mọi người trong nhà, bao gồm cả anh trai. Tôi biết mọi chuyện nghịch ngợm anh gây ra với hàng xóm, nhưng tôi luôn đặt anh ở vị trí cao nhất, chỉ cần ở gần anh ấy, tôi sẽ có hy vọng ở nhà này mãi mãi.

Có lẽ cuộc đời mười năm trước đã bắt tôi gánh chịu hết nỗi khổ của cả đời này. Cho nên khi bước vào nhà họ Lý mọi đau khổ đều không đến tìm tôi.

May mắn thật đấy! Để cho tôi gặp được một người bà tốt như vậy, ba mẹ đã dùng tình cảm để xóa tan đi những dấu vết đau khổ mà cuộc đời tôi đã trải qua, khiến cho tôi phát hiện thì ra bản thân mình cũng là một đứa trẻ xứng đáng được yêu thương.

Thật may mắn, đúng là may mắn! Để cho tôi gặp anh, vì thế tôi không tiếc gì khi thấy cảm kích Trần Vĩnh Khang, cảm tạ hắn đã cho tôi cơ hội được anh cứu khỏi vũng bùn lầy.

Lúc bắt đầu tôi ngưỡng mộ anh trai kỳ thật có chút giả vờ, chỉ muốn lấy lòng anh. Nhưng anh trai lại là loại người đặc biệt có trách nhiệm, bạn mà ôm kỳ vọng gì đối với anh, anh ấy nhất định không làm bạn thất vọng. Đáng tiếc là ba mẹ chưa nhìn thấy phẩm chất đặc biệt này, nên mới coi anh như đứa trẻ hư, làm như vậy con đường giáo dục anh càng ngày càng xa.

Tôi thường nghĩ, có lẽ trời tạo ra tôi vì anh, chỉ có tôi mới nhìn thấy rõ phẩm chất đặc biệt của anh. Mọi người thường nói phụ nữ tốt giống như một trường học tốt, nếu bạn từng trải qua giáo dục, nhất định có thể hiểu chỉ khi tâm tình tốt mới đối mặt được với giáo viên, vì vậy tôi đương nhiên không bỏ anh.

Muốn biết tôi đắp nặn anh ra sao không? Rất đơn giản, tôi chỉ cần đưa anh trở thành anh hùng đến ngưỡng mộ, anh sẽ luôn hành động xứng đáng là anh hùng của tôi. Từng có rất nhiều người hỏi tôi, tôi ở bên anh trai có phải là muốn báo ân hay không? Anh trai cũng từng hỏi tôi vấn đề này.

Tôi nói không phải, mặc dù cũng có nhân tố báo ân, nó chính là khởi điểm để đưa đôi ta đến bên nhau. Cho đến sau này, tôi dùng kỳ vọng của tôi hướng anh trở thành một người đàn ông tôi hy vọng. Một người đàn ông tạo ra dành riêng cho tôi như vậy, làm sao tôi có thể không yêu anh?

Có người từng nói tôi quá mềm mỏng với anh trai, làm mất thể diện cánh phụ nữ. Tôi muốn nói, cuộc chiến giữa nam và nữ, quá trình không quan trọng, hình thức cũng không quan trọng, chỉ nhìn kết quả cuối cùng xem ông trời có ý hướng về bên nào, mới biết được nơi đó người chiến thắng đang đứng.

Đôi khi mềm mỏng cũng có thể coi là một loại lực lượng, dẫn dường cho ý nguyện của anh, khiến cho anh mặc dù thất bại cũng thấy vinh quang, mà bạn mới là người thắng lợi lớn nhất.

Mà tôi yêu anh, anh cũng yêu tôi, bất luận ai thắng ai thua, chúng tôi đều được hạnh phúc, chỉ vì hạnh phúc của chúng tôi cũng chính là hạnh phúc của đối phương.

(2) Ba nói

Nói thật, trước khi con gái đến nhà tôi, tôi rất thất vọng về con trai tôi, đã sớm nghĩ đến tương lai tốt đẹp đi thăm tù hay thậm chí là chuẩn bị người đầu bạc tiễn người đầu xanh. Con gái giống như vị cứu tinh đến nhà này để cứu vớt con trai. Mọi chuyện sau đó cứ như kỳ tích, con ngựa thoát cương bỏ nhà cũng biến thành thiên lý mã.

Đầu tiên con trai đỗ được vào trường đại học uy tín, vì chờ em gái cùng nhau tốt nghiệp nên học tiếp nghiên cứu sinh. Hai đứa ra nước ngoài du học trở về, con trai trở thành CEO của công ty đa quốc gia, con gái làm giảng viên đại học. Hiện giờ ai nhìn tôi chẳng hâm mộ tôi có phúc khí?

Nay cháu trai tôi cũng được năm tuổi rồi, thoạt nhìn phong thái rất giống ba nó khi còn bé, tôi chuẩn bị đưa ra tiền lệ, chọn ngày đẹp đến cô nhi viện nhận nuôi một bé gái xinh đẹp thôi.

(3) Mẹ nói

Tôi vẫn luôn hy vọng có một cô con gái xinh đẹp, đáng tiếc vì lý do thể chất, không có cách nào sinh thêm được nữa. Con gái đến như bù lại chỗ thiếu hụt của tôi. Con gái là một cô gái tốt, tôi rất hài lòng với cô bé, không nhịn được lúc con bé lên cấp ba còn cổ vũ hai đứa trẻ yêu sớm, một lòng muốn cho thịt nát vào trong nồi.

Sự thật chứng minh con bé đúng là con dâu hiền lành, đáng tiếc chính là nó lại sinh con trai. Vốn định thôi, nhưng sự nghiệp con dâu tôi rất thành công, sinh thêm đứa con thứ hai cũng đủ khả tăng trả tiền phạt để nuôi dưỡng em bé, con dâu cũng đồng ý rồi. Nhưng con trai tôi lại nhất định không chịu, khi vợ nó sinh đứa con đầu tiên đã khiến nó quá sợ hãi, có chết cũng không cho vợ mang thai lần nữa. Tôi và con dâu phải sử dụng tuyệt chiêu mới thành công trộm được áo mưa, nhưng tên tiểu tử đáng ghét kia lại giận dữ chạy một mạch đi mua một đống về.

Tôi nói với nó nhất định lần này sinh xong một bé gái xinh đẹp giống con dâu thì không đòi con dâu mang thai lần nữa, nhưng vẫn không có hy vọng.

Tuy vậy đến khi mang thai mỗi ngày nó dều theo sát vợ, vì sắp đến ngày sinh nên thằng bé lo lắng đến mức tóc tai rối bù, dáng vẻ suy kiệt, mẹ già này cũng lão hóa đi nhiều.

Ông trời phù hộ, lần này nhất định phải sinh được tiểu công chúa! Phải có một đứa cháu xinh đẹp như con dâu tôi.

(4) Bà nội nói

Ngạch a ti muốn đồi, nhẫm phụ hảo thuê ngõa ti, ủy có âu báo cái nha. Lão tháp tháp ngạch dát nhất sâm ti sao thuê cái ngõa ti, ỷ ở nhè nhẹ biết đảng, cố hạ ý phụ được. Ngạch ỷ ở sao, liền bổ mũi nhọn ngạch cái sâm tử tân phụ tặc dưỡng nhất cố loại sơn lót, %◎#¥※(#◎…

(Tôi còn muốn nói, người mà làm chuyện xấu, sẽ gặp ác báo đấy. Bà già này sống cả đời chưa từng làm chuyện xấu, hiện giờ bốn thế hệ cùng sống một nhà, quả là vui vẻ vô cùng. Còn bây giờ thì sao, bây giờ tôi rất mong chờ cháu dâu tôi lại sinh thêm một đứa chắt trai quý tử …).

Bà nội tuổi đã cao nói nhiều lắm, dịch giả đã mệt mỏi muốn đi bệnh viện cấp cứu, cho nên đoạn sau chỉ có thể hiểu theo ý của mọi người mà thôi.

————————-THE END————————-