Ba Người Tính Phúc Sinh Hoạt

Chương 31: “Ăn” (H)




Tần Vũ ăn miếng bánh ngọt do Kim Y đút đến miệng, nhưng côn th*t của Địch Nhã lại ở sâu trong hậu huyệt không ngừng đỉnh vào khiến thân thể của y cũng tùy theo cao thấp luật động mà phập phồng, không tài nào ăn xong miếng bánh ngọt. Bơ dính đầy khóe miệng bị Kim Y cúi người dùng đầu lưỡi liếm sạch. Tần Vũ bị liếm ngứa liền há miệng muốn ngậm lấy đầu lưỡi của hắn nhưng Kim Y lại linh hoạt né tránh, sau đó lại lấy một khối bánh khác đưa đến bên miệng Tần Vũ.

“A a….không cần ăn bánh ngọt….Kim Y…hôn hôn em….” bị Kim Y uy thực mấy lần khiến cho Tần Vụ bị câu dẫn không chịu nổi nữa còn bị côn th*t của Địch Nhã ở trong hậu huyệt kích thích. Tần Vũ rốt cuộc không còn muốn ăn bánh ngọt nữa, nôn nóng muốn hôn Kim Y.

Kim Y vừa mới cúi đầu, Tần Vũ liền khẩn trương vòng tay ôm trụ cổ hắn, đem đầu lưỡi của mình cùng đầu lưỡi của hắn quấn cùng một chỗ đồng thời co rút lại hậu huyệt kẹp chặt lấy côn th*t của Địch Nhã.

“Ngô ….Ngô…”Địch Nhã nắm chặt lấy eo của Tần Vũ dùng sức đâm vào sâu bên trong. Kim Y cũng từ bị động biến thành chủ động, quấn lấy lưỡi y hung hăng mút vào. Tần Vũ bị thế công của hai người khiến cho khoái cảm tăng cao, thân thể không ngừng run rẩy. Nhưng bị Kim Y hôn trụ miệng ngăn chặn tiếng rên rỉ truyền ra, cũng chỉ có vài tiếng nức nở mơ hồ không rõ.

“Tiểu Vũ có phải muốn bắn hay không?” Địch Nhã cảm thấy hậu huyệt kẹp lấy côn th*t của mình càng ngày càng chặt, phía trước cũng không ngừng chảy ra dục dịch liền nhanh hơn tốc độ trừu sáp và an ủi phân thân.

Sau vài lần luật động, từ trong cổ họng Tần Vũ phát ra một tiếng ngâm khẽ, quy đầu bắn ra nhũ bạch sắc chất lỏng nhưng hai người kia cũng không bởi vậy mà ngừng tay. Kim Y vẫn như cũ mãnh liệt hôn y, mà Địch Nhã vẫn tiếp tục dùng sức ra vào hậu huyệt. Tần Vũ chịu không nổi loại kích thích quá mức mãnh liệt này, một bên phun ra tinh dịch một bên vặn vẹo thân thể muốn thoát ra khỏi kiềm chế của hai người. Cái mông không ngừng lắc lư lay động khiến cho Địch Nhã nhịn không được bắn vào hậu huyệt của y.

“…A…Uhm…” miệng của Tần Vũ cuối cùng cũng được Kim Y buông tha, y vội há miệng thở gấp.

“Tiểu Vũ muốn dùng miệng trên ăn bánh ngọt? Hay vẫn là thích dùng miệng phía dưới ăn côn th*t của anh hơn?” Kim Y vẻ mặt xấu xa cầm lấy tay của Tần Vũ đặt lên khố gian vẫn đang trướng to của mình.

“Em muốn ăn bánh ngọt!” Tần Vũ tức giận hừ một tiếng nhưng lại động thủ cởi bỏ thắt lưng của Kim Y, kéo quần của hắn xuống, lấy ra côn th*t đang cứng rắn thẳng đứng của hắn. Y chậm rãi từ trên người của Địch Nhã đi xuống, tinh dịch bắn ở trong hậu huyệt xuôi theo hai chân thon dài thong thả chảy xuống.

“Tiểu Vũ….” Kim Y bất mãn với động tác thong thả của Tần Vũ. Nhanh chóng từ trên ghế đứng dậy, đem thân thể của y xoay lại đối lưng với mình. côn th*t đột nhiên tiến thẳng vào hậu huyệt còn lưu lại tinh dịch.

“A…Kim Y…chậm một chút….” hậu huyệt vừa mới bị Địch Nhã thao qua còn cực kỳ mẫn cảm, Kim Y lại một phát liền đâm vào chỗ sâu nhất khiến cho Tần Vũ thét lên một tiếng kinh hãi. Hậu huyệt còn chưa kịp khép lại hoàn toàn nháy mắt đã bị côn th*t thô to đâm vào.

“Tiểu Vũ…Tiểu Vũ…” hỗn hợp tinh dịch và d*m thủy khiến hậu huyệt vừa ấm lại vừa mềm mại, nội bích bị sáp đến biến dạng, Kim Y cũng không chậm lại, hai tay vươn ra ôm lấy Tần Vũ vào trong ngực, côn th*t cũng tăng tốc trừu đưa.

“Tiểu Vũ không phải rất muốn ăn bánh ngọt sao?” Địch Nhã lau thân thể bị bắn đầy tinh dịch, sau đó nhìn y bị Kim Y làm đến ngưỡng đầu ra sau thở gấp, liền cố ý xoa một khối bánh ngọt đưa đến bên miệng y.

Vì bị hai con sắc lang thay nhau trêu đùa, Tần Vũ lại bắn lần thứ hai mà Kim Y cũng bắn ở trong hậu huyệt của y. Bánh ngọt chẳng ăn được mấy miếng ngược lại “cái miệng nhỏ nhắn” ở phía sau của Tần Vũ lại uống đầy tinh dịch của hai nam nhân. Tần Vũ bất mãn bĩu môi, ánh mắt lại vẫn như cũ lưu luyến nhìn đĩa bánh ngọt trên bàn. Nhưng bất đắc dĩ là thân thể sau hai lần bắn tinh hoàn toàn mềm nhũn không còn chút sức lực nào, trong hậu huyệt ẩm ướt lại dính đầy tinh dịch bị Kim Y ôm lấy đi tắm rửa. Sau khi quay trở ra thì Tần Vũ cũng lười tự động thủ cho nên Địch Nhã và Kim Y đành phải “Chịu mệt nhọc” đút y ăn hết cái bánh ngọt.