Bà Xã Ngọt Ngào: Hàng Tỉ Ấm Áp Kết Hôn Ngày Thứ 7

Chương 517: Sét đánh giữa trời quang




Lãnh Tư Thần mày cau lại, âm điệu lên cao: “Cô nói xem? Dừng nói với tôi cô một chút cảm giác đều không có. Hay là…… Cô muốn không chịu trách nhiệm mà trốn?”

“Tôi chỉ là muốn biết nguyên nhân hậu quả của sự việc thôi!” Hạ Úc Huân cắn răng.

Ánh mắt Lãnh Tư Thần rất bình thường quấn quanh cô, không chút để ý nói: “Nguyên nhân hậu quả? Cô trên tôi, chỉ đơn giản như vậy, cô còn cần gì nguyên nhân hậu quả?”

“……!!!”

A a a! Thằng nhãi này nói chuyện có thể hay không không cần kinh khủng như vậy! Nói như thế nào cô cũng là phụ nữ tốt mà?

Hạ Úc Huân đầu càng cúi thấp hơn, cuối cùng nắm chăn trước ngực anh che kín đầu, từ trong chăn rầu rĩ nói: “Nhưng…… Nhưng, anh đã bị thương thành như vậy! Chúng ta sao có thể……”

Rõ ràng một mình cô một cây làm chẳng nên non a!

Cô ôm một đường hy vọng, nghĩ có lẽ tối hôm qua chỉ là hiểu lầm, một nam một nữ ngủ chung không nhất định xảy ra chuyện gì a! Đơn giản đắp chăn nói chuyện phiếm cũng có khả năng! Những dấu vết đó làm không may là cô tốn hoi thừa lời a khụ……

Cô gái này cư nhiên còn đang hấp hối giãy giụa!

Lãnh Tư Thần đen mặt, xoay người một cái đem cô đè dưới thân, gằn từng chữ một nói: “Cần tôi dựng lại hiện trường cho cô xem một chút không?”

“Không không không…… Không cần!” Hạ Úc Huân vội vàng lắc đầu.

Lãnh Tư Thần khẽ cười một tiếng, ngữ khí tà tứ: “Tiểu Huân, thân thể của em…… Còn thành thật hơn so với tưởng tượng của anh!”

Hạ Úc Huân cả kinh trừng lớn hai mắt, mặt đầy cảnh giác mà nhìn chằm chằm anh, “Anh gọi tôi là gì?”

“Tiểu Huân.” Lãnh Tư Thần rõ ràng mà bình tĩnh mà lặp lại tên cô.

Hạ Úc Huân nỗ lực để bản thân bình tĩnh trở lại, hỏi anh: “Cho nên, tối hôm qua anh xem tôi như thế thân của cô ấy sao?”

Ngón tay Lãnh Tư Thần xoa mặt cô, ánh mắt chuyên chú, nói: “Em chính là em, vẫn luôn là em.”

Sống lưng Hạ Úc Huân cứng đờ, đẩy anh ra, thoát khỏi khống chế của anh, ngay sau đó lăn long lóc nhảy xuống giường, đưa lưng về phía anh, che dấu sự khác thường của bản thân, nói: “Tôi không hiểu ý của anh.”

“Tiểu Huân, thực xin lỗi, kỳ thật anh không muốn dùng phương pháp như vậy, nhưng…… Em vẫn luôn xem anh như người xa lạ mà đối xử, anh thật sự không cách nào tiếp tục chịu đựng!”

Lãnh Tư Thần nói, nhanh chóng ấn bàn phím di động, sau đó đem điện thoại đưa cho cô.

Hạ Úc Huân chần chờ mà nhận lấy, trong lòng có dự cảm xấu.

Trên di động đang phát một đoạn video, mà trên màn hình chính là mặt cô đnag ngủ, truyền đến thanh âm thế nhưng là ——

“Tiểu Huân, em vừa gọi anh là gì? Lại gọi lần nữa!”

“A Thần……”

“Không đúng, gọi lại lần nữa!”

“Ông xã……”

“Ngoan.”

Sét đánh giữa trời quang, ngũ lôi oanh đỉnh cũng không như thế.

Nhưng hình ảnh và thanh âm kế tiếp càng đủ để cho cô tan thành mây khói.

Những tiếng rên rỉ làm cô mặt đỏ tai hồng, hình ảnh thân mật quấn lấy nhau đột nhiên không kịp phòng ngừa mà nhảy ra, sự thật bày ra trước mắt, tối hôm qua xác thật là cô xin anh muốn cô, mà lời nói lúc trần trí mơ hồ cũng hoàn toàn tiết lộ thân phận của cô.

Hạ Úc Huân cả kinh trực tiếp ấn tắt máy.

Tựa hồ là còn ngại cô chưa đủ hoảng loạn, Lãnh Tư Thần cầm lấy gương nhỏ trên đầu giường đưa tới trước mắt cô, nói: “Tối hôm qua quá kịch liệt, cho nên……”

Cô nhìn mình trong gương, nhìn hai mắt mình, sau đó sắc mặt lập tức trắng bệch.

“Cho nên, kính sát tròng của em rớt.” Anh bổ sung nói xong.

“Lãnh Tư Thần, anh quá đê tiện!” Hạ Úc Huân phất tay ném gương, đem điện thoại ném trên người anh, cả người giống như một con thú nhỏ bị chọc giận, nhe nanh múa vuốt.