Bậc Thầy Phản Diện

Quyển 1 - Chương 4: Lấy thương đổi thương




Nhưng là Đỗ Dự nào biết, hiện tại không chỉ mình hắn sợ hãi, sợ hãi trong lòng rắn hổ mang không ít hơn hắn là bao!

Đơn giản vì rắn hổ mang bị thương quá nặng, dù cho Lục Hầu có ý hạ thủ lưu tình không giết hắn nhưng là hắn giết người nơi sơn môn phái người ta, Lục Hầu xuống tay cũng rất ngoan độc, không chỉ đá vỡ đầu gối, giẫm vỡ xương sườn mà một cây xương sườn còn đâm vào phổi, tạo thành xuất huyết. Nếu như rắn hổ mang là người bình thường thì đã sớm vì xuất huyết nội tạng mà ô hô ai tai rồi! Hắn sở dĩ không chết, còn có thể chạy ra phục kích Đỗ Dự là vì thân thể của hắn hiện tại là số liệu hóa, chỉ cần điểm sinh mạng không hết thì còn có thể lay lắt hơi tàn. Nhưng dù sao cũng là thương thế rất nặng, điểm sinh mạng không còn là bao.

Hắn thương nặng như thế còn muốn phục kích Đỗ Dự, một phần vì Đỗ Dự chỉ có một mình, một phần vì sát tính của hắc quyền sai khiến. Không ngờ tính cảnh giác của Đỗ Dự rất cao, phục kích biến thành quyết đấu. Càng không ngờ thanh niên khí chất nho nhã như văn nhân kia lại rút ra một cây đại đao, uy mãnh chém một đao làm thương thế của mình nặng thêm!

Dù chỉ là 3 điểm thương tổn nhỏ không đáng kể nhưng lúc này rắn hổ mang nào dám xem thường.

Hai người một chủy thủ, một đại đao bắt đầu gườm nhau.

Cuối cùng, rắn hổ mang sợ hãi Lục Hầu quay lại lấy mạng nhỏ của hắn nên quát lên, chủy thủ đâm nhanh xuống dưới sườn Đỗ Dự. Đỗ Dự vội vã tránh né nhưng rắn hổ mang cười dài, nhanh chóng áp sát thân thể hắn, thanh chủy thủ khẽ vạch qua nơi xương sườn. Đỗ Dự ngã quỵ xuống đất, tay ôm chặt bụng, máu tuôn như suối.

Kinh nghiệm chiến đấu của rắn hổ mang rất phong phú, vừa nhìn hắn đã biết thanh niên này tuy có đại đao, có dũng khí chiến đấu nhưng không có kinh nghiệm đối địch. Chỉ cần hắn phát huy thế mạnh bản thân, chiến thắng không khó.

Đỗ Dự cũng biết điểm này, đối phương một cước đá chết tóc vàng, chính mình kém xa đối phương cả về công phu, ý thức. Hắn cũng có suy tính trong lòng.

Rắn hổ mang động! Tĩnh như xử nữ, động như thỏ chạy! Thân hình hắn cuốn theo từng luống gió gần như không thấy rõ!

Đột nhiên, Đỗ Dự vui mừng kêu to: "Lục sư huynh, người đến rồi!"

Rắn hổ mang xuất hiện bên trái Đỗ Dự, chủy thủ đã đặt lên ngực Đỗ Dự nhưng ánh mắt lại quay về hướng Đỗ Dự đang nhìn! Dù biết rõ là bị Đỗ Dự lừa nhưng là hắn có ký ức khắc sâu với Lục Hầu, gần như là phản xạ có điều kiện quay ra nhìn! Trống trơn như vậy, nào có bóng dáng Lục Hầu chứ!

Chính là lúc này, Đỗ Dự hét lớn một tiếng, đại đao bổ về phía cổ rắn hổ mang! Hắn cần thời gian phản ứng và vung chặt, một tiếng Lục sư huynh chính là chiến thuật công tâm.

Rắn hổ mang phản ứng cực nhanh, trong nháy mắt đã phán đoán một đao này không thể tránh, hắn hét lớn một tiếng, chủy thủ đâm thẳng vào ngực Đỗ Dự! Đại đao của Đỗ Dự cũng lập tức chém xuống cổ rắn hổ mang! Dùng thương đổi thương!

Đỗ Dự sau hai lần bị thương đã tính rõ, chính mình so với rắn hổ mang bị trọng thương thì bất kể kỹ thuật hay ý thức đều là cặn bã, ưu thế duy nhất chỉ là thể lực dồi dào! Nếu như cứ để rắn hổ mang cắt thịt tiếp thì ưu thế duy nhất của bản thân cũng không còn. Muốn sống tiếp thì chỉ có nước lấy thương đổi thương.

Rắn hổ mang còn bao nhiêu điểm sinh mạng hắn không biết, hắn chỉ biết từ vết thương mà đoán thì hẳn còn không nhiều. Vậy thì cược đi!

Biểu tình rắn hổ mang đầy kinh ngạc, ngưng đọng trên mặt. Hắn nào ngờ một thanh niên lại dũng mãnh như vậy, dám dùng thương đổi thương a!

Đại đao chém trúng cổ rắn hổ mang, máu tươi thành chùm phun ra, gần như nửa cái cổ bị chém đứt!

"Ngươi tạo ra 18 điểm thương tổn đối với kẻ địch!"

Đỗ Dự không khỏi khó hiểu, một đao vừa nãy chỉ chém được 3 điểm thương tổn, sao đao này lại cao thế?

Hắn không kịp nghĩ nhiều vì chủy thủ của rắn hổ mang đã đâm xuyên lồng ngực hắn. Cũng may lúc đang đâm, rắn hổ mang bị đại đao của Đỗ Dự chém xuống nên đầu óc mê muội, mất đi chuẩn xác không thể đâm vào trái tim Đỗ Dự dù vậy vẫn tạo thành 10 điểm thương tổn.

Đỗ Dự một không làm, hai làm đến cùng nên vung lên đại đao bổ về phía rắn hổ mang.

Rắn hổ mang lăn lộn tránh đi, trốn về phía sau.

Nơi cổ của hắn máu tươi đầm đìa, phần đầu và thân gần như đứt lìa, vết thương như vậy mà còn không chết làm Đỗ Dự kinh hãi không thôi.

"Chết tiệt! Ngươi chờ đấy!" rắn hổ mang cắn răng nghiến lợi, khập khà khập khiễng trốn đi.

Điểm sinh mạng của hắn đã xuống đáy. Khi điểm sinh mạng còn không đến 10%, kẻ mạo hiểm sẽ tiến vào trạng thái gần chết, có thể xuất hiện đủ loại trạng thái yếu đuối, thậm chí bị shock.

Hiện tại trong lòng rắn hổ mang đã tràn đầy hối hận. Nếu biết đối phương xương cứng như này thì ham muốn chút đạo cụ làm gì chứ? Hiện tại phiền toái tới rồi.

Nếu hắn không nói câu chờ đấy thì Đỗ Dự với vết thương nặng sẽ nhẹ nhàng bỏ qua nhưng giờ bị uy hiếp thì sao bỏ qua được chứ?Bỏ qua kẻ địch, nuôi ẩn hoạn suốt đời! Với loại đối thủ hung tàn mạnh mẽ như rắn hổ mang này, dù thế nào cũng không thể để đối phương sống được!

Đỗ Dự xách lên đại đao, ôm ngực đuổi theo. Nếu là lúc bình thường, rắn hổ mang thấy Đỗ Dự đuổi đến thì bằng thân thủ của hắn, chỉ vài bước là bứt ra ngay nhưng giờ một gối của hắn vỡ vụn, làm sao trốn được chứ? Rắn hổ mang thở hổn hển quay đầu lại, con mắt hung ác giăng đầy tơ máu y như thú dữ rơi vào đường cùng.

"Tới đi!" rắn hổ mang kêu gào.

Đỗ Dự chỉ khẽ cười, nhặt một tảng đá dưới đất lên ném về hướng rắn hổ mang. Rắn hổ mang lúc này đã gần chết, đầu ngất óc hoa, chỉ bằng một cỗ dũng khí chống đỡ toàn thân nào ngờ Đỗ Dự lại dùng thủ đoạn vô sỉ như vậy. Hắn không kịp tránh nên bị đá ném vỡ đầu chảy máu.

"Chết tiết!" Cơn giận trào dâng mãnh liệt, không ngờ một cao thủ hắc quyền như hắn lại chết dưới đá ném sao?

Nhưng là Đỗ Dự thấy hắn đuổi đến là lập tức xoay người chạy, nào đâu có chút khí thế liều mạng lúc trước, chỉ còn lại bỉ ổi như lưu manh đánh nhau.

Rắn hổ mang càng thêm tức giận nhưng chỉ biết hừ lạnh xoay người trốn tiếp.

Một tảng đá càng sắc ném đến sau gáy hắn làm hắn rắn hổ mang mê muội. Mỗi tảng đá tuy chỉ tạo thành 1 điểm thương tổn (cưỡng chế hình thành) nhưng hiện tại điểm sinh mạng của hắn sắp sửa về 0, cứ mất từng điểm thế này thì chết chắc!

Hắn có tưởng tượng thế nào cũng không ngờ đến có ngày nhân vật phong vân giới hắc quyền như hắn lại bị người ném đá đến chết a!

Hắn xoay người muốn liều mạng nhưng Đỗ Dự lại chạy trốn.

Khi tảng đá thứ 5 ném trúng rắn hổ mang, tên này ngã nhào bất động.

"Chết rồi sao?" Đỗ Dự trong lòng suy đoán: "Không phải là để dụ ta đến gần đấy chứ?"

Lời tuy nói vậy nhưng rắn hổ mang vẫn nằm yên đó để bị đá ném trúng, Đỗ Dự nhịn không được tiến lên hai bước nhưng vẫn duy trì khoảng cách 20m.

Ai ngờ rắn hổ mang đột nhiên nhảy lên, như trâu điên vọt đến!

"Chân của hắn tốt rồi sao?" Đỗ Dự hoảng hốt nhưng nhìn thấy rắn hổ mang vẫn khập khà khập khiễng nhưng tần suất nhanh đến kinh người. Đỗ Dự từng chứng kiến rắn hổ mang chiến đấu, vô cùng nhanh không thẹn với khí tượng rắn hổ mang nhưng tuyệt đối không nhanh như này!

Gần như trong nháy mắt, nụ cười của rắn hổ mang đã xuất hiện trước mặt hắn!

"Tiểu tử! Ép ta dùng đến con bài giữ mạng, chết đi!" Chủy thủ trong tay hắn đâm thẳng vào bụng dưới của Đỗ Dự, lôi kéo, Đỗ Dự hô lên đau đớn, chủy gần như chặt đứt ruột hắn rồi kéo ra!

"Cảnh cáo! Điểm sinh mạng của ngươi xuống đến 3 điểm, không đủ 10%, tiến vào trạng thái gần chết!"

"Cảnh cáo! Ngươi tiến vào trạng thái gần chết, xin lập tức sử dụng dược tề hoặc rời khỏi chiến đấu."

Chẳng lẽ chết như này sao?

Đỗ Dự nhìn vào gương mặt vì phẫn nộ mà vặn vẹo của rắn hổ mang mà tràn ngập uất ức, không cam!

Phảng phất hắn hóa thành con sói kiệt ngạo bất tuân trước ngực, phát ra gầm gào với vận mệnh bất công! Mệnh ta do ta, không phải do trời!

Đỗ Dự dùng toàn lực, đại đao vung chặt xuống cổ rắn hổ mang! Hình ảnh sau cùng là ánh mắt kinh hoàng của rắn hổ mang! Ngay sau đó, Đỗ Dự hôn mê, rất lâu sau hắn mới chậm rãi tỉnh dậy.

"Ta đã chết rồi sao?" Hẳn mở mắt ra nhìn thấy một cái đầu người đầy máu bên cạnh!

Tròng mắt không cam trừng trừng mở của rắn hổ mang nhìn thẳng vào Đỗ Dự, hắn nào ngờ người chết lại là mình. Đây là lần đầu tiên Đỗ Dự giết người, trong lòng tuy kinh hoàng nhưng nhớ đến bản thân bị ép tự vệ nên cũng an tâm hơn không ít.

Hắn nhớ tới rắn hổ mang vì cướp đoạt bảo vật của kẻ mạo hiểm mà ra tay giết người nên đưa tay sờ vào lòng đối phương, không ngờ sờ được một chìa khóa bằng máu.

Không gian nhắc nhở: "Số 197621, ngươi giết chết số 197617 thu được chìa khóa máu."

"Do nội dung tân thủ, nhận được 100% bảo vật của đối phương."

"Ngươi có sử dụng chìa khóa không?"

Đỗ Dự lựa chọn xác nhận.

Một bảo rương hiện ra trước ngực rắn hổ mang, từ từ mở ra.

Bên trong có ba bảo vật. Đầu tiên là thanh chủy thủ của tóc vàng. Vũ khí trắng, 1-3 sát thương, 5% xác suất xuất huyết, tạo thành 3 điểm thương tổn mỗi giây trong 3 giây.

Tiếp theo là "Chocolate Tùng Lộ" cướp được của nữ sinh: trong 3s khôi phục 15 điểm sinh mạng, chỉ có thể sử dụng khi không trong trạng thái chiến đấu.

Đỗ Dự vốn hoài nghi vì sao khi mình và rắn hổ mang huyết chiến, hắn không ăn chocolate hồi máu nhưng câu không thể sử dụng trong trạng thái chiến đấu đã trả lời. Rắn hổ mang quý tài vật, muốn lưu lại dùng vào thời khắc then chốt, khi thấy Đỗ Dự tới thì lâm thời nổi máu tham, ý định giết người cướp hàng. Đợi đến khi phát hiện là gặm xương cứng thì đã vào trạng thái chiến đấu, không thể sử dụng, chỉ có thể trơ mắt nhìn bảo vật mà chết.

Đỗ Dự có vết xe đổ đi trước nên rất nhanh nhẹn nhét thanh chocolate vào mồm, chỉ mấy giây sau, từ 3 điểm sinh mạng đã lên đến 18 điểm. Nhìn vào điểm sinh mạng tăng lên, lúc này Đỗ Dự mới có thể thở phào an tâm.

Đồ vật cuối cùng là một cái cạp chân!

"Cạp chân huấn luyện": trang bị kẻ mạo hiểm tự mang theo, có thể gia tăng 10 điểm tốc độ di chuyển cho người mang trong 30 giây, mỗi thế giới được dùng 3 lần, hiện tại đã dùng 1/3. Thuyết minh: đây là lễ vật thầy giáo đầu tiên của 197617 tặng hắn, hắn luôn coi như bảo vật mang theo mình. Bên trên có một câu nói: "Bách Lý, mang về ngôi vị quán quân gặp thầy."

Đỗ Dự đột nhiên hiểu ra, xem ra đây chính là lá bài giữ mạng cuối cùng của rắn hổ mang. Mười điểm tốc độ di chuyển tương đương với 5 điểm tốc độ, thêm vào tốc độ của rắn hổ mang nhanh đến kinh người nên cho dù chân hắn bị thương, dưới tốc độ tuyệt đối tăng thêm cũng tạo thành tuyệt sát đối với bản thân.