Bắc Tống Phong Lưu

Chương 1613-2: Đại tống 007 (2)




Kỷ Yên hơi nhíu lông mày nói:

- Việc này tiểu nhân không rõ lắm, hiện giờ người chân chính nắm quyền ở Nhật Bản vẫn là Pháp hoàng Bạch Hà. Thiên hoàng Sùng Đức vẫn còn nhỏ tuổi chỉ là con rối trong tay ông ta, chỉ có điều gần nhất Pháp hoàng Bạch Hà tuổi tác đã cao, hàng năm bị bệnh liệt giường. Hơn nữa còn bị gia tộc võ sĩ Nguyên thị phân chia, quyền lực không còn lớn bằng lúc trước nữa. Mà Thượng hoàng Điểu Vũ gần nhất cũng liên tiếp có động tác, đặc biệt là đi lại phi thường gần gũi với quý tộc cũ Đằng Nguyên thị, dường như muốn chuẩn bị đoạt quyền rồi.

- Mặt khác, Pháp hoàng Bạch Hà lại cùng với Đằng Nguyên thị có mâu thuẫn không nhỏ, kỳ thật lúc trước thế lực của Đằng Nguyên thị phân bố trải rộng khắp trong triều cũng như trong dân gian Nhật Bản, là do Pháp hoàng Bạch Hà chèn ép bọn họ đấy, nhưng mâu thuẫn của bọn họ cũng đều tồn tại ở giữa hai gia tộc võ sĩ lớn là Nguyên thị cùng Bình thị, bốn phe phái này vẫn luôn phân phân hợp hợp, tranh đấu không ngừng.

Quyền lực của Pháp hoàng Bạch Hà là phi thường lớn đấy, đã từng là Thiên hoàng đời thứ bảy mươi hai ở Nhật Bản, chính ông ta là ngươi đã mở ra Viện chính Nhật Bản thời đại đấy, tuy rằng ông ta đã sớm lui xuống từ chỗ ngồi của Thiên hoàng, nhưng lại vẫn nắm quyền hơn năm mươi năm ở Nhật Bản, trong lúc đó các Thiên hoàng vẫn luôn đều là con rối của ông ta, mà Thiên hoàng Điểu Vũ cũng là một trong số đó.

Thiên hoàng Điểu Vũ là Thiên hoàng đời thứ bốn mươi bảy, là cháu nội của Pháp hoàng Bạch Hà, nhưng quyền lực vẫn luôn nằm trong tay của Pháp hoàng Bạch Hà, Pháp hoàng Bạch Hà thấy Thiên hoàng Điểu Vũ có dã tâm không nhỏ, vì thế đã đối đãi với Thiên hoàng Điểu Vũ giống như với phụ thân y là Thiên hoàng Quật Hà, bức Thiên hoàng Điểu Vũ thoái vị cho đứa con cả mới năm tuổi của Thiên hoàng Điểu Vũ, cũng chính là Thiên hoàng Sùng Đức hiện tại.

Thiên hoàng Điểu Vũ mặc dù không muốn, nhưng quyền lực lại đều nằm trong tay Pháp hoàng Bạch Hà, y cũng chỉ có thể khuất phục thôi, nhưng hiện tại Pháp hoàng Bạch Hà tuổi tác đã cao, lực bất tòng tâm rồi, y biết rằng cơ hội của mình đã tới, dù sao Thiên hoàng Sùng Đức vẫn còn tuổi nhỏ, căn bản không có thế lực gì, một khi Pháp hoàng Bạch Hà xảy ra điều gì không hay, vậy thì quyền to sẽ rơi vào trong tay y thôi.

Nhưng phải biết rằng các gia tộc võ sĩ là do một tay Pháp hoàng Bạch Hà nâng đỡ lên đấy. Trong đó võ sĩ Nguyên thị vẫn luôn cống hiến cho Pháp hoàng Bạch Hà, đối phó với quý tộc Nhật Bản Đằng Nguyên thị. Đằng Nguyên thị cũng nhìn trúng vào việc tuổi tác của Pháp hoàng Bạch Hà đã cao, vì thế mới muốn trợ giúp cho Thượng hoàng Điểu Vũ đoạt quyền, tiếp tục duy trì sự áp chế của quý tộc đối với võ sĩ.

Theo Pháp hoàng Bạch Hà càng ngày càng già đi, việc tranh đấu của quý tộc và võ sĩ đã tiến vào gia đoạn gay cấn.

Gia tộc võ sĩ Bình thị tuy rằng cũng có thể xem về phái của Pháp hoàng Bạch Hà đấy, nhưng giữa Bình thị và Nguyên thị lại có mâu thuẫn rất sau, điều này khiến cho địa vị của Bình thị trở nên vô cùng vi diệu, Thượng hoàng Điểu Vũ muốn lung lạc Bình thị, nhưng Bình thị lại đối đầu với Đằng Nguyên thị, các quan hệ lợi ích trong đó là vô cùng phức tạp.

Lý Kỳ hỏi:

- Vậy hiện tại Bình thị quật khởi, ba phái khác đều có những phản ứng gì?

Kỷ Yên đáp:

- Đằng Nguyên thị cùng Nguyên thị tất nhiên là không muốn Bình thị quật khởi rồi, mà Thượng hoàng Điểu Vũ lại đứng về phía Đằng Nguyên thị đấy, so sánh với Y Hạ Bình thị, thì Pháp hoàng Bạch Hà càng có chiều hướng nghiêng về võ sĩ của Nguyên thị hơn, vì vậy hiện tại ba phái này đã có xu thế liên thủ cùng đối kháng với Y Hạ Bình thị.

Lý Kỳ cười ha ha nói:

- Xem ra tình huống còn tốt hơn so với ta dự tính nhiều, cái này là có thể nào nhiệt lắm đây, nhưng cho dù ba phái đấy muốn liên thủ đối phó với Bình thị, thì cũng cần phải có một lý do, ta nghĩ bọn họ còn không có ý định trực tiếp dùng vũ lực đi.

- Đại nhân nói không sai.

Kỷ Yên bẩm báo tiếp:

- Theo tin tức mà Liễu Thanh Thanh tìm hiểu được từ Thái chính đại thần, tuy rằng bọn họ muốn liên kết, nhưng kỳ thật mỗi người lại có mục đích riêng muốn đạt được, bọn họ sợ thế lực của mình bị tổn thất, cho nên không quá quan tâm đến việc xuất binh đối kháng với Bình thị, nhưng mà bọn họ đều thèm muốn của cải trong tay Bình thị, vì thế tại sự đề nghị của Đằng Nguyên thị, Pháp hoàng Bạch Hà và Thượng hoàng Điểu Vũ đều quyết định tăng lên thuế má kỳ này, đặc biệt là thuế thương nghiệp, mặt khác chính là thuế xuất nhập khẩu, dùng điều này để làm Bình thị suy yếu.

Khóe miệng của Lý Kỳ hơi hơi giơ lên, nói:

- Thế lực của Bình thị sở dĩ đột nhiên tăng mạnh, tất cả đều nhờ vào việc hợp tác mậu dịch với Đại Tống ta, nếu như nói đề cao thuế thương nghiệp và thuế xuất nhập khẩu thì chẳng phải là muốn mạng của Bình thị sao, Bình thị hẳn là sẽ không dễ dàng đi vào khuôn khổ đâu.

Kỷ Yên nói:

- Giai đoạn ban đầu, Bình thị cũng kiêng kị thế lực của cả ba phái, quyết định chọn thỏa hiệp, nhưng đối phương quả thật lòng tham không đủ, không ngừng dùng các chính sách lợi ích đến hạn chế Bình thị, gia chủ của Bình thị là Bình Trung Chính rốt cục không thể nhịn được nữa, kiên quyết không chịu nhượng bộ thêm nữa rồi, hơn nữa bởi vì thủy vực vẫn luôn nằm trong sự khống chế của bọn họ, cho nên bọn họ cũng không lại giao thuế xuất nhập khẩu cho triều đình nữa.

Lý Kỳ cau mày, hỏi:

- Vậy thì bọn họ chẳng phải đã trở mặt rồi sao?

Kỷ Yên nói:

- Trước mắt thì vẫn chưa, tuy rằng nhìn qua gió êm sóng lặng, nhưng kỳ thật khắp nơi đều đang âm thầm chuẩn bị, Nguyên thị cùng Đằng Nguyên thị còn không ngừng tạo áp lực với Bình thị, muốn xem Bình Trung Chính liệu có khuất phục hay không, nếu như không khuất phục thì có khả năng là năm tới hoặc năm sau sẽ bùng nổ chiến tranh, vì vậy tiểu nhân mới về để bẩm báo cho đại nhân.

Lý Kỳ trầm ngâm một lúc lâu, mới hỏi:

- Thực lực của Bình thị có thể chống cự được ba phái liên thủ không?

Kỷ Yên lắc đầu nói:

- Trên biển thì ngược lại có thể, nhưng trên đường bộ thì thực lực của Bình thị căn bản không đủ để đối kháng với ba phái kia.

- Như vậy a.

Lý Kỳ lộ ra vẻ mặt do dự, nói:

- Nếu như thực lực của hai bên cách nhau quá xa, vậy thì đến thời điểm cuối cùng Bình thị vẫn có thể sẽ lựa chọn khuất phục, phải rồi, đối phương muốn Bình thị làm ra loại nhượng bộ nào?

Kỷ Yên nói:

- Đồ hộp, bởi vì Nhật Bản có khá nhiều ngư dân, mà hiện tại ngư dân đều không thể thiếu đồ hộp được, nhưng bất kể là Pháp hoàng Bạch Hà cùng Thượng hoàng Điểu Vũ cũng không nguyện ý hướng Đại Tống ta xưng thần, tất cả lui tới mậu dịch của hai nước đều tiến hành qua dân gian, vì vậy Nguyên thị, Đằng Nguyên thị hy vọng Bình thị có thể chờ đồ hộp từ Đại Tống về, sau đó giao cho triều đình chuyên môn bán ra, nhưng Bình thị biết một khi giao đồ hộp ra, thì sẽ mất đi thế lực vất vả tạo dựng lên ở bờ biển, hai bên từng có vài lần đàm phán, nhưng vẫn không có kết quả.

Không chịu thì tốt. Lý Kỳ cười lạnh lùng, nói:

- Năm này ta sẽ cho bọn họ thêm một mồi lửa, nam nhân sao, nói nhiều thì thành nữ nhân mất, vũ lực cao nhất mới phù hợp với tinh thần võ sĩ chứ.

Nói xong, hắn lại cười ha ha:

- Các cô làm rất tốt, tiếp tục cố gắng, tương lai ta nhất định sẽ không bạc đãi các cô đâu.

Kỷ Yên nói:

- Tiểu nhân tạ ơn đại nhân.

Lý Kỳ ừ một tiếng dặn dò:

- Cô trước ở lại chỗ này đi, ta sẽ an bài cho cô trở về, à, không có việc gì thì đừng chạy khắp nơi, người của Y Hạ Bình thị sắp đến Kinh thành rồi đấy.

Kỷ Yên nói:

- Tuân lệnh.

----------oOo----------