Bách Biến Tiểu Hồ Tiên

Chương 25




Một buổi sáng cuối tuần, địa điểm: biệt thự Jung gia.

“Bảo bối, tỉnh dậy nào!” Yunho vì Jaejoong chuẩn bị bữa sáng, đẩy cửa phòng mở ra, liền nhìn thấy Jaejoong đang mơ màng, lỗ tai hồ ly trên đỉnh đầu cụp xuống, dụi dụi mắt.

“Yun ah.” Mắt vẫn còn chưa mở hết, quay đầu nhìn Yunho lên tiếng.

“Nào A.” thói quen hàng sáng, Yunho học từ Jaejoong chuẩn bị mấy thứ đồ ăn đơn giản dễ thực hiện, mỗi buổi sáng tỉnh dậy Jaejoong thường bị vây trong trạng thái mơ hồ, vì vậy đút bảo bối nhà mình ăn no mỗi sáng liền chuyển giao cho chủ gia đình.

“Ưm, no quá, Yun làm đồ ăn càng ngày càng ngon.” Hưởng thụ bữa sáng tình yêu của Yunho, tiểu hồ ly hạnh phúc lỗ tai bông xù vẫy vẫy.

“Ăn no chưa?” Đem đĩa không để sang một bên, hôn lên chiếc miệng xinh xinh của Jaejoong.

“ừm!~ rất no.” cái đuôi của tiểu hồ ly dựng thẳng lên trời vẫy qua vẫy lại.

“Phía sau còn đau không?” Nhìn thấy bộ dạng tiểu hồ ly đáng yêu, Yunho trong lòng một trận ấm áp.

“Đều tại anh…không cho anh làm nhiều như vậy mà anh còn…” ngón tay ủy khuất chọc chọc ngực Yunho, cái miệng nhỏ nhắn chu lên oán giận Yunho khi dễ cậu.

“Đó là do bảo bối rất mê người.”

“Hừ, sắc lang.” ngoài miệng thì oán giận, trong lòng lại ngọt ngào.

“Được được được, anh là sắc lang, bảo bối hôm nay tính làm gì?” bắt lấy cái tay thon dài không an phận, hôn lên mu bàn tay một cái.

“Mệt mỏi quá, hôm nay không muốn ra ngoài, chúng ta ở trong nhà được không?” Ôm cánh tay Yunho làm nũng cọ cọ.

“Bảo bối nói cái gì thì làm cái đó.” Nhẹ nhàng điểm điểm lên chóp mũi cao cao, sủng nịnh cưng chiều đều vì một mình cậu.

“Ôm cái nào.” Giang hai tay, chun mũi làm xấu làm cho Yunho ôm mình.

“Được rồi, chúng ta đi rửa mặt.”

Sau bữa cơm trưa, Yunho ôm Jaejoong cùng ngồi trên ghế đá trong hoa viên hưởng thụ ánh mặt trời chói chang, chìm đắm trong không khí hai người không muốn bị ai quấy rầy.

“Yun ah, ô ô…” Jaejoong thình lình chảy nước mắt khiến cho Yunho tay chân luống cuống.

“Bảo bố, đừng khóc đừng khóc, em làm sao vậy?” Yunho nhanh chóng lau đi nước mắt trên mặt bà xã, còn khẽ hôn lên khóe mắt đẫm nước.

“Em cảm thấy quá hạnh phúc, có anh bên người, thật sự rất rất hạnh phúc, cho tới nay đều là một mình em chống đỡ cả gia đình, chiếu cố hai em trai, từ sau khi quen biết anh, em mới cảm thấy mình có chỗ dựa, Yun ah, cảm ơn anh đã đến bên em.” (Jer: thực sự ý…tớ edit bộ này thật ý cơ mờ phải nói là lời thoại của mấy bạn nỳ cực kỳ sến súa êk…)

“Ớ, kỳ thật không phải nói cám ơn anh, anh cho tới nay đều nghĩ mình sẽ là người không chiếm được hạnh phúc, tình yêu đối với anh rất khó có thể thực hiện, cho tới khi gặp được em, cùng em ở bên nhau mỗi ngày đều là hạnh phúc của anh.” từ phía sau ôm trọn Jaejoong vào lòng, cằm gác lên vai Jaejoong thì thầm.

“Anh sẽ luôn ở bên em đúng không?”

“Chắc chắn, nếu em không rời bỏ anh, anh nhất định không bỏ rơi em.”

“Yun ah.” Jaejoong hạnh phúc xoay người ôm chặt Yunho.

“Hết thảy đều giao cho anh đi, để anh chiếu cố em.”

“Vâng.”

Mười ngón tay đan khít vào nhau, vĩnh viễn không buông ra, cho dù là tận thế, chúng ta cũng bên nhau……. Yunho.

Cảm ơn trời đất đã đưa anh ấy đến bên con, em sẽ không buông tay, cầm chắc hạnh phúc của riêng chúng ta ……. Jaejoong