Bằng Nước Mắt Và Lặng Câm

Quyển 1 - Chương 17: Thế giới mới tươi đẹp




người dịch: idlehouse

Trong gian phòng bệnh sơ sài, một bệnh nhân gầy trơ xương nằm trên giường bệnh, hơi thở mong manh. Người nhà ngồi bên giường chết lặng. Cửa phòng khép hờ có tiếng gõ, một người trung niên đeo khẩu trang đứng bên cửa, hỏi: “Bán hay không.” Giọng địa phương đặc sệt.

Người nhà ngước đầu, ánh mắt đờ đẫn nhìn người trung niên đó, ngón tay cựa quậy, rồi lại lắc đầu, phất tay bảo lui.

Người trung niên nói: “Không bán thật sao? Gần đây hàng khan hiếm, lại lên giá đấy.”

Người nhà lắc đầu. Người trung niên cũng không nói gì, gật đầu lẳng lặng rời đi.

Bệnh nhân trên giường chợt ra sức la lên một tiếng: “Bán!”

Người trung niên dừng bước. Người nhà xoay người, nắm lấy tay của bệnh nhân trên giường, nói: “Ông nói gì vậy! Sẽ chết đấy!”

Người trên giường nhìn lên trời, lẩm bẩm: “Tôi còn sống được mấy ngày? Để lại được chút tiền nào cho bà thì hay chút nấy…….”

Người trung niên lơ người nhà đang yếu ớt ngăn cản. Đâm một cây kim thô dài hơn cây kim bình thường vào huyết quản màu xanh nhạt, máu đỏ thẫm nhanh chóng theo ống kim chảy ra…….người sắp chết nhắm mắt lại, chuẩn bị nghênh đón tử thần, cả thân hình là da thịt khô héo phủ lên bộ xương……. Túi máu từ từ phồng lên. Túi máu này lớn hơn loại túi máu bình thường, trông bền chắc hơn, rõ ràng đã bị dùng lại nhiều lần.

…….Người kia bắt đầu co cứng người, rồi co giật. Người nhà bật khóc. Người đàn ông trung niên ấn người nhà xuống, “Cơ bắp thiếu máu nên co giật, phản ứng bình thường thôi.” Ngoài phòng bệnh có người đi ngang qua, liếc nhìn vào trong, xong đi mất như không thấy gì.

………..

Tất cả mọi avatar có mặt đều chăm chú nín thở xem.

Rõ ràng là đoạn phim được thâu lén, góc quay không tốt lắm, rung và mờ. Tuy vậy vẫn có thể nhìn thấy toàn bộ quá trình máu của người đó bị hút cạn. Tàn nhẫn và chân thật.   Có rất nhiều avatar che mắt lại. Nhưng trong lúc chiếu, giọng nói lào khào của My Gian Xích đọc theo từng số liệu chớp ngang qua bầu trời:

“Năm 2019, công ty Máu Lành Trường Sinh, thông qua các ‘cò máu’ ở mỗi địa phương, tìm tới 24.000 bệnh nhân đang hấp hối, dân vô gia cư, hoặc người mắc bệnh tâm thần, lấy tổng cộng 100 tấn máu, tương đương với 1/40 lượng máu hợp pháp thu được trên toàn quốc……..

“100 tấn huyết tương chưa từng trải qua quá trình xét nghiệm vi-rút/vi khuẩn hoặc tiến hành diệt khuẩn, đã tức tốc được sản xuất thành các loại chế phẩm máu, bao gồm albumin, yếu tố đông máu, và các chế phẩm được tiêm vào máu bệnh nhân khác. Trong số 24.000 người bán máu đó, không loại trừ số người vướng các bệnh như SIDA, viêm gan B cao hơn tỷ lệ bình thường…….”

Những avatar tụ tập ở quảng trường đều trở nên hốt hoảng, phẫn nộ. Ngày nay việc sử dụng các sản phẩm tiêm phòng sinh học đã trở nên phổ biến, nhưng với lòng tin tưởng vào hệ thống y tế, nào có ai để ý đến nhãn hiệu hoặc nguồn gốc của các sản phẩm tiêm phòng đó? Nào có ai biết bản thân họ đã từng bị tiêm sản phẩm của Máu Lành Trường Sinh hay chưa, bạn bè gia đình quyến thuộc của mình đã từng dùng chế phẩm máu của công ty Máu Lành Trường Sinh hay chưa!

Phương Trì cũng lấy làm kinh ngạc trong lòng. Cô cũng đã dùng qua chế phẩm máu. Dạo trước sau khi phẫu thuật đầu xong, cơ thể cực kỳ yếu, đã từng phải truyền albumin qua tĩnh mạch. Nhưng đấy là chế phẩm chính quy từ bệnh viện, sẽ không đụng phải đồ chợ đen như Máu Lành Trường Sinh.

“Chị có dùng qua chưa?”

“Chị mới vừa đưa con chị đi tiêm phòng viêm gan B!”

“Vậy còn không mau đi hỏi đi! Ai biết có phải bệnh viện họ dùng thuốc tiêm từ hãng đó hay không?!”

“Trời ơi, tuần nào bố tôi cũng tiêm yếu tố đông máu! Lần trước nghe nói trong nhóm bạn đồng bệnh của ông có người đang giới thiệu thuốc hiệu này rẻ hơn, không biết bố tôi có mua không nữa!”

Từng avatar một đua nhau biến mất. Họ đăng xuất khỏi Maandala, chắc là đều lo đi kiểm tra hoặc thông báo cho những người thân. Còn những avatar vẫn có mặt trên quảng trường thì bắt đầu phẫn nộ la hét—–

“Lũ này nên ngồi tù hết! Xử bắn!”

“Chẳng lẽ nhà nước cứ để kệ?! Hãng xưởng của công ty này nằm đâu! Trụ sở nằm đâu! Nên lập tức cấm tiệt! Tất cả mọi sản phẩm trên thị trường đều cần đem đi huỷ sạch!”

“My Gian Xích! Nói cho chúng tôi biết thêm thông tin đi! Chúng tôi muốn tự cứu lấy mình! Muốn vùng lên!”

“My Gian Xích!”

“My Gian Xích!”

“My Gian Xích!”

Âm thanh ồn hỗn tạp kèm theo tiếng người hô hoán càng lúc càng tăng, rồi trở nên đồng loạt, cuồn cuộn dâng lên như muốn dời núi lấp biển, vang dội không dứt!

Phương Trì điều chỉnh âm lượng của livechat, hỏi Reboot, “Các cậu sửa bug hệ thống này tới đâu rồi?”

“Vẫn không được!”

Nghe có vẻ như là Reboot đang bận sứt đầu mẻ trán, mà xung quanh anh ta thì vang tiếng gõ bàn phím như mưa rơi—-hẳn là bọn họ đã tập hợp toàn bộ lực lượng lập trình viên để sửa lỗ hổng, chống lại sự xâm nhập của My Gian Xích.

“My Gian Xích lợi dụng một bug hệ thống từ thời thượng cổ! Bug này nó đã bị chôn vùi quá sâu, trước đây không có ai phát hiện! Bây giờ những nhân viên lập trình hồi xưa của Maandala đã đi bằng hết rồi, mấy người mới tới như tớ chưa từng tham gia viết lập trình của dạo đó, muốn sửa cũng đâu có dễ! Bọn tới đã cầu xin Đằng Hoa nhúng tay rồi!”

Những ai hiểu một chút về lập trình sẽ biết, tuy Maandala là một sản phẩm huyễn thực cấp thần tiên, nhưng có một thời gian dài lúc ban đầu, toàn do một mình Đằng Hoa viết. Tay Đằng Hoa này là một thiên tài viết lập trình, mà thiên tài viết lập trình thì luôn luôn có phong cách độc đáo của mình! Xưa nay lúc anh ta viết code, chưa từng bao giờ tuân theo luật hoặc mẫu, mà toàn chạy lung tung, ngay người trong ngành mà nhìn vào cũng thấy nó vô cùng hỗn loạn, chỉ có mình anh ta và những người đồng nghiệp cùng làm việc với anh ta ở gian đoạn ban đầu nhìn mới hiểu. Điều đáng sợ hơn nữa là, để ngăn ngừa những gamer sau này dịch ngược mã mà sửa những thiết lập hệ thống đã mặc định sẵn trong Maandala, Đằng Hoa đã làm một trò khiến rất nhiều lập trình viên đến sau vô cùng hãi hùng! —-Lúc biên dịch mã, Đằng Hoa đã dùng kỹ thuật obfuscate code. Một đoạn mã đáng lẽ nhìn vào gọn đẹp dễ hiểu thì bị làm rối tinh lên! Vừa viết lập trình vừa làm rối mã, thật chẳng khác gì tự tạo ra một ngôn ngữ mới!

Thế là khổ cho những lập trình viên đến sau như Reboot. Muốn sửa một con bug nằm trong thời kỳ thượng cổ, thì có dùng sức ba hổ chín trâu cũng chưa chắc sửa xong. Thảo nào bọn họ phải cầu xin Đằng Hoa nhúng tay. Nhưng căn cứ vào tin tức trên truyền thông, gần đây Đằng Hoa đang đi khảo sát những khu vực chưa có mạng internet ở Châu Phi, để hợp tác phát triển với một công ty nước ngoài trong một dự án mới, đem mạng internet đến vùng nghèo khó. Muốn lập tức liên lạc với anh ta để sửa lỗ hổng e rằng rất phiền phức.

Qua cặp mắt của Lacrimosa, Phương Trì nhìn lên bầu trời rộng lớn, đôi mắt khổng lồ của My Gian Xích vẫn đang chớp, như hai vực thẳm đen khổng lồ, đánh thức nỗi sợ hãi tận cùng dưới đáy lòng của con người.

“My Gian Xích! Người là chính là lẽ phải!”

Trong đám đông avatar chen chúc như kiến, bỗng chợt bật lên một tiếng la lớn như thế.

“My Gian Xích! Người chính là lẽ phải!”

Càng thêm nhiều avatar cũng bắt đầu la lên giống vậy. Rồi bắt đầu xuất hiện biểu ngữ bắt mắt, cờ quạt……..Bình thường trong Maandala rất ít khi nào có đám đông tụ tập với quy mô lớn như thế này. Ngoài một ít nhân vật danh tiếng trong giới giải trí ra, rất ít có ai có khả năng thu hút kiểu đó. Maandala có một hệ thống đánh giá rất tỉ mỉ và công khai, khi hệ thống đánh giá một cuộc tập họp quy mô lớn mà có khả năng ảnh hưởng đến an toàn công cộng, thì hệ thống bảo an sẽ tự động can thiệp, xua avatar đi. Nhưng hiện giờ không có ai ngăn cản được My Gian Xích—-ai có thể xua được My Gian Xích đang ở giữa không trung đi đâu!

Có vẻ như anh ta đang suy nghĩ. Lớp lớp âm thanh dưới mặt đất dâng càng lúc càng cao. Ba phút sau, gương mặt của My Gian Xích giữa trời biến mất. Tất cả mọi gương mặt của My Gian Xích trên màn hình điện tử cũng biến mất, thay vào đó là bốn chữ đen đậm rất lớn——

TÔI SẼ QUAY LẠI

My Gian Xích đã hoàn toàn biến mất. Không một dấu vết, y như trước đây. Vẫn để lại một dòng chữ ký:

Hãy là cái lạnh giữa sức nóng cháy bỏng của tiếng hát sục sôi; nhìn thấy vực thẳm từ trên thiên giới; từ hết thảy nhìn thấy hư vô; từ nơi tuyệt vọng tìm được cứu rỗi.

Đám đông Avatar đọc câu đó như tín đồ đọc phúc âm, thành kính tôn thờ, khiến cho Phương Trì cảm thấy như mình đang tham dự một thánh lễ ở giáo đường.

Hết thảy được khôi phục lại như bình thường, tựa như chưa từng xảy ra chuyện gì. Xưa nay Maandala chưa từng bị ai xâm nhập, nhưng tất cả mọi avatar cũng chưa từng bao giờ được thấy ai bao phủ cả thế giới như My Gian Xích.

Avatar rút khỏi quảng trường nhanh chóng như thuỷ triều.

Lacrimosa đứng giữa quảng trường nhìn đám bồ câu xám bị kinh sợ trước đó đã bay về lại, đi lang thang trên quảng trường đã vắng tanh. Lúc này không khí rất ẩm, giống như trời sau khi mưa vừa tạnh, trên mặt đất bốc hơi nước màu trắng.

Maandala là một thế giới mới tươi đẹp.

Nhưng, có thật là nó tươi đẹp không?

Phương Trì nghĩ đến Guest.

Những năm cô ở dưới đại học, là những năm Guest, với thân phận là một trong Ba Chàng Ngự Lâm, hoạt động nhiều nhất. Năm 2014, Maandala được chính thức ra đời. Năm ’15, vì để đối phó với một loạt những vấn đề càng lúc càng trở nên nghiêm trọng do sự ra đời của Maandala mang đến, cục an ninh mạng được thành lập.

Nghe nói là lúc cục mới được thành lập, cục trưởng Sử Tranh Vanh và những người khác đã mời Guest gia nhập cục an ninh mạng. Khi đó thái độ của Guest là từ chối rất rõ ràng. Lý do là: anh hy vọng được làm một người tự do.

Thái độ này giống y chang như lúc anh ta từ chối hợp tác với sin, khi đó rất khiến mọi người nể phục. Cũng như Maandala nói, tự do là quy tắc duy nhất, Guest nói, anh ta chỉ muốn làm một người tự do. Dần dần Phương Trì hiểu ra hàm nghĩa ẩn trong câu nói đó: vào cục an ninh mạng thì sẽ bị trói buộc vì đủ thứ như lợi ích quốc gia, chính trị quốc gia, luật lệ quốc gia. Có cái làm được, có cái không làm được. Bản thân của hacker mũ trắng chính là một sự tồn tại không hẳn chính, cũng không hẳn tà, nó bảo vệ công lý, nhưng lại lật đổ luật lệ. Có cái làm được, có cái không làm được.

Guest của dạo đó, sắc bén tựa như một mũi gai kẽm, có thể đâm thẳng vào tâm can của mỗi một người, mỗi một hệ thống. Nhưng sau đó, Guest đã thay đổi. Càng lúc càng âm thầm, càng ngày càng trầm lặng, trút bỏ hào quang, hoà mình với bụi.

Hôm bữa Reboot báo cho cô biết anh ta trông thấy Guest lên mạng, là chạy tới cục quản lý dược phẩm-thực phẩm để lại một lời nhắn về việc Máu Lành Trường Sinh thu hoạch máu phi pháp, các chế phẩm máu từ đó ra chưa từng trải qua quy trình chính quy, có khả năng rất cao bị dính vi-rút, yêu cầu cục kiểm tra.

Ai ai cũng biết, một cơ sở quyền uy của quốc gia giống như cục quản lý dược phẩm-thực phẩm, nếu muốn điều tra lấy chứng cứ xác định, rồi đưa tới các cơ quan chấp pháp thì cũng phải mất một quãng thời qian nhất định. “Quãng thời gian nhất định” này luôn luôn phải mất mấy tháng, thậm chí một năm. Cho nên, đấy có giống như cách mà Guest trong quá khứ làm việc không? Guest hồi xưa thì đã như My Gian Xích hôm nay, mắt thấy có chuyện bất bình sẽ lập tức như gió thu thổi tung lá rụng, làm lớn lên, nào có chuyện ngoan ngoãn quy củ chạy đi tìm cục quản lý, nghiêm túc gửi đơn khiếu nại, ngồi chờ chính quyền xử lý?

Nhưng vì sao lần này My Gian Xích lại trùng hợp chọn đúng vụ án của Máu Lành Trường Sinh nhỉ? Liệu có phải thật ra My Gian Xích là Guest? Có phải là anh ta chờ cục quản lý thực phẩm-dược phẩm lề mề xác định lâu quá chờ hết nổi, đã chọn ra tay một cách cực đoan? Phải chăng anh ta đã không sao kiên nhẫn chờ đợi được thủ tục hành chính chậm rì, không sao ngồi nhìn những chế phẩm máu bất hợp pháp của Máu Lành Trường Sinh hại thêm người, cho nên đã hack vào hệ thống màn ảnh điện tử huyễn thực và hệ thống môi trường trong Maandala để cho thông tin này được tiếp cận quần chúng trong phạm vi lớn nhất và thời gian ngắn nhất?

Đang lúc cô suy nghĩ đến xuất thần giữa quảng trường, chợt bên tai vang lên tiếng nói cuống quít của Reboot:

“Shi-tô đã lên mạng! Cậu mau đi mà xem!”

Ánh mắt của Lacrimosa hơi sáng lên.

Shi-tô.