Bảo Bảo Ngang Ngược: Con Muốn Người Cha Này

Chương 3: Thấu thiếu gia




Đây căn bản không phải phòng Lý Bưu bao.

Đây hoàn toàn là chỗ phần tử khủng bố tụ tập, nơi này nguy hiểm hơn so với chỗ Lý Bưu nhiều!

Nếu bây giờ cô không làm gì, chỉ chút nữa thôi, theo kinh nghiệm nhiều năm huấn luyện ở trường cảnh sát của đồng chí Nhan, không đến ba giây, chắc chắn đầu cô sẽ nở hoa, hiếp trước giết sau, bán cho bọn buôn người, ném xuống sông cho cá ăn và đủ kiểu chết đa dạng khác…

Không cần Đảng, tôi mới là một cô gái mười chín tuổi, tại sao lần đầu tiên đi làm nhiệm vụ truy bắt xã hội đen lại rơivào tay nhân vật lớn rồi…

Nhan Tiểu Ngư chớp chớp mắt, trong thời gian ba giây đưa mắt nhìn khắp bốn phía, nhanh chóng ra quyết định, vẻ mặt lập tức khôi phục lại như thểmột cô gái trẻ ngây thơ vô hại, xoa xoa chân, đứng dậy mở to đôi mắt vô tội hỏi: “Oa, trong tay mọi người cầm cái gì vậy, ai tài trợ món đồ chơi này thế… trông rất thật nha…”

Nói xong, tiến lên xem xét, nghiêng đầu ngây thơ nhìn mấy cây súng đen kịt kia, vẻ mặt rất chi là hiểu chuyện, nói: “Cái kia, tôi thấy tất cả mọi người đều đang rất bận, tôi đây... không quấy rầy… Các anh tiếp tục, tiếp tục chơi ha, coi như tôi chưa từng tới, tôi cũng không nhìn thấy cái gì, cũng không nghe được gì đâu…”

Nhóm thuộc hạ nhà Nam Cung - gia tộc đứng đầu về súng ống đạn dược, toàn bộ đều toát mồ hôi hột...

Vì đâychính là khẩu súng KT896 tân tiến nhất hiện nay do Thiếu Đương Gia đích thân nghiên cứu phát triển, lại bị nói thành món đồ chơi…

Cô gái nhỏ tự nhiên xông tới này, có lá gan lớn đấy nhỉ.

Dám nghi ngờ thiên tài súng ống là Thấu thiếu gia nhà Nam Cung bọn họ, không muốn sống, không muốn sống nữa rồi…

Thấu thiếu gia, là người mà kẻ khác có thể nghi ngờ được sao?

Đương nhiên, câu trả lời là không thể.

Thấu thiếu gia là thần nhà Nam Cung, là sinh mệnh nhà Nam Cung, là hình mẫu và tấm gương mà người nhà Nam Cung sùng bái.

Thấu thiếu gia sẽ vì bị người ta nói năng lỗ mãn mà tức giận ra tay đả thương người khác sao?

Đương nhiên cũng sẽ không.

Thực ra người nhà Nam Cung bọn họ rất ít người từng thấy Thấu thiếu gia tức giận, hoặc có thể nói không ai có thể đoán được khi nào thì vị thiếu gia có tâm tư thâm trầm kia tức giận, khi nào thì không tức giận, không đoán ra cũng không nhìn rõ được, đây là cách đánh giá trực tiếp của toàn thể nhà Nam Cung và người ngoài đối với tính cách của Thấu thiếu gia.

Về vấn đề đả thương người, đương nhiên lại càng không có khả năng, trong tình huống bình thường, người phạm vào sai lầm không nên phạm, đều có thể chết, tuyệt đối không giữ toàn thây, đây là điều Thấu thiếu gia đặt ra và làm theo.

Nói tóm lại, người dám trêu chọc nhà Nam Cung, là chán sống, người dám trêu chọc Thấu thiếu gia, sẽ được trọng sinh, bởi vì Thấu thiếu gia, có thể cho người ta được mở mang kiến thức về thế giới mới tàn nhẫn trước khi chết...

Mắt thấy cô gái nhỏ vừa nói, vừa cười, vừa lui, sắp lui về đến góc sofa đen bằng da thật…

Đám thuộc hạ nhìn cô gái nhỏ mười lăm mười sáu tuổi này, cuối cùng trong lòng không nhịn được khẽ hô… cô bé, dừng lại, dừng lại, cẩn thận, lùi nữa là rơi vào bãi mìn đó!

Nhan Tiểu Ngư vừa nói vừa lui về phía sau, làm xong tư thế tông cửa mà chạy, nhưng đúng lúc này, sau lưng cô, đột nhiên vang lên tiếng nói của một người đàn ông: “Cô còn ở khu vực toàn thây.”

Giọng nam này, như tuyết giữa tháng ba, như sông băng sâu bảy thước, lạnh lẽo khiến sống lưng đồng chí Nhan cứng lại, chỉ cảm thấy từng trận gió lạnh thổi tới…

Khu vực… Toàn thây…

Đồng chí Nhan, rốt cuộc thì cô đã gặp phải kẻ giết người điên cuồng tàn nhẫn biến thái tới mức nào đây!

Lấy hết dũng khí, bỗng nhiên Nhan Tiểu Ngư quay đầu, lấy toàn bộ quyết tâm đi đối mặt với tên biến thái mặt sẹo có hình xăm.

Không ngờ lại đối mặt với một gương mặt vô cùng anh tuấn và một đôi mắt thâm thúy như chim ưng vô cùng hút hồn người.

Đúng vậy, hút hồn người. Đôi mắt này âm u thâm trầm, mang theo ý cười, lại như chứa đựng cả lưỡi dao sắc bén, ẩn chứa sự nguy hiểm.