Bất Diệt Truyền Thuyết

Chương 192: Bị thay đổi sức sống




Kim Hinh thở phào nhẹ nhỏm, nhìn thân thể trần trụi còn hơn mỹ ngọc của Thạch Thiên, còn vật vẫn đang cao ngất ở hạ thân nữa, trong lòng không khỏi rung động, cảm giác có chút không chịu nổi, thầm nghĩ bất cứ đàn ông nào đang làm nửa chừng mà dừng lại, khẳng định mà cực kỳ khó chịu, càng đừng nói người dục vọng cường thịnh như Thạch Thiên, hắn hiện tại vẻ mặt khó coi, có lẽ là vì thế. Nhưng Samantha nếu đã không có việc gì, cần gì phải chịu đựng, trong phòng bây giờ cũng đâu chỉ mình nàng ta là phụ nữ.

Nghĩ tới đây Kim Hinh ánh mắt trở nên có chút mê ly, đồng thời lại cảm thấy một trận chua xót, vì địa vị của mình tương lai trong lòng Thạch Thiên mà lo lắng, hắn trước kia cho tới bây giờ cũng chưa từng chịu đựng như vậy.

Thạch Thiên ngay lúc đó trong lòng quả thật có một nghi vấn, bất quá cũng không phải vì "tiểu huynh đệ" không được thoải mái như Kim Hinh suy nghĩ, mà là hắn phát hiện Samantha sau khi được mình cứu, dấu hiệu của tính mạng trở nên hết sức cường thịnh, phát hiện này làm cho hắn cảm thấy có chút ngoài ý muốn, nhưng phảng phất chứng minh trong lòng hắn vẫn tồn tại một nghi vấn.

Thân thể của Samantha thì Thạch Thiên mấy tháng trước đã sớm khi thay nàng khu trừ mê dược trong cơ thể đã hết sức rõ ràng, cùng người bình thường khỏe mạnh cũng không có gì khác biệt, nhiều nhất là một ít nữ tính phát dục đặc thù thì hoàn mỹ hơn người thường. Nhưng mới vừa rồi Samantha đã hấp hối sau khi được Thạch Thiên dùng chân nguyên cứu tỉnh, mặc dù cũng không có khí lực gì, muốn nghỉ ngơi, nhưng thân thể sức sống biểu hiện ra đã hoàn toàn khác.

Thạch Thiên cảm giác được loại sức sống này không phải đơn giản so với nguyên gốc mạnh mẽ hơn bao nhiêu, cũng không phải Samantha từ nay về sau có được bao nhiêu công lực, Thạch Thiên chỉ cứu sống nàng, cũng không có tăng cường cho nàng năng lực gì, đối với cuộc sống của nàng sẽ không sinh ra ảnh hưởng gì, nhưng loại sức sống này biểu hiện so với trước thì càng ương ngạnh, hoặc có thể nói là càng cứng cỏi.

Thạch Thiên bản thân cũng không biết hình dung loại hiện tượng này như thế nào, nhưng hắn cảm thấy khiếp sợ, bởi vì hiện tại loại hiện tượng phát sinh ở trên người Samantha này hắn cũng không xa lạ, ở trên người Laurent đã hơn một trăm ba mươi tuổi cũng đã xuất hiện qua. Nguồn: http://truyenfull.vn

Hơn một trăm năm trước Thạch Thiên sau khi cứu sống Laurent đang hấp hối, cũng cảm giác được Laurent sau khi cứu sống thì trên người cũng xuất hiện biến hóa như vậy, thân thể của hắn đem chân nguyên của Thạch Thiên hoàn toàn hấp thu dung hợp, nhưng Thạch Thiên lúc ấy cũng không lạ lùng gì, chỉ là vì Laurent có thể trong thời gian ngắn mà khôi phục cảm thấy cao hứng. Lần này sau khi sống lại chứng kiến Laurent đã hơn một trăm ba mươi tuổi, mới biết được Laurent sau khi dung hợp chân nguyên của hắn, sức sống đã trở nên cứng cỏi như thế.

Điều này làm cho Thạch Thiên hưng phấn đồng thời tìm kiếm nguyên nhân, hắn đương nhiên hy vọng những người quan trọng bên người có thể sống hơn trăm tuổi, tốt nhất là khi hắn mỗi lần sống lại đều có thể lại nhìn thấy những khuôn mặt thân thiết này, dù sao tiêu hao chân nguyên cũng giống như chân khí, có thể khôi phục, chỉ là thời gian dài một ít, nhưng nửa năm qua Thạch Thiên suy nghĩ mãi vẫn không ra được, hắn sử dụng chân nguyên cứu sống không chỉ có một mình Laurent, ngàn năm qua bên cạnh Thạch Thiên có rất nhiều người quan trọng tính mạng sắp đi tới hồi cuối. Thạch Thiên cũng đã dùng chân nguyên giúp bọn hắn cứu mệnh, nhưng hiệu quả cũng không rõ ràng, chỉ sống thêm vài ngày mà thôi, không ai có thể giống như Laurent đem chân nguyên của Thạch Thiên dung hợp vào thân thể của mình.

Nghĩ không ra hiện tượng như vậy lại xuất hiện trên người Samantha, cái này Thạch Thiên tuyệt đối sẽ không nhìn lầm, bởi vì loại sức sống cứng cỏi đến từ chân nguyên cùng hắn tu luyện ngàn năm, trải qua chín lần lột xác, cho dù nát thành cám hắn cũng có thể rõ ràng cảm nhận được.

Chỉ cần có thể tìm được điểm giống nhau giữa Samantha cùng Laurent rồi điểm khác với những người khác, có lẽ là có thể tìm được điểm mấu chốt trong đó. Điều này đối với Thạch Thiên mà nói khá quan trọng, Thái Ất bí điển tại sao có thể làm cho hắn không ngừng sống lại, vấn đề này vẫn rất phức tạp. Hiện tượng của Samantha cùng Laurent có lẽ sẽ có thể giải khai bí ẩn này.

Làm cho Thạch Thiên động tâm hơn là, Laurent chỉ kéo dài cuộc sống, cũng không có sống lại, hơn nữa so với bản thân Thạch Thiên mỗi lần trở lại thế giới cũng sống lâu hơn, chỉ cần khám phá sự ảo diệu trong đó, trừ việc kéo dài tuổi thọ cho mấy người chị em Thạch Lệ, có lẽ còn có thể làm cho bản thân không phải chịu nỗi khổ sống lại nữa, hắn tình nguyện bản thân biến thành một ông già mấy trăm tuổi, mấy ngàn tuổi, cũng không muốn lặp đi lặp lại biến thành một đứa nhỏ nữa.

Thạch Thiên hồi tưởng lại mình trước đây khi cứu người, phương pháp sử dụng so với phương pháp khi cứu Samantha, Laurent cũng không khác nhau nhiều lắm, vấn đề hẳn là ở trên người Samantha cùng Laurent, nhưng nguyên nhân mấu chốt đến tột cùng là cái gì? Thạch Thiên nghĩ như thế nào cũng nghĩ không ra mới vừa rồi cứu Samantha có cái gì khác thường, đối với tình cảnh hơn trăm năm trước cứu Laurent cũng nhớ không rõ lắm, hắn hiện tại thật muốn lập tức đem Laurent tìm đến, đem thân thể của hắn nghiên cứu một phen.

Đột nhiên cảm giác được hạ thể nóng lên, chỉ thấy Kim Hinh đang nửa quỳ ở giữa hai chân hắn, cầm lấy một cái khăn nóng thay hắn lau rửa chỗ đó, vừa lau vừa nói: "Thật sự là thứ hại người, lại còn mang theo máu nữa…" sau khi lau khô thì đem khăn lông đặt sang một bên, tay kia cũng không có buông vật nọ ra, ngược lại nhẹ nhàng vuốt ve vài cái, cười nói: "Tiểu bại hoại… đã làm chuyện xấu, sao còn không chịu thành thật xuống?"

Thạch Thiên dục hỏa vốn chưa lui, bị Kim Hinh vuốt ve như vậy, nhất thời lại hừng hực bốc cháy lên, vội ho một tiếng nói: "Không phải mới vừa rồi… không phải còn chưa làm xong sao…"

Kim Hinh trên mặt nổi lên một mảng mây đỏ, ôn nhu nói: "Tiểu bại hoại… có muốn hay không… em đến thay… thay anh làm cho xong…"

Thạch Thiên thầm nghĩ cái này không phải là nói nhảm sao, hắn đối với Kim Hinh hiển nhiên sẽ không khách khí, liền đưa tay kéo nàng vào trong lòng.

Kim Hinh vội vàng giữ Thạch Thiên lại, run giọng nói: "Em… em bây giờ đối với anh cũng có chút sợ, ngày mai còn phải đi chụp ảnh, không thể để anh hại thành giống như Samantha… anh đừng động… em… em đến…" Chờ Thạch Thiên nằm xuống mới thở phào nhẹ nhỏm, bản thân trước tiên lột bỏ quần áo, lộ ra thân thể mềm mại hoàn mỹ, đỏ mặt nhìn Thạch Thiên quyến rũ cười, rồi cúi đầu xuống giữa hai chân hắn. Thạch Thiên nhất thời cảm thấy phía dưới nóng lên, đã bị cái miệng nhỏ nhắn nóng bỏng nuốt vào, đầu lưỡi mềm mại đang trêu chọc ở đỉnh, khoái cảm tê dại như thủy triều lan khắp toàn thân…

Samantha nằm ở một bên đương nhiên nghe được Kim Hinh nói, có chút hãi hùng khiếp vía, thầm nghĩ chẳng lẽ hai người bọn họ chuẩn bị làm chuyện đó ở trên giường ngay bây giờ sao? Samantha không biết mình nên làm cái gì bây giờ, tiếp tục nằm ở chỗ này khẳng định sẽ rất xấu hổ, đồng thời lại vì mình không thể làm cho Thạch Thiên thỏa mãn mà cảm thấy thương tâm.

Lúc này đã nghe không được Kim Hinh nói cái gì, chỉ nghe được thanh âm quái dị rất nhỏ, cùng tiếng hít thở từ từ nặng nề của Thạch Thiên, Samantha không nhịn được mở mắt tò mò quay sang, nhất thời thấy mà vừa xấu hổ vừa sợ. Chỉ thấy Kim Hinh thân thể rần truồng đang áp vào dưới thân Thạch Thiên, mái tóc rũ xuống, chặn lại tầm mắt thấy không rõ lắm, nhưng từ tiết tấu động tác lên xuống nọ có thể đoán được nàng đang làm cái gì vậy, hơn nữa thanh âm quái dị nọ cũng là từ chỗ đó truyền đến.